Chúa Nhật I Mùa Chay – Năm A
Mt 4, 1-11
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Chúa Nhật I Mùa Chay – Năm A
Dẫn vào Thánh Lễ
Anh chị em thân mến,
Ba bài đọc trong Thánh Lễ hôm nay cho chúng ta một cái nhìn tổng quát: Adam thứ nhất đã sa chước cám dỗ của Satan, Adam thứ hai đã chiến thắng quỉ thần. Chính vì sự sa ngã của Adam thứ nhất mà tội lẻn vào thế gian, nhưng nhờ Adam thứ hai con người được giải thoát khỏi nô lệ tội lỗi, như lời Thánh Phaolô nói với tín hữu Roma. Bởi vậy muốn chiến thắng được con người tội lụy của chúng ta, chúng ta cũng phải biết gắn bó với Đức Kitô bằng đời sống chay tịnh và thống hối, canh tân lối sống hiện tại của mình, để Mùa Chay này sẽ thực sự trở nên mùa Hồng Phúc cho mỗi người chúng ta.
Giờ đây chúng ta cùng nhau sốt sáng cử hành thánh lễ này, để nhờ ân sủng của Mình và Máu Thánh Đức Giêsu nuôi dưỡng, mỗi người chúng ta sẽ kín múc được nguồn sức mạnh thiêng liêng để được luôn sống mật thiết trong tình thân nghĩa với Ngài.
Ca nhập lễ
Nó sẽ kêu cầu Ta, và Ta sẽ nhậm lời nó. Ta sẽ cứu gỡ và làm cho nó được vinh dự, Ta sẽ cho nó được sống lâu dài.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Thiên Chúa toàn năng, hằng năm Chúa ban cho chúng con bốn mươi ngày chay thánh, để tôi luyện hồn xác chúng con. Xin giúp chúng con sống những ngày khắc khổ ấy, để học biết Ðức Ki-tô, và dõi theo gương Người, hầu xứng đáng hưởng ơn Người cứu độ. Người là Thiên Chúa hằng sống và hiển trị cùng Chúa hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời.
Bài Ðọc I: St 2, 7-9; 3, 1-7
“Nguyên tổ được tạo thành, và phạm tội”.
Trích sách Sáng Thế.
Thiên Chúa lấy bùn đất nắn thành con người, thổi sinh khí vào lỗ mũi, và con người trở thành một vật sống.
Thiên Chúa lập một vườn tại Eđen về phía đông và đặt vào đó con người mà Ngài đã dựng nên. Thiên Chúa cho từ đất mọc lên mọi thứ cây trông đẹp, ăn ngon, với cây sự sống ở giữa vườn, và cây biết thiện ác.
Rắn là loài xảo quyệt nhất trong mọi dã thú mà Thiên Chúa tạo thành. Nó nói với người nữ rằng: “Có phải Thiên Chúa đã bảo: Các ngươi không được ăn mọi thứ cây trong vườn?” Người nữ nói với con rắn: “Chúng tôi được ăn trái cây trong vườn; nhưng trái cây ở giữa vườn thì Thiên Chúa bảo: “Các ngươi đừng ăn, đừng động tới nó, nếu không sẽ phải chết”. Rắn bảo người nữ: “Không, các ngươi không chết đâu! Nhưng Thiên Chúa biết rằng ngày nào các ngươi ăn trái ấy, mắt các ngươi sẽ mở ra, và các ngươi sẽ biết thiện ác như thần thánh”. Người nữ thấy trái cây đẹp mắt, ngon lành và thèm ăn để nên thông minh. Bà hái trái cây ăn, rồi lại cho chồng, người chồng cũng ăn. Mắt họ liền mở ra và họ nhận biết mình trần truồng, nên kết lá vả che thân.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 50, 3-4. 5-6a. 12-13. 14 và 17
Ðáp: Lạy Chúa, nguyện thương con theo lòng nhân hậu Chúa
Xướng: Lạy Chúa, nguyện thương con theo lòng nhân hậu Chúa, xoá tội con theo lượng cả đức từ bi. Xin rửa con tuyệt gốc lỗi lầm, và tẩy con sạch lâng tội ác.
Xướng: Vì sự lỗi con, chính con đã biết, và tội con ở trước mặt con luôn. Con phạm tội phản nghịch cùng một Chúa.
Xướng: Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch, và canh tân tinh thần cương nghị trong người con. Xin đừng loại con khỏi thiên nhan Chúa, chớ thu hồi Thánh Thần Chúa ra khỏi con. .
Xướng: Xin ban lại cho con niềm vui ơn cứu độ, với tinh thần quảng đại, Chúa đỡ nâng con. Lạy Chúa, xin mở môi con, để miệng con sẽ loan truyền lời ca khen. –
Bài Ðọc II: Rm 5, 12-19
“Chỗ mà tội lỗi đã đầy tràn, thì ân sủng đã đầy dàn dụa”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, cũng như do một người mà tội lỗi đã nhập vào thế gian, và do tội lỗi mà có sự chết, và thế là sự chết đã truyền tới mọi người, vì lẽ rằng mọi người đã phạm tội. Trước khi có lề luật, đã có tội ở trần gian. Nhưng nếu không có luật, thì tội không bị kể là tội. Thế mà, từ thời Ađam đến thời Môsê, sự chết đã thống trị cả những người đã không phạm tội bất tuân lệnh Thiên Chúa như Ađam đã phạm. Ađam là hình ảnh Ðấng sẽ tới.
Nhưng sự sa ngã của Ađam không thể nào sánh được với ân huệ của Thiên Chúa. Thật vậy, nếu vì một người duy nhất đã sa ngã, mà muôn người phải chết, thì ân sủng của Thiên Chúa ban nhờ một người duy nhất là Ðức Giêsu Kitô, còn dồi dào hơn biết mấy cho muôn người. Ơn Thiên Chúa ban cũng khác với hậu quả do một người phạm tội đã gây ra. Quả thế, vì một người duy nhất phạm tội, con người đã bị xét xử để phải mang án, còn sau nhiều lần sa ngã, thì lại được Thiên Chúa ban ơn cho trở nên công chính.
Vì nếu bởi tội của một người mà sự chết đã thống trị do một người đó, thì những người lãnh được ân sủng và ơn huệ dồi dào bởi đức công chính, càng được thống trị hơn nữa trong sự sống do một người là Ðức Giêsu Kitô.
Do đó, tội của một người truyền đến mọi người đưa tới án phạt như thế nào, thì đức công chính của một người truyền sang mọi người đưa tới bậc công chính ban sự sống cũng như thế. Vì như bởi tội không vâng lời của một người mà muôn người trở thành những tội nhân thế nào, thì do đức vâng lời của một người mà muôn người trở thành kẻ công chính cũng như thế.
Ðó là lời Chúa.
Câu Xướng Trước Phúc Âm
Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra.
PHÚC ÂM: Mt 4, 1-11
“Chúa Giêsu nhịn ăn bốn mươi ngày đêm, và chịu cám dỗ”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu được Thánh Thần hướng dẫn vào hoang địa để chịu ma quỷ cám dỗ. Khi Người đã nhịn ăn bốn mươi đêm ngày, Người cảm thấy đói. Và tên cám dỗ đến gần, nói với Người rằng: “Nếu ông là Con Thiên Chúa, hãy khiến những hòn đá này biến thành bánh”. Nhưng Chúa Giêsu đáp lại: “Có lời chép rằng: ‘Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra'”.
Bấy giờ ma quỷ đưa Người lên Thành thánh, và đặt Người trên góc tường Ðền thờ, rồi nói với Người rằng: “Nếu ông là Con Thiên Chúa, hãy gieo mình xuống đi, vì có lời chép rằng: Ngài đã ra lệnh cho các Thiên Thần đến với ông, và chư vị đó sẽ nâng đỡ ông trên tay, để ông khỏi vấp chân vào đá”. Chúa Giêsu đáp: “Cũng có lời chép rằng: “Ngươi đừng thử thách Chúa là Thiên Chúa ngươi”.
Quỷ lại đưa Người lên núi rất cao, và chỉ cho Người xem thấy mọi nước thế gian và vinh quang của những nước đó, rồi nói với Người rằng: “Tôi sẽ cho ông tất cả những cái đó, nếu ông sấp mình xuống thờ lạy tôi”. Bấy giờ Chúa Giêsu bảo nó rằng: “Hãy lui đi, hỡi Satan! Vì có lời đã chép: “Ngươi phải thờ lạy Chúa là Thiên Chúa ngươi, và chỉ phụng sự một mình Ngài”. Bấy giờ ma quỷ bỏ Người. Và các thiên thần tiến lại, hầu hạ Người.
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện tín hữu
Chủ tế: Anh chị em thân mến, vì Đức Kitô đã vâng lời Thiên Chúa mà chúng ta được trở nên công chính. Vậy chúng ta hãy cầu nguyện để mọi người luôn sống trong sự công chính.
1. Xin cho mùa Chay thánh này trở nên thời gian ân sủng để toàn thể Hội Thánh được đổi mới và canh tân hầu trở nên dấu chỉ của sự sống mới của Chúa Kitô cho mọi người.
2. Xin cho tinh thần hòa giải và chia sẻ trong mùa Chay của các tín hữu Kitô cũng thấm nhập vào tâm hồn mọi dân tộc và những vị lãnh đạo các quốc gia để xây dựng một thế giới hòa bình.
3. Xin cho những ai đang đói khát cơm bánh gặp được sự giúp đỡ của những người chung quanh và những ai đang khao khát sự sống vĩnh cửu được nuôi dưỡng bởi bánh hằng sống là Lời Chúa.
4. Xin cho mọi người trong cộng đoàn giáo xứ chúng ta luôn vượt qua mọi cám dỗ thử thách để trung thành phụng thờ Chúa.
Chủ tế: Lạy Cha, Con Cha đã chịu cám dỗ thử thách trăm bề như chúng con, nhưng đã không hề phạm tội. Xin ban cho chúng con sức mạnh và ân sủng cần thiết, để chúng con từ bỏ tội lỗi và phụng sự Chúa với tất cả tâm hồn. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô Chúa chúng con.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, hôm nay là Chúa Nhật đầu mùa chay thánh, chúng con dâng lên Chúa những lễ vật này. Cúi xin Chúa vui lòng chấp nhận và thương biến đổi chính cuộc đời chúng con thành của lễ đẹp lòng Chúa. Chúng con cầu xin…
Lời tiền tụng
Lạy Chúa là Cha chí thánh là Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con tạ ơn Chúa mọi nơi mọi lúc, nhờ Ðức Ki-tô, Chúa chúng con, thật là chính đáng, phải đạo và sinh ơn cứu độ cho chúng con. Khi nhịn ăn bốn mươi đêm ngày, Người đã nêu gương chay tịnh, và khi phá vỡ mưu chước của con rắn xưa, Người dạy chúng con thắng mọi cơn cám dỗ: để khi cử hành mầu nhiệm Vượt Qua với tâm hồn trong sạch, chúng con có thể tới dự lễ Vượt Qua muôn đời. Vì thế, hiệp với toàn thể Thiên thần và các thánh, chúng con không ngừng hát bài ca chúc tụng Chúa, mà tung hô rằng:
Thánh! Thánh! Thánh!…
Ca hiệp lễ
Người ta không sống nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, Chúa đã thương lấy bánh bởi trời nuôi dưỡng chúng con, làm cho đức tin thêm mạnh mẽ, đức cậy được vững vàng, đức mến hằng tha thiết. Xin dạy chúng con biết khao khát tìm kiếm Ðức Ki-tô là bánh trường sinh đích thực, và biết lấy lời Chúa làm lương thực hằng ngày. Chúng con cầu xin…
Suy niệm
1. Người ta sống
Người ta sống không nguyên bởi bánh.
Chúa Giêsu người đã nói câu đó, không phải là một kẻ mơ mộng hoặc chỉ sống bằng những lý tưởng cao đẹp, hoặc đã có dư ăn dư mặc để có thể dễ dàng lên mặt dạy đời về sự tầm thường của vật chất. Ngài hiểu rõ giá trị của đồng tiền bát gạo vì đã khó nhọc làm ăn nuôi sống gia đình. Ngài biết rằng có thực mới vực được đạo, bằng chứng là có lần Ngài đã phải nuôi ăn cho một đám đông đói khát sau những ngày tìm đến với mình để được nghe giảng dạy. Ngài cũng biết rằng bần cùng sinh đạo tặc, bởi vì Ngài đã thường xuyên lui tới với những đám người khốn khổ nhất của xã hội, biết rõ hoàn cảnh đời sống của họ. Thế nhưng Ngài vẫn nhất định không để cho nhu cầu thiết yếu và căn bản ngự trị trên các nhu cầu khác của con người. Ngài nhất định không coi của cải vật chất là tất cả đến nỗi phải làm bất cứ cách nào cho có được.
Người ta sống không nguyên bởi cơm bánh.
Có một thời cách đây không lâu, chúng ta ngơ ngác không hiểu tại sao thanh niên Âu Mỹ lại chán chường, nổi loạn, phá phách hay làm những chuyện điên rồ, có vẻ vô nghĩa, khi mà họ đã có thừa mứa mọi tiện nghi hưởng thụ. Sở dĩ như thế vì lớp thanh niên này có mọi thứ, nhưng lại thiếu lý tưởng, thiếu lẽ sống, thiếu cái gì cao cả để mà vươn lên. Thời ấy, chúng ta nghe, nhưng vẫn cảm thấy đó là những điều hơi xa lạ và viễn vông. Bây giờ, khi nhìn thấy một lớp trẻ sống thực dụng, không lý tưởng, bất chấp đạo nghĩa, đặc biệt là những hạng con ông cháu cha trong xã hội, thì chúng ta mới thực sự thấm thía. Cha ông chúng ta vốn thường dạy: Tốt danh hơn lành áo. Chết vinh hơn sống nhục. Ở đời muôn sự của chung, hơn nhau một tiếng anh hùng mà thôi. Còn giới trẻ hôm nay thì đã phản ứng ngược lại.
Thầy giáo kể lại câu chuyện về cha Maximilien Kolbê, người đã tình nguyện chết thay cho một bạn tù, là người cha còn trẻ trong gia đình, bị Đức quốc xã giam cùng trại với cha. Vị linh mục nói: Tôi già rồi nếu có sống thì cũng không có lợi ích và cần thiết bằng người cha gia đình này. Nghe xong, một cậu học trò đã phê bình một câu sắc như nhát chém: Sao mà ngu thế.
Ngoài cơm bánh, chúng ta còn đói khát rất nhiều thứ khác, chẳng hạn như đói khát sự thật, đói khát tình thương, đói khát tự do, đói khát phẩm giá, đói khát lòng kính trọng, đói khát kiến thức, đói khát lẽ sống và lý tưởng.
Chúng ta cần phải giúp cho bản thân cũng như cho người khác, để chúng ta cùng nhau vươn lên, vươn lên mãi, cho đến khi gặp được nguồn chân thiện mỹ mới thôi.
Adong Eva được Thiên Chúa đặt ở vườn địa đàng, sống trong hạnh phúc và tình nghĩa với Chúa. Hai ông bà không biến đến đau khổ, bệnh tật và chết chóc. Trái lại hai ông bà là những người bạn,là những người con của Thiên Chúa bởi vì mỗi khi chiều xuống, Ngài thường hiện ra đàm đạo với hai ông bà. Chính vì vậy, mà quỷ đã ghen tương và muốn phá huỷ cái thế cân bằng hài hoà ấy. Nó đã cám dỗ hai ông bà về tội kiêu ngạo, muốn trở nên bằng Thiên Chúa. Và rồi hai ông bà đã nghe theo lời quyến rủ đường mật ấy, phản bội cùng Thiên Chúa qua hành động giơ tay bứt trái cấm mà ăn, để rồi phải cúi đầu nhận lãnh hình phạt của đau khổ và chết chóc. Và tệ hại hơn cả là đã làm mất đi tình nghĩa với Thiên Chúa, làm mất đi ơn thánh tức là sự sống của Ngài trong tâm hồn. Cái hậu quả thảm khốc này được truyền cho nhân loại trong suốt dòng thời gian.
Thế nhưng rất may mắn cho chúng ta, bởi vì Thiên Chúa là Đấng nhân từ và giàu lòng thương xót, Ngài không muốn để chúng ta sống trong sự đau khổ và tuyệt vọng, vì thế ngay sau khi hai ông bà sa ngã, Ngài đã hứa ban cho nhân loại một Đấng cứu thế, tức là Đức Kitô. Ngài sẽ đến để sửa lại những hậu quả thảm khốc do tội Adong gây nên, Ngài sẽ đến để nối lại nhịp cầu cảm thông giữa trời và đất, giao hoà chúng ta lại với Thiên Chúa. Bởi đó, trong đêm thánh vọng phục sinh, chúng ta đã gọi tội Adong là tội hồng phúc vì nhờ đó mà chúng ta có được Đấng Cứu thế.
Cũng trong chiều hướng ấy thánh Phaolô đã viết: Bởi một người mà tội lỗi đã đột nhập vào thế gian, và cùng với tội lỗi là sự chết. Thì cũng vậy, bởi một người mà sự công chính đã ngự trị trên thế gian, và cùng với sự công chính là sự sống. Sự sống này được chuyển thông cho hết thảy mọi người. Ba chữ “bởi một người” đã trở nên một điệp khúc được lặp đi lặp lại. Thực vậy, bởi một người mà nhân loại đã bị dẫn vào vòng tội lỗi, nhưng đồng thời cũng bởi một người mà nhân loại được dẫn vào miền đất sống. Thánh Phaolô đã đưa ra sự tương phản giữa Adong và Chúa Giêsu. Adong thì kiêu ngạo, còn Chúa Giêsu thì khiêm nhường. Adong thì sa ngã, còn Chúa Giêsu thì chiến thắng. Kết quả là Adong thì dẫn đến sự chết, còn Chúa Giêsu thì dẫn đến sự sống. Và thánh Phaolô đã kết luận: Nơi nào tội lỗi ngập tràn thì ân sủng lại càng tràn ngập hơn.
Qua đoạn Tin Mừng vừa nghe, chúng ta nhận thấy Satan đã cám dỗ Chúa Giêsu cũng với cái chiến thuật mà nó đã dùng để dụ dỗ hai ông bà nguyên tổ. Từ của ăn vật chất, đến khát vọng kiêu căng muốn thử thách Thiên Chúa và trở nên ngang hàng với Ngài.
Chúa Giêsu đã chiến thắng và nêu gương cho chúng ta. Bởi đó mỗi khi gặp phải những cám dỗ và thử thách, chúng ta hãy xin Chúa nâng đỡ, để chúng ta cũng sẽ chiến thắng, hầu nhờ đó mà trung thành với Chúa mãi mãi.
3. Những cơn cám dỗ
ĐTGM. Giuse Ngô Quang Kiệt.
Có nhiều người thắc mắc: Ăn chay là gì? Phải chăng là để dằn vặt thân xác, hành khổ con người cho Chúa vui lòng? Hỏi như vậy là chưa hiểu đạo, chưa hiểu hết ý nghĩa của việc ăn chay. Chúa đâu phải quá độc ác, bệnh hoạn, vui lòng khi thấy con người chịu khốn khổ. Ăn chay một phần để hy sinh đền tội, nhưng mục đích chính của việc ăn chay là để thao luyện tâm hồn chống lại quỷ dữ.
Ngày nay người ta quên sự có mặt của ma quỷ. Nhưng ma quỷ vẫn có đó và và vẫn tích cực hoạt động nhằm phá huỷ thế giới, tiêu diệt con người. Ma quỷ rất tinh ma xảo quyệt nên người ta khó nhận ra âm mưu, dấu vết của chúng.
Nhìn vào ba cuộc ma quỷ cám dỗ Đức Giêsu, ta thấy ma quỷ rất tinh khôn. Nó có kế hoạch, có chiến thuật, tấn công nhiều đợt, nhiều bước.
Thoạt tiên ma quỷ tấn công vào những bản năng sơ đẳng nhất nơi con người: bản năng sinh tồn, bản năng thống trị, bản năng đối nghịch. Những bản năng ấy gắn liền với những nhu cầu căn bản, chính đáng của con người.
Kéo chú ý của người ta vào những nhu cầu rồi, ma quỷ tiến bước thứ hai, đó là phóng đại những nhu cầu đó lên, làm cho người ta lầm tưởng rằng, đó là những nhu cầu cấp bách, phải thoả mãn ngay tức khắc.
Khi ta đã hoàn toàn mê mẩn vì cái bẫy nhu cầu, ma quỷ mới đẩy ta đến bước thứ ba, đó là tìm thoả mãn những nhu cầu theo ý riêng mình. Cách giải quyết đó ngược lại với ý muốn của Thiên Chúa. Mục đích sau cùng của ma quỷ là xúi giục ta phản loạn, không sống tâm tình người con hiếu thảo với Chúa, chống lại Chúa và sau cùng lìa xa Thiên Chúa.
Ông bà nguyên tổ đã rơi vào bẫy của ma quỷ nên đã không sống tâm tình của người con hiếu thảo, muốn lìa bỏ cha mình, muốn ngang bằng cha mình, muốn chống lại cha mình.
Chúa Giêsu, trái lại, đã sáng suốt vạch trần âm mưu của ma quỷ và kiên quyết sống tâm tình của người con hiếu thảo.
Khi ma quỷ phóng đại nhu cầu, muốn cho Chúa Giêsu tưởng rằng con người chỉ là vật chất, chỉ sống nhờ bánh vật chất, vật chất là tất cả đời sống. Chúa Giêsu đã sáng suốt chỉ cho ta thấy vật chất không phải là tất cả, bánh vật chất của trần gian là cần, nhưng bánh tinh thần của trời cao còn cần hơn.
Khi ma quỷ thúc giục Chúa Giêsu hãy thoả mãn tức khắc nhu cầu của mình, Chúa Giêsu đã biết kiên nhẫn chờ đợi. Khi ma quỷ khích Chúa Giêsu dùng quyền năng riêng của mình để thoả mãn nhu cầu, Chúa Giêsu đã từ chối. Người muốn vâng phục Đức Chúa Cha, tin tưởng phó thác vận mệnh trong tay Chúa Cha, để mặc Chúa Cha quyết định.
Tuy đã thắng trong cuộc đọ sức đầu tiên, Chúa Giêsu vẫn tiếp tục bị ma quỷ cám dỗ trong suốt cuộc đời. Cơn dỗ khi thì đến từ những người tin theo Chúa, muốn tôn Chúa làm vua để được ăn no nê bánh vật chất, khi thì đến từ những người chống đối đòi xin phép lạ từ trời xuống. Có lúc ma quỷ mượn chính những người thân tín như Phêrô để ngăn cản Chúa Giêsu thực hành ý Chúa Cha. Có lúc ma quỷ dùng cái chết ghê sợ để uy hiếp tinh thần, mong Chúa Giêsu lùi bước để tìm ý riêng mình. Chúa Giêsu đã chiến thắng mọi cơn cám dỗ vì Người luôn tìm thánh ý Chúa Cha. Dù khi phải chiến đấu trong mồ hôi pha máu, Người vẫn nói: “Lạy Cha, xin đừng theo ý Con, xin vâng theo ý Cha mà thôi”.
Ma quỷ vẫn đang tiếp tục tạo nên những cơn cám dỗ. Và nhiều khi chúng ta đã mắc bẫy ma quỷ. Ta mắc bẫy ma quỷ khi mải mê đuổi theo những nhu cầu tiêu thụ quá đáng. Ta rơi vào âm mưu ma quỷ khi ta muốn có tất cả và có tức khắc. Ta hoàn toàn nằm trong vòng tay ma quỷ khi ta dùng mọi phương tiện để thoả mãn những nhu cầu, bất chấp ý Thiên Chúa.
Thay vì tuân phục ý Chúa, tôi luôn luôn bắt Chúa làm theo ý tôi. Thay vì vâng lời Chúa, tôi luôn luôn muốn sai bảo Chúa.
Mùa Chay này, Chúa kêu gọi tôi trở về với Chúa. Muốn trở về với Chúa, tôi phải chiến đấu chống lại ma quỷ. Muốn đủ sức chống lại ma quỷ, tôi phải luyện tập bỏ ý riêng mình và tìm vâng phục ý Chúa.
Hãy đặt ra cho mình một chương trình sống Mùa Chay bằng tăng cường hy sinh, cầu nguyện, ăn chay và làm việc bác ái.
Thiên Chúa Cha, Đấng giàu lòng thương xót đang chờ đón tôi trở về, và sẽ ban sức mạnh để tôi đủ sức chống lại mọi chước cám dỗ, nếu tôi biết sống trọn tình con thảo, tin cậy phó thác vào Người.
Lạy Thiên Chúa là Cha của con, xin đón nhận tâm hồn khiêm nhường sám hối của con.
KIỂM ĐIỂM ĐỜI SỐNG
1) Theo bạn, ngày nay ma quỷ còn hoạt động trong thế giới không? Nếu có, bạn cho một ví dụ.
2) Bạn thường thua hay thắng cuộc khi gặp phải cám dỗ. Thua, tại sao? Thắng, nhờ đâu?
3) Đâu là âm mưu của ma quỷ che dấu đàng sau những cơn cám dỗ?
CÁM DỖ TRONG ĐỜI
Chúa Nhật 1 Mùa Chay, năm A: Mt 4, 1-11 - Lm. Thái Nguyên
Suy niệm
Chẳng ai mà không bị ma quỉ cám dỗ, không chỉ bị cám dỗ từ ma quỉ mà còn từ tha nhân; không chỉ bị cám dỗ từ bên ngoài mà còn bị cám dỗ từ bên trong: từ đòi hỏi do bản năng tự nhiên của thân xác, từ sự khép kín của trí tuệ và lạnh giá của con tim. Phận người chênh vênh vì luôn bị cám dỗ, nhưng phận người lại cao cả vì con người có thể thắng được mọi cơn cám dỗ bằng một lựa chọn đầy tự do. Nhìn lại ba cơn cám dỗ của Đức Giêsu, ta thấy ba phương diện của đời sống: về của ăn vật chất, về danh giá quyền hành, và về sự ỷ lại vào quyền năng Thiên Chúa. Đức Giêsu chiến thắng cả ba loại cám dỗ bằng cách dựa vào Kinh Thánh để vạch trần âm mưu của ma quỉ.
Thứ nhất là cám dỗ về của ăn vật chất. Khi biết Đức Giêsu đã đói vì những ngày chay tịnh, tên cám dỗ nói với Ngài hãy biến hóa những hòn đá thành bánh mà ăn. Đây là thứ cám dỗ sử dụng khả năng Chúa ban chỉ nhằm lợi ích cho bản thân. Như vậy, ơn Chúa ban bị độc chiếm cách ích kỷ. Khi cám dỗ ta ham mê vật chất, giàu có, ma quỉ nhằm triệt hạ đời sống tinh thần, làm cho ta quên đi sức mạnh của Lời Chúa. Với cám dỗ đầu tiên này, ma quỉ đã hạ gục ông bà nguyên tổ trong vườn địa đàng. Dù chẳng đói khát gì nhưng vì ham muốn của ngon vật lạ. Đây là loại cám dỗ hiệu quả nhất, phù hợp với chủ nghĩa thực dụng đang bành trướng. Trước cám dỗ này Đức Giêsu cho thấy: “Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh nhưng còn nhờ mọi Lời Thiên Chúa phán ra”. Những no thỏa vật chất không thể lấp đầy sự đói khát tinh thần.
Thua keo này gầy keo khác. Tên cám dỗ bố trí cuộc tấn công thứ hai, là thách thức Đức Giêsu gieo mình xuống từ trên nóc đền thờ. Và nó dùng chính lời Kinh Thánh là: “Thiên Chúa sẽ truyền cho thiên sứ lo cho bạn, và thiên sứ sẽ tay đỡ tay nâng” (Tv 91, 11). Khi cám dỗ chúng ta ham hố danh giá bằng cách làm những việc ngoạn mục để thu hút dân chúng, hoặc lợi dụng quyền lực và uy thế của mình để sống trên người khác, ma quỉ làm cho chúng ta quên mất mình là con cái Thiên Chúa, khiến ta trở nên kiêu căng, ngạo mạn. Không có Lời Chúa định hướng và làm nguyên tắc cho đời sống, ta dễ chạy theo thế gian, sống theo thế gian. Chỉ có Lời Chúa mới kịp thời cảnh tỉnh ta, để khỏi rơi vào mê hồn trận của ma quỉ. Vì thế trước cám dỗ này, Đức Giêsu cũng dùng chính Kinh Thánh để đối lại: “Ngươi chớ thử thách Ðức Chúa là Thiên Chúa của ngươi” (Dnl 6, 16). Thử Chúa là một thái độ ngông cuồng. Cứ lao mình vào chỗ nguy hiểm, hoặc hành động cách cẩu thả, liều lĩnh, rồi trông chờ Chúa cứu là việc làm dại dột.
Thật ra cám dỗ thứ ba mới là một đòn chí mạng, vì nó nhằm đến sự khoái lạc, một sự kích thích đam mê mạnh mẽ nhất trong con người, thuộc bản năng sinh tồn. Để làm chuyện này, quỷ đưa Đức Giêsu lên một ngọn núi cao, chỉ cho Ngài thấy tất cả các nước thế gian và mọi vinh hoa lợi lộc của nó, Ngài sẽ được tất cả nếu Ngài sấp mình bái lạy nó. Đúng là một chiêu thức độc hại: được ăn cả ngã về không. Thật ra đây là một cám dỗ thỏa hiệp với thế gian. Nếu Đức Giêsu đến nhằm thu phục thế gian, thì ở đây chỉ cần Ngài thỏa thuận theo đề nghị của ma quỷ, là Ngài sẽ được sở hữu tất cả một cách dễ dàng, mà không cần phải qua con đường thập giá theo ý định của Chúa Cha. Chiến thuật điều đình của ma quỉ thật hấp dẫn, nhưng cuối cùng cũng thất bại vì Đức Giêsu quyết một mực tuân hành Ý Cha. Ngài trích Kinh Thánh để đòi tên cám dỗ: “Ngươi phải bái lạy Thiên Chúa là Ðức Chúa của ngươi, và phải thờ phượng một mình Người mà thôi” (Dnl 6, 13).
Cả ba cám dỗ đều có một mẫu số chung là nhằm tách lìa chúng ta khỏi Thiên Chúa để quy về chính mình. Khi đặt mình là trung tâm, là tất cả, thì người ta trở nên nô lệ cho chính mình, và cuối cùng là đánh mất chính mình. Biểu tượng của ba cám dỗ trên là giàu sang, quyền lực và khoái lạc, vẫn luôn là cái bẫy khó thoát cho đời nhân thế. Vật chất không xấu nhưng còn là điều mà người ta phải làm nên để góp phần cho cuộc sống tốt hơn, xứng đáng với phẩm giá con người. Nhưng chỉ dừng lại ở đó sẽ đánh mất ý nghĩa và cùng đích của cuộc đời mình.
Thiên Chúa mới là tất cả chứ mọi sự khác không là gì cả, vì mọi sự cũng chỉ là tạm thời, là phương tiện nhất thời, để làm nên cái đời đời. Điều đó mời gọi chúng ta hãy ra khỏi cái tôi của mình để trao hiến, để làm giàu đời sống tinh thần. Cần đặt ra cho mình một chương trình sống Mùa Chay bằng tăng cường cầu nguyện, ăn chay, làm việc bác ái, siêng năng thánh lễ. Như Đức Giêsu, chúng ta cũng sẽ chiến thắng mọi cám dỗ, nếu ta sống gắn bó với Chúa và thực thi Lời Ngài (x. Mc 14, 38).
Cầu nguyện
Lạy Chúa Giêsu!
Chúa chấp nhận thân phận làm người thế,
nên cũng đã chấp nhận mọi cám dỗ,
để cho thấy đường lối ơn cứu độ,
và rồi Chúa đã chiến thắng tất cả,
khi dám lựa chọn hy sinh tất cả,
luôn một lòng theo thánh ý Chúa Cha.
Nếu đời con có đầy những lựa chọn,
thì cũng đầy những cám dỗ không ngơi,
luôn xảy ra trong mọi lúc mọi thời,
bao nhiêu giác quan là bấy nhiêu cạm bẫy,
chỉ cần thiếu thận trọng là sa sẩy,
không khôn ngoan con sẽ nhuốm bùn lầy.
Không chỉ những cám dỗ ở bên ngoài
mà còn là những cám dỗ bên trong:
cám dỗ sống khoái lạc cho thân xác;
cám dỗ vô tình và kiêu hãnh con tim;
cám dỗ quyền hành và độc tôn lý trí,
cám dỗ phân bì và bất chấp lương tri.
Cám dỗ nào cũng khiến con khép kín,
xa dần Chúa và quy hướng về mình,
và mất đi tình nghĩa với anh em.
Phận người chênh vênh vì luôn bị cám dỗ,
nhưng cám dỗ có chỗ trong bản đồ của Chúa,
khi con vượt thắng bằng lựa chọn rất tự do.
Xin cho con bản lãnh Thầy chí thánh,
để vượt qua những cám dỗ trong đời,
bằng cầu nguyện và chay giới không ngơi,
dù sai phạm và bao lần vấp ngã,
vẫn đứng lên tiếp tục cuộc hành trình,
cho tới ngày gặp được Chúa hiển vinh. Amen.
QUỶ KẾ TINH RANH
(Chúa Nhật I Mùa Chay A) - Lm Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột
“Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ”. Một lời cầu mà Chúa Giêsu truyền dạy chúng ta trong kinh Lạy Cha khiến chúng ta không thể xao lãng và xem thường chước cám dỗ, nhất là khi chước cám dỗ ấy lại do chính thần dữ chủ mưu gây ra. Bước vào Chúa Nhật thứ nhất của mùa Chay thánh, qua ba bài đọc Lời Chúa, giáo hội cho chúng ta trực diện với chước cám dỗ để nhận rõ sự thâm độc của thần dữ để rồi bền bỉ chiến đấu đến cùng.
Bài đọc thứ nhất trích sách Sáng Thế tường thuật câu chuyện tiên tổ loài người thất bại trước chước cám dỗ của Satan. Thế nhưng bài tin mừng cho thấy Satan đã phải chuốc lấy thất bại trước Chúa Giêsu. Thánh Phaolô qua bài đọc thứ hai đã làm một so sánh mang tính đối nghịch giữa sự thất bại của tổ tiên loài người với sự chiến thắng của Chúa Kitô chỉ muốn nhấn mạnh đến tính phổ quát của công trình cứu độ của Đấng làm người.
Xin được mạo muội vạch trần một nét tinh ranh của Satan trong chước cám dỗ của nó và mong sao chúng ta thêm phần cảnh giác. Đã là quỷ thì kế mưu cám dỗ của nó hẳn là tinh ranh và xảo quyệt khó lường. Sự thường nếu lấy điều xấu mà cám dỗ thì rất dễ bị nhận diện. Chính vì thế ma quỷ thường lấy điều tốt để cám dỗ loài người chúng ta. Với tổ tiên loài người thì nó dụ dỗ họ tìm biết sự thiện sự ác. Phân biệt điều lành điều dữ, là điều đáng làm và là việc phải làm cho đúng với phận người. Nỗ lực tìm biết điều lành, điều dữ quả thật là việc làm đáng khen, vì đó là việc rất tốt, việc chính đáng và phải đạo, đạo làm người vốn là hình ảnh của Thiên Chúa. Với Chúa Giêsu thì ma quỷ cám dỗ Người tìm sự thành công trong công cuộc cứu độ nhân trần. Thực thi công trình cứu độ đạt kết quả là một điều tốt, đáng ước mong, vì đó là mục đích của việc nhập thể làm người của Ngôi Hai Thiên Chúa.
Có thể nói rằng quỷ kế của Satan là đề ra một việc tốt, một việc phải làm và đáng làm nhưng rồi lại khôn khéo dẫn dụ chúng ta thực hiện việc ấy bằng những phương thế sai lạc, nghĩa là trái với đuờng lối của Thiên Chúa. Luân lý Công giáo khẳng định rõ nguyên tắc “mục đích không thể biện minh cho phương tiện”. Để đạt một đích tốt phải phải sử dụng những phương tiện tốt hoặc mang tính trung dung nghĩa là tự chúng không xấu. Chủ trương của ngài Đặng Tiểu Bình: “Mèo đen hay mèo trắng cũng được, miễn là bắt được chuột” không phù hợp với luân lý Công giáo.
Satan đâu có cám dỗ tổ tiên loài người làm điều xấu, nó chỉ xúi giục tiên tổ nỗ lực tìm biết sự lành sự dữ theo cách thế nó bày ra. Cái tinh quái của nó là ở chỗ xúi giục tiên tổ lấy bản thân mình, lấy lợi ích của mình làm tiêu chí để phân biệt điều tốt xấu, lành dữ. Chi tiết này được trình bày qua dữ kiện là sau khi ông bà nguyên tổ phạm tội thì thấy mình trần truồng. Người ta thấy mình trần truồng là khi hướng cái nhìn vào bản thân mình.
Phải xác định rằng chỉ có nhà sản xuất mới có khả năng và thẩm quyền khẳng định sản phẩm mình làm ra là tốt hay xấu vì chính họ đặt ra tiêu chuẩn kỷ thuật sản phẩm. Chúng ta nhận ra hiện thực này qua những lần thu hồi xe hơi lỗi kỹ thuật của nhiều nhà sản xuất như Honda, Toyota… Như thế, chỉ có mình Thiên Chúa, Đấng tạo dựng nên vũ trụ vạn vật mới có thẩm quyền xác định các sự vật hiện tượng, các hành vi nào là tốt hay xấu, lành hay dữ. Như thế con người chúng ta chỉ có thể tìm biết điều lành điều dữ cách chuẩn xác dựa vào thánh ý Thiên Chúa, dựa vào chương trình và ý định của Người.
Cái sai lầm của tổ tiên loài người là lấy bản thân mình, lấy lợi ích riêng của mình làm tiêu chí để thẩm định điều tốt xấu, lành dữ. Khi nghiêng chiều theo chước cám dỗ này thì sự lành dữ, tốt xấu không còn mang tính khách quan. Trời nắng tốt dưa, trời mưa tốt lúa và được mùa lúa thì úa mùa xoài… là những điều như hiển nhiên. Như thế một dữ kiện có thể tốt với người này và xấu với người kia. Nếu nhân loại cứ theo sự chủ quan để chọn lựa và hành xử thì sẽ sinh ra hỗn độn.
Satan khi cám dỗ Chúa Giêsu cũng thực hiện chiêu trò này. Nó không cám dỗ Người từ bỏ công cuộc cứu độ nhân loại nhưng nó lại cám dỗ Người thực thi công trình cứu độ theo ý riêng của Người chứ không theo thánh ý Cha trên trời. Cám dỗ thứ nhất: Sử dụng của cải vật chất, cơm áo gạo tiền thì dễ thành công lắm chứ, vì có thực mới vực được đạo, có tiền thì mua tiên cũng được mà. Cám dỗ thứ hai: Sử dụng quyền năng phi thường thì dễ lôi cuốn lòng người và nói gì người ta cũng dễ nghe theo. Cám dỗ thứ ba: Thoả hiệp với mãnh lực sự xấu. Chỉ là tận dụng nó hay là lợi dụng nó mà thôi, có gì đâu phải ầm ĩ. Chúng quả thật là tinh vi và xảo quyệt.
Để chiến thắng chước mưu ma quỷ thì Chúa Giêsu đã phải chiến đấu trong sự tỉnh thức và nỗ lực hết mình. Để có được động thái hoàn toàn vâng phục thánh ý Cha trên trời qua lời thân thưa: “…Xin đừng theo ý con, mà xin theo ý Cha”, thì Chúa Giêsu đã phải tuôn mồ hôi pha lẫn cả máu đào.
Xây cất nhà thờ là một điều tốt, thành lập một giáo xứ mới cũng có thể là điều tốt, thuyên chuyển nhân sự dễ dàng cũng có thể là điều tốt… tuy nhiên, để đạt được những điều tốt ấy thì không thể thoả hiệp với sự dữ, không thể sử dụng những phương thế làm cớ cho những tâm hồn bé mọn vấp phạm… Quỷ kế của Satan luôn tinh quái và chước mưu cám dỗ của nó vẫn còn đó dưới nhiều hình thái tinh vi. Và chúng ta cần phải bền chí khẩn cầu: “Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ”. Thiên Chúa không hề cám dỗ bất cứ một ai, và Người cũng chẳng thể để mặc chúng ta sa chước cám dỗ. Cầu nguyện là gặp gỡ Chúa để nhận biết thánh ý Người. Chắc chắn qua lời cầu xin trên, Thiên Chúa muốn dạy chúng ta hãy cẩn trọng với chước mưu ma quỷ cám dỗ và hãy biết lánh xa dịp tội. Biết mình yếu thì đừng ra đầu gió. Chuyện đơn giản mà thực ra không mấy dễ dàng.
Chúa nhật thứ nhất mùa chay -A
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu (Mt 4, 1-11).
Khi ấy, Chúa Giêsu được Thánh Thần hướng dẫn vào hoang địa để chịu ma quỷ cám dỗ. Khi Người đã nhịn ăn bốn mươi đêm ngày, Người cảm thấy đói. Và tên cám dỗ đến gần, nói với Người rằng: “Nếu ông là Con Thiên Chúa, hãy khiến những hòn đá này biến thành bánh”. Nhưng Chúa Giêsu đáp lại: “Có lời chép rằng: ‘Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra’”.
Bấy giờ ma quỷ đưa Người lên Thành thánh, và đặt Người trên góc tường Đền thờ, rồi nói với Người rằng: “Nếu ông là Con Thiên Chúa, hãy gieo mình xuống đi, vì có lời chép rằng: Ngài đã ra lệnh cho các Thiên Thần đến với ông, và chư vị đó sẽ nâng đỡ ông trên tay, để ông khỏi vấp chân vào đá”. Chúa Giêsu đáp: “Cũng có lời chép rằng: ‘Ngươi đừng thử thách Chúa là Thiên Chúa ngươi’”.
Quỷ lại đưa Người lên núi rất cao, và chỉ cho Người xem thấy mọi nước thế gian và vinh quang của những nước đó, rồi nói với Người rằng: “Tôi sẽ cho ông tất cả những cái đó, nếu ông sấp mình xuống thờ lạy tôi”. Bấy giờ Chúa Giêsu bảo nó rằng: “Hãy lui đi, hỡi Satan! Vì có lời đã chép: ‘Ngươi phải thờ lạy Chúa là Thiên Chúa ngươi, và chỉ phụng sự một mình Ngài’”. Bấy giờ ma quỷ bỏ Người. Và các thiên thần tiến lại, hầu hạ Người.
Suy niệm
Mùa chay đã trở về, màu tím ẩn hiện trong các nhà thờ cũng như trên những khung hình trong các trang mạng Công giáo, tất cả như muốn nhắc nhở cho những ai là Kitô hữu, hãy nhớ sám hối, hãy cố gắng thay đổi suy nghĩ, nhận thức và thái độ sống, hãy tập luyện cho bản thân một phương cách cầu nguyện thật tích cực và ý nghĩa, để mỗi ngày sống, người tín hữu nhận ra bản thân là ai trước mặt Thiên Chúa, mỗi ngày sống còn cần đến Ngài hay không, còn Thiên Chúa, Ngài sẽ hiện diện chỗ nào trong trái tim nhỏ bé mà vô biên của tôi. Phụng vụ Lời Chúa ngày Chúa nhật thứ nhất mùa chay, mời mỗi người hướng về cội nguồn của mình, để thấy sự trần trụi của một hạt bụi, thoáng bay trong gió, tồn tại trong thế giới và cuốn theo cơn gió về bên kia cuộc đời. Nếu cuộc đời chỉ có vậy, tại sao con người cứ mãi băn khoăn và lo lắng, bài tin mừng sẽ trả lời cho chúng ta những vấn nạn về cuộc sống dẫn đến những trăn trở hàng ngày.
Khi sự sống xuất hiện trong thế giới bên cạnh con người, tội lỗi qua bàn tay của ma quỷ cũng len lỏi vào thế giới của con người. Ma quỷ đã tìm đủ mọi thủ đoạn, mọi diệu kế để lôi kéo con người ra khỏi sự gắn bó với Thiên Chúa, chúng đã dụ dỗ con người cách này cách khác, đặc biệt chúng quan tâm tới các nhu cầu con người cần có hàng ngày như cái ăn cái mặc, rồi tiếp sau là quyền bính, là danh vọng: “Thiên Chúa lấy bùn đất nắn thành con người, thổi sinh khí vào lỗ mũi, và con người trở thành một vật sống. …Rắn là loài xảo quyệt nhất trong mọi dã thú mà Thiên Chúa tạo thành. Nó nói với người nữ rằng: “Có phải Thiên Chúa đã bảo: Các ngươi không được ăn mọi thứ cây trong vườn?” Người nữ nói với con rắn: “Chúng tôi được ăn trái cây trong vườn; nhưng trái cây ở giữa vườn thì Thiên Chúa bảo: ‘Các ngươi đừng ăn, đừng động tới nó, nếu không sẽ phải chết’”. Rắn bảo người nữ: “Không, các ngươi không chết đâu! Nhưng Thiên Chúa biết rằng ngày nào các ngươi ăn trái ấy, mắt các ngươi sẽ mở ra, và các ngươi sẽ biết thiện ác như thần thánh”. Sách Sáng Thế ký, cuốn sách đầu tiên của Kinh thánh, đã mô tả sự quỷ quyệt của ma quỷ và những thủ đoạn chúng dùng để cám dỗ con người. Và câu chuyện đó hình như vẫn đang còn diễn ra đâu đó giữa cuộc sống hôm nay, trong thế giới và còn xuất hiện trong Giáo hội của Chúa nữa. Có phải Thiên Chúa đã thất bại trước những thủ đoạn của ma quỷ chăng?
Trên những nẻo đường truyền giáo của thánh Phaolô, ngài gặp không ít những khó khăn khi nói về nguồn gốc tội lỗi, bởi đa số các cộng đoàn đều là dân ngoại, quan niệm sống, ý thức hệ chưa ra khỏi vòng tròn của truyền thống, vì thế, thánh nhân đã giải thích cho họ, không phải Thiên Chúa đã thất bại, nhưng Ngài đã chiến thắng khi gởi người Con của Ngài tới giải thoát con người khỏi tội lỗi, cho con người được tự do và bình an, nếu con người tin nhận vào Thiên Chúa: “sự sa ngã của Ađam không thể nào sánh được với ân huệ của Thiên Chúa. Thật vậy, nếu vì một người duy nhất đã sa ngã, mà muôn người phải chết, thì ân sủng của Thiên Chúa ban nhờ một người duy nhất là Đức Giêsu Kitô, còn dồi dào hơn biết mấy cho muôn người. Ơn Thiên Chúa ban cũng khác với hậu quả do một người phạm tội đã gây ra. Quả thế, vì một người duy nhất phạm tội, con người đã bị xét xử để phải mang án, còn sau nhiều lần sa ngã, thì lại được Thiên Chúa ban ơn cho trở nên công chính”. Thiên Chúa không để thua những kế hoạch của ma quỷ, Ngài có những chương trình riêng để từ đó, con người nhận ra dấu chỉ của tình yêu đến từ người Cha nhân lành đó. Niềm tin và lòng chung thủy của con người luôn là những yếu tố cần và đủ, để vượt thắng mọi cám dỗ của ma quỷ.
Đức Giêsu đã trải qua những ngày lặng lẽ trong sa mạc, để tìm thánh ý Cha, chuẩn bị cho sứ vụ của mình là cứu độ nhân loại. Trong đó, Ngài còn nhận chịu những cơn cám dỗ đến từ ma quỷ. Chúng đã nhắm vào những nhu cầu cần thiết của Ngài nơi sa mạc để cám dỗ, nhưng mọi chuyện đã thất bại: “Khi ấy, Chúa Giêsu được Thánh Thần hướng dẫn vào hoang địa để chịu ma quỷ cám dỗ. Khi Người đã nhịn ăn bốn mươi đêm ngày, Người cảm thấy đói. Và tên cám dỗ đến gần, nói với Người rằng: “Nếu ông là Con Thiên Chúa, hãy khiến những hòn đá này biến thành bánh”. Nhưng Chúa Giêsu đáp lại: “Có lời chép rằng: ‘Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra’”. Đối diện với cuộc sống, ai cũng lo lắng cho mình có đủ những nhu cầu tối thiểu như là cái ăn cái mặc, chính trong những lúc lo lắng, con người dễ thuận theo những gì có lý, vì thế, ma quỷ đã đưa ra những lý lẽ rất có lý để cám dỗ con người, nhưng chúng quên rằng những nhu cầu đó không phải là cứu cánh của con người.
Sa mạc là một nơi cằn cỗi, không có sự sống, thiếu mọi thứ cần thiết cho sự tồn tại của con người. Nếu ai đó đi vào trong sa mạc, họ cảm thấy mình nhỏ bé, yếu đuối, không có chỗ tựa nương, không có các nhu cầu tối thiểu như nước uống, cái ăn, ngay cả phương hướng giúp đi lại cũng rất khó để xác định. Có thấy được sự khắc nghiệt trong sa mạc, chúng ta mới hiểu được ý của Thiên Chúa mời chúng ta vào sa mạc ngay trong cuộc sống hiện tại, để thấy trước hết, con người cần phải tồn tại, cần phải sống, vì thế, cần làm việc và có một chỗ dựa để vươn lên. Cũng nơi sa mạc đó, sự yếu đuối của con người dễ đưa họ tới chỗ phản bội, ngoại tình với Thiên Chúa, do bị sa vào các mưu của ma quỷ. Niềm tin và sự lạc quan luôn cần thiết cho người bộ hành nơi sa mạc, do đó, khi người tín hữu Kitô đi vào sa mạc, họ thấy những nhu cầu hàng ngày như là cơm áo, là nước uống, là địa vị, là danh vọng, là vật chất, không có gì sánh được với sự sống của con người. Đừng vì những nhu cầu đó mà đánh đổi sự sống hôm nay và ngày mai.
Ba con cám dỗ của ma quỷ gợi lên khi Đức Giêsu hiện diện trong sa mạc. Chúng nó biết con người luôn cố gắng để tìm kiếm những nhu cầu hàng ngày: cơm bánh, địa vị, quyền bính, đó là những hư danh, là nhu cầu thứ yếu thôi, nhưng vì con người mải mê tìm kiếm và còn tìm nhiều phương cách để sở hữu, thậm chí đánh đổi cả lương tâm, bán rẻ nhân phẩm và những người thân quen của mình, để có được những thứ đó. Biết đó là tử huyệt của con người, ngày nay ma quỷ vẫn tiếp tục tấn công vào những tử huyệt đó của con người, hòng chiếm đoạt linh hồn và sự sống của con người ngay tại cuộc sống hôm nay. Có những lúc biết rằng đó là cám dỗ, là mưu chước của ma quỷ, nhưng con người vẫn nhắm mắt làm ngơ, vẫn đưa chân bước vào, bởi một chút hư danh, một chút tư lợi và một chút giàu sang hảo huyền.
Mùa chay là thời gian mời gọi người tín hữu hãy ý thức sự yếu đuối của mình, chỉ là một hạt bụi, chỉ là một sự hiện diện mong manh của phận người, do đó, hãy biết trân trọng những gì mình đang có, đặc biệt là ơn gọi làm con Thiên Chúa, đừng lãng phí, đừng dửng dưng và cũng đừng quay lưng với Thiên Chúa. Là phận người thì dễ sa ngã, sa ngã trước những lời đường mật, sa ngã trước những lời dụ dỗ có cánh, sa ngã trước những món hời về vật chất, sa ngã trước vinh quang của thế gian, quyền bính của thế gian, vì thế, mỗi ngày sống, hãy cố gắng xét mình, cố gắng noi theo Thầy Chí Thánh, đọc Kinh thánh, học Kinh thánh và lắng nghe lời chỉ dạy của Mẹ Giáo hội. Tất cả giúp cho mình đứng vững trước mọi cám dỗ cuộc đời. Sống trong một thế giới đề cao chủ nghĩa cá nhân, nếu người tín hữu không tỉnh thức, dễ bị dụ dỗ vạch lá tìm sâu trong mọi sinh hoạt của cộng đoàn, của Giáo hội, đó là một trong những cách thế ma quỷ dùng để phá hoại tính hiệp thông của Giáo hội. Hãy biết biện phân những thông tin mình có được, hãy biết phân định giá trị liên quan đến sự việc mà thông tin đề cập.
Lạy Chúa, phận người chúng con mong manh, yếu đuối, dễ sa ngã, nhưng chúng con phải sống, phải làm việc, phải đối diện với một thế giới nhiều cạm bẫy, xin Chúa nâng đỡ và hướng dẫn chúng con khi yếu đuối, bảo vệ chúng con khi gặp những cám dỗ, hướng dẫn chúng con đọc và hiểu lời Chúa dạy trong Kinh thánh, để chúng con tự tin bước đi trong ân sủng của Chúa. Để vượt thắng cám dỗ, cần có sức mạnh tinh thần và ý chí cố gắng, xin Chúa luôn soi sáng cho chúng con biết đâu là sự thật, đâu là chân lý, đâu là sự giả dối của ma quỷ, để chúng con biết và chọn lựa đúng đắn hơn, hầu sống cách xứng đáng là người môn đệ của Chúa. Amen.
Trở Về
Chúa nhật I Mùa Chay - Năm A - Giuse hạt bụi tro
Mùa Chay đã về với Hội Thánh và với mỗi người chúng ta. Bao nhiêu năm làm con Chúa là bấy nhiêu năm chúng ta sống Mùa Chay và lắng nghe các sứ điệp của Mùa Chay: hãy ăn năn sám hối, ăn chay hãm mình, cầu nguyện nhiều hơn và làm việc lành bác ái nhiều hơn. Tuy nhiên, Mùa Chay cứ hớn hở chạy đến rồi lặng lẽ ra đi, còn tâm hồn và cuộc sống chúng ta dường như chẳng thay đổi bao nhiêu cả.
Phụng Vụ Lời Chúa hôm nay cho chúng ta nghe đoạn Tin Mừng Chúa Giêsu chịu cám dỗ trong sa mạc. Ba cơn cám dỗ Chúa Giêsu chịu có một đặc điểm rất giống nhau. Đó là tên cám dỗ luôn luôn chủ động trò chuyện với Chúa Giêsu. Nó mời gọi Ngài làm một điều gì đó mà Ngài thấy là ngược lại với thánh ý Thiên Chúa. Nó còn trích cả Kinh Thánh để dụ dỗ Chúa Giêsu làm theo ý nó. Tuy nhiên, Ngài đã khôn khéo dùng Lời Chúa để chiến thắng việc nó bóp méo Lời Chúa mà cám dỗ Ngài.
Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa mà quỷ còn cám dỗ, huống chi chúng ta là những con người xác đất vật hèn. Ma quỷ ở đây có thể ma quỷ thực sự hay đơn giản chỉ là những người hay lôi kéo chúng ta làm những chuyện xấu xa, mờ ám, bất chính, dối gian… Đừng bao giờ giao du với chúng hay đối thoại dây dưa với nó, bởi vì chúng mạnh hơn chúng ta. Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa nên có dư sức để chiến thắng ma quỷ. Còn chúng ta chỉ là con người nên không mạnh hơn chúng đâu.
Trong cơn cám dỗ đầu tiên, quỷ ranh mãnh đánh thẳng vào điểm yếu của Chúa Giêsu trong thời gian này: Ngài đang bị đói sau 40 ngày ăn chay. Cơn cám dỗ này thoạt nhìn có vẻ vô hại, bởi vì biến một hòn đá thành bánh có ảnh hưởng gì tới ai đâu. Nhưng Chúa Giêsu lại cho thấy đó là một vấn đề lớn. Ngài không dùng quyền năng Thiên Chúa ban, để phục vụ cho nhu cầu cá nhân của mình. Ngài không bao giờ làm điều này trong suốt đời mình.
Khi đói cồn cào, người ta dễ làm mọi sự để thỏa mãn cơn đói khát của mình. Trong sách Sáng thế, có ông Esau, sau khi đi săn bắn lâu ngày trở về, vì quá đói mà sẵn sàng đổi lấy chức trưởng nam của mình cho Giacóp (x. St 25,33).
Trong cuộc sống, nhiều khi vì đói khát điều này điều kia mà chúng ta cũng bất chấp tất cả, kể cả Thiên Chúa, để có được điều chúng ta muốn. Nỗi đói khát đó có thể là tiền bạc, danh vọng, chức quyền, tình yêu, ham muốn thân xác, lúc nào cũng muốn hơn người khác, hay đơn giản chỉ là sống ích kỷ chỉ biết lo cho mình, mà không hề quan tâm tới người khác hay việc chung của cộng đồng, giáo xứ…
Có thể những cơn đói khát đó đang làm chúng ta sống xa đường lối Thiên Chúa, xa những người thân yêu của mình, thậm chí là vong thân, đánh mất chính mình. Mùa Chay mời gọi chúng ta hãy quay trở về với Thiên Chúa, với chính mình và với những người thân yêu của mình.
Nói gì buồn cười vậy, tôi có đi đâu đâu mà bắt tôi quay trở về? Tuy nhiên, chớ vội khẳng định. Hãy xem lại. Có thể chúng ta đang sống, nhưng không thực sự sống cho chính mình. Bằng chứng là chúng ta không quan tâm đủ tới sức khỏe thể lý và tinh thần của mình, sâu xa hơn là linh hồn của mình. Chúng ta đang phung phí sức khỏe.
Cũng có thể chúng ta đang sống trong một mái nhà với những người thân yêu của mình, nhưng không thực sự sống cho họ. Chúng ta sống cái gì gì á, cho bạn bè, cho công việc, hay cho ai đâu á, hơn là sống cho những người thân của mình.
Và cuối cùng, chúng ta theo Chúa, tin Chúa nhưng có khi chưa sống cho Chúa. Bằng chứng là chúng ta ít nhớ tới Chúa trong ngày sống lắm. Chúa dạy sống yêu thương và tha thứ, nhưng chúng ta lại ích kỷ, thù hằn và nhỏ nhen. Chính vì tâm hồn chúng ta thiếu vắng Chúa nên khuôn mặt không tươi vui, cuộc sống không bình an, nhất là những lúc bị thử thách gian nan.
Nhiều khi ma quỷ cũng cám dỗ chúng ta rời xa Thiên Chúa và muốn Thiên Chúa làm theo ý mình. Nếu Chúa làm cho con cái này, thì con sẽ làm cho Chúa cái kia. Thậm chí, có người còn xin lễ như ý, không biết ý là gì, nhưng đôi khi ý tưởng của họ thì không trong sạch. Không nên làm như vậy, vì như thế là chúng ta đang thử thách Thiên Chúa. Đúng hơn, chúng ta phải thờ lạy, tin tưởng và phó thác vào Chúa, chứ không nên ép Thiên Chúa làm theo ý mình.
Mùa Chay là thời gian để chúng ta trở về với Thiên Chúa, với những người thân yêu và đặc biệt là với chính mình, và chiến đấu với những cơn đói khát thiêng liêng của mình. Hãy dành thêm một chút thời gian tĩnh lặng để nói chuyện với Chúa Giêsu: nhấp một ly cà phê, hút một điếu thuốc cũng trò chuyện và ngẫm nghĩ với Chúa Giêsu được vậy: Chúa muốn con làm gì trong tình huống này? Hãy ăn năn sám hối và bớt phạm những tội mà mình hay phạm đi. Hãy dành một chút tiền bạc, công sức, hay một chút quan tâm để làm thêm một vài việc bác ái đi. Hãy cho đi thì tâm hồn chúng ta sẽ vui hơn và an nhiên hạnh phúc hơn, vì cuộc sống của mình có ý nghĩa cho đời cho người, một cuộc sống cho đi và hao mòn vì người khác.
Lạy Chúa Giêsu, trong Mùa Chay này, Chúa muốn con làm gì cho những người thân yêu của con và mọi người xung quanh con đây. Xin chỉ dạy cho con. Amen.