TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật VI Phục Sinh -Năm B

“Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình”. (Ga 15, 9-17)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Chúa Nhật III Mùa Vọng –Năm B

10/12/2023 06:43:20 |   496

Chúa Nhật III Mùa Vọng –Năm B

cn t3 MVb

Ga 1,6-8.19-28


BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Chúa Nhật III Mùa Vọng –Năm B

Ca nhập lễ

Anh em hãy vui luôn trong Chúa! Tôi nhắc lại: Anh em hãy vui lên! Vì Chúa đã đến gần.

Dẫn vào Thánh Lễ

Anh chị em thân mến! Gio-an được sai đến để dọn đường cho Đấng Cứu Thế, nên còn có tên là Gio-an Tiền Hô. Ông đã thi hành sứ mạng bằng việc làm chứng rằng: ông không phải là tiên tri Ê-li-a hay một tiên tri nào khác theo ước vọng của dân Do Thái, mà chỉ là “tiếng kêu trong sa mạc” như I-sai-a đã tuyên sấm. Ông làm phép rửa bằng nước để chuẩn bị cho Đấng đến sau đầy quyền năng, mà ông không đáng làm đầy tớ cởi quai dép cho Ngài. Chúa Nhật thứ III Mùa Vọng này Hội Thánh cũng mời gọi chúng ta làm chứng nhân cho Chúa giữa lòng thế giới, đây là thời gian mong chờ Chúa tái lâm để kiến tạo “ một trời mời đất mới”. Vậy để có thể trở  nên chứng tá Tin Mừng, chúng ta hãy nghe lời Thánh Gio-an mời gọi thành tâm hối lỗi.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Thiên Chúa từ bi nhân hậu, này dân Chúa đem tất cả niềm tin đợi chờ ngày lễ Sinh Nhật Ðấng Cứu Thế. Xin hướng niềm vui chúng con về chính nguồn hoan lạc của mầu nhiệm Giáng Sinh cao cả để tâm hồn chúng con hoàn toàn đổi mới, mà họp mừng ngày cứu độ đã gần kề. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: Is 61, 1-2a. 10-11

“Tôi hớn hở vui mừng trong Chúa”.

Trích sách Tiên tri I-sai-a.

Thánh Thần Chúa ngự trên tôi: vì Chúa đã xức dầu cho tôi; Người đã sai tôi đem tin mừng cho người nghèo khó, băng bó những tâm hồn đau thương, báo tin ân xá cho những kẻ bị lưu đày, phóng thích cho những tù nhân, công bố năm hồng ân của Thiên Chúa.

Tôi hớn hở vui mừng trong Chúa, và lòng tôi hoan hỉ trong Chúa tôi, vì Người đã mặc cho tôi áo phần rỗi, và choàng áo công chính cho tôi, như tân lang đầu đội triều thiên, như tân nương trang sức bằng ngọc bảo. Như đất đâm chồi, như vườn nảy lộc, Chúa cũng làm phát sinh công chính và lời ca tụng trước mặt muôn dân.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Lc 1, 46-48. 49-50. 53-54

Ðáp: Linh hồn tôi nhảy mừng trong Chúa.

Xướng: Ðức Ma-ri-a nói: Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Ðấng Cứu Ðộ tôi, vì Người đã nhìn đến phận hèn tớ nữ Người; thực từ đây, thiên hạ muôn đời sẽ khen tôi có phước.

Xướng: Vì Ðấng đã làm cho tôi những điều trọng đại, Người quyền năng, và danh Người là thánh. Ðức từ bi Người từ đời nọ tới đời kia dành cho những ai kính sợ Người.

Xướng: Kẻ đói khát, Người cho no đầy thiện hảo; bọn giàu sang, Người đuổi về tay không. Chúa đã nhận săn sóc Israel tôi tớ Chúa, bởi nhớ lại lòng từ bi của Người.

Bài Ðọc II: 1 Tx 5, 16-24

“Thần trí, linh hồn và thể xác anh em được gìn giữ cho tới ngày Chúa đến”.

Trích thơ thứ nhất của Thánh Phao-lô Tông đồ gởi tín hữu Thê-xa-lô-ni-ca.

Anh em thân mến, anh em hãy vui mừng luôn. Hãy cầu nguyện không ngừng. Trong mọi việc, hãy cảm tạ Chúa. Vì đó là thánh ý Thiên Chúa về tất cả anh em trong Chúa Giê-su Ki-tô. Ðừng dập tắt Thánh Thần; đừng khinh khi các lời tiên tri, nhưng hãy nghiệm xét mọi sự, điều gì tốt hãy giữ lại. Hãy tránh xa sự dữ dưới mọi hình thức.

Xin chính Thiên Chúa bình an thánh hoá anh em toàn diện, để thần trí, linh hồn và thể xác anh em được gìn giữ toàn vẹn trong ngày Ðức Giê-su Ki-tô Chúa chúng ta ngự đến. Ðấng đã kêu gọi anh em, chính Người là Ðấng Trung Tín. Chính Người sẽ thực hiện.

Ðó là lời Chúa.

Alleluia: Is 61, 1 (x. Lc 4, 18)

Alleluia, alleluia! – Thánh Thần Chúa ngự trên tôi. Người đã sai tôi đem tin mừng cho người nghèo khó. – Alleluia.

Phúc Âm: Ga 1, 6-8. 19-28

“Giữa các ngươi có một Ðấng mà các ngươi không biết”.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Gio-an.

Có người đã được Chúa sai đến, tên là Gio-an. Ông đến như chứng nhân để làm chứng về sự sáng, hầu mọi người nhờ ông mà tin. Ông không phải là sự sáng, nhưng ông chỉ làm chứng về sự sáng. Và đây là chứng của Gio-an, khi những người Do-thái từ Giê-ru-sa-lem sai các vị tư tế và các thầy Lê-vi đến hỏi ông: “Ông là ai?” Ông liền tuyên xưng, ông không chối, ông tuyên xưng rằng: “Tôi không phải là Ðấng Ki-tô”. Họ liền hỏi: “Thế là gì? Ông có phải là Ê-li-a chăng?” Gio-an trả lời: “Tôi không phải là Ê-li-a”. – “Hay ông là một đấng tiên tri?” Gio-an đáp: “Không phải”.

Họ liền bảo: “Vậy ông là ai, để chúng tôi trả lời cho những người sai chúng tôi. Ông tự xưng là ai?” Gio-an đáp: “Tôi là tiếng kêu trong hoang địa: Hãy sửa cho ngay đường Chúa đi, như tiên tri I-sai-a đã loan báo”.

Và có những người thuộc nhóm biệt phái cũng được sai đến. Họ hỏi Gio-an rằng: “Nếu ông không phải là Ðức Ki-tô, cũng không phải là Ê-li-a hay một tiên tri, vậy tại sao ông làm phép rửa?” Gio-an trả lời: “Tôi làm phép rửa trong nước; nhưng giữa các ngươi, có Ðấng mà các ngươi không biết. Ðấng ấy sẽ đến sau tôi, nhưng chính Ðấng ấy đã có trước tôi và tôi không xứng đáng cởi dây giày cho Người”. Việc này xảy ra tại Bê-ta-ni-a, bên kia sông Gio-đan, nơi Gio-an làm phép rửa.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tín hữu

Chủ tế: Anh chị em thân mến! Thánh Gio-an Tẩy Giả đã tận lực, sống ơn gọi và vai trò tiên tri của mình, vì thế mà ngài đã bị thiệt thân. Chúng ta hãy xin ngài chuyển lời nguyện xin lên Chúa:

1. “Người đã sai tôi đi đem Tin Mừng cho người nghèo”.- Xin cho các vị lãnh đạo dân Chúa, là những người được xức dầu để loan báo Tin Mừng, được đầy tràn ân sủng để đời sống khiêm nhu, quên mình của các ngài, lôi kéo được nhiều người hứng khởi tìm về Đức Ki-tô là ánh sáng chân thật.

2. “Hãy tránh xa sự dữ dưới mọi hình thức”.- Xin cho mọi thành phần dân Chúa được đức tin trưởng thành vững chắc, biết dùng ánh sáng chân thật, mà đón nhận và xét định biến cố xẩy đến trong cuộc đời, để sẵn sàng chờ Chúa đến trong tâm hồn bình an và phó thác.

3. “Có người được Chúa sai đến, tên là Gioan, ông đến để làm chứng về sự sáng”.- Xin cho các người làm việc công tác tông đồ, phản chiếu trung thực ánh sáng Chúa Ki-tô, để chính đời sống của họ sẽ là lời mời gọi sống động, hối thúc mọi người canh tân, chuẩn bị đón chờ giờ Chúa viếng thăm.

4. “Tôi là tiếng kêu trong hoang địa”.- Xin cho mọi người trong giáo xứ chúng ta biết thánh hóa cuộc đời, để sống thánh thiện hầu mời gọi người chung quanh, nhận ra Đức Kitô đang hiện diện giữa lòng đời, để hết lòng yêu mến và tôn thờ.

Chủ tế: Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết chuẩn bị đón Chúa bằng tinh thần cầu nguyện, với thái độ khiêm nhu của Thánh Gioan Tiền Hô, để chúng con luôn sống an vui dưới sự hiện diện của Đấng Cứu Độ, Người hằng sống …

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, xin cho chúng con hằng biết dâng lên Chúa lễ tế chứng tỏ lòng tôn kính mến yêu. Ước chi hy lễ này hoàn toàn thể hiện được ý muốn của Ðức Kitô khi lập bí tích Thánh Thể, là đem lại cho cả thế giới ơn cứu độ muôn đời. Chúng con cầu xin…

Lời tiền tụng mùa vọng I

Ca hiệp lễ

Hãy nói vói những kẻ nhát gan: “Can đảm lên, đừng sợ! Này Thiên Chúa chúng ta sẽ ngự đến cứu độ chúng ta.”

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa rất từ bi nhân hậu, chúng con nài xin Chúa cho bí tích Thánh Thể này thanh tẩy chúng con sạch vết nhơ tội lỗi, và chuẩn bị tâm hồn chúng con mừng những ngày đại lễ sắp tới. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

Làm chứng

Đoạn Tin Mừng sáng hôm nay đã đưa ra những câu hỏi để truy tìm tông tích, lý lịch, dung mạo và vai trò của Gioan tiền hô, nhưng thực ra là truy tìm chính Đức Kitô, Đấng Cứu Thế.

Bấy giờ, mọi người ở Giêrusalem đã bị khuấy động bởi những chuyện khác thường. Thế nhưng, những câu hỏi nêu lên lại không đi ra ngoài những khuôn mẫu sẵn có: là Elia, là tiên tri? Và Gioan đã chỉ có thể trả lời không. Bao lâu người ta còn loanh quanh trong những cái có sẵn, người ta không thể nhận ra Ngài. Sự hiện diện của Ngài đã là một sự độc đáo. Gioan đã phải vất vả để dứt cái nhìn của đám đông ra khỏi con người của ông để hướng về chính Đấng họ đang tìm kiếm. Và Đấng ấy đang ở giữa họ, nhưng họ chưa nhận ra. Gioan quả đã là người chứng đích thực vì ông đã không ngăn cản ánh sáng chiếu tới họ.

Muôn ngàn những bận rộn trong ngày chuẩn bị lễ Giáng sinh của chúng ta cũng có thể được coi là những câu hỏi về dung mạo của Đấng chúng ta đang chờ đợi và tìm kiếm. Những cuộc vui chơi với bè bạn. Những chiếc hang đá xinh xinh và gợi cảm. Những món quà đắt giá, những chiếc bánh truyền thống, những bài hát thơ mộng, những ánh đèn muôn màu và rồi những buổi lễ long trọng. Lễ Giáng sinh có thể được làm nên bởi những thứ đó, nhưng tất cả những thứ đó được lặp lại hàng năm, có phải là giáng sinh? Có phải đó là lễ giáng sinh của ngày hôm nay? Chúng ta chỉ có thể trả lời: Không phải và không thể.

Bởi lẽ giáng sinh là một con người, con người ở giữa chúng ta trước khi là một ngày lễ. Con người ấy được nhận diện không phải bằng những lời giới thiệu, những bài giảng hay bằng các nghi lễ, mà trước tiên bằng chính việc làm. Không phải những việc làm thuộc loại gây chấn động trong thiên hạ, gây kin ngạc và thán phục, những việc làm ngoạn mục xuất chúng.

Bài đọc hai đã kê khai những việc làm của Đấng được xức dầu, tức là Đức Kitô: Loan báo Tin Mừng cho kẻ khó nghèo, băng bó những tấm lòng tan nát, tuyên bố việc ân xá cho những bị giam cầm, ngày phóng thích cho những tù nhân, công bố năm hồng ân của Thiên Chúa. Và Đức Kitô đã khẳng định: Chính Ngài là người đã thực hiện những việc làm này, và chính Ngài cũng đã từng trả lời với những ai đang thắc mắc về Ngài: Hãy nhìn những việc làm để nhận ra Ngài là ai. Ngài quả là Đức Kitô, vì Ngài đã làm những việc của người đã được Thiên Chúa xức dầu. Đức Kitô đã chết và đã được tôn vinh, nhưng Ngài vẫn hiện diện giữa con người. Theo ánh sáng của lòng tin, chúng ta biết được Ngài hiện diện ở đâu có những nỗ lực và hành động giải phóng, đưa con người bị vùi dập bạc đãi, bị kỳ thị, bị tước mất quyền làm người. Mỗi người chúng ta có bổn phận phải làm chứng. Làm chứng không phải chỉ bằng lời nói mà chủ yếu bằng việc làm. Những việc làm của chính Đức Kitô, Đấng được xức dầu.

Thế nhưng nhiều khi chúng ta chuẩn bị mừng lễ giáng sinh bằng sự phô trương chính mình thay vì là một chứng tá sống động về sự hiện diện của Đức Kitô, Đấng mà mọi người đang mong đợi và tìm kiếm.

Gioan Tiền Hô

Sống dưới ách thống trị của đế quốc La-mã dân Do Thái luôn trông chờ một Đấng cứu thế do Thiên Chúa sai đến. Họ đã mượn nỗi khắc khoải của cha ông thuở trước để cầu xin: Trời cao hãy đổ sương xuống và ngàn mây hãy mưa Đấng cứu đời. Chính vì thế, khi Gioan xuất hiện bên bờ sông Giođan, họ đã phấn khởi vui mừng. Và rồi họ đã cử một phái đoàn đến để tìm hiểu cho cặn kẽ và thấu đáo. Những người này đã hỏi Gioan: Ông là ai, ông có phải là Đức Kitô hay không. Gioan đã xác quyết với họ: Tôi không phải là Đấng Cứu Thế, nhưng tôi chỉ là người tiền hô, đi trước để dọn đường cho Ngài. Hãy chuẩn bị vì Ngài sắp đến. Hãy sám hối ăn năn vì Nước Trời đã gần. Ông không để cho người ta chú ý tới ông mà trái lại, ông hướng mọi sự chú ý của họ vào Đức Kitô: Ngài cần phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ đi.

Qua sứ điệp của Gioan Tiền Hô, chúng ta rút ra hai điểm thực hành. Điểm thứ nhất đó là hãy sám hối, cải thiện đời sống. Thực vậy, Chúa không phải chỉ đến với chúng ta trong đêm giáng sinh, mà hơn thế nữa Ngài còn đến với chúng ta vào ngày tận cùng của vũ trụ, cũng như vào ngày sau hết của cuộc đời chúng ta. Và hơn thế nữa, Ngài còn đến với chúng ta mỗi ngày qua bí tích Thánh Thể. Như thế cuộc đời chúng ta phải là một mùa vọng nối dài. Và trong mùa vọng cuộc đời này chúng ta phải thực hiện ngay sứ điệp của Gioan Tiền Hô, đó là hãy sám hối, dọn đường Chúa đến. Sám hối ở đây không phải chỉ là hối tiếc về những tội đã phạm mà hơn thế nữa còn phải cố gắng uốn nắn sửa đổi để nhờ đó thăng tiến bản thân, đổi mới cuộc đời.

Điểm thứ hai, đó là hãy trở nên những tiền hô cho Chúa. Thực vậy, là người Kitô hữu, chúng ta không phải chỉ có Chúa trong tâm hồn, mà hơn thế nữa, còn phải đem Chúa đến cho người khác. Dọn đường cho Chúa đến trong tâm hồn của mình mà thôi chưa đủ, chúng ta còn phải dọn đường để Chúa cũng đến được trong tâm hồn người khác. Muốn được như thế, chúng ta cần phải có một đời sống đạo đức và thánh thiện, bác ái và yêu thương, nhờ đó mà dần dần chúng ta có thể cảm hoá được những người chung quanh và dẫn đưa họ trở về cùng Chúa.

Dọn đường Chúa đến trong tâm hồn mình và giúp người khác dọn đường Chúa đến trong tâm hồn họ đó là việc chúng ta cần phải làm ngay trong mùa vọng này.
 

CHỨNG NHÂN ÁNH SÁNG
Có một người được Thiên Chúa sai đến, tên là Gio-an. Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng. (Ga 1,6-8.19-28)

Suy niệm: Hãy tưởng tượng một đường hầm của mỏ than bị sập, và bạn cùng nhiều người khác bị kẹt ở dưới đó. Mọi người tìm kiếm lối thoát trong bóng tối dày đặc. Bỗng người dẫn đường thông báo đã thấy ánh sáng ở cuối đường hầm. Đó quả là một tin mừng bùng nổ, tin mừng đem lại hy vọng sự sống. Gio-an là vị ngôn sứ được Thiên Chúa sai đến để loan báo Tin Mừng như thế. “Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng.” Đức Giê-su chính là “ánh sáng thế gian” nhưng vì Ngài “đang ở giữa các ông mà các ông không biết” nên Gio-an vẫn còn phải làm chứng.

Mời Bạn: Cũng vậy, mỗi Ki-tô hữu đều được kêu gọi để trở thành “ánh sáng cho trần gian” (Mt 5,14), và có sứ mạng tiếp tục “làm chứng cho ánh sáng”. Cha Teilhard de Chardin đã ví von rất sống động: “Ánh sáng xuyên qua những đám mây, người ta đoán là có mặt trời trên đó. Nhìn vào đời sống chúng ta, mọi người cũng đoán được có Đức Ki-tô”. Vì là chứng nhân ánh sáng, người Ki-tô  hữu luôn sống trong niềm vui, vui vì Đấng Cứu độ chúng ta đã đến, niềm vui đó phải luôn tỏ hiện, lan truyền để ở bất cứ nơi đâu người Ki-tô hữu hiện diện, ở đó đều ngập tràn niềm vui.

Sống Lời Chúa: Bằng chứng bạn đang vui vì có Đức Ki-tô ở với bạn, đó là bạn không buồn giận, ghét ghen; trái lại bạn luôn vui tươi, hiền hoà, vì ý thức mình là chứng nhân ánh sáng.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho chúng con luôn ý thức mình được kêu gọi để làm chứng cho Chúa là ánh sáng ban sự sống “để con đem yêu thương vào nơi oán thù… đem an hoà vào nơi tranh chấp”. Amen.

CN MV III: Lạy Chúa! Mọi người tuôn đến với Gioan Tẩy Giả, và ông khuyên họ phải chu toàn bổn phận của mình theo lẽ công bình. Cả cuộc đời của Gioan là một cuộc đời làm chứng cho ánh sáng. Xin cho chúng con luôn biết làm sáng tỏ tôn nhan rạng ngời của Chúa qua những tư tưởng, lời nói, việc làm của chúng con. Xin cho chúng con đem tất cả niềm tin đợi chờ ngày Chúa đến. Xin hướng niềm vui chúng con về chính nguồn hoan lạc của mầu nhiệm Giáng Sinh cao cả, để tâm hồn chúng con hoàn toàn đổi mới, mà họp mừng ngày cứu độ đã gần kề. Amen.
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

 

Suy niệm Tin Mừng Chúa nhật III Mùa Vọng -Năm B

cn t3 MVb

Ga 1, 6-8. 19-28
“Giữa các ngươi có một Ðấng mà các ngươi không biết”.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Gio-an.

Có người đã được Chúa sai đến, tên là Gio-an. Ông đến như chứng nhân để làm chứng về sự sáng, hầu mọi người nhờ ông mà tin. Ông không phải là sự sáng, nhưng ông chỉ làm chứng về sự sáng.

Và đây là chứng của Gio-an, khi những người Do-thái từ Giê-ru-sa-lem sai các vị tư tế và các thầy Lê-vi đến hỏi ông: “Ông là ai?”

Ông liền tuyên xưng, ông không chối, ông tuyên xưng rằng: “Tôi không phải là Ðấng Ki-tô”.

Họ liền hỏi: “Thế là gì? Ông có phải là Ê-li-a chăng?”

Gio-an trả lời: “Tôi không phải là Ê-li-a”.

“Hay ông là một đấng tiên tri?”

Gio-an đáp: “Không phải”.

Họ liền bảo: “Vậy ông là ai, để chúng tôi trả lời cho những người sai chúng tôi. Ông tự xưng là ai?”

Gio-an đáp: “Tôi là tiếng kêu trong hoang địa: Hãy sửa cho ngay đường Chúa đi, như tiên tri I-sai-a đã loan báo”.

Và có những người thuộc nhóm biệt phái cũng được sai đến. Họ hỏi Gio-an rằng: “Nếu ông không phải là Ðức Ki-tô, cũng không phải là Ê-li-a hay một tiên tri, vậy tại sao ông làm phép rửa?”

Gio-an trả lời: “Tôi làm phép rửa trong nước; nhưng giữa các ngươi, có Ðấng mà các ngươi không biết. Ðấng ấy sẽ đến sau tôi, nhưng chính Ðấng ấy đã có trước tôi và tôi không xứng đáng cởi dây giày cho Người”.

Việc này xảy ra tại Bê-ta-ni-a, bên kia sống Gio-đan, nơi Gio-an làm phép rửa.



 

 

LÀM CHỨNG VỀ ÁNH SÁNG
(Chúa Nhật III Mùa Vọng B) - Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa - Ban Mê Thuột

“Có một người được Thiên Chúa sai đến, tên là Gioan. Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng, để mọi người nhờ ông mà tin.” (Ga 1,6-7).

Ánh sáng là gì? Một câu hỏi không dễ dàng trả lời. Ánh sáng ở đâu? Dường như người ta hơi khó khăn khi muốn trực tiếp chỉ cho kẻ khác thấy ánh sáng, mặc dù ai cũng công nhận là có ánh sáng. Vì trong thực tế người ta chỉ thấy vật này, người kia, cảnh nọ nhờ có ánh sáng. Trái lại, khi hỏi bóng tối ở đâu thì người ta dễ hình dung ngay là khi ta mở mắt mà không thấy gì cả, chỉ thấy một màu đen bao trùm không gian trước mặt.

Không kể các vật phát sáng như mặt trời, bóng đèn điện…, người ta biết có ánh sáng nhờ thấy các sự vật mà đúng hơn nhờ các sự vật phản chiếu ánh sáng. Như thế nhờ có ánh sáng mà các sự vật (cũng như con người) xuất hiện như chúng là. Và ngược lại khi các sự vật được thấy như chúng là thì người ta nhận biết có ánh sáng. Chúng ta có thể kết luận rằng ánh sáng là cái làm cho con người, sự vật được nhìn thấy, nghĩa là hiện hữu như chính mình.

Gioan được sai đến để làm chứng về ánh sáng. Chúng ta dễ dàng tin nhận ánh sáng ở đây chính là Đức Kitô. Chúa Kitô là ánh sáng, Ngài đến thế gian để soi sáng cho mọi vật mọi loài, nhất là cho con người thấy mình là ai trong các mối tương quan. Chúa Kitô cũng chính là ánh sáng soi dẫn con người bước đi trên chính lộ. Như thế, Ánh sáng đến thế gian là để cho con người biết mình là ai và phải sống như thế nào cho đúng với ý Đấng Sáng Tạo đã dựng nên nó từ thuở ban đầu.

Gioan đã làm chứng cho ánh sáng là làm chứng cho Đức Kitô qua việc tự biết mình là ai và đã sống đúng phận vụ của mình. Dù được dân chúng tín nhiệm và tuôn đến đông đảo, dù được nhiều người, thuộc nhiều thành phần xã hội kính trọng và nghe lời khuyên bảo, Gioan đã thẳng thắn tuyên bố rằng ngài không phải là Đấng Kitô, cũng không phải là Êlia hay một ngôn sứ nào đó mà chỉ là người dọn đường cho Đấng Thiên Sai. Ngài ý thức phận vụ của Ngài là làm phép rửa bằng nước để kêu gọi sự sám hối còn Đấng Thiên Sai mới thanh tẩy dân bằng Thánh Thần, nghĩa là Đấng Thiên Sai mới là Người thông ban ơn lành. Đấng Thiên Sai là Đấng được Thánh Thần “xức dầu, sai đi loan báo tin mừng cho kẻ nghèo khó, băng bó những tấm lòng tan nát, công bố lệnh ân xá cho kẻ bị giam cầm, ngày phóng thích cho những tù nhân…” (Is 61,1).

Phận vụ của người dọn đường là làm cho con đường nên ngay thẳng và sạch đẹp. Khi đã hoàn tất công việc thì người dọn đường phải rút lui để cho Đấng phải đến, bước đi. Gioan nhìn nhận mình chỉ là phù rể, hân hoan thấy ngày của tân lang bừng sáng (x.Ga 3,29), thậm chí không đáng cởi dây giày cho tân lang (x.Ga 1,27). Và Đức Kitô cần lớn lên còn Ngài, Gioan thì phải nhỏ lại (x.Ga 3,30). Hiện diện và sống như mình là, đồng thời vuông tròn sứ mệnh đã lãnh nhận là cách thế minh chứng về ánh sáng.

Ánh sáng đã đến thế gian, nhưng thế gian lại không thích ánh sáng, không đón nhận ánh sáng (x.Ga 1,11). Quả thật, một khi đã vương phải vòng tội luỵ thì con người thích ẩn mình đi (x.St 3,10). Ánh sáng làm con người thật của chúng ta bị phơi bày và chúng ta sẽ bị trách cứ, bị tố cáo, bị xét xử, nếu chúng ta lỗi lầm, phạm tội. Tuy nhiên, đây chính là tiền đề của sự hối cải, ăn năn. Làm sao chúng ta có thể ăn năn, hối cải nếu tiên vàn chúng ta không nhận ra con người thật của mình, không nhận ra tội lỗi mà mình đã phạm?

Đối với những người khiêm nhu, muốn vươn lên, thoát khỏi ách nô lệ thần dữ, nô lệ tội lỗi thì việc ánh sáng đến là một hồng ân vô bờ, là một tin vui khôn xiết. Trái lại với những người cao ngạo, cố chấp, thì ánh sáng đến sẽ trở thành lời tuyên cáo dứt khoát và rõ ràng. Vì họ cố chấp hoặc kiêu ngạo chối từ ánh sáng, nên họ mãi vẫn chìm ngập trong bóng tối tội lỗi. “Tôi đến thế gian này chính là để xét xử: cho người không xem thấy được thấy, và kẻ xem thấy lại nên đui mù” (Ga 9,39).

Là Kitô hữu, chúng ta tuyên xưng Chúa Kitô là ánh sáng thế gian. Cũng như Gioan Tẩy giả, chúng ta có bổn phận làm chứng về ánh sáng. Việc trang trí đèn hoa, máng cỏ, cây thông, việc tổ chức lễ lạc linh đình… vào dịp kỷ niệm mừng ngày Chúa Giáng Sinh quả là một việc nên làm và đáng làm. Tuy nhiên, để làm chứng về ánh sáng chỉ bằng những việc ấy mà thôi thì chưa đủ và hầu chắc sẽ ít hữu hiệu. Không gì hơn, noi gương vị Tiền Hô, hãy sống thật cái căn tính và ơn gọi của mình. Bà con lương dân, anh em khác đạo và cả anh em vô thần sẽ có cơ may nhận ra ánh sáng khi chúng ta hiện diện, sống như là những người Kitô hữu, những người đang có Chúa Kitô trong mình. Đồng thời, chúng ta cần vuông tròn giới lệnh căn bản và cũng là sứ vụ nền tảng mà Chúa Kitô đã trao ban đó là “yêu thương nhau như Người đã yêu thương chúng ta” (x.Ga 15,12).

Giáng Sinh sắp lại về, mỗi người chúng ta đã, đang và sẽ làm gì đây để cho người anh chị em xóm giềng, lân cận, nhận ra Chúa Kitô là ánh sáng trần gian, là ánh sáng chân lý, ánh sáng cứu độ? Không dám ước mơ có nhiều người, chỉ cần có một người, nhờ tôi mà tin Chúa Giêsu Kitô chính là ánh sáng chân lý, nhờ tôi mà đón nhận ánh sáng cứu độ, thì tôi đang sống Mùa Vọng đượm đầy ý nghĩa.

 

LÀM CHỨNG
Chúa Nhật 3 Mùa Vọng B. Ga 1, 6-8; 19-28 - Lm. Thái Nguyên

LmTN 141223a


Suy niệm

Theo tâm lý chung, ai cũng có nhu cầu muốn khẳng định về chính mình để được người khác công nhận, được quí trọng, nhất là nhu cầu thể hiện bản thân (self – actualization). Đây là nhu cầu cao nhất trong năm nhu cầu cơ bản được hệ thống hóa do Abraham Maslow. Tuy nhiên, nhu cầu này có thể đi quá đà, tạo nên một sự lệch lạc nhân cách, có thể trở thành bệnh hoạn trong thế giới ảo, vì không nhận ra sự thật về chính mình cũng như những giá trị cốt lõi làm nên cuộc sống.

Cách riêng là tuổi trẻ, những người thích đánh bóng và tạo hào quang cho mình: hay thổi phồng bản thân mình, muốn nêu cao hơn những gì mình có, muốn biểu hiện hơn những gì mình là, để được mọi người nể nang và khâm phục. Tuổi trẻ sợ nhất và ghét nhất là thấy người khác coi thường mình, nên càng cương cố để thể hiện bản lãnh và đẳng cấp của mình bằng mọi giá. Nhưng càng làm thế lại càng không trung thực với lòng mình, càng trở nên giả tạo với người khác.

Nói chung, ai cũng dễ bị áp lực tâm lý do chính mình tạo nên, là sự thúc đẩy muốn thổi phồng bản thân để tìm sự công nhận của người khác. Đó là thái độ “ăn gian”, vì sợ mình không được yêu, không được đánh giá cao, nên cứ phải “trang điểm” cho mình bằng những cung cách hay những thứ bên ngoài như tài năng, bằng cấp, địa vị... thậm chí bằng cả đức độ. Dùng những thứ ngoại thân để thay thế bản thân là điều giả tạo. Sống như vậy là sống ảo. Triết học gọi đó là “vong thân”.

Bài Phúc Âm hôm nay cho ta thấy một con người trung thực và thẳn thắn trong tính cách và sứ mạng làm chứng cho Đức Giêsu, đó là Gioan Tẩy Giả. Vì thấy ông làm phép rửa trong nước, một nghi thức sám hối đặc biệt, khác với nhiều nghi thức thanh tẩy bên ngoài của các giáo phái thời đó, khiến giới lãnh đạo Do Thái ở Giêrusalem phải sai các vị tư tế và mấy thầy Lêvi đến chất vấn ông: Ông là ai? Ông có phải là ông Êlia hay một vị ngôn sứ không? Gioan cho họ biết mình chẳng là ai cả, càng không phải là Đấng Kitô, mà chỉ “là tiếng người hô trong hoang địa: Hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi”, và còn cho họ biết có Đấng cao trọng sẽ đến sau ông.

Câu trả lời đã thực phá tan sự hiểu lầm của giới lãnh đạo Do Thái giáo, đồng thời giới thiệu về Đấng cứu thế. Như chúng ta biết, Gioan Tẩy Giả, một con người có uy thế lớn lao trước mặt dân chúng. Đáng lẽ ông phải thừa cơ hội này để lãnh đạo dân Do thái, là những người đang suy tôn và ngưỡng mộ ông như một Đấng cứu thế. Ông đã không làm như thế, trái lại, còn khiêm tốn nói lên sự thật rất nhỏ bé về bản thân mình. Trước bao nhiêu tước hiệu cao quí và lòng kính trọng mà người ta dành cho ông, ông đều phủ nhận. Ông còn tự nhận mình không đáng cởi quai dép cho Đấng đến sau ông là Đức Giêsu.

Qua lối sống khổ hạnh, qua tính cách thẳng thắn, và qua lời chứng chân thật. Gioan cho người khác thấy được giá trị chân thực của mình, chỉ là người dọng đường cho Đấng đến. Hành động như thế, ông mất đi vị thế của mình trong lòng người khác, nhưng ông biết đó chỉ là vị thế mà dân chúng gán cho. Là người sống chân thật nên Gioan mới có thể làm chứng cho sự thật. Sự thật đã giải thoát ông khỏi định kiến của dân chúng và đưa họ đến với sự thật là Đức Giêsu. Khi Ngài xuất hiện, Gioan liền rút lui vào hậu trường. Ông biết mình phải nhỏ xuống để Đức Giêsu lớn lên. Ông nhận mình là tôi tớ để Đức Giêsu là người chủ. Ông đặt mình vào vị trí của cây đèn, để Đức Giêsu là ánh sáng. Ông cho mình là tiếng kêu để Đức Giêsu là Lời hằng sống.

Như Gioan, ơn gọi của mỗi người chúng ta cũng chính là chứng nhân cho Đức Kitô. Không thể làm chứng nếu không sống trung thực với chính mình và tha nhân. Do tính muốn thể hiện hơn những gì mình có, muốn sống hơn những gì mình là, nên chúng ta dễ có khuynh hướng nói quá về bản thân mình, và như thế không còn khả năng phản ảnh về sự thật. Đời Kitô hữu chúng ta cũng cũng chỉ những áng mây trong bầu trời Thiên Chúa, nhưng khi“Ánh sáng xuyên qua những áng mây, người ta đoán biết là có mặt trời trên đó. Nhìn vào đời sống chúng ta, mọi người cũng đoán biết được có Đức Kitô”. (Teilhard de Chardin).

Ước chi đời nhân chứng của chúng ta cũng giống như Goan Tẩy giả, dám sống hồn nhiên, đơn sơ, chân thật, nhất là dám nhỏ xuống để Đức Kitô được lớn lên trong lòng người. Ta đừng sợ phải nhỏ xuống, vì khi Đức Kitô lớn lên trong ta thì ta lại được lớn lên trong Ngài. Nhờ vậy, khuôn mặt Đức Kitô lại càng chiếu sáng trên cuộc đời của chúng ta, và qua chúng ta, niềm vui ơn cứu độ lại tỏa lan đến mọi người.

Cầu nguyện

Lạy Chúa!
Con thấy Gio-an Tẩy Giả thật tuyệt vời,
đã vào đời bằng nếp sống khổ tu,
một thanh niên không màng gì vui thú,
không chạy theo danh vọng hay thành đạt,
không bon chen như bao người trẻ khác,
mà chuyên chăm sống ơn gọi đời mình.


Gio-an dám dấn thân cho lý tưởng,
là hiến mình để loan báo tình thương,
nhờ cầu nguyện tìm ra một con đường,
đó chính là con đường làm nhân chứng,
cho Đấng mà ông biết sẽ đến sau,
Đấng đem lại ơn cứu rỗi nhiệm mầu.


Lẽ sống của Gio-an là làm chứng,
nên ông đã phủ nhận mọi danh hiệu,
và mọi điều mà người ta gán cho ông,
ông đã tự xưng ra trước đám đông,
mình chỉ là tiếng hô trong hoang địa,
để dọn đường cho Đấng Ki-tô đến.


Dù ông được bao nhiêu người ngưỡng mộ,
không vì thế mà biểu lộ uy quyền,
không chớp lấy cơ hội cách ngang nhiên,
không lợi dụng mọi người như phương tiện.


Gio-an còn từ bỏ cách hồn nhiên,
khi để các môn đệ mình theo Chúa,
ông đã sống khiêm nhu và trung thực,
nên lời chứng của ông càng đáng tin.


Chúa cũng đã gọi con làm nhân chứng,
nhưng đời con chưa khiêm nhường trung thực,
nên con nói về Chúa chẳng ai tin,
xin cho con tu tập lại đời mình,
biết lo sống một cuộc đời ngay chính,
để danh Chúa được mãi mãi tôn vinh. Amen.


 


Chúa Nhật thứ ba Mùa Vọng -B
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 1, 6-8. 19-28).

Có người đã được Chúa sai đến, tên là Gioan. Ông đến như chứng nhân để làm chứng về sự sáng, hầu mọi người nhờ ông mà tin. Ông không phải là sự sáng, nhưng ông chỉ làm chứng về sự sáng. Và đây là chứng của Gioan, khi những người Do-thái từ Giêrusalem sai các vị tư tế và các thầy Lêvi đến hỏi ông: “Ông là ai?” Ông liền tuyên xưng, ông không chối, ông tuyên xưng rằng: “Tôi không phải là Ðấng Kitô”. Họ liền hỏi: “Thế là gì? Ông có phải là Elia chăng?” Gioan trả lời: “Tôi không phải là Elia”. - “Hay ông là một đấng tiên tri?” Gioan đáp: “Không phải”. Họ liền bảo: “Vậy ông là ai, để chúng tôi trả lời cho những người sai chúng tôi. Ông tự xưng là ai?” Gioan đáp: “Tôi là tiếng kêu trong hoang địa: Hãy sửa cho ngay đường Chúa đi, như tiên tri Isaia đã loan báo”. Và có những người thuộc nhóm biệt phái cũng được sai đến. Họ hỏi Gioan rằng: “Nếu ông không phải là Ðức Kitô, cũng không phải là Elia hay một tiên tri, vậy tại sao ông làm phép rửa?” Gioan trả lời: “Tôi làm phép rửa trong nước; nhưng giữa các ngươi, có Ðấng mà các ngươi không biết. Ðấng ấy sẽ đến sau tôi, nhưng chính Ðấng ấy đã có trước tôi và tôi không xứng đáng cởi dây giày cho Người”. Việc này xảy ra tại Bêtania, bên kia sông Giođan, nơi Gioan làm phép rửa.

Suy niệm

Sắc màu tuần lễ thứ ba mùa vọng đem lại cho mọi người niềm vui, bởi đó là màu hồng, màu của hy vọng, của niềm vui. Hy vọng bởi Đấng sẽ đến là Ánh sáng, là niềm vui là hy vọng cho muôn dân. Thánh Gioan Tiền Hô đã giới thiệu về Đấng ấy rất trang trọng: Ngài đến sau tôi, nhưng có trước tôi, tôi không xứng đáng quỳ xuống cởi quai dép cho Ngài. Quả thực là vậy, bởi Đấng Cứu Thế đến sẽ đưa nhân loại bước sang một trang sử mới, bước sang một hành trình mới. Phụng vụ Lời Chúa tuần thứ ba mùa vọng, giúp người tín hữu có nhiều năng lượng hơn, để cố gắng thay đổi nhận thức và niềm tin của mình, dọn dẹp những ngổn ngang trong tâm hồn, tạo ra những con đường ấm áp, bằng phẳng cho Đấng Cứu Thế đến và ở lại trong cuộc đời.

Dẫu đang trải qua những ngày tháng khổ đau nơi đất khách, vậy mà khi tiên tri Isaia được sai đến, ông không nhắc gì đến nỗi đau tinh thần trong kiếp nô lệ nơi đất khách, ông nhắc nhở cho họ biết ơn gọi, trách nhiệm của một dân được Thiên Chúa tuyển chọn làm dân riêng là phải chuẩn bị tâm hồn, cho mình, cho mọi người chung quanh, để Đấng Cứu Thế đến ở giữa mọi người, mọi gia đình: “Thánh Thần Chúa ngự trên tôi: vì Chúa đã xức dầu cho tôi; Người đã sai tôi đem tin mừng cho người nghèo khó, băng bó những tâm hồn đau thương, báo tin ân xá cho những kẻ bị lưu đày, phóng thích cho những tù nhân, công bố năm hồng ân của Thiên Chúa”. Năm hồng ân của Thiên Chúa sẽ là những ngày tháng hạnh phúc, bình an và ngập tràn hy vọng, bởi Thiên Chúa luôn vui thích ở giữa dân Người, vì thế, mỗi người, dù đang sống ở tình trạng nào, hãy lên đường đem tin mừng cho người nghèo, cho người khổ đau và bất hạnh.

Chỉ là một cộng đoàn giáo hội non trẻ, nhưng thánh Phaolô luôn nhắc cho anh chị em cộng đoàn Thexalonica hãy ý thức trọng trách lớn lao của mình, đó là đem niềm vui tin mừng cứu độ đến cho tha nhân, những người đang sống bên cạnh nhau, bởi đó là một ơn gọi lớn lao khi Thiên Chúa cho con người cộng tác với Ngài, để ơn cứu độ trở nên phổ quát và trải dài theo dòng thời gian: “Anh em thân mến, anh em hãy vui mừng luôn. Hãy cầu nguyện không ngừng. Trong mọi việc, hãy cảm tạ Chúa. Vì đó là thánh ý Thiên Chúa về tất cả anh em trong Chúa Giêsu Kitô. Ðừng dập tắt Thánh Thần; đừng khinh khi các lời tiên tri, nhưng hãy nghiệm xét mọi sự, điều gì tốt hãy giữ lại. Hãy tránh xa sự dữ dưới mọi hình thức”. Sống giữa thế gian nhưng không được thuộc về thế gian, vì thế, người tín hữu hãy cố gắng giữ mình, đừng để những lời đường mật, những lời mời hấp dẫn lôi kéo ra xa ơn thánh. Chúa Thánh Thần vẫn luôn làm việc, luôn lôi kéo mọi người về với Ngài, con người có đủ can đảm dứt bỏ những cám dỗ, mạnh mẽ đứng lên trở về với nẻo chính đường ngay trong quỹ đạo tình yêu của Thiên Chúa hay không?

Mọi người đang dò dẫm trong đêm tối của hành trình đức tin, bởi tội lỗi đã khép lại cánh cửa của sự sáng, của sự sống và của sự thiện. Chứng kiến những nỗi đau của con cái, Thiên Chúa đã gởi đến một luồng sáng của sự sống, của sự thiện và của niềm vui, đó là Đấng Cứu Thế. Thánh Gioan Tiền Hô đã giới thiệu về Đấng đó và sự xuất hiện của ông như sau: “Có người đã được Chúa sai đến, tên là Gioan. Ông đến như chứng nhân để làm chứng về sự sáng, hầu mọi người nhờ ông mà tin. Ông không phải là sự sáng, nhưng ông chỉ làm chứng về sự sáng. Và đây là chứng của Gioan, khi những người Do-thái từ Giêrusalem sai các vị tư tế và các thầy Lêvi đến hỏi ông: “Ông là ai?” Ông liền tuyên xưng, ông không chối, ông tuyên xưng rằng: “Tôi không phải là Ðấng Kitô”. Họ liền hỏi: “Thế là gì? Ông có phải là Elia chăng?” Gioan trả lời: “Tôi không phải là Elia”. - “Hay ông là một đấng tiên tri?” Gioan đáp: “Không phải”. Người dọn đường phải đi trước và không được mạo nhận về mình như thế nào, dù có được tôn vinh. Thánh Gioan luôn ý thức vai trò và ơn gọi của mình, đồng thời, sự xuất hiện của Đấng là Ánh sáng mới là niềm mong đợi của mọi người. Vì thế, thánh nhân luôn mời gọi mọi người hướng về Đấng đem lại cho họ sự sống, sự sáng và sự thiện tốt lành.

Dù được tôn vinh, dù được mọi người coi như một đại tiên tri, thánh Gioan Tiền hô không mạo nhận danh xưng Cứu Thế như mọi người lầm tưởng. Chỉ là một người dọn đường, chỉ là một tiếng kêu vang lên trong sa mạc, đề nghị mọi người dọn đường và thay đổi nhận thức, thay đổi quan niệm sống và thay đổi hình ảnh Thiên Chúa trong tâm hồn. Quả thực, để sống một ơn gọi đúng nghĩa, cần phải biết mình là ai, đang đứng chỗ nào, trách nhiệm được giao và phạm vi công việc đến đâu, đó mới là một người có tinh thần trách nhiệm và biết mình biết người. Đâu thiếu những con người tự giới thiệu được sai đến nhưng không biết ơn gọi, sứ mạng và chỗ đứng của mình như thế nào và mình là ai, để rồi trở thành những người Kitô hữu, thực hiện chương trình Thiên Chúa theo kế hoạch của con người.

Đấng Cứu Thế được giới thiệu như là Đấng đem đến cho nhân loại ánh sáng sự sống và ánh sáng sự thật. Lời giới thiệu của thánh Gioan cho mọi người nhận ra sứ mạng của Đấng Cứu Thế là đem ánh sáng cho con người, giúp họ nhận ra đâu là con đường sự sống, đâu là con đường về trời và đâu là con đường dẫn tới cộng đoàn huynh đệ. Ánh sáng đó còn dọi chiếu giúp con người nhận ra giá trị của chính mình, đó là con cái Thiên Chúa chứ không phải là con cái sự chết, con cái ma quỷ. Sự hiện diện của Đấng được coi là Ánh sáng đó, có đem lại cho con người niềm vui, sự sống và hạnh phúc đích thực không, tất cả tùy thuộc vào thái độ đón nhận hay khước từ của mỗi người. Sứ mạng của Đấng Cứu Thế là vậy, còn thái độ của con người như thế nào trước một niềm vui lớn như thế, Thiên Chúa mong muốn được ở giữa gia đình với con cái, hãy dành cho Ngài một chỗ ấm áp, để Ngài ở lại với con người mỗi ngày và mọi ngày.

Lạy Chúa, niềm vui của thánh Gioan Tiền Hô là được dọn đường cho Đấng Cứu Thế đi vào ngôi nhà nhân loại, xin giúp chúng con nhận ra giá trị của người tín hữu Kitô là được hân hạnh đem Chúa đến cho mọi người bên cạnh cuộc đời, để chúng con cố gắng từng ngày trong mỗi hoàn cảnh cuộc đời. Chúa đem ánh sáng và sự sống đến cho con người, giúp họ nhận ra mình là ai và được Thiên Chúa yêu thương thế nào, xin giúp chúng con cũng biết đón nhận anh chị em, nơi chúng con được gởi đến, để cùng với mọi người, dọn đường cho Chúa đến và ở lại với chúng con mọi ngày và từng ngày. Amen.

 

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây