Mc 9, 38-43.45.47-48
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Chúa Nhật XXVI Thường Niên – Năm B
Ca nhập lễ
Lạy Chúa, Chúa đã tác tạo mọi sự cho chúng tôi hưởng dùng, Chúa đã xét xử công bình. Vì chúng tôi đã phạm tội và không tuân giữ các giới răn Chúa; nhưng xin Chúa hãy ban cho danh Chúa được vinh hiển, và xin hãy đối xử với chúng tôi theo lượng từ bi của Chúa.
Dẫn vào Thánh Lễ
Anh chị em thân mến! Một trong những yếu điểm của con người là sự phân hóa, chia rẽ, không đoàn kết và không biết hợp tác với nhau, là óc cục bộ địa phương, là tinh thần phe nhóm, nghi kỵ lẫn nhau. Trong bôi cảnh chung ấy, bài đọc Cựu Ước trong sách Dân Số và bài Tin Mừng theo Thánh Marcô hôm nay, đáng cho chúng ta lắng nghe để suy niệm.
Con người sinh ra và lớn lên vẫn muốn cho mình được nhiều đặc lợi, đặc quyền. Ai cũng muôn có lối sống đầy đủ, thoải mái, hạnh phúc. Đã có một lối sống tốt với nhiều quyền lợi, ít ai muốn để tuột mất. Vì thế, bảo vệ các đặc quyền, đặc lợi là một xu hướng, gặp thấy cả nơi những người được Chúa tuyển chọn như Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy.
Cách này cách khác chúng ta đã có những hành động không đúng. Vì thế, để xứng đáng cử hành Mầu Nhiệm Thánh chúng ta cùng thành tâm hối lỗi
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, khi Chúa thương xót và tha thứ, chính là lúc Chúa biểu lộ quyền năng cách tỏ tường hơn cả; xin không ngừng ban ơn giúp chúng con đạt tới Nước Trời là hạnh phúc Chúa đã hứa ban mà chúng con đang hết lòng theo đuổi, chúng con cầu xin….
Bài Ðọc I: Ds 11, 25-29
“Ngươi phân bì giùm ta làm chi? Ước gì toàn dân được nói tiên tri”.
Trích sách Dân Số.
Trong những ngày ấy, Chúa ngự xuống trong đám mây, và phán cùng Môsê, đồng thời lấy thần trí trong Môsê mà phân phát cho bảy mươi vị bô lão. Khi Thần Trí ngự trên các ông, các ông liền nói tiên tri, và về sau các ông không mất ơn ấy.
Vậy có hai vị ở lại trong lều trại, một người tên là El-đad, và người kia tên là Mê-đad. Thần Trí đã ngự trên hai ông: vì hai ông được ghi tên vào sổ, nhưng không đến ở trong nhà xếp. Khi hai ông nói tiên tri trong lều trại, thì có đứa trẻ chạy đến báo tin cho ông Môsê rằng: “El-đad và Mê-đad đang nói tiên tri trong lều trại”. Tức thì Giosuê, con ông Nun, tuỳ tùng của ông Môsê, và là kẻ được chọn trong số đông người, liền thưa rằng: “Hỡi ông Môsê, xin hãy cấm chỉ các ông ấy đi”. Ông Môsê đáp lại rằng: “Ngươi phân bì giùm ta làm chi? Chớ gì toàn dân được nói tiên tri và Chúa ban Thần Trí Người cho họ”.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 18, 8. 10. 12-13. 14
Ðáp: Giới răn Chúa chính trực, làm hoan lạc tâm can (c. 9a).
Xướng: Luật pháp Chúa toàn thiện, bồi bổ tâm linh; chỉ thị Chúa cố định, phá ngu kẻ dốt.
Xướng: Lòng tôn sợ Chúa thuần khiết, còn mãi muôn đời; phán quyết của Chúa chân thật, công minh hết thảy.
Xướng: Dù tôi tớ Chúa quan tâm về những điều luật đó, lại hết sức ân cần tuân giữ, nhưng có nhiều chuyện lầm lỗi, nào ai hay? Xin rửa con sạch những lỗi lầm không nhận thấy.
Xướng: Cũng xin ngăn ngừa tôi tớ Chúa khỏi tính kiêu căng, đừng để tính đó làm chủ trong mình con. Lúc đó con sẽ được tinh toàn và thanh khiết, khỏi điều tội lỗi lớn lao.
Bài Ðọc II: Gc 5, 1-6
“Của cải các ngươi bị mục nát”.
Trích thư của Thánh Giacôbê Tông đồ.
Này đây, hỡi những người giàu có, các ngươi hãy than khóc kêu la, vì các tai hoạ sắp giáng xuống trên các ngươi. Của cải các ngươi bị mục nát, áo quần các ngươi đã bị mối mọt gặm. Vàng bạc của các ngươi đã bị ten sét, và ten sét sẽ là bằng chứng tố cáo các ngươi, và sẽ ăn thịt các ngươi như lửa đốt. Các ngươi đã tích trữ cho các ngươi cơn thịnh nộ trong ngày sau hết. Này tiền công thợ gặt ruộng cho các ngươi mà các ngươi đã gian lận, tiền đó đang kêu gào và tiếng kêu gào của người thợ gặt đã lọt thấu đến tai Chúa các đạo binh. Các ngươi đã ăn uống say sưa ở đời này, lòng các ngươi đã tận hưởng khoái lạc trong ngày sát hại. Các ngươi đã lên án và giết chết người công chính, vì họ đã không kháng cự lại các ngươi.
Ðó là lời Chúa.
Allluia: Ga 15, 15b
Alleluia, alleluia! – Chúa phán: ” Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết”. – Alleluia.
Phúc Âm: Mc 9, 37-42. 44. 46-47
“Ai chẳng chống đối các con, là ủng hộ các con. Nếu tay con nên dịp tội cho con, hãy chặt tay đó đi”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, Gioan thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng con thấy có kẻ nhân danh Thầy mà trừ quỷ, kẻ đó không theo chúng ta, và chúng con đã ngăn cấm y”. Nhưng Chúa Giêsu phán: “Ðừng ngăn cấm y, vì chẳng ai có thể nhân danh Thầy mà làm phép lạ, rồi liền đó lại nói xấu Thầy. Ai chẳng chống đối các con, là ủng hộ các con. Ai nhân danh Thầy mà cho các con một ly nước vì lẽ các con thuộc về Ðấng Kitô, Thầy bảo thật các con: kẻ đó sẽ không mất phần thưởng đâu. Nhưng nếu kẻ nào làm cớ vấp phạm cho một trong những kẻ bé mọn có lòng tin Thầy, thà buộc thớt cối xay vào cổ người ấy mà xô xuống biển thì hơn.
“Nếu tay con nên dịp tội cho con, hãy chặt tay đó đi: thà con mất một tay mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai tay mà phải vào hoả ngục, trong lửa không hề tắt. Và nếu chân con làm dịp tội cho con, hãy chặt chân đó đi: thà con mất một chân mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai chân mà phải ném xuống hoả ngục. Và nếu mắt con làm dịp tội cho con, hãy móc mắt đó đi, thà con còn một mắt mà vào nước Thiên Chúa, còn hơn là có đủ hai mắt mà phải ném xuống hoả ngục, nơi mà dòi bọ rúc rỉa nó không hề chết và lửa không hề tắt”.
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện tín hữu
Chủ tế: Anh chị em thân mến! Sống quảng đại và tận dụng mọi khả năng Chúa ban, để mưu tìm vinh danh Chúa và phần rỗi các linh hồn, đó mới là môn đệ đích thực của Chúa. Chúng ta cùng cầu xin:
1. “Ước gì toàn dân đều nói tiên tri”,- Xin Chúa ban thần trí khôn ngoan cho các vị Mục tử trong Hội Thánh, để các ngài biết hướng dẫn dân Chúa, sống tinh thần yêu mến, bao dung của Đức Kitô trong một thế giới đầy tranh chấp và hận thù
2. “Các ngươi đã tích trữ cho các ngươi cơn thịnh nộ trong ngày sau hết”.-Xin cho các tín hữu, biết gạt bỏ mọi thành kiến, mà chân thành cộng tác với mọi người thiện chí, để xây dựng một xã hội an bình thịnh vượng và hạnh phúc.
3. “Chúng con thấy có kẻ nhân danh Thầy mà trừ quỉ…chúng con đã ngăn cản y”.- Xin cho những người đang làm việc truyền giáo, được nhiệt thành và hiệp nhất, để kiến tạo vương quốc của Thiên Chúa trên trần gian hôm nay, và chung hưởng vinh quang Nước Trời mai sau.
4. “Kẻ nào làm cớ vấp phạm cho một trong những kẻ bé mọn có lòng tin Thầy… thà xô xuống biển thì hơn ?”.- Xin cho các bậc cha mẹ công giáo sống thánh thiện, để họ nên mẫu gương cho con cháu theo mẫu gương gia đình Nazareth thuở xưa.
Chủ tế: Lạy Chúa, xin cho chúng con tâm hồn say mến Chúa, để chúng con sẩn sàng hi sinh, dẹp bỏ tính ích kỷ, mà sống vị tha bác ái theo tinh thần của Chúa. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô Chúa chúng con.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, chúng con dâng những lễ vật này, xin Chúa vui lòng chấp nhận, và mở cho chúng con nguồn mạch mọi ơn phúc. Chúng con cầu xin…
Ca hiệp lễ
Lạy Chúa, đối với tôi tớ Chúa, xin nhớ lại lời Chúa, vì Chúa đã cho tôi hy vọng vào lời Chúa, đó là điều an ủi tôi trong lúc tôi khốn khổ.
Hoặc đọc:
Do điều này mà chúng ta đã biết tình yêu của Thiên Chúa, là chính Người đã thí mạng sống mình vì chúng ta, nên chúng ta cũng phải thí mạng sống mình vì anh em.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, trong thánh lễ này, chúng con đã chung phần đau khổ với Ðức Kitô Con Một Chúa; xin Chúa thương đổi mới xác hồn chúng con, để chúng con được hưởng vinh quang với Người. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.
Suy niệm
Óc bè phái
(Sưu tầm)
Có một vị linh mục, ngày kia đã giảng một bài rất cảm động, khiến cho mọi người đều rơi lệ. Thế nhưng, có một người ngồi ngay ở hàng ghế đầu lại chẳng hề tỏ ra chút xúc động nào cả. Khi thánh lễ kết thúc người ta đã hỏi: Ông có nghe bài giảng đấy chứ. Người đàn ông trả lời: Dĩ nhiên là có và tôi đã nghe rõ lắm. Vậy thì ông nghĩ sao? Bài giảng thật cảm động đến nỗi tôi rưng rưng như muốn khóc. Xin lỗi ông nhé, thế tại sao ông lại không khóc. Người đàn ông trả lời: Đơn giản thôi, vì tôi không thuộc giáo xứ này.
Câu chuyện trên làm cho chúng ta liên tưởng tới óc phe nhóm và tinh thần bè phái của các môn đệ, được biểu lộ qua thái độ của Gioan. Thực vậy, ông không thể chấp nhận được chuyện một người không theo Chúa, không thuộc về phe mình, mà lại dám lấy danh Thầy để trừ quỷ, và họ đã làm được.
Tên của Chúa có thể dùng để trừ được quỷ. Tên ấy có một sức mạnh, nhưng đối với Gioan, thì chỉ những người trong nhóm môn đệ của Chúa mới có quyền xử dụng sức mạnh ấy. Chính vì thế, chẳng riêng gì Gioan, mà ngay cả nhóm môn đệ, đều cố sức ngăn cản người ấy trừ quỷ nhân danh Chúa Giêsu. Họ muốn giữ độc quyền. Họ muốn bảo vệ quyền lợi và chỗ đứng của nhóm. Nếu như ai cũng lấy danh Chúa mà trừ quỷ thì các môn đệ của Chúa đâu còn thế giá gì nữa. Chúng ta không biết các ông đã làm những gì để ngăn cản người ấy, còn Chúa Giêsu thì sao? Ngài đã không chấp nhận thái độ của các ông. Ngài thật bao dung và cởi mở hơn nhiều. Ngài có cái nhìn lạc quan về người đã nhân danh Ngài mà trừ quỷ.
Chắc hẳn anh ta không phải là kẻ thù của nhóm hay của bản thân Ngài. Vì không ai lấy danh Thầy mà làm phép lạ rồi sau đó lại có thể nói xấu Thầy. Hẳn anh ta phải có một niềm tin nào đó vào Ngài, cho dù anh ta không phải là môn đệ chính thức trong nhóm. Như thế chúng ta phải chấp nhận có những môn đệ theo sát Chúa Giêsu và cũng có những môn đệ theo Ngài xa xa, nhưng trái tim họ thì lại rất gần Ngài.
Các môn đệ đã thấy kẻ thù ở khắp mọi nơi, vì ai không ủng hộ các ông đều là kẻ thù của các ông. Còn Chúa Giêsu thì khác, Ngài hiền lành và bao dung, nên Ngài có nhiều bạn hữu. Thái độ cởi mở của Ngài khiến chúng ta phải nhìn lại sự khép kín và độc đoán của mình. Chúng ta không nên vạch một đường thật rõ để tách biệt những người theo Chúa và những kẻ không theo, Kitô hữu và dân ngoại. Chúng ta sẽ có nhiều bạn hơn chúng ta tưởng. Cùng bước đi với người khác, chúng ta sẽ có nhiều cơ may để giới thiệu Đức Kitô cho họ, một Đức Kitô mà có thể họ đã mang lấy trong trái tim từ lâu rồi, nhưng chưa một lần gọi tên Ngài trên môi. Thái độ khép kín và độc quyền thường bắt nguồn từ lòng ích kỷ chứ không phải từ lòng đạo đức chân thật. Đó cũng là thái độ của kẻ hèn nhát và khiếp đảm.
Hơn thế nữa, Công đồng luôn khuyến khích chúng ta thực hiện: Hãy mở ra với thế giới, hãy mở ra với các anh em Kitô hữu khác, cũng như hãy mở ra với những người chưa tin Đức Kitô. Bởi vì, mặt trời công chính chiếu soi trên mọi người và cho mọi người. Lòng nhân hậu của Thiên Chúa luôn hoạt động giữa các dân tộc.
NẠN ĐỘC QUYỀN
(Chúa Nhật XXVI TN B) - Lm Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột
Độc quyền kinh doanh sản xuất, độc quyền phân phối, buôn bán, độc quyền lãnh đạo đất nước, độc quyền làm việc thiện, độc quyền phụ trách công tác giáo dục… Con người xưa lẫn nay đều dễ vướng vào chước cám dỗ độc quyền. Khi đã nắm độc quyền dù ở lãnh vực nào đi nữa thì vị thế, vai trò của chúng ta là như bất khả xâm phạm, chưa kể trong nhiều lãnh vực, khi đã được độc quyền thì lợi ích của chúng ta luôn được bảo đảm. Đằng sau những thứ độc quyền ấy, có một thứ độc quyền chủ yếu chi phối tất cả, đó là độc quyền chân lý, nghĩa là chỉ riêng mình ta mới đúng và như thế những ai khác ta hay ngược với ta đều là sai lạc.
Xưa dân Do Thái đúc con bò vàng trong hoang địa không phải là muốn bỏ Thiên Chúa để tôn thờ sản phẩm do tay mình làm nên. Nhưng thực ra họ muốn làm một cái bệ, cái ngai bằng hình con bò để Thiên Chúa ngự. Từ đây khi họ đem cái ngai hình con bò ấy đi đâu thì buộc Thiên Chúa phải đi theo đấy. Thế là họ đã nắm được Thiên Chúa, thần của các thần, chúa của các chúa, nghĩa là họ đã độc quyền được Đấng toàn năng.
Cám dỗ độc quyền còn thể hiện nơi các sinh hoạt của con người dưới nhiều hình thức như thuốc gia truyền, môn võ bí truyền, nhãn hiệu, thương hiệu, bằng sáng chế, phát minh… Có nhiều thứ độc quyền xem ra hữu lý nhằm để bảo vệ quyền lợi nhà sản xuất, quyền tác giả… Tuy nhiên từ việc bảo vệ những quyền lợi chính đáng người ta cũng dễ dàng bị cám dỗ ganh tương đố kỵ và tìm cách loại trừ những ai có quyền lợi tương đồng như mình bằng nhiều hình thức.
Khi Đức Chúa ban Thần khí cho cả những người không đến Lều Hội Ngộ, Giosuê đã xin Môsê ngăn cấm họ. Giosuê đã ngỡ ngàng trước câu trả lời Môsê: “Anh ghen dùm tôi à? Phải chi Đức Chúa ban Thần khí của Người trên toàn dân của Người để họ đều là ngôn sứ!” (Ds 11, 29). Chắc chắn Môsê muốn nhắc bảo Giosuê rằng chớ nên độc quyền ân ban của Đức Chúa. Thần Khí Thiên Chúa luôn tự do như gió trời, muốn thổi đâu thì thổi (x.Ga 3,8).
Người hành xử bằng sự độc đoán, độc quyền, chuyên chế vốn thường canh cánh trong lòng nỗi lo sợ kẻ khác tranh quyền, tranh lợi. Nguyên việc người ta như mình hay ngang hàng với mình họ cũng không chịu nổi huống là qua mặt mình hay hơn mình. Lòng ganh tương, đố kỵ xui khiến chúng ta tìm đủ lý do, đủ mọi cách thế để kìm hãm tha nhân, dìm kẻ khác xuống hoặc ít ra là ngăn cản không cho người ta phát triển hay tiến lên. Thánh Giacôbê khẳng định “Ở đâu có ganh tương và tranh chấp, ở đấy có xáo trộn và đủ mọi thứ xấu xa” (Gc 3,16). Điều xấu xa, tồi tệ nhất đó là cả người ganh tương và người bị đố kỵ, cả hai đều bị hạn chế phát triển và khó có thể làm được sự gì tốt đẹp cách đúng nghĩa.
“Thưa Thầy, chúng con thấy có người lấy danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không theo chúng ta” (Mc 9,38). Ngài Gioan nêu một lý do xem ra có phần hữu lý. Nhưng đằng sau hai từ chúng ta, không biết thầy Giêsu có được bao nhiêu phần, nhưng phần của tập thể nhóm Mười Hai và cách riêng phần của ngài Gioan thì không nhỏ. Ẩn sâu dưới sự độc quyền chính là sự kiêu ngạo, tham danh, hám lợi. Chỉ có ta hay phe nhóm chúng ta mới là duy nhất đúng, vì thế chỉ có ta hay phe ta mới có quyền giáo dục, mới có quyền lãnh đạo… và rồi chỉ có ta, phe ta mới được hưởng lợi lộc và được tôn vinh. Đã từng có thời, Kitô hữu chúng ta cũng rơi tình trạng độc quyền chân lý. Chỉ có chúng ta, người Công Giáo mới nắm được sự thật, còn ngoài ra đều là tà đạo hay lạc đạo. Hậu quả của thái độ độc tôn, độc quyền thật đáng ghê sợ mà lịch sử đã minh chứng mà đáng kể là những cuộc chiến tranh, những sự đàn áp bất công, loại trừ tha nhân cách này cách khác… Đã sám hối và thú lỗi cách minh nhiên, thì chúng tin chắc rằng trong tương lai sẽ chẳng còn xuất hiện những bước chân của đoàn quân thập tự hay các phiên tòa xử người dị giáo.
Kitô hữu tin rằng muốn được hạnh phúc đích thực và trường tồn thì phải qua Chúa Kitô, vì không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Người, Đấng là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống (x.Ga 14,6). Thế mà Chúa Giêsu đã nói với Gioan: “Ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta” (Mc 9,40). Lời khẳng định của Người giúp ta xác quyết rằng cho dù chân lý là duy nhất nhưng vẫn có đó nhiều ngõ lối để tiếp cận. Hạnh phúc Nước Trời chỉ có một, nhưng Thiên Chúa có nhiều cách thế để ban chính mình cho nhân loại mọi thời và mọi nơi, trong mọi hoàn cảnh. Chúa Giêsu trong chuyện dụ ngôn ngày thế mạt đã minh họa sự thật này. Ngay cả những người tự nhận là khi sinh thời đâu có biết Người, thế mà họ cũng “ủng hộ” Người, nghĩa là tiếp bước theo Người và sống cho Người, để rồi đáng được hưởng phúc muôn đời (x.Mt 25, 31-46).
“Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ” (Mt 6,13). Một trong những chước cám dỗ mà ta cần xin Chúa cứu đỡ, đó là mặc cảm tự tôn. Tự tôn là một hình thái của kiêu ngạo. Khi mặc cảm tự tôn được hổ trợ bằng chút thế, chút lực thì người ta sẽ tìm cách giữ độc quyền trong hành động và sẽ độc đoán trong phán quyết. Độc quyền, độc đoán là một lối sống, một cung cách hành xử của kẻ độc tài và hệ quả tất yếu là những hành vi độc ác. “Xin cứu chúng con cho khỏi sự dữ”. Lịch sử cho thấy chưa từng có kẻ độc tài nào đem lại điều tốt đẹp cho con người, cho xã hội, mà toàn là những sự xấu xa, tồi tệ, vì đã là kẻ độc tài thì ít nhiều cũng là người ác độc. Dù rằng vẫn có một vài ý kiến không đồng thuận, nhưng người ta cũng thấy có lý phần nào khi gần đây đã đưa lên phim ảnh để gợi lên sự tương đồng giữa nhà độc tài Hitler với nạn dịch chết người HIV- AIDS. Dù chưa phải là tuyệt đối nhưng đa số các chính khách trên thế giới đều xem Chủ nghĩa Cộng sản là một thảm họa của nhân loại vì nó góp phần dệt xây chế độ độc tôn, độc quyền.
Xin được lưu ý điều này: cầu nguyện không phải là bắt Chúa làm theo ý chúng ta, nhưng để chúng ta nhận biết ý Chúa mà nỗ lực thực hiện. Nạn “độc quyền” là một trong những nguyên nhân làm cho con người sa ngã và nhân loại sẽ lầm than trong sự băng hoại nhiều phương diện. Chủ nghĩa giáo sĩ trị là một hình thái độc tôn, độc quyền. Thời gian gần đây, Đức Phanxicô và Hồng Y Bộ trưởng Bộ Giáo Sĩ cũng đã thú nhận rằng nó là một nguyên nhân chính làm phát sinh nhiều điều băng hoại trong Giáo Hội. Ngoài việc cảnh giác và khử trừ sự độc tôn, độc tài nơi bản thân, thì bạn, tôi, chúng ta cần làm gì để hạn chế và tiến dần đến chỗ loại bỏ những hình thái độc quyền, độc tôn trong Giáo Hội và những cơ chế độc tài phi nhân, bất chính ngoài xã hội? Hãy chặt chúng đi! Hãy móc chúng đi! Đây là mệnh lệnh mang tính sống còn, không chỉ cho bản thân chúng ta mà còn cho những kẻ bé mọn là những người luôn được Thiên Chúa ưu ái.
Lm Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột
Chúa nhật tuần lễ thứ 26 thường niên
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô (Mc 9,37-42.44.46-47).
Khi ấy, Gioan thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng con thấy có kẻ nhân danh Thầy mà trừ quỷ, kẻ đó không theo chúng ta, và chúng con đã ngăn cấm y”. Nhưng Chúa Giêsu phán: “Ðừng ngăn cấm y, vì chẳng ai có thể nhân danh Thầy mà làm phép lạ, rồi liền đó lại nói xấu Thầy. Ai chẳng chống đối các con, là ủng hộ các con. Ai nhân danh Thầy mà cho các con một ly nước vì lẽ các con thuộc về Ðấng Kitô, Thầy bảo thật các con: kẻ đó sẽ không mất phần thưởng đâu. Nhưng nếu kẻ nào làm cớ vấp phạm cho một trong những kẻ bé mọn có lòng tin Thầy, thà buộc thớt cối xay vào cổ người ấy mà xô xuống biển thì hơn.
“Nếu tay con nên dịp tội cho con, hãy chặt tay đó đi: thà con mất một tay mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai tay mà phải vào hoả ngục, trong lửa không hề tắt. Và nếu chân con làm dịp tội cho con, hãy chặt chân đó đi: thà con mất một chân mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai chân mà phải ném xuống hoả ngục. Và nếu mắt con làm dịp tội cho con, hãy móc mắt đó đi, thà con còn một mắt mà vào nước Thiên Chúa, còn hơn là có đủ hai mắt mà phải ném xuống hoả ngục, nơi mà dòi bọ rúc rỉa nó không hề chết và lửa không hề tắt”.
Suy niệm
Các con hãy cố gắng hoàn thiện như Cha các con trên trời là Đấng hoàn thiện. Đó là một lời mời của Đức Giêsu gởi tới các môn đệ, các Tông đồ và chúng ta hôm nay. Lời mời rất nhẹ nhàng nhưng đòi hỏi người môn đệ phải thay đổi cuộc sống của bản thân, từ ý thức, suy nghĩ, đến niềm tin và thái độ sống đức tin mỗi ngày. Cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu và các môn đệ được thánh Mac-cô ghi lại trong bài Tin Mừng, cũng như các bài đọc trong tuần lễ thứ 26 thường niên, là những lời mời của Thiên Chúa gởi đến cho con cái, đừng ngồi đó mà kêu trách bóng tối, hãy cố gắng thăp lên một đóm lửa để có hơi ấm trong tình người, tình Trời và để có ánh sáng trong hành trình đức tin của mỗi tín hữu Kitô.
Trong hành trình về đất hứa, dân Do-thái được Môi-sen, người thay mặt Gia-vê, chỉ dạy cách thực hiện những giới răn của Thiên Chúa. Đây là một quãng thời gian hình thành một dân tộc thánh, dân riêng của Thiên Chúa, do đó, Ngài đã chọn rất nhiều người cộng tác với Môi-sen để dẫn dắt cộng đoàn. Với cách suy nghĩ rất đời thường, lời ra tiếng vào ganh tị giữa người này với người kia, người được chọn, kẻ thì không. Những vết nứt của sự chia rẽ xuất hiện: “Gio-suê, con ông Nun, tuỳ tùng của ông Môsê, và là kẻ được chọn trong số đông người, liền thưa rằng: “Hỡi ông Mô-sê, xin hãy cấm chỉ các ông ấy đi”. Ông Mô-sê đáp lại rằng: “Ngươi phân bì giùm ta làm chi? Chớ gì toàn dân được nói tiên tri và Chúa ban Thần Trí Người cho họ”. Dù biết rằng bản thân mình và cộng đoàn là dân riêng của Thiên Chúa, nhưng trong tâm hồn họ chưa loại trừ được những toan tính ganh tị, ghen tuông. Họ đi theo sự hướng dẫn của Thiên Chúa nhưng họ chưa thể chấp nhận giáo huấn và tâm tình mong muốn của Thiên Chúa qua thái độ cúi xuống của Ngài, từ bỏ những tính toán cá nhân để vun đắp lợi ích cho cộng đoàn.
Dù đã thực sự trở nên một dân tộc thánh, được Thiên Chúa cúi xuống yêu thương, chăm sóc và bảo vệ, thế nhưng con người vẫn không thể loại bỏ tính kiêu căng, ganh tị và hiềm khích giữa cộng đoàn, tạo ra những vết thương lòng cho anh chị em khi họ phục vụ, khi họ chia sẻ cuộc sống với tha nhân, đặc biệt là khi họ cố gắng từng ngày nên thánh. Thái độ miệt thị đó không phải giết chết tha nhân, nhưng giết chết chính mình trong hố sâu tội lỗi. Thánh Gia-cô-bê rất đau buồn trước thái độ sống của con cái Giáo hội, ngài đã chỉ cho họ thấy những hố sâu giết chết tình người, giết chết tình cộng đoàn và đánh mất phần phúc vĩnh cửu: “Các ngươi đã tích trữ cho các ngươi cơn thịnh nộ trong ngày sau hết. Này tiền công thợ gặt ruộng cho các ngươi mà các ngươi đã gian lận, tiền đó đang kêu gào và tiếng kêu gào của người thợ gặt đã lọt thấu đến tai Chúa các đạo binh. Các ngươi đã ăn uống say sưa ở đời này, lòng các ngươi đã tận hưởng khoái lạc trong ngày sát hại. Các ngươi đã lên án và giết chết người công chính, vì họ đã không kháng cự lại các ngươi”. Thiên Chúa là Đấng Thánh và dân riêng của Ngài phải là một dân thánh, thế nhưng, con người chỉ đón nhận danh xưng, còn tâm hồn, cuộc sống và thái độ niềm tin của họ chưa thể ra khỏi vòng kìm tỏa của thế gian, sự cố gắng để nên thánh chưa thực sự là mục đích tối hậu của cuộc đời.
Bao nhiêu ngày tháng đi theo Thầy Giê-su, các môn đệ vẫn chưa thể thay đổi cách suy nghĩ, chưa thể thay đổi thái độ sống, và tương quan giữa con người với con người như Thầy hướng dẫn. Sự ganh tị, thái độ so kè với nhau, tính toán hơn thiệt vẫn đâu đó giữa nhóm môn đệ. Đức Giêsu mong muốn rằng, bắt đầu từ nhóm học trò, họ phải cố gắng mặc lấy một con người mới, một thái độ sống mới và một tâm tình tôn giáo mới. Có sự cố gắng mỗi ngày, họ mới nên thánh trong ơn gọi, nên thánh trong tương quan và nên thánh trong hành trình đức tin của mình, tuy nhiên, chất người vẫn là một thách đố và họ chưa thể lãnh hội đầy đủ những gì Thầy mình dạy dỗ: “Khi ấy, Gioan thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng con thấy có kẻ nhân danh Thầy mà trừ quỷ, kẻ đó không theo chúng ta, và chúng con đã ngăn cấm y”. Chắc không thiếu những lần trong cuộc đời chúng ta cũng đã nói với Chúa khi có người bên cạnh sống khác suy nghĩ của mình, và chúng ta đã phản ứng. Với Đức Giêsu, Ngài không dạy con người tìm địa vị, quyền lực hay những phương tiện của thế gian như vật chất, Ngài dạy con người hãy hủy bỏ cái tôi của mình, sống mầu nhiệm tự hủy, có như thế, hình ảnh của một Thiên Chúa yêu thương con người, cúi xuống với con người và chấp nhận chết cho con người mới thực sự nổi bật nơi các môn đệ của Ngài trong mọi thời và mọi nơi.
Ước muốn của Con Thiên Chúa là con người từng ngày cố gắng thay đổi chính mình, từ suy nghĩ, ý chí, cho đến thái độ sống niềm tin. Mục đích tối hậu của người tín hữu Kitô là Nước Trời, do đó, trở thành công dân Nước Trời là từ bỏ chính mình, vác thập giá mình, đi theo con đường mang tên Giêsu. Thế nhưng, con người dù có được ở bên cạnh Con Thiên Chúa, vẫn chưa thoát khỏi những tính toán hơn thiệt của thế gian, hơn nữa còn ganh tị, chia rẽ và gieo vào trong cộng đoàn những suy nghĩ làm tổn hại tính hiệp nhất huynh đệ trong thân thể mầu nhiệm của Đức Kitô.
Đức Giêsu đòi hỏi người môn đệ phải có thái độ từ bỏ dứt khoát, những gì gây nên dịp tội phải loại trừ ngay dù đó là bàn tay hay đôi chân, dù đó là cặp mắt hay cái miệng, một đòi hỏi rất khắt khe để xây dựng tình hiệp thông trong đức tin. Đức Giêsu đã trở nên nhỏ bé, cúi xuống rửa chân cho các môn đệ, đã chấp nhận cái chết trong mầu nhiệm tự hủy, tất cả để đưa con người tới chỗ hoàn thiện như Cha trên trời. Vì thế, Ngài đã được Chúa Cha tôn vinh trên trời. Trên trời cao, Ngài muốn con cái của Ngài mai sau cũng được ở bên cạnh trong Nước Trời, do đó, mỗi ngày, Ngài đòi hỏi người môn đệ phải từ bỏ, phải hy sinh cái tôi, phải chấp nhận thiệt thòi của người môn đệ để nên thánh trong mỗi ơn gọi và mỗi hoàn cảnh.
Phận con người, lo sợ hỏa ngục có thể như một nỗi ám ảnh, vì thế, họ thu mình lại vì sợ chết, nếu như nhìn về trời cao để thấy một phần thưởng cho người dám hy sinh, con người sẽ tự tin, sẽ mạnh dạn và dám từ bỏ chính mình hơn để trở nên người môn đệ thực sự. Cùng với những tác động của xã hội, đề cao cái tôi và chủ nghĩa cá nhân luôn được tôn vinh, đã chen vào mỗi bước chân trong hành trình đức tin, tác động đến suy nghĩ, cùng với đó là niềm vui tin mừng chưa được trân trọng và quan tâm đúng mực. Cũng có những lúc con người như đóng kín cánh cửa lòng, không nhìn nhận mầu nhiệm tự hủy của Thầy Chí Thánh, tìm lối nẻo khác để tránh bớt trách nhiệm, biện minh cho bản thân dựa trên những khó khăn của xã hội và hoàn cảnh.
Nếu như Đức Giêsu cũng có những cách suy nghĩ và thái độ sống như vậy, làm sao hôm nay tôi và bạn được gọi là Kitô hữu, và chúng ta đâu có niềm vui nước trời như điểm đến cho cuộc đời. Mong ước của Thiên Chúa vẫn là niềm hạnh phúc của con người, Thiên Chúa đã thực hiện những gì cần cho nỗ lực nên thánh, phần con người hãy cố gắng làm những gì Thiên Chúa hướng dẫn, họ sẽ nên thánh như Cha trên trời. Thiên Chúa không đóng tất cả mọi cánh cửa vào trời và để cho con người phải sống vô vọng, Ngài luôn mở ra những lối nẻo về trời phù hợp với khả năng, điều kiện và ơn gọi. Ngài còn ban đủ ơn cho con người nữa, thôi, hãy chỗi dậy, tôi sẽ trở về nhà và thưa với cha tôi: Thưa Cha, con là kẻ có tội, con không xứng đáng được gọi là con Cha, xin Cha tha thứ.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã cúi xuống tự hạ mình cho đến chết vì yêu thương con người, xin cho chúng con biết nhận ra chiều sâu của tình yêu tự hiến đó, để chúng con cố gắng loại trừ mọi tính hư tật xấu trong cuộc đời của mình, hầu mai sau được Chúa đưa vào nơi cõi sống đời đời. Chúa đã từ bỏ phận con người khi đi vào lịch sử nhân loại, để trở nên một người đầy tớ phục vụ cho tha nhân, chết cho người mình yêu, xin cho chúng con trong mỗi ơn gọi của mình, dám cúi xuống phục vụ tha nhân theo mỗi ơn gọi, dám chết đi trong cái tôi ích kỷ của bản thân, để mai sau được nhận lãnh vòng nguyệt quế của người chiến thắng, xin Chúa chúc lành cho tất cả chúng con. Amen.
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh