Giáo Phận Ban Mê Thuột

https://gpbanmethuot.net


Bút ký: Năm tháng trôi qua,...

Bút ký: Năm tháng trôi qua,...

Một chút tâm tình ngày bạn bè gặp lại

Sau năm 1975, chúng tôi phải chia tay nhau, phải rời bỏ ngôi nhà tiểu chủng viện Kontum thân thương và đầm ấm, chia tay các cha, các thầy, chia tay bè bạn mà không có lấy một lời ước hẹn cho một lần được gặp lại, chia tay khi hoa đời chưa kịp kết nụ nói chi đến nở, chia tay khi chưa có cho mình một định hướng rõ rệt về tương lai, chia tay khi trên mỗi khuôn mặt nét hồn nhiên của tuổi thơ còn in đậm sự ngây ngô, ngơ ngác và trong sáng…

Giờ nhìn lại thời gian đã qua kể từ ngày chia tay đến nay thì thấy rất gần nhưng lại rất xa.

Rất gần bởi trong trái tim bè bạn luôn mãi có hình ảnh của nhau: Hình ảnh những giờ bên nhau dâng lời kinh nguyện. hình ảnh của tuần tĩnh tâm phải thinh lặng tuyệt đối và suy niệm đến rã người, hình ảnh từng toán nhỏ đi bên nhau cùng đọc kinh lần hạt, hình ảnh ngồi bên nhau nghiêm trang trong giờ học, hình ảnh của những giờ thể dục, giờ chơi bóng tù hay bóng rổ của từng mỗi buổi chiều luôn đầy ắp tiếng cười và không thể thiếu cả tiếng cãi nhau inh ỏi, hình ảnh những ngày dã ngoại, giờ tắm râm ran đầy tiếng cười, hay những đêm được ngồi bên nhau xem phim giải trí, hình ảnh những bữa cơm sáng trưa chiều đầy yêu thương và vui vẻ……

Rất xa bởi hình như vừa mới đâu đây mà đã thấm thoát 36 năm, 36 năm thời gian không hề ngưng nghỉ, 36 năm chia xa tuy cách mặt nhưng chẳng cách lòng, mặc dầu mỗi đứa một phương, đứa ở nông thôn đứa ở thành thị, đứa bán buôn, đứa cày sâu cuốc bẫm nhưng trong tim luôn hướng về nhau, cố tìm cách liên lạc với nhau, và cố thử bắt hình dong của nhau qua giọng nói của từng cuộc nói chuyện qua điện thoại.

Và rồi nhờ ơn Chúa, qua bao nhiêu cố gắng tìm kiếm và liên lạc thì mộng ước gặp nhau cũng được thực hiện, ngày 05/08/2011 bạn bè hẹn gặp nhau nơi Pleiku phố núi và Kon Tum, nơi có ngôi nhà chủng viên thân yêu của một thời cũng có nghĩa là cả một đời.

Buổi gặp gỡ như là một buổi hẹn hò tràn yêu thương và đầy cảm xúc, gặp mặt từng thằng, nhìn mặt nhau xem cho thật kỹ để thấy những mái đầu điểm bạc thay cho những mái đầu xanh, những làn da mồi thay cho làn da trắng hồng một thủa, những vết chân chim đã phá đi dấu ấn của tuổi thơ ngọc ngà,và rồi nhìn thật kỹ, tìm thật kỹ từng đứa một xem ai còn ai mất.
Gặp lại nhau không gian chợt vỡ òa, 36 năm chỉ xin được 36 phút hàn huyên…..

Hàn huyên về ngày qua của một thủa ấu thơ hăm hở tìm nước trời nơi mái trường chủng viện.

Hàn huyên của ngày nay với những tháng ngày cần lao vất vả đổ mồ hôi, sôi nước mắt xây dựng gia đình, giáo hội và xã hội như xây dựng nước trời tại thế làm vốn cho nước trời mai sau.

Hàn huyên về ngày mai khi tuổi già đang từng giờ ập đến, cần phải tỉnh thức, khôn ngoan chiếm lĩnh bằng được nước trời, và đó là đỉnh điểm cần đi tới và phải chiếm hữu cho bằng được.

Hân hoan vui sướng nhìn từng khuôn mặt thân thương còn sống, ẩn ngay bên là niềm xót xa, một nỗi buồn xót xa vì vắng mặt những người bạn mà giờ đây chẳng còn trên cõi đời nữa, đứa chết vì bạo bệnh nơi quê người, đứa vùi thây trên biển cả, đứa chết vì tai nạn thương tâm.....

Cảm tạ Chúa đã cho chúng con được gặp nhau, xin Chúa chúc phúc cho tình bạn của chúng con ngày càng triển nở trong đức ái, xin Chúa thương cho linh hồn những người bạn của chúng con sớm được hưởng hạnh phúc thiên đàng, được nằm trong lòng tổ phụ Abraham nếm chiêm ngắm Chúa muôn đời Amen.

Năm tháng trôi qua,
Đời ta còn tình bạn
Nhớ mãi một thời,
Nơi chủng viện buồn vui
Dẫu thời gian
Bên nhau còn ngắn ngủi
Nhưng cũng vừa
Xây đủ một đài yêu.

Hồng Bính

Tác giả bài viết: Hồng Bính

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây