“Ngắm ánh sao đêm tôi gọi Người, hồng xanh xanh hồng xanh sáng xanh, ngôi sao xanh kia chính là anh, ngôi sao hông đó của chị đây, không có ngôi sao nào là ngôi sao đen”
Cám ơn những người bạn thân yêu đã chia sẻ với tôi chút lửa đêm giao thừa trong tình thân ái mà không cảm thấy chút phiền hà, để sáng nay thức dây, lên nhà thờ dâng thánh lễ Đức Maria Mẹ Thiên Chúa tôi thấy lòng rất Bình An.
Ngày con theo chồng, chàng trai của con sửa lại mái tóc cho con. Cha nhìn theo, biết bao kỷ niệm oà về, ông vội vào phòng giấu đi những giọt buồn, từ đây xa cách.
Một máng cỏ đã bỏ hoang nhiều năm nơi một chuồng bò của người nông dân nghèo. Một người rất cao sang, quyền năng, là Con Đấng Tối Cao được sinh ra làm người đặt vào đó.
Bài thơ “Ra đời” của thi sỹ Hàn Mặc Tử gợi lên một đêm xuân tuyệt diệu của một không gian “bốn mùa xuân”. “Sự lạ đêm qua. Mùa Xuân tới chẳng ai biết cả.”