Con vô tình ghé thăm cha chiều đông
Một căn phòng đơn sơ và hoang vắng,
Ở ngoài kia trời vẫn đang ngập nắng
Mà căn phòng lặng lẽ quá cha ơi!
Căn bệnh đến! Lắm lúc quá đầy vơi!
Trên nét mặt thêm nhạt nhợt thần sắc,
Cha nằm đó đếm thời gian nhỏ giọt
Chai nước còn nhiều, gánh nặng đường xa.
Đời Linh Mục đâu có gì ngoài ra
Một căn phòng, một mình con với Chúa
Theo tiếng gọi của Người Cha muôn thuở
Mang tin vui gieo hạt giống hòa bình.
Cánh hoa rừng luôn mãi mãi đẹp xinh
Khoe trong gió khi bầu trời ngập nắng
Ngày giông bão trước gió mưa vùi dập
Dâng cho đời mật vàng óng ngát hương.
Hồn lai láng đến trao tặng tình thương
Trên đôi tay xức dầu thơm Ơn Thánh
Nguồn suối mát đến từ trong nguồn mạch
Luôn có Ngài trên từng bước con đi.
Cùng với Thầy đón nhận thói dể khinh
Những vết đinh đôi tay Ngài rướm máu,
Nơi trái tim mũi giáo từng đâm thấu
Hiến tế cuộc đời, của lễ hy sinh!
Ngày con đến dưới nắng vàng lung linh
Ai đâu biết bước lặng thầm gian khó
Cũng như Cha, thế gian từng chối bỏ
Vì Nước Trời, con vui bước thênh thang.
Ách của Người, Ôi! êm ái dường bao!
Gánh nặng Người, xin Cha thương bổ sức.
Từng giây phút con có Người an ủi
Ngày trở về, bó lúa rạng niềm vui.
27/10/2016
Vũ Năng
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn