Nhớ ngày ấy, quê hương mình đẹp lắm!
Lũy tre ngà buông bóng mát ban trưa
Có hàng cau mang ánh nắng sang mùa
Tiếng chuông chiều nơi thánh đường êm ả.
Nhớ ngày ấy, quê hương nhà mái rạ
Bên vách tường hơi ẩm đám rêu xanh.
Tiếng chim sâu kêu ríu rít trên cành
Từng cánh đào thấm đọng sương buổi sớm.
Nhớ ngày ấy, khi đông vừa mới chớm
Giàn gấc già trái nặng đỏ hây hây,
Gốc bàng xưa xơ xác lá rơi đầy
Làn gió lạnh khẽ luồn qua khung cửa.
Trên ruộng đồng nước trong veo ô thửa
Mấy chú cò đứng lặng lẽ trong mưa
Chắc mạ non, nên chẳng thấy cày bừa
Đành vỗ cánh theo phương trời nắng ấm.
Nhớ ngày ấy, ấm ổ rơm, cơm tấm.
Bên ánh đèn cha kể chuyện ngày xưa
Tàu lá chuối lộp độp tiếng giọt mưa
Hồn đắm chìm giấc mộng ngày thơ ấu.
Nhớ ngày ấy, Thánh Đường xưa yêu dấu!
Mùa Chay về, suy niệm nỗi đau thương,
Vang giọng ngắm, bao tha thiết khiêm nhường
Con Chúa trời chết vì yêu nhân thế!
Nhớ ngày ấy, cánh buồm căng gió biển
Từng con tàu vui lộng gió xa khơi
Nắng tung tăng theo mãi tận chân trời
Chiều cập bến chất đầy khoang tôm cá.
Nhớ ngày ấy, bãi vẹt xanh màu lá
Chim muôn loài vui ríu rít bên nhau,
Đồng lúa thơm, vai cha áo bạc màu
Cơn gió mát, nón mẹ che giọt nắng.
Nhớ ngày ấy, mùa hoa thiêng nở thắm
Kiệu son vàng khiêm cung, kính Mẹ yêu!
Đầy trăng sao, muôn nhịp trống vang rền
Lòng yêu mến, vãn khúc dâng chiêm bái!
Mẹ, Mẹ ơi! quê hương con một dải
Xin chở che khỏi chinh chiến điêu tàn.
Maria, Thương xem cảnh cơ hàn
Lần chuỗi ngọc con nguyện xin cầu khấn!
04/10/2016
Vũ Năng
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn