Canh thức Giáng Sinh tại Nhà thờ Chính Tòa -2024
Đêm hôm nay, chúng ta cùng nhau sống lại Mầu nhiệm Nhập Thể, tuy đã qua đi hơn 2000 năm, nhưng dấu ấn vẫn lưu lại đến ngàn đời. Và ngày nay, chúng ta cũng đang được hưởng tròn đầy hồng phúc đó. Vâng, Đức Kitô hôm qua hôm nay và mãi mãi vẫn là một. Ngài đã đến, đang đến và sẽ ở lại mãi với chúng ta cho đến ngày tận thế như lời Ngài đã nói. Ngài đi vào trong máu thịt của chúng ta, chấp nhận trở nên một với chúng ta, để cải biến, đổi mới con người chúng ta, và giúp chúng ta sống xứng với địa vị làm con Thiên Chúa.
Vì thế, ước mong mỗi người chúng ta khi tham dự giờ canh thức này, chúng ta ý thức và cảm nhận đầy đủ ý nghĩa của tình thương mà Thiên Chúa đã, đang và còn tiếp tục đổ tràn trên nhân loại, đặc biệt trên mỗi người con cái Chúa trong Giáo xứ chúng ta. Đức Giêsu vẫn hiện diện một cách sống động, cụ thể qua lời Kinh Thánh chúng ta đọc và suy gẫm mỗi ngày. Ngài còn cùng sống, cùng ở với chúng ta và hiện diện trong những người anh chị em xung quanh chúng ta.
Ước mong sao trái tim chúng ta cũng mở rộng, đón nhận hết mọi người, quan tâm và sẵn sàng trao ban, chia sẻ những gì mình đang có, cho tất cả anh chị em đồng loại, để ý nghĩa của tình yêu thương đêm nay rạng ngời mãi, và tuôn chảy nguồn ơn cứu độ cho những ai chưa cùng một niềm tin, chưa nhận biết Đức Kitô Ngôi Hai Thiên Chúa. Trong những tâm tình đó, kính mời cộng đoàn cùng bước vào hành trình Mầu Nhiệm Tình thương về lịch sử cứu độ mà Thiên Chúa đã dành cho con người chúng ta.
Từ hư vô trống rỗng, Thiên Chúa làm nên lịch sử con người và vạn vật. Thiên Chúa đã bày tỏ ý định muốn hiệp thông với con người qua hành động sáng tạo. Vì vậy, chính trong công trình tạo dựng, Thiên Chúa ngỏ lời và đích thân đi vào sự hiệp thông với con người.
Qua công trình tạo dựng, vũ trụ trở nên nơi chốn để Thiên Chúa diễn tả tình yêu và sự hiệp thông của mình. Một sự hiệp thông hoàn hảo khởi đi từ mầu nhiệm hiệp nhất của Ba Ngôi Thiên Chúa, căn nguyên của mọi loài hiện hữu. Trong vẻ đẹp của Ba Ngôi – Đấng luôn yêu thương, mở ra và trao ban, Thiên Chúa muốn cho các thụ tạo được tham dự vào hữu thể, sự khôn ngoan và sự tốt lành của Ngài. Vì vậy, qua sự ngỏ lời của Thiên Chúa; tình yêu chính là sức mạnh chuyển động nền tảng trong tất cả mọi vật được tạo thành.
Con người là thụ tạo cuối cùng và là đỉnh cao trong việc tạo dựng của Thiên Chúa. Vì sự trọn vẹn “tốt đẹp” và hài lòng của Thiên Chúa về con người, Ngài kêu gọi con người đi vào sự hiêp thông với mình.
Nhưng niềm hạnh phúc thuở ban đầu đó đã bị chính con người phá hỏng. Mặc dù chỉ là loài thụ tạo, nhưng con người lại muốn bằng Thiên Chúa, nên họ đã bất tuân lề luật của Ngài. Con người đã giơ tay hái trái cấm – là thứ trái cây họ không được phép ăn. Và kết quả là họ đã bị đuổi ra khỏi Vườn Địa Đàng, phải chịu đau khổ và phải chết.
Kể từ đây tấm thảm kịch tội lỗi bắt đầu ngay chính trong nơi êm đềm hạnh phúc này. Họ nhận ra mình trần truồng, họ sợ hãi và trốn tránh Thiên Chúa, họ biện luận và đổ lỗi cho nhau.
Tội lỗi làm con người né tránh Thiên Chúa, chối bỏ nhau. Tình anh em, tình người bị rạn nứt, vũ trụ tạo vật từ nay mang đầy những hiểm hoạ bất ngờ và lịch sử nhân loại chìm vào trong u ám. Thế nhưng, Thiên Chúa là Đấng Tín Trung, không nỡ bỏ rơi những đứa con mà Ngài hết lòng yêu thương.
Ngài không bao giờ bỏ rơi con người, Ngài vẫn luôn yêu thương con người một cách vô vị lợi, Ngài không muốn để cho con người phải mãi mãi hư mất trong tội lỗi. Để nhân loại nhận ra tình thương vô biên của Thiên Chúa Nên sau khi tuyên án phạt cho nguyên tổ, Thiên Chúa đã hứa ban Đấng Cứu Thế cho trần gian.
Ngài chọn gọi các tổ phụ, các thủ lãnh, các vị ngôn sứ. Và Ngài đã lập một dân riêng là dân Israel. Và cũng từ dân tộc này vị cứu tinh nhân loại sẽ xuất hiện, Đấng sẽ giải thoát con người khỏi tội lỗi và hậu quả của nó.
Người đã khởi đầu thực hiện chương trình cứu độ khi tuyển chọn Abraham, để qua ông hình thành một dân tộc đặc biệt, dân của lời hứa cứu độ, dân của giao ước. Và Abraham đã đáp lại tiếng gọi, đi vào chương trình cứu độ của Thiên Chúa, khởi đầu một dân tộc ưu tuyển, một dân tộc biết nghe lời Thiên Chúa. Thế nhưng họ đã nhiều lần thất tín, nên dân Người phải sống trong cảnh nô lệ, đầy khổ nhục và nước mắt...
Và vì thế, Thiên Chúa lại kêu gọi Môisen giải thoát dân Người khỏi nô lệ Ai-cập, khỏi tay Pharaon... Như cột mây che nắng ban ngày, cột lửa soi đường ban đêm trong hành trình sa mạc trên đường về Đất Hứa, bàn tay yêu thương Thiên Chúa vẫn tiếp tục che chở dẫn dắt Dân Riêng của Người trong suốt chiều dài lịch sử của họ...Thế nhưng lại nhiều lần dân Israel lại bất trung phản bội, từ đó tội lỗi đầy tràn, đau khổ chồng chất, lầm than nối tiếp lầm than trên từng cây số lịch sử của họ... Chính trong cảnh cùng khốn của kiếp lưu đày nô lệ, họ giang tay cầu khẩn mong chờ Đấng Cứu Tinh đến giải thoát họ khỏi tăm tối lầm than, khỏi nô lệ tù đày, khỏi hận thù chiến tranh, khỏi đam mê lầm lạc...
“Ta sẽ đặt mối thù giữa ngươi và Người Nữ, giữa dòng dõi ngươi và dòng dõi Người Nữ, Người Nữ ấy sẽ đạp nát đầu ngươi, và ngươi sẽ rình cắn gót chân Người”.
Qua bao tháng ngày mỏi mòn chờ đợi, và lời hứa Cứu Độ được thực hiện khởi đầu từ biến cố Truyền Tin. Nếu E-và nguyên tổ khước từ Tình Yêu khi đưa tay lên hái trái cây “biết lành biết dữ”, thì Đức Maria, E-và mới, đã đón nhận tình yêu Thiên Chúa bằng hai tiếng “Xin vâng” để Ngôi Hai đi vào cung lòng của Mẹ. Đức Trinh Nữ Maria, người con duy nhất của nhân loại, đã được Thiên Chúa đoái thương chúc phúc ngay từ buổi ban đầu, với đặc ân Vô Nhiễm Nguyên Tội, để dọn đường cho Mẹ dấn thân vào một hồng ân cao cả hơn, đó là được Làm Mẹ Thiên Chúa.
Mẹ đã xin vâng theo thánh ý của Thiên Chúa. Hai tiếng xin vâng thật nhẹ nhàng và khiêm tốn, đầy can đảm và thánh thiện của Maria, chứng tỏ rằng sự quyết định của Mẹ nằm trong tâm tình phó thác, nhờ đó mà ngày nay chúng ta được hưởng nhờ nguồn ơn cứu rỗi. Trời đất như tưng bừng mở hội, lòng người trào dâng niềm vui khôn tả, vì nhờ lời xin vâng của Mẹ mà Con Thiên Chúa đã nhập thể làm người. Trần gian ca khen Mẹ, tôn vinh Mẹ là người có phúc, vì nhờ tin, Mẹ đã trở thành Mẹ của Ngôi Hai Thiên Chúa.
Niềm vui trào dâng trong lòng Mẹ Maria, vì trong thâm sâu cung lòng Mẹ, Ngôi Lời Thiên Chúa đang ngự trị. Mẹ đã ra đi đến thăm bà Êlisabeth, người chị họ của mình. Đẹp biết bao bước chân của người thiếu nữ trên miền Giuđêa, vượt núi băng đồi, tình mến thôi thúc Mẹ vội vã ra đi, tình mến không quản ngại gian khổ hy sinh, tình mến quên mình đi bước trước...
Mẹ ra đi đem niềm vui Chúa đến cho người khác, Mẹ ra đi để loan báo cho mọi người biết Thiên Chúa luôn đoái nhìn những ai bé nhỏ nghèo hèn. Mẹ ra đi để phục vụ yêu thương. Mẹ vẫn tiếp tục lên đường để sống theo thánh ý của Thiên Chúa, Đấng đã đoái thương tuyển chọn Mẹ.
Thực hành lệnh kiểm tra dân số, các người Do Thái phải về quê quán của mình để kê khai. Trong đoàn người đông đảo tìm về Bêlem năm ấy, có đôi vợ chồng trẻ là Giuse và Maria. Khi ấy, Maria đang gần đến ngày sinh nở. Họ đang cần một chỗ để nghỉ ngơi sau những ngày vất vả trên đường. Họ đến gõ cửa từng nhà để hỏi thuê chỗ trú, nhưng không còn chỗ cho ông bà. Bởi vì cõi lòng của con người trở thành băng giá, đóng lại trước nỗi khổ đau của đồng loại, khiến hàng quán ở Bêlem không còn chỗ cho người nghèo như đôi vợ chồng trẻ và người vợ đang thai nghén thế này.
Con người đã đóng cửa lòng mình trước nỗi khốn khổ của người khác,… thế là hai ông bà đành tìm đến một hang lừa ngoài đồng vắng để trọ qua đêm.
Và đây, một đêm đông lạnh lẽo tuyết rơi, khi gian trần còn say chìm trong giấc ngủ, nhân loại đâu biết rằng chính nơi hang lừa nghèo hèn vào đêm giá rét ấy, Hài Nhi Giêsu đã làm nên cuộc giao duyên kỳ diệu giữa Thiên Chúa và nhân loại: Ngôi Hai Thiên Chúa giáng trần! Con Thiên Chúa làm người cho con người được trở thành con Thiên Chúa.
Trong đêm huyền nhiệm này, Ngôi Hai Thiên Chúa đã giáng trần. Ngài đã nhập thế vào trong không gian và thời gian, nơi thân phận của một con người mỏng manh yếu đuối, để cùng đi với con người trên mọi bước đường, trong những vui buồn đau thương của cuộc sống.
Chúng ta đang sống trong bầu khí thiêng liêng của Đêm An Bình, đêm của sự hiệp nhất chan hòa giữa trời và đất; đồng thời chúng ta cũng trở về với những lời mời gọi của chữ “tình”. Chúng ta cùng cầu nguyện cho nhau, để mỗi Kitô hữu biết mở rộng vòng tay, mở rộng con tim để đón tiếp, nâng đỡ và đồng hành với những anh chị em của chúng ta đang đau khổ vì những thảm họa của cuộc sống.
Ước gì, sứ điệp và lời mời gọi của Mầu Nhiệm Chúa Giáng Sinh mỗi ngày được nên hoàn thiện trong chính tâm hồn và cuộc sống của mỗi Kitô hữu.
Lạy Chúa, đêm nay chúng con sum họp nhau nơi đây để mừng sinh nhật của Chúa, để cùng dâng lên Chúa niềm tin yêu cảm tạ Chúa đã giáng sinh làm người, đồng hành với chúng con trong kiếp con người. Xin Chúa ban bình an, niềm vui và hạnh phúc cho cuộc đời chúng con, và cho chúng con biết noi gương Chúa đem niềm vui, xây dựng hạnh phúc và bình an cho môi trường chúng con đang sống. Giờ đây chúng con xin hợp lời cùng các Thiên Thần và muôn tạo vật để đồng thanh ca ngợi, vì Chúa đã thực hiện Lời Hứa Yêu Thương:
Vinh danh Thiên Chúa trên trời,
Bình an dưới thế cho người thiện tâm.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn