Sự vĩ đại của những Người Mẹ
Thằng Chiền có tên giấy tờ rất đẹp là Tú Anh. Nội nó nói tên này nghe sang trọng quá, không hợp với đứa trẻ nhà quê nên gọi nó là Chiền, theo tên bố nó là Chiên.
Mẹ Chiền bị lây bệnh phong hủi, xóm làng kỳ thị xa lánh. Nhưng đau nhất là ông chồng bỏ mẹ con chị mà theo người khác. Trong nỗi đau đớn thể xác và sự tủi nhục tinh thần, mẹ Chiền có ý định sẽ tự vẫn. Dẫu vậy, trước khi tìm đến cái chết chị quyết tâm xây cho con mình một ngôi nhà để nó có chỗ tựa nương.
Đêm đêm trong thời tiết giá lạnh, bằng hai bàn tay cùi co quắp thiếu ngón đốt, người phụ nữ đau khổ và bất hạnh cắn răng nuốt lệ để đóng 1 vạn 8 ngàn viên gạch xây cho con ngôi nhà. Căn nhà hình thành song song với những dòng nhật ký không bao giờ thẳng hàng:
“Túp lều nát rùng mình trong gió rét
Chiếc nôi nghèo run rẩy giữa đêm đông
Bố bỏ đi biệt xứ chẳng một lời
Con mồ côi ôm một đời cơ cực
Mẹ còn sợ gì cái giá lạnh đêm đông
Dựng cho con một nếp nhà hy vọng…”.
Ông trời có mắt. Lúc chị làm xong ngôi nhà thì cũng là thời điểm bệnh cùi có thuốc trị. Các bác sĩ nghe biết đã tận tình cứu chữa. Chị được tiếp tục sống hạnh phúc với con của mình trong chính ngôi nhà đó (Trích phim tài liệu “Chuyện Người Tử Tế” của Trần Văn Thủy).
Người đàn bà xứ Canaan (Mt 15, 21-28): Trong sự bất hạnh của mẹ góa con côi, trong thân phận dân ngoại bị xa lánh và kỳ thị trên đất Israel, cùng trong sự khốn khổ khi đứa con yêu đang điên dại vì quỷ ám. Bà tìm đến Thầy Giê-su mà đâu đó bà đã nghe thiên hạ kháo nhau về Ngài.
Qua bóng dáng gầy gò nhỏ bé, sự đau khổ dường như đã khắc lên từng chi tiết trên người bà. Thất thểu lẽo đẽo theo sau đoàn Thầy trò Giê-su, bà nhận được những cái nhìn ái ngại, một vài câu ủi an cho xong chuyện từ các Tông đồ. Đau hơn nữa là sự thử thách đức tin của Thầy Giê-su có phần quá khắc nghiệt với bà. Nhưng rồi tình thương và sự hy sinh vĩ đại của người mẹ đã chiến thắng tất cả: “Bà muốn sao thì sẽ được vậy”, và ngay lập tức con bà đã khỏe mạnh bình an với quyền năng Chúa.
Cặp Song sinh Trúc Nhi và Diệu Nhi được tồn tại trong kiếp người hoàn toàn nhờ sự dũng cảm của người mẹ. Trong xã hội vô thần, phá một đứa con trong bụng cũng tương đương với giết con gà con vịt. Vợ chồng anh Hoàng Anh và chị Hồng Thúy nhận kết quả siêu âm hoa trái đầu đời của tình yêu trong sự đau khổ vô hạn. Con mình dị tật, không phải một mà là hai đứa. Là người Công Giáo, anh chị phản đối ngay lập tức lời đề nghị của bác sĩ là phá bỏ nó. Chị khẳng định sẽ cho con mình được sống dù các cháu có thế nào đi nữa.
Chúa không bỏ rơi mẹ con chị, dù Ngài có chút “nghiệt ngã” như đã đối xử với người phụ nữ Canaan. Những đường dao phẫu thuật trên thân thể hai con cũng là những nhát dao đâm thấu tâm hồn anh chị, để rồi trong thâm tâm của những con người tràn đầy niềm tin và dạt dào tình yêu đó, mở ra cơ hội được sống và sống dồi dào cho hai thiên thần bé nhỏ.
Những người mẹ trần gian, dù vẫn còn những giới hạn của kiếp người yếu đuối, vẫn chiếu tỏa rạng ngời hình ảnh của người Mẹ vĩ đại là Đức Maria. Xin Mẹ là Mẹ đầy yêu dấu của chúng con, cứ yêu mãi chúng con như tình yêu Mẹ đã dành cho Thầy Giê-su Chí Thánh.
Lm. Giuse Nguyễn Đức Thịnh
(15/08/2020)