Tôi muốn về nhà…
CN IV MC – (Lc 15,1-3.11-32)

Đời người là một hành trình. Bao năm trần thế miệt mài đi, gồng gánh nặng vai đôi vầng nhật nguyệt, để cứ loanh quanh cho trọn trăm năm kiếp người.
Đứa con út dứt tình cha con để ra đi. Cũng phải thôi, tiền nhiều để làm gì? Quẩn quanh trong cái gia trang vài hec-ta, sao thỏa chí anh hùng và xứng tầm cậu chủ? Tất nhiên phải ra đi để “học một sàng khôn” cuộc sống, nhưng cách thế anh chọn thoát ly đã làm thương tổn nghiêm trọng đến anh và những người thân trong gia đình, nhất là người cha yêu quý.
Không phải mục tiêu ra đi nào cũng giá trị, nhất là trong hoàn cảnh ôm tiền theo bọn đàng điếm. Cậu út mất tất cả, từ vật chất đến phẩm giá con người. Cái cậu còn duy nhất là “người cha nhân lành” ngày đêm vẫn ngóng chờ cậu. Cứu cánh duy nhất là cậu có dám “trở lại” để phục hồi, hay lại tiếp tục “ra đi” tìm đoạn kết buồn cho đời mình?
Chúng ta vẫn khao khát “ra đi” mỗi phút giây trong đời. Phần nhiều là ước muốn lên đường với bọn đàng điếm: Ra đi khỏi bản thân để thể hiện “đẳng cấp” với những món ăn chơi thời thượng. Ra đi khỏi gia đình để thoát cảnh “lải nhải” của của bậc phụ huynh. Ra đi khỏi xóm làng để “rửa phèn” quê mùa lam lũ. Ra đi khỏi xứ đạo để không còn lệ thuộc giáo lý lễ kinh. Ra đi khỏi Giáo hội để chối từ Thiên Chúa.
Một ngày kia giật mình tỉnh ngộ, những thứ ta đánh đổi tất cả để ra đi tìm kiếm, chẳng qua cũng chỉ là cám heo ăn. Bởi có lấy ngọc trai mà quẳng cho heo, thì nó cũng giày đạp tan nát. Bởi có được cả và thế gian vinh hoa vật chất, thì vẫn là thứ tầm thường vô giá trị trước cái cao cả của tâm hồn.
Chúng ta bị bên ngoài lừa và chúng ta tự lừa chính mình với những bận rộn và ồn ào náo động cuộc sống. Chợt có lúc phản tỉnh như Đứa con hoang đàng, để nhận ra “lòng vắng bốn bề không liếp che gió về”. Ta đang chìa linh hồn cho gió bốn phương vây bủa.
“Tôi muốn về nhà”. Và kìa cha tôi với đôi mắt ngóng trông mòn mỏi đang kiên trì chờ đợi trước hiên nhà. Tôi quyết trở về với thực tại lòng mình, trở về với cội nguồn tác tạo nên tôi, trở về với phẩm giá con người cao cả mang hình ảnh Thiên Chúa.
“Lạy cha, con đã đắc tội với Trời và với cha, con không xứng được gọi là con cha nữa”. Nhưng giá trị của sự Trở Về ngoài sức ta tưởng tượng: “Hãy mang áo đẹp mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào tay cậu, mang giày vào chân cậu”. Phẩm giá con người tôi đã được phục hồi hoàn toàn, tất cả đều nhờ quyết định “Trở Về” trong khiêm tốn và đầy dũng cảm.
Lm. Giuse Nguyễn Đức Thịnh
Ai có quyền tha tội?
Trái tim Mùa Vọng -Metanoia
Chuyện cuối tuần: Mùa Vọng (Advent)
Lời Chúa THỨ BA TUẦN II MÙA VỌNG
Tìm Hiểu năm Mục Vụ 2025 -2026
Chúng ta cũng phải sinh hoa quả
VHTK Thánh Gioan Thánh Giá, LM Tiến Sĩ, ngày 14.12
VHTK Thánh Lucia, Trinh Nữ Tử Đạo, ngày 13.12
VHTK Thánh Simon Phan Ðắc Hòa, Giáo dân, ngày 12.12
Shema Israel: Lời tuyên tín của một dân tộc
Chồi non Giêsê
Hãy Sám Hối Vì Nước Trười Đã Đến Gần
Bài suy niệm Chúa Nhật II Mùa Vọng -Năm A
Hãy Sám Hối (Mt 3, 1-12)
Tiểu chủng viện Làng Sông xơ xác sau bão
277 Câu Trắc Nghiệm GIÁO LÝ DỰ TÒNG
Nghi thức lễ Gia Tiên
Thánh lễ Truyền chức Linh Mục -2023
Khai mạc Hội nghị thường niên kỳ I/2023
Biên bản Hội nghị thường niên kỳ I/2023
Tân linh mục Phêrô Nguyễn Tiến Đạt: Thánh lễ tạ ơn
Vui Học Giáo Lý 531 Câu Trắc Nghiệm XƯNG TỘI & RƯỚC LỄ 1
Việt Nam và Tòa Thánh ký kết Thỏa thuận
Giáo xứ Phúc Lộc -Mừng lễ Thánh Đa Minh
Giáo xứ Phúc Lộc: Lễ Chúa Ba Ngôi