14 Tháng Sáu
Tôi biết chạy đến với ai?

Sau khi phản bội Chúa bằng một cái hôn, Giuđa cảm thấy thất vọng đến độ không còn nghĩ rằng mình có thể được tha thứ nữa. Ông cầm 30 đồng bạc là giá của sự phản bội và đi vào đền thờ để trả lại cho các thượng tế và kỳ lão. Sau đó, ông ra ngoài lấy dây thắt cổ tự vận.
Câu chuyện ấy đã được xen vào vở tuồng thương khó nổi tiếng của dân làng Oberammergau bên Đức. Cứ 10 năm một lần, theo một lời thề hứa mà cha ông đã để lại từ mấy trăm năm qua, người dân làng diễn lại cuộc tử nạn của Chúa Giêsu. Vở kịch thu hút khán giả từ khắp nơi trên thế giới.
Người ta kể lại rằng lần kia, một em bé gái 7 tuổi ngồi cạnh mẹ để xem vở tuồng. Người đóng vai Giuđa, trong cơn thất vọng não nề đã thốt lên: “Tôi biết đi đến với ai bây giờ? Tôi đã phản bội Thầy tôi. Thế là hết! Tôi không biết phải chạy đến với ai nữa”.
Em bé ngồi bên cạnh mẹ cảm thông cho số phận của kẻ chìm đắm trong thất vọng. Em muốn tìm cách để cứu vớt con người khốn khổ ấy. Em bèn quay sang mẹ và nói lớn đến độ tất cả mọi khán thính giả có mặt trong hội trường đều nghe được: “Má ơi, sao ông ta không chịu chạy đến với Mẹ Maria?”.
Chúa Giêsu cũng có một người mẹ như mọi người, và nhất là Ngài cũng trải qua một thời thơ ấu như mọi người. Kỷ niệm của những giây phút ngồi trên gối mẹ, những lần sà vào lòng mẹ, những lần mếu máo khi lạc mất mẹ, hay những lần vòi vĩnh mẹ… hẳn phải luôn đậm nét trong ký ức của Chúa Giêsu. Có lẽ chính kinh nghiệm của bản thân ấy đã trở thành bài học về hồn nhiên trong trắng, tin tưởng, phó thác của tuổi thơ mà Chúa Giêsu luôn đề ra cho chúng ta khi Ngài nói: “Nếu các ngươi không nên giống như trẻ nhỏ, các ngươi không được vào Nước Trời”.
Tuổi thơ thường gắn liền với mẹ. Còn âm thanh nào bộc phát, tự nhiên, quen thuộc và êm dịu trên môi của trẻ thơ cho bằng tiếng “Mẹ”. Khi vui, trẻ thơ kêu mẹ, lúc đói, trẻ thơ cũng kêu mẹ. Khi tỉnh thức, trẻ thơ cũng kêu mẹ, lúc ngái ngủ, trẻ thơ cũng kêu mẹ… Mẹ là tất cả của trẻ thơ.
Mời gọi chúng ta mặc lấy tâm tình của trẻ thơ để được vào Nước Trời, hẳn Chúa Giêsu cũng muốn nhắn gởi chúng ta cho mẹ của Ngài. Trở nên trẻ thơ trong Nước Trời cũng có nghĩa là biết chạy đến với Mẹ Ngài. Trở nên trẻ thơ trong Nước Trời cũng có nghĩa là mặc lấy tâm tình của chính Mẹ Ngài, bởi vì còn ai trong trắng, tin tưởng, phó thác cho bằng Mẹ.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Nhịp sống Giáo hội Việt Nam – Số 47
Khát vọng hướng về Chúa
Chúa đi tìm con
Bài thơ của Đất
Chiêm niệm người làm vườn
Văn phòng HĐGMVN: Hiến máu Nhân Đạo
VHTK Mê Cung CN34TNC-Lễ Chúa Kitô Vua
CN34TNC-Lễ Chúa Kitô Vua vũ trụ-5 phút LC
Suy niệm Tin Mừng CN34TNC -Đức Kitô Vua
Thư gửi anh chị em giáo chức Công giáo
Lời Chúa THỨ TƯ TUẦN 33 THƯỜNG NIÊN
Giáo viên Công giáo hành hương trong hy vọng
Thiếu Nhi VHTK CN34TNC, Lễ Chúa Kitô Vua
Thiếu Nhi VHTK-Lễ Chúa Kitô Vua -Hình tô màu
Vui Học Thánh Kinh Thánh Tôma Ðinh Viết Dụ, Lm, ngày 26.11
Vui HọcThánh Kinh Thánh Catarina Alexandria Trinh Nữ Tử Đạo, ngày 25.11
VHTK Lễ Chúa Giêsu Kitô, Vua Vũ Trụ
Giáo họ Thánh Mẫu: Chầu Thánh Thể
277 Câu Trắc Nghiệm GIÁO LÝ DỰ TÒNG
Nghi thức lễ Gia Tiên
Thánh lễ Truyền chức Linh Mục -2023
Khai mạc Hội nghị thường niên kỳ I/2023
Biên bản Hội nghị thường niên kỳ I/2023
Tân linh mục Phêrô Nguyễn Tiến Đạt: Thánh lễ tạ ơn
Việt Nam và Tòa Thánh ký kết Thỏa thuận
Vui Học Giáo Lý 531 Câu Trắc Nghiệm XƯNG TỘI & RƯỚC LỄ 1
Giáo xứ Phúc Lộc -Mừng lễ Thánh Đa Minh
Giáo xứ Phúc Lộc: Lễ Chúa Ba Ngôi