19 Tháng Năm
Tôi chết thay cho Thầy Tôi

Một tu sĩ Hồi giáo nọ quy tụ được 60 môn sinh. Sau một thời gian giáo huấn họ, ông quyết định như sau: Ta thấy đã đến lúc phải làm một cuộc hành trình mới. Ta không biết những gì sẽ xảy ra cho thầy trò chúng ta. Các ngươi hãy tuân giữ các điều ta đã truyền dạy cho các ngươi. Hãy nhớ điều này: trong bất cứ lúc nào, hễ ta giơ tay lên trời thì các ngươi hãy hô lớn: “Tôi chết thay cho thầy tôi”.
Đám môn sinh nhận thấy không thể chấp nhận được một đề nghị xem ra điên rồ như thế, cho nên 59 người đã bỏ cuộc trở về với nếp sống cũ của họ. Chỉ có một người chấp nhận điều kiện và quyết tâm đi theo thầy mình cho đến cùng. Hai thầy trò lên đường mà không biết đi về đâu. Họ đi mãi cho đến lúc tới một thành phố do một bạo chúa cai trị. Không bao lâu thì họ vào thành phố, ông bạo chúa đã ra lệnh cho các binh lính như sau: “Các ngươi hãy bắt giữ lấy tên du thủ du thực đầu tiên và điệu đến đây cho ta. Ta muốn treo cổ hắn để làm một bài học cho bọn vô lại trong thành phố này”.
Thế là bọn lính đã đến bắt ngươi đệ tử của vị tu sĩ và điệu đến trước mặt bạo chúa. Giữa lúc cuộc hành quyết sắp bắt đầu, thì vị tu sĩ mới xuất hiện giữa đám đông và hô lớn: “Thưa quan lớn, xin hãy giết tôi, vì chính tôi là người đã dụ dỗ người thanh niên này bỏ nhà ra đi để sống kiếp sống lang thang như tôi”. Nói xong, ông giơ tay lên trời.
Vừa thấy cử chỉ ấy của vị thầy, người thanh niên mới gào lên: “Thưa quan lớn, tôi muốn chết thay cho thầy tôi”.
Quan bạo chúa nghe thế, mới hỏi các viên cố vấn của mình như sau: “Họ là ai mà sẵn sàng chết thay cho nhau? Quan bạo chúa mới cho điệu vị tu sĩ đến trước mặt và yêu cầu giải thích cho cặn kẽ về mối tương quan giữa thầy trò.
Vị tu sĩ Hồi giáo mới bình tĩnh phát biểu như sau: “Thưa quan lớn, chúng tôi có nghe nói rằng bất cứ ai được giết trong thành phố này đều được phúc trường sinh bất tử. Dĩ nhiên, nghe biết như thế, cho nên thầy trò chúng tôi mới hăm hở đến đây để được chết như thế”.
Nghe thế, quan bạo chúa mới mỉm cười, rồi ra lệnh trả tự do cho họ. Người môn sinh chợt hiểu được rằng ai hy sinh mạng sống mình thì sẽ tìm lại được nó.
Cái chết của Đức Kitô trên thập giá là điều vô nghĩa, nếu cái chết đó không là cái chết cho mọi người. Thập giá của Đức Kitô sẽ chỉ là một ô nhục, nếu thập giá đó không là biểu trưng của tình yêu, sự hy sinh.
Bước theo Đức Kitô trong cuộc tử nạn, vác lấy thập giá và đi theo Ngài không là một việc làm nhiệm ý và tuỳ hứng, nhưng là đòi hỏi thiết yếu của ơn gọi Kitô. Con đường của Đức Kitô chính là con đường của tình yêu, của hy sinh hiến thân cho người khác.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Nhịp sống Giáo hội Việt Nam – Số 47
Khát vọng hướng về Chúa
Chúa đi tìm con
Bài thơ của Đất
Chiêm niệm người làm vườn
Văn phòng HĐGMVN: Hiến máu Nhân Đạo
VHTK Mê Cung CN34TNC-Lễ Chúa Kitô Vua
CN34TNC-Lễ Chúa Kitô Vua vũ trụ-5 phút LC
Suy niệm Tin Mừng CN34TNC -Đức Kitô Vua
Thư gửi anh chị em giáo chức Công giáo
Lời Chúa THỨ TƯ TUẦN 33 THƯỜNG NIÊN
Giáo viên Công giáo hành hương trong hy vọng
Thiếu Nhi VHTK CN34TNC, Lễ Chúa Kitô Vua
Thiếu Nhi VHTK-Lễ Chúa Kitô Vua -Hình tô màu
Vui Học Thánh Kinh Thánh Tôma Ðinh Viết Dụ, Lm, ngày 26.11
Vui HọcThánh Kinh Thánh Catarina Alexandria Trinh Nữ Tử Đạo, ngày 25.11
VHTK Lễ Chúa Giêsu Kitô, Vua Vũ Trụ
Giáo họ Thánh Mẫu: Chầu Thánh Thể
277 Câu Trắc Nghiệm GIÁO LÝ DỰ TÒNG
Nghi thức lễ Gia Tiên
Thánh lễ Truyền chức Linh Mục -2023
Khai mạc Hội nghị thường niên kỳ I/2023
Biên bản Hội nghị thường niên kỳ I/2023
Tân linh mục Phêrô Nguyễn Tiến Đạt: Thánh lễ tạ ơn
Việt Nam và Tòa Thánh ký kết Thỏa thuận
Vui Học Giáo Lý 531 Câu Trắc Nghiệm XƯNG TỘI & RƯỚC LỄ 1
Giáo xứ Phúc Lộc -Mừng lễ Thánh Đa Minh
Giáo xứ Phúc Lộc: Lễ Chúa Ba Ngôi