Mái tranh buồn sưởi ấm kẻ cô đơn
Tháng năm dài xa vắng nỗi giận hờn
Con đi mãi sao không về với mẹ
Buôn làng vắng vẻ con trai, con gái.
Ơi cái nương chẳng còn sao làm rẫy
Mùa mưa về đám cỏ dại mọc đầy
Con chó gầy gò không còn tiếng sủa
Người già co ro khơi bếp lửa tàn.
Mắt mẹ già trông ngóng lũ con xa
Có những đứa ra đi không trở lại
Đường về buôn giờ trở thành xa ngái
Lũ con hoang giữa phương trời bất định.
Nhà rông buồn mục nát chẳng còn chi
Chóe rượu cần từ lâu nằm lăn lóc
Chuỗi nhà dài chẳng còn ai tụ tập
Gặp gỡ đêm hôm ánh lửa bập bùng.
Mẹ già chờ con mong ngày trở lại
Ơi núi rừng mang chi nhiều ngang trái
Con khe buồn cạn nước giữa mùa khô
Mang chẳng tác giữa đêm rừng ngây dại.
Trông chờ con mắt mẹ ngóng xa xăm
Nỗi nhớ thương, giọt lệ đắng đăm đăm
Nghe tủi hổ lòng già sao xa vắng
Nỗi nhớ này không biết mấy mùa trăng.
Hoàng Công Nga
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn