Con vẫn nhớ
Những tháng ngày
Mải mê cùng con chữ
Nghĩa thầy trò ghi đậm một đời con
Dẫu cho phai nhạt cùng năm tháng
Ký ức một thời cùng văn chương chữ nghĩa
Con vẫn nhớ
Thuở mài đũng quần trên ghế
Giờ học văn khó thế, eo ơi!
Bài chính tả đọc liền không chấm, phẩy
Để học trò tự ý chấm, phân câu
Những vần thơ ngô nghê gieo vần sai cách
Bị điểm kém, trong lòng đầy ấm ức
Ngày ấy cứ nghĩ thầy sao khó vậy?
Con vẫn nhớ bài văn nghị luận
Học mở đề 3 tháng mới xong
Những cậu bé ngày xưa tuổi còn lóng ngóng
Đã biết gì bình luận lẫn văn chương
Nhưng cũng ra dáng ta đây hiểu biết
Cùng bình giảng bài văn y như học giả.
Con vẫn nhớ
Bài luận văn gạch đầy dấu đỏ
Dùng sai từ, chữ nghĩa chẳng vào đâu
Nhiều khi nghe đọc bài văn của mình mà xấu hổ
Muốn dấu mặt đi để tránh những cái nhìn
Ngày ấy sao trong lòng nhiều oán trách
Thầy ơi Thầy, sao chẳng hiểu cho con…
Thời gian qua đi đã ½ thế kỷ
Thầy đã già, tuổi con cũng nghiêng phần còn lại
Những khi gặp lại,
Thầy trò vẫn nói về văn chương chữ nghĩa
Vẫn cùng nhau bình phẩm về chữ nghĩa văn chương
Thầy ơi Thầy! tình nghĩa vấn vương
Cả một đời con không bao giờ quên được.
Xa xôi cách trở muôn phần
Lòng con vẫn nhớ vạn lần khắc ghi
Ơn Thầy, nghĩa bạn sao bì
Cao sơn tạc dạ lòng ghi cõi lòng.
Hoàng Công Nga
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn