Theo chân bạn ta đi về ghềnh Ráng
Để ghé thăm phần mộ của thi nhân
Trời Quy nhơn bóng mây mờ phong tỏa
Ta mới hiểu câu thơ “mờ nhân ảnh”.
Bên ghềnh Ráng nhiều người mặc áo trắng
Để nhớ thương thi sỹ của vầng trăng
Trăng đau thương trăng đêm trường rỉ máu
Trăng uất nghẹn, trăng dồn nén câu thơ.
Có ai hiểu được cho chàng thi sỹ
Bởi nỗi đau đang giằng xé thân người
Mùa trăng sáng chính là mùa cực điểm
Của nỗi đau hành hạ bệnh nhân phong.
“Ai mua trăng tôi bán trăng cho”
“Không bán đoàn viên ước hẹn hò”*
Người thơ ai lại bán trăng đi nhỉ?
Mong cất nỗi đau hành hạ tột cùng!
Trước mộ thi nhân xin thắp nén hương
Để lòng chùng xuống bao nỗi tơ vương
Xin khấn nguyện cùng người duyên ước hẹn
Muôn ý thơ dào dạt chốn thiên đường.
Hoàng Công Nga
*Thơ Hàn Mặc Tử
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn