Giáo Phận Ban Mê Thuộthttps://gpbanmethuot.net/assets/images/logo.png
Thứ bảy - 26/07/2025 20:16 |
Tác giả bài viết: Phạm Hùng Sơn |
56
Cha đời trần thế còn thương, Ban điều tốt đẹp đáp ơn nghĩa tình. Huống chi Thiên Chúa quang minh, Lại càng rộng lượng ban Thần thiêng thôi!
Cứ xin thì sẽ được
Chúa Nhật Tuần XVII - Mùa Thường Niên
Lc 11,1-13
Môn đệ thưa Chúa dịu hiền,
“Xin dạy cầu nguyện, vững bền đức tin.”
Người dạy: “Lạy Chúa Cha nhân,
Danh Cha rạng sáng, nước Trời bình an.
Xin cho cơm bánh mỗi ngày,
Tha bao lỗi lầm, cất ngay hiểm nghèo.
Đừng đưa sa ngã hư hao,
Giữ gìn con bước trên đường yêu thương.”
Người còn dạy dỗ tỏ tường,
Ai xin sẽ được, đêm trường cũng trao.
Cứ gõ, cửa sẽ mở mau,
Cứ tìm sẽ thấy, nhiệm mầu từ nhân.
Cha đời trần thế còn thương,
Ban điều tốt đẹp đáp ơn nghĩa tình.
Huống chi Thiên Chúa quang minh,
Lại càng rộng lượng ban Thần thiêng thôi!”
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)
XIN DẠY CHÚNG CON CẦU NGUYỆN
Một hôm, trong cõi vắng lặng,
Thầy quỳ cầu nguyện, thanh vắng nhiệm màu.
Ánh nhìn lặng lẽ thẳm sâu,
Gương mặt Thầy tỏa nhiệm mầu tình yêu.
Các môn đệ đứng đằng sau,
Thấy lòng ao ước dâng trào thiết tha:
“Xin Thầy dạy chúng con, à,
Cầu nguyện như Thầy với Cha trên trời!”
Lời không phải để thuộc lời,
Nhưng là mạch sống, là hơi thở hằng.
Cầu nguyện – nối kết cao thăng,
Giữa con bé nhỏ và Đấng Chí Tôn.
“Lạy Cha” – hai tiếng nguyện khôn,
Phá tan ranh giới sắc hồn, khoảng xa.
Cha không ngự chốn cung xa,
Mà là Cha rất thật thà của con.
“Xin danh Cha sáng luôn luôn,
Xin cho Triều Quốc của Cha hiển trị.
Xin làm cho đất giống y,
Trời cao thánh thiện, từ bi trọn tình.”
“Xin Cha thương xót đoái nhìn,
Ban lương thực sống ân tình hôm nay.
Xin tha lỗi lầm chúng con đây,
Như con tha kẻ lỡ gây lỗi lầm.”
“Xin đừng để giữa mê lầm,
Chúng con sa ngã âm thầm kêu van.
Nhưng Cha cứu khỏi bạo tàn,
Cho con thắng chước gian nan đời này.”
Chúa chẳng giảng giải điều hay,
Chúa cho chính bản kinh này tuyệt siêu.
Không là lý thuyết cao siêu,
Nhưng là mở lối tình yêu con – Người.
Nguyện xin Chúa Thánh Thần ơi,
Ngự vào tâm trí dạy lời cầu xin.
Dạy con biết sống đức tin,
Biết Cha luôn ở trong tim mỗi ngày.
Con xin kiên nhẫn cầu thay,
Dù đời im vắng tháng ngày chưa nghe.
Như người gõ cửa đêm khuya,
Cứ kiên trì gõ chẳng hề thối lui.
Bởi Cha chẳng giống bạn người,
Cha không bối rối, ngậm ngùi, chối khăng.
Cha luôn rộng mở ân ban,
Trao điều tốt nhất – chính Thần Tình Yêu!
Xin cho con vững tin nhiều,
Cầu nguyện bằng trái tim yêu chân thành.
Và cho cuộc sống đời con
Trở nên Lời nguyện – dâng lên Cha Trời!
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)
NIỀM TIN HỒI SINH
Đã từng tin giữa trần gian,
Trao tim cho kẻ vội vàng quên ta.
Một lần đổ vỡ xót xa,
Còn đâu nguyên vẹn thật thà thuở xưa?
Ngồi im giữa những dư thừa,
Nhặt lên mảnh vỡ để vừa lòng đau.
Chẳng lời trách, chẳng than câu,
Chỉ là khoảng lặng khắc sâu tâm hồn
.
Niềm tin đã héo hao dần,
Tựa như bão tố cuốn trần mái tranh.
Ai hay lòng đã mong manh,
Lại thêm chao đảo bởi anh, bởi người…
Nhưng rồi ánh sáng lên ngôi,
Từ trong đổ nát bừng soi lối về.
Không ai chữa được u mê,
Ngoài ta – chính kẻ ê chề hôm qua.
Tập yêu lấy chính tim ta,
Tập quên tổn thương, tập tha lỗi lầm.
Không vì sợ hãi âm thầm,
Mà khép lòng lại, để tầm thường hơn.
Thế gian vẫn có người thương,
Đến bên ta chẳng vấn vương mặt nạ.
Dẫu cho thêm một lần sa,
Thì ta vẫn biết thứ tha chính mình.
Tin – không phải nghĩa vô minh,
Mà tin đã học qua nghìn đớn đau.
Niềm tin chẳng phải nhiệm màu,
Là khi vực dậy cú ngã hôm nào.
Dẫu cho rạn vỡ chênh chao,
Vẫn tin có Chúa ngọt ngào đón đưa.
Không lên án, chẳng giục lùa,
Chỉ mong ta mở lại cửa lòng thôi.
Tin rằng đời chẳng buông trôi,
Tin trong giông bão vẫn ngời hy sinh.
Tin rằng mình vẫn xứng xinh,
Được yêu, được quý, được nhìn bằng tâm.
Tin – vì Chúa chẳng bao giờ
Bỏ ta lạc lối giữa bờ nhân gian.
Một lần tổn thương chứa chan,
Là khi ánh sáng mở màn hồi sinh.