Bọt, Tăm Và Nỗi Nhớ
Nhớ hôm nào hai đứa ngẩn-ngơ
Nhìn bọt trắng sủi tăm đầu thác
Thầm nói nhỏ giống từng hơi thở
Của hương tình hai đứa trao nhau
Em say đắm ngắm nhìn mê mải,
Bọt tăm trào phủ trắng rêu xanh
Trên đá tảng lạnh-lùng băng giá
Mắt em buồn một thoáng bâng khuâng.
Sầu chợt đến mây mù che khuất,
Anh lửa hồng trong mắt em tôi
Chìm tắt hẳn từ trong sâu thẳm
Lệ tuôn trào ướt đẫm đôi môi.
Hỡi trời ơi! Sao thế hỡi ôi!
Em nhớ nhà hay bởi vì tôi
Là đá tảng, là tăm, là bọt?
Để em buồn nước mắt tuôn rơi!
Xin lỗi em, ngàn lần xin lỗi,
Để em buồn em khóc vì tôi
Chẳng nói lên hai tiếng dễ dàng,
“Lời chân thật từ con tim bộc phát“
Thật nhẹ nhàng hai tiếng yêu em.
Hồng Bính
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn