TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật IV Mùa Chay -Năm C

“Em con đã chết nay sống lại”. (Lc 15,1-3.11-32)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Một Simon Kyrênê mới

Thứ sáu - 28/03/2025 05:45 | Tác giả bài viết: Nguyễn Bảo |   55
Lạy Chúa, xin cho con đôi tay của Simon, để con biết nâng đỡ tha nhân và để con yêu tha nhân như Ngài đã yêu chúng con.
cq5dam thumbnail cropped 750 422 (4)
cq5dam thumbnail cropped 750 422 (4)

Một Simon Kyrênê mới

Cuộc sống luôn ẩn chứa những cuộc gặp gỡ bất ngờ, thú vị và đâu đó một bước ngoặt có thể bất chợt mở ra. Rất nhiều lần, ta nghĩ mình chỉ là một vị khách lặng lẽ giữa dòng đời tấp nập, bước đi trên lối mòn tưởng chừng như bất biến. Nhưng rồi, ngay khi ta tưởng mọi thứ sẽ mãi bình yên, một biến cố nhỏ bé lại có thể mở ra lối đi mới.

Trên hành trình lên đồi Canvê năm ấy, một con người vốn vô danh đã dừng lại, chạm vào thập giá và bước vào câu chuyện cứu độ. Tên tuổi của ông được lưu danh muôn thế hệ, bởi khoảnh khắc ấy, ông không chỉ vác một cây gỗ nặng trĩu, mà còn bước vào hành trình của tình yêu siêu việt.

Còn bạn, đã bao giờ bạn gặp một biến cố khiến lòng mình phải thổn thức?

1) Cuộc gặp gỡ định mệnh…

Con đường lên đồi Canvê hôm ấy hỗn loạn và nặng nề. Đám đông chen lấn, những tiếng la ó vang dội, và ở giữa tất cả là một Giêsu cô đơn, lặng lẽ dưới sức nặng thập giá“Tâm hồn Thầy buồn đến chết được” (Mt 26,38).

Những người từng háo hức nghe Giêsu giảng, từng no thỏa với bánh Ngài trao (x. Lc 9,13), nay lặng lẽ đứng nhìn. Nhưng giữa dòng người vô tâm và lạnh lùng đang xô đẩy, có một người đàn ông bỗng dưng bị kéo ra khỏi đám đông. “Lúc ấy, có một người từ miền quê lên, đi ngang qua đó, tên là Simôn, gốc Kyrênê. Ông là thân phụ hai ông Alêxanđê và Ruphô. Quân lính bắt ông vác thập giá đỡ Đức Giêsu” (Mc 15,21). Ông không mong đợi điều này. Ông không có ý định can dự vào biến cố này. Nhưng khoảnh khắc ấy đã thay đổi cuộc đời ông.

Simon bắt đầu vác thập giá trong sự miễn cưỡng. Có lẽ ông cảm thấy bực tức, khó chịu vì bị ép buộc. Dẫu vậy, khi nhìn thấy khuôn mặt đẫm máu nhưng lại hết sức từ tâm của Chúa Giêsu, ông đã cảm nhận được điều gì đó rất khác. Chính trong những bước chân ấy, Simon dần nhận ra rằng thập giá không chỉ là gánh nặng, mà còn mở ra một lối đi mới – một lời mời gọi bước vào tình yêu. “Hỡi tất cả anh em, chúng ta hãy nhìn ngắm vị Mục tử nhân lành đã chịu đựng khổ hình thập giá để cứu lấy đoàn chiên của mình (x. Ga 10,11)”[1].

2) Vác thánh giá theo chân Chúa mỗi ngày

Simon gốc Kyrênê chỉ vác thánh giá một lần duy nhất trong đời ông và hành trình của ông cũng đã dừng lại ở đồi Canvê năm xưa. Dẫu vậy, mỗi lần đọc kinh Mân Côi, chúng ta vẫn nghe lời mời gọi: “Năm sự Thương, thứ tư thì gẫm: Chúa Giêsu vác cây Thánh giá, ta hãy xin cho được vác thánh giá theo chân Chúa”. Lời kinh ấy gợi lên điều gì?  Đó là sự thật rằng gánh nặng Chúa Giêsu mang năm xưa vẫn hiện diện trong thế giới hôm nay: ngang qua những đau thương, thử thách và vết thương đang bao phủ cuộc sống con người.  Simon đã vác thập giá giúp Chúa một đoạn đường và ông trao lại sứ mệnh ấy cho mỗi người chúng ta.

Chúng ta được mời gọi tiếp bước Simon – không phải vì bị ép buộc, nhưng với tình yêu và sự tự nguyện. Mỗi người đều có thể trở thành một Simon Kyrênê mới. Có thập giá Tình Yêu nào bạn đã từng lỡ quên, mà nay bạn sẵn lòng mang lấy không?

Cuộc đời đôi khi đặt lên vai ta những gánh nặng bất ngờ: bệnh tật, mất mát hay những trách nhiệm ta không muốn nhận. Đôi khi, chúng ta cảm thấy mình bị ép buộc như Simon, không còn lựa chọn nào khác. Dẫu vậy, một khi mở rộng con tim và “đôi tai tinh thần”, chúng ta sẽ thấy: đó là cơ hội để ta bước đi theo Chúa, để chia sẻ gánh nặng với Ngài và “để gặp gỡ “nhiều người mang thương tích” đang cần được lắng nghe, thấu hiểu, tha thứ và yêu thương”[2]. Hay như lời kinh của thánh Phanxicô Assisi: “Chính khi trao ban là khi được nhận lãnh, chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời.”

Vác thánh giá theo Chúa không chỉ là chấp nhận đau khổ, mà là bước đi với tình yêu với lòng tín thác. Simon xưa đã không hiểu hết ý nghĩa của hành động mình làm, nhưng rồi ông đã trở thành chứng nhân của tình yêu. Còn bạn, liệu bạn có dám bước đi với Chúa, không chỉ trong những khoảnh khắc dễ dàng, mà cả trong thử thách? Vì “Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo.” (Mt 16,24). Đó cũng là lời đáp trả tự nguyện của người môn đệ trước tình yêu cao vời của Đấng Giàu Lòng Thương Xót[3].

3. Thập giá của sự nối kết và hy vọng

Nếu thập giá chỉ là đau khổ thì đó sẽ mãi là một bi kịch. Nhưng không, thập giá đã và đang là con đường nối kết con người với Thiên Chúa và với nhau, là nguồn mạch của ơn cứu độ. Khi Simon Kyrênê vác thập giá cùng Chúa Giêsu, ông không chỉ nâng đỡ “một người thân cận”[4] đang đau khổ, mà còn trở thành một phần trong kế hoạch yêu thương vĩ đại của Thiên Chúa.

Cũng như Simon xưa đã đứng bên cạnh Chúa Giêsu, hôm nay, ai trong chúng ta sẽ mạnh dạn đến gần những gia đình ly tán, những người nghèo đói bị lãng quên, những ai chịu bất công hay mang trong mình những vết thương lòng chưa được chữa lành? Chúng ta có dám bước ra khỏi sự thờ ơ để trở thành người gần gũi[5] cho người khác,  trở thành Simon Kyrênê mới—những con người biết nâng đỡ, biết sẻ chia, biết biến đau khổ thành cơ hội để yêu thương không?

Qua bờ vai của Giêsu cũng như qua sự hiệp thông của Simon, thập giá đã trở nên nhịp cầu của sự tha thứ và yêu thương. Trong Mùa Chay và trong Năm Thánh này, Giáo Hội mời gọi mỗi người chúng ta dám bước ra khỏi sự an toàn vốn có để “làm mới” đường thánh giá năm xưa vì chính Chúa đã chọn thập giá làm con đường của tình yêu. Lối đường mà Simon từng vác thập giá đã trổ hoa của ân sủng. Vậy, chúng ta hãy cùng nhau bước tiếp trên con đường ấy – không chờ đợi bị ép buộc, nhưng sẵn sàng dấn thân, biết nâng đỡ và sẻ chia. Khi đó, thập giá không còn là gánh nặng, nhưng trở thành lối dẫn đến sự hòa giải, niềm hy vọng và sự sống muôn đời trong Tình Yêu Viên Mãn của Ba Ngôi.         

Lạy Chúa, xin cho con đôi tay của Simon, để con biết nâng đỡ tha nhân và để con yêu tha nhân như Ngài đã yêu chúng con.

Nguyễn Bảo

[1] Tác Phẩm Của Thánh Phanxicô Assisi, Huấn Ngôn 6, câu 1.

[2] ĐỨC GIÁO HOÀNG PHANXICÔ, Tên Thiên Chúa Là Xót Thương, bản dịch của Cha Tađêô Nguyễn Văn Yên, NXB Tôn giáo, 2016, trang 52.

[3] x. Sđd., trang 82.

[4] ĐỨC GIÁO HOÀNG PHANXICÔ, Thông điệp Frtelli Tutti, bản dịch của Cha Giuse Nguyễn Văn Phi, NXB Tôn giáo, 2020, số 63.

[5] x. Sđd., số 80.

 Tags: Simon Kyrênê

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây