Những hình ảnh của biến cố xảy ra cách nay 40 năm tại quảng trường thánh Phê-rô dường như vẫn in đậm trong tâm trí nhiều người. Người đàn ông mặc chiếc áo trắng, tràn đầy sức lực ở tuổi 60, ôm một bé gái tóc vàng trên tay và trao lại cho cha mẹ em. Thình lình, những tiếng súng nổ, không thể tin được, vị Giáo hoàng gục vào vòng tay của người thư ký của ngài, chiếc xe màu trắng chạy ào vào bên trong thành Vatican.
Sau đó là những cuộc chạy đua từng giây từng phút với tử thần tại bệnh viện Gemelli, những lời cầu nguyện của các tín hữu trên toàn thế giới, niềm hy vọng le lói sau ca phẫu thuật phức tạp.
Ngày hôm đó, 64 năm sau ngày Đức mẹ hiện ra tại Fatima, có một bàn tay đã làm chệch hướng viên đạn và cứu mạng Đức Giáo hoàng khỏi một bàn tay muốn sát hại ngài.
Bốn ngày sau, Chúa Nhật 17/5/1981, cửa sổ phòng làm việc của Đức Giáo hoàng ở Dinh Tông tòa trống vắng, không có ngài xuất hiện như mọi Chúa Nhật khác. Nhưng tiếng nói của Đức Gioan Phaolô II được truyền phát qua radio cho các tín hữu hiện diện tại quảng trường thánh Phê-rô đọc kinh Lạy Nữ Vương Thiên đàng.
Với giọng yếu ớt được thu từ giường bệnh ở bệnh viện, những lời đầu tiên của Đức Gioan Phaolô II sau khi bị bắn là: “Tôi cầu nguyện cho người anh em, người đã tấn công tôi, người mà tôi chân thành tha thứ. Hiệp nhất với Chúa Kitô, Linh mục và Nạn nhân, tôi xin dâng những đau khổ của tôi cho Giáo hội và cho thế giới.”
Sứ điệp tha thứ này còn được thể hiện mạnh mẽ hơn khi vào ngày 27/12/1983, Đức Gioan Phaolô II đã đến nhà tù Rebibbia ở Roma, vào phòng giam của Ali Agca, ôm lấy anh thanh niên muốn sát hại ngài.
Một phim tài liệu được thực hiện 4 năm sau vụ ám sát đã công bố tất cả những hình ảnh của cuộc gặp gỡ cảm động này. Không có tiếng nói, vì không ai được đến gần và nghe những gì họ nói với nhau. Những hình ảnh đánh động với sứ điệp tha thứ dành cho tất cả mọi người.
Hồng Thủy - Vatican News