06/01/2022
THỨ NĂM SAU LỄ HIỂN LINH
Lc 4, 14-22
CÁCH CHÚA TỎ MÌNH
“Thần Khí Đức Chúa ngự trên tôi… để tôi loan Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả tự do cho người bị áp bức, công bố một năm hồng ân của Đức Chúa.” (Lc 4, 18-19)
Suy niệm: Chúa Nhật vừa rồi Giáo Hội mừng lễ Chúa Hiển Linh là lễ Chúa tỏ mình cho muôn dân. Trong Tin Mừng hôm nay, ngày trong tuần Hiển Linh, Chúa tỏ mình qua sứ vụ của Ngài là Đấng Thiên Sai. Đoạn sách ngôn sứ Isaia mà Ngài đọc trong hội đường ngày hôm ấy, được viết trước đó mười thế kỷ, được ứng nghiệm cho Ngài. Ngài là Vị Thiên Sai đảm nhận sứ vụ, nên Ngài là Đấng đem lại niềm vui. Người nghèo được nghe Tin Mừng, sao lại không vui? Tù nhân được trả tự do, chắc chắn là mừng lắm! Người mù được sáng mắt, còn niềm vui nào sánh bằng? Sứ vụ của Chúa Giêsu nói lên rằng Ngài là Đấng tha tội, Đấng chữa lành thiêng liêng.
Mời Bạn: Phần đông chúng ta không bị tù đày và mắt chúng ta không bị mù. Chúng ta cũng không bị áp bức phải làm nô lệ cho ai. Nhưng trên phương diện thiêng liêng, rất có thể chúng ta đang bị tù đày, bị kìm kẹp bởi tội lỗi. Con mắt đức tin của chúng ta có thể bị mù. Nay Đấng Thiên Sai đến, Ngài mời gọi chúng ta đến với Ngài qua Lời của Ngài và bí tích hoà giải, hầu cho chúng ta trở thành những con người tự do.
Sống Lời Chúa: Sắp xếp thời gian để gia đình đọc kinh mỗi ngày, trong đó cùng đọc và suy niệm Lời Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã ban cho chúng con Lời Chúa và bí tích hoà giải như phương thế giải phóng và tha tội cho chúng con. Xin cho chúng con luôn yêu mến Lời Chúa và năng lãnh nhận bí tích hoà giải.
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ NĂM SAU LỄ HIỂN LINH
Ca nhập lễ
Lúc khởi đầu và từ trước muôn thủa, Ngôi Lời vẫn là Thiên Chúa, Người đã khứng sinh ra làm Đấng cứu độ loài người.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, khi Ðức Kitô Con Một Chúa xuất hiện trên đời, người muôn nước đã thấy bừng lên ánh quang minh vĩnh cửu. Xin cho chúng con biết nhận ra ánh huy hoàng rực rỡ của Ðức Kitô, Ðấng cứu chuộc chúng con, để nhờ ánh sáng ấy chỉ đường, chúng con đạt tới cõi vinh quang bất diệt. Chúng con cầu xin…
Bài Ðọc I: 1 Ga 4, 19 – 5, 4
“Ai yêu mến Thiên Chúa thì cũng phải thương yêu anh em mình nữa”.
Trích thư thứ nhất của Thánh Gioan Tông đồ.
Các con thân mến, chúng ta hãy yêu mến Thiên Chúa, vì Người đã thương yêu chúng ta trước. Nếu ai nói mình yêu mến Thiên Chúa mà lại ghét anh em mình, thì là người nói dối. Vì người anh em mình xem thấy mà không thương yêu họ được, thì làm sao yêu mến Thiên Chúa là Ðấng mình không thấy được? Ðây là giới răn chúng ta lãnh nhận nơi Thiên Chúa: ai yêu mến Thiên Chúa, thì cũng phải thương yêu anh em mình nữa.
Hễ ai tin Chúa Giêsu là Ðấng Kitô, thì đã được sinh ra bởi Thiên Chúa. Vì hễ ai yêu mến Chúa là Ðấng đã sinh thành, thì cũng yêu mến những kẻ bởi Người mà sinh ra. Do điều này mà chúng ta biết mình yêu thương con cái Thiên Chúa, là hễ chúng ta yêu mến Thiên Chúa, thì chúng ta phải thực hành giới răn Người. Tình yêu Thiên Chúa là thế này: là chúng ta giữ các giới răn Người, và giới răn Người chẳng có nặng nề đâu. Hễ sự gì bởi Thiên Chúa mà sinh ra, thì thắng được thế gian, và đây là sự chiến thắng thế gian: đó là đức tin của chúng ta. Ai chiến thắng thế gian, nếu không phải kẻ tin Ðức Giêsu là Con Thiên Chúa?
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 71, 2. 14 và 15bc. 17
Ðáp: Lạy Chúa, muôn dân khắp mặt đất sẽ thờ lạy Chúa (x. c. 11).
Xướng: Lạy Chúa, xin ban quyền xét đoán khôn ngoan cho đức vua, và ban sự công chính cho hoàng tử, để người đoán xét dân Chúa cách công minh, và phân xử người nghèo khó cách chính trực.
Xướng: Người sẽ cứu tâm hồn họ khỏi bất công và đàn áp, giá máu của họ đáng kể trước mặt người. Họ sẽ cầu nguyện cho người luôn và sẽ chúc phúc người mãi mãi.
Xướng: Chúc tụng danh người đến muôn đời, danh người tồn tại lâu dài như mặt trời. Vì người, các chi họ đất hứa sẽ được chúc phúc, và các dân nước sẽ ca ngợi người.
Alleluia: Lc 7, 16
Alleluia, alleluia! – Một Tiên tri cao cả đã xuất hiện giữa chúng ta và Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người. – Alleluia.
Phúc Âm: Lc 4, 14-22a
“Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh này”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu trở về Galilêa trong quyền năng của Thánh Thần và danh tiếng Người đồn khắp miền xung quanh. Người giảng dạy trong các hội đường của họ, và ai nấy đều ca tụng Người. Người đến Nadarét là nơi Người sinh trưởng, và theo thói quen của Người, Người vào hội đường ngày Sabbat, và đứng dậy đọc sách. Người ta trao cho Người cuốn sách Tiên tri Isaia. Người mở sách và gặp chỗ có chép rằng: “Thánh Thần Chúa ở trên tôi, vì Chúa đã xức dầu cho tôi, sai tôi đi rao giảng tin mừng cho người nghèo khó, chữa lành những người sầu khổ trong tâm hồn, loan tin giải thoát cho kẻ bị giam cầm, cho người mù được thấy, giải thoát người bị áp chế, công bố năm hồng ân của Thiên Chúa”.
Người xếp sách lại, trao cho viên phụ trách, đoạn ngồi xuống. Mọi người trong hội đường đều đưa mắt chăm chú nhìn Người. Người bắt đầu nói với họ rằng: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh tai các ngươi vừa nghe”. Và ai nấy đều công nhận lời Người và ngạc nhiên vì những lời hấp dẫn thốt ra từ miệng Người.
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Thiên Chúa uy linh cao cả, Chúa đã làm cho chúng con biết nhiệt thành phụng sự Chúa và sống hoà thuận thương yêu nhau. Ước chi của lễ này giúp chúng con tôn thờ Chúa cho phải đạo; và ước chi tiệc thánh chúng con cùng nhau chia sẻ thúc đẩy chúng con nên ý hợp tâm đầu. Chúng con cầu xin…
Kinh Tiền tụng
Lời tiền tụng lễ Hiển Linh
Ca hiệp lễ
Thiên Chúa yêu trần gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, dân thánh Chúa luôn cần được muôn ơn trợ lực, xin rộng lượng ban phát, hôm nay và mãi mãi, nhờ đó, khi được hưởng những của cải đời tạm này, chúng con càng tin tưởng kiếm tìm những phúc lộc vĩnh cửu. Chúng con cầu xin…
Suy niệm
TẤT CẢ CHO NGƯỜI NGHÈO (Lc 4, 14-22a)
Giuse Vinhsơn Ngọc Biển SSP
Có một câu chuyện thật ấn tượng kể về một linh mục dòng Phanxicô khó khăn như sau: ngày cha mới lãnh tác vụ linh mục, một người giàu có muốn tài chợ cho cha mới tất cả kinh phí trong thánh lễ tạ ơn đầu đời linh mục của ngài. Tuy nhiên, khi được tin như vậy, tân linh mục này đã ngỏ ý muốn xin số tiền ấy không phải để mở tiệc ăn mừng, mà là dùng nó vào việc xây dựng nhà cửa, mua thuốc men… cho bà con bị bệnh phong tại Biên Hòa – Đồng Nai mà ngài vô tình khám phá ra họ ở trong rừng sâu và không có nhà cửa cũng như không có ai giúp đỡ… Một tấm lòng tuyệt vời, khi không nghĩ cho riêng mình, mà là cho người nghèo, người bệnh, người bị xã hội bỏ rơi!
Hôm nay, bài Tin Mừng trình thuật việc Đức Giêsu trở về quê hương và Ngài vào các hội đường mà giảng dạy. Khi đọc đoạn Kinh Thánh của Isaia, nói về sứ mạng của vị Thiên Sai là đến với người nghèo, để nâng đỡ, an ủi, cứu giúp; xây dựng bình an, giải thoát con người khỏi ách thống trị của sự dữ… Đọc xong, Ngài tuyên bố, đoạn sách ấy hôm nay đã ứng nghiệm!
Khi nói như thế, Đức Giêsu công khai đứng về phía người nghèo, bỏ rơi và bị áp bức. Đây là lựa chọn và sứ vụ của Ngài khi đến trần gian mà hôm nay đã ứng nghiệm.
Ngày chúng ta lãnh nhận Bí tích Rửa Tội và Thêm Sức, mỗi người được trao cho trách nhiệm trở nên ngôn sứ và chứng nhân cho Tin Mừng.
Tuy nhiên, chúng ta có trở nên chứng nhân của Chúa đích thực khi quan tâm đến người nghèo, người thấp cổ bé họng, người không có tiếng nói, người bị bỏ rơi không…? Hay chúng ta đã phản chứng khi khước từ những người cần đến sự giúp của chúng ta, coi khinh và bỏ rơi những người tội lỗi, đồng thời dồn anh chị em mình vào ngõ cụt đường cùng?
Lạy Chúa Giêsu, xin cho mỗi người chúng con biết sống tình liên đới, cảm thông và chia sẻ, để trở nên sứ giả của Tin Mừng tình thương trong gia đình, lối xóm và cuộc sống của chúng con hôm nay. Amen.
Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-priority:99; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; mso-para-margin:0cm; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Calibri","sans-serif"; mso-bidi-font-family:"Times New Roman";}
ĐI RA
(Thứ Năm sau Lễ Hiển Linh – 1Ga 4,19-5,4; Lc 4,14-22a)
Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột
Một lần kia khi trở về quê hương Nagiarét, Chúa Giêsu vào Hội đường và người ta trao cho Người cuốn sách ngôn sứ Isaia. Mở ngay ra Người gặp và đọc đoạn chép rằng: “Thần Khí của Đức Chúa là Chúa Thượng ngự trên tôi, vì Người đã xức dầu tấn phong tôi, sai đi loan báo tin mừng cho kẻ nghèo hèn, băng bó những tấm lòng tan nát, công bố cho kẻ bị giam cầm, ngày phóng thích cho những tù nhân, công bố một năm hồng ân của Đức Chúa…” (Is 61,1-2). Sau khi đọc xong Chúa Giêsu gấp sách lại, trao cho viên phụ trách đoạn ngồi xuống và nói: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh mà tai quý vị vừa nghe” (Lc 4,21).
Thánh sử Luca tường thuật rằng khán thính giả lúc bấy giờ không chỉ chăm chú nghe Chúa Giêsu nói mà còn thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người. Động thái thán phục minh chứng rằng Chúa Giêsu đã và đang thực hiện lời ngôn sứ Isaia. Để thực thi các việc mà Ngôn sứ Isaia kể ra đó là “loan báo tin mừng cho kẻ nghèo hèn, băng bó những tấm lòng tan nát, công bố cho kẻ bị giam cầm, ngày phóng thích cho những tù nhân, công bố một năm hồng ân của Đức Chúa”, thì Chúa Giêsu đã theo tác động của Thánh Thần là ra đi.
Trước hết Người ra đi khỏi “cái mình là”: Vốn phận là phận của một vị Thiên Chúa quyền uy cao cả, thế mà Chúa Kitô đã đi ra khỏi phận vị của mình để mặc lấy thân phận tôi đòi, sống như người trần thế. Người lại còn đi ra khỏi thân phận một người bình thường để liên đới với nhân loại chúng ta cho đến cùng trong thân phận của một tội nhân, bị án tử hình trên thập giá (x.Pl 2,6-11).
Để rao giảng Tin Mừng cứu độ, Chúa Kitô đã đi ra khỏi sự yên ổn của bản thân để rồi sống kiếp “chim có tổ, chồn có hang, còn Con Người không có chỗ tựa đầu” (x.Lc 9,58). Ba năm rong duỗi trên các nẻo đường Palestine Chúa Kitô cho thấy Người đến không phải để cho người ta hầu hạ nhưng để hầu hạ người ta và hiến dâng mạng sống làm giá chuộc muôn người (x.Mt 20,28).
Để loan báo Tin Mừng và phục vụ tha nhân đến cùng, các môn đệ Chúa Kitô phải biết ra đi như Thầy Chí Thánh. Điều cần ra đi trước hết đó là phận vị, chức tước của mình. Nếu còn quá dính chặt vào chức vị dù là thánh thiêng như “tư tế thừa tác”, giám mục, linh mục thì rất khó có thể sống mầu nhiệm tự hủy để phục vụ. Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã từng nhắn nhủ các giám mục hãy nhớ rằng “giám mục” nguyên nghĩa là một thừa tác vụ hơn là chức vị.
Đã và đang có đó nhiều Kitô hữu thuộc mọi thành phần, nhất là hàng mục tử chưa mạnh dạn ra đi đến vùng ngoại biên như lời kêu gọi của Đức Phanxicô. Chước cám dỗ kiếm tìm sự bảo đảm trong khuôn viên nhà xứ, căn phòng thánh hay tòa Giám mục vẫn còn đó. Hoàn cảnh dịch bệnh đang xảy ra là một minh chứng cho động thái kiếm tìm sự an toàn cho bản thân với nhiều lý lẽ xem ra khá hữu lý nhưng thực chất còn quá ít chữ tình cống hiến. Một sự thật tại Giáo hội Công giáo Việt Nam đó là các bề trên có vẻ ngại ngần sai bề dưới “ra đi như chiên đi giữa sói rừng” (x.Lc. 10,3). Có nhiều lý do, nhưng rất có thể có lý do này đó là chính bản thân mình chưa can đảm ra đi và vì thế ngại ngần sai thuộc cấp ra đi. Khi biết ra đi thì chúng ta sẽ biết đi ra, đi ra khỏi những gì chúng ta có và cả cái chúng ta là, nghĩa là biết sống tự do để cống hiến cho Tin Mừng cứu độ.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn