Ký ức nào sống dậy trong ta
Một tình yêu dạt sóng bao la
Lời yêu thương đong đầy mật ngọt
Nghe tình tự đọng giọt sương sa.
Ôi yêu thương về miền vĩnh cửu
Nơi thiên đàng chẳng phải phiền ưu
Đưa ta về miền yêu dĩ vãng
Nơi cuối trời dấu ấn còn lưu.
Con tim ta rung đều nhịp đập
Nghe thổn thức giữa tiết trời xuân
Sức sống bừng lên nơi vạn vật
Một tình yêu bày tỏ những lần.
Thiên nhiên ơi bao dung độ lượng
Mẹ đất trời trang trải tình thương
Đưa con qua bốn mùa thay đổi
Cảm tạ hồng ân đẹp lạ thường.
Kìa nụ hoa vừa đương chớm nở
Ong bướm bay lượn giữ trời mơ
Tình thơ ngập tràn muôn thi tứ
Lời ca vang điệu khúc ơn Người.
Ta lặng nhìn vạn vật xinh tươi
Trên đôi môi chớm nở nụ cười
Tình yêu đã trải dàn vạn vật
Trong tin yêu ta nhớ dến Người.
Hoàng Công Nga
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn