ĐỪNG LẶNG YÊN
Nhà thơ hỡi sao cứ lặng yên
Người đi đâu hay đến cõi tiên
Để trần gian hôm nay vắng vẻ
Nỗi ưu tư trong cảnh muộn phiền?
Thôi hãy thả vài vần thơ nhé
Nghe tiếng đời êm ru khe khẽ
Trong hơi Thu gió lạnh se se
Sao không dệt mộng vàng chữ nghĩa.
Nhà thơ hỡi đời vẫn lặng yên
Nghe vĩnh hằng trong cõi vô biên
Nghe lòng người vẫn còn rạo rực
Nghe thiên nhiên nặng nỗi ưu phiền.
Đời tĩnh lặng nhưng đầy bão tố
Giấc bình yên sóng vỗ bờ xô
Trong lòng người sóng dồn biển cả
Chợt hoang mang trong nỗi niềm xa.
Lời thơ đi vào nỗi can qua
Một đời người có mở lòng ra
Nỗi nhục nhằn hóa thành phép lạ
Ước mơ sao cảnh sống thái hòa.
Nhà thơ hỡi đừng có lặng yên
Bởi vì đời khỏa lấp đảo điên
Cho ta tìm lại hương xưa cũ
Cuộc sống an nhiên vốn thật hiền.
Hoàng Công Nga
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn