Trăng Thu không sáng nổi chị Hằng ơi
Trời âm u, mưa giông bão mất rồi
Đêm nguyệt tỏ mây mù che đỉnh núi
Trời phong ba, vần vũ giữa mưa rơi.
Em cứ tưởng đêm rằm trăng sáng tỏ
Rước đèn lồng cùng nhau vui ngoài ngõ
Nối tiếp dòng người theo tiếng trống lân
Chạy khắp phố hát vang lừng một cõi.
Thời tiết năm nay nghe chừng mệt mỏi
Cơn bão vừa qua, áp thấp đến gần
Mưa như trút, như cơn giận thủy thần
Mưa đổ xuống như là đang giận dỗi.
Mấy hôm nay mong xửng nắng một ngày
Mặt trời trốn đi đâu ai chẳng hay?
Ai cũng ngỡ mùa Đông đang về lại
Giữa tháng mười trời đầy gió mưa bay!.
Nơi miền Trung quê em đầy trắc trở
Giá lạnh về run rẩy bạn trẻ thơ
Chẳng dám mơ đêm Trung Thu huyền diệu
Nước dâng cao đang vỗ mạn, tràn bờ.
Trăng Thu không sáng nổi chị Hằng ơi
Bao thảm cảnh nhiễu nhương giữa đất trời
Xin giữ lại cho quê em lời nguyện
Giông tố qua đi, sưởi ấm lòng người.
Hoàng Công Nga
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn