Quê tôi một dải miền Trung
Bao nhiêu khốn khổ bật tung giữa trời
Mùa về lụt lội người ơi
Chịu bao cơn bão tơi bời gió sương
Gẫm nhìn thảm cảnh tang thương
Nhà nhà trôi nổi có lường được đâu
Ngập chìm trong cảnh nước sâu
Trẻ em bì bõm còn đâu học hành
Co ro trong mảnh chiếu lành
Chờ ơn cứu trợ đã thành thói quen
Kiếp nghèo bám phận dân đen
Mùa màng thất bát bon chen với trời
Cùng chung thân phận làm người
Giàu nghèo, sướng khổ ai cười được ai
Bây giờ trời đổ mưa dài
Lại thêm cơn bão đi sai lệch đường
Miền Trung trong cảnh thê lương
Dân tình khốn khổ còn vương những lần
Ai ơi thảm cảnh thế trần
Sẻ chia cảnh ngộ lòng nhân vỗ bờ
Xin đừng ngoảnh mặt làm ngơ
Chút tình nhân loại đợi chờ rộng ban.
Hoàn Công Nga
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn