Con quì đây, chờ ân tình non bể
Rộn cõi lòng đón đợi Đấng Thiên Sai,
Mưa thánh ân cho ướt đẫm hình hài
Rửa sạch hết bao vết nhơ tội lỗi.
Hài Nhi hỡi!
Kính xin Người hãy đến,
Thương linh hồn sống vẹn kiếp cỏ hoa,
Hương cỏ dại là trông cậy tình Cha
Sắc nhuần thấm đậm đà ơn cứu độ
MÙA VỌNG (2)
Thơ không chỉ là vần ru tiếng nhạc
Là hoa trăng nên gấm dệt muôn màu,
Là tình yêu hóa giọt chắt từng câu
Đem mực giam linh hồn ngây lãng mạn.
Khát khao thơ “Hãy viết lời vô hạn!”
Gươm lời thương diệt cho hết thù đời,
Và giết đi tội lỗi ở trong tôi
Vây rơm ấm ôm hình hài Con Chúa
Đường thơ về cảnh nhuốm màu trăng úa
Khẽ thở than “Nhặt cho hết cỏ hoa!”
Đồi Can-vê ánh nắng chiếu nhạt nhòa
Sáng Thập giá hình ai còn co giật.
Lòng say sưa cuộc tình còn dang dở
Ủ lòng thơ khao khát bẻ gông xiềng,
Hồn cỏ dại mang ách tội triền miên
Con chờ Chúa, xin Người thương ngự đến!
Ẩn trong thơ, mập mờ tôn nhan Chúa
Thánh Thần ơi! Tim khóc đã bao ngày!
***
Tình Yêu Hoa Cỏ
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn