Giáo Phận Ban Mê Thuộthttps://gpbanmethuot.net/assets/images/logo.png
Thứ năm - 10/06/2021 07:54 |
Tác giả bài viết: Hoàng Công Nga |
890
Covid, ngươi như ngọn roi sắt trừng trị / Đánh vào người nhân loại chẳng còn chi Cú vỗ mặt, sao chưa tỉnh tức thì / Vẫn còn đấy những ngông cuồng, tham vọng.
SÀI GÒN TRONG TÂM DỊCH
Sài Gòn hôm nay không còn như trước Đường vắng bóng người phố xá đìu hiu Chợ búa im lìm, lặng lẽ buồn thiu Ta cứ tưởng như thời thiết quân luật.
Sài gòn hôm nay cách ly, đại dịch Nghe phập phồng giữa ranh giới tử sinh Gẫm đời người phận mỏng mà buồn tênh Ôi nhân loại đứng bên bờ vực thẳm!
Sài Gòn có phải em đang run rẩy? Bóng dáng tử thần lảng vảng đâu đây Trong bất chợt lẫn khuất bỗng hiện hình Làm điêu đứng, lòng người thêm nghi hoặc.
Sài Gòn giờ đây cuộc chiến đương đầu Người người đối mặt giữa cuộc bể dâu Không gian im lìm nhưng đầy biến động Nơi thành phố này có còn vững chãi?
Những tòa chung cư trở thành rúng động Khu cách ly, rào chắn chặn giao thông Con vi rút trà trộn giữa mênh mông Trong phút chốc bỗng hiện hình quỷ dữ.
Sài Gòn ơi! xin chắp tay nguyện cầu Cuộc chiến này chẳng biết sẽ về đâu Sức chiến đấu loài người trong hạn hữu Mở lòng người nhận biết rõ ơn sâu.
Sài Gòn hôm nay, Sài Gòn lặng lẽ Nét thâm trầm chuyển biến nỗi niềm chung Hãy nguyện cầu thoát khỏi nỗi lao lung Xin Chúa thương dẫn đưa đường chỉ lối.
Hoàng Công Nga
+++++++++++
SÀI GÒN BỆNH.
Sài Gòn, nơi vốn ồn ào náo nhiệt Nhưng hôm nay sao lặng lẽ như tờ Cô gái đỏng đảnh giấc nồng ngủ muộn Mặt trời lên mà cô hãy còn mơ.
Sài Gòn buổi sáng, sao đường vắng tanh? Chẳng thấy dòng người vội vã cuốn nhanh Trên đường phố nối vòng quay vô định Một kiếp người đang nối tiếp chạy quanh.
Sài Gòn hôm nay sao đầy vắng vẻ Chẳng phải Tết để mọi người về quê Hay ủ dột trong chuyện đời mải mê Sao hờn dỗi chẳng thèm đi dạo phố?
Sài Gòn bệnh nên đường phố vắng tanh Trong tâm dịch, nỗi bất an chẳng lành Trong cuộc chiến nên người đành giãn cách Phố chợ buồn thiu, cuộc sống mong manh.
Sài Gòn ơi ta quen rồi cuộc sống Phố xá ồn ào năng động phồn hoa Tiếng gọi mời chào xen lẫn câu ca Đường một chiều nối đuôi theo dòng chảy.
Sài Gòn bệnh nên lòng người cũng bệnh Ở trong nhà nên chẳng muốn đi đâu Thời giãn cách kéo dài mãi, còn lâu Người ra đường khẩu trang che kín mặt!
Ta ở nhà cùng dự lễ on-lai (online) Nguyện Chúa thương thoát khỏi nỗi bi ai Người dẫn lối đưa đường qua đại dịch Để tình yêu là cuộc sống nối dài.
Sài Gòn ơi ta nghe vọng tiếng người Bao sướng khổ buồn vui giữ nụ cười Hôm nay em bệnh lòng người ủ rũ Rồi ngày mai nắng ấm tỏ mặt trời.
Hoàng Công Nga
++++++++++++++++
NGUYỆN CẦU TRONG ĐẠI DỊCH
Covid, ngươi như ngọn roi sắt trừng trị Đánh vào người nhân loại chẳng còn chi Cú vỗ mặt, sao chưa tỉnh tức thì Vẫn còn đấy những ngông cuồng, tham vọng.
Trên thế giới những tin đưa nhức nhối Nào chiến tranh, dịch bệnh đã đến hồi Những thảm họa nhân sinh đầy bóng tối Có phải chăng là quyền lực sự dữ?
Ôi nhân loại trong viễn cảnh thực hư Trái đất này huyễn hoặc điều gì ư? Ơn hiểu biết trộn lẫn trong dục vọng Con vi rút đã đổi thay lịch sử.
Thời giãn cách phải chăng là khoảng lặng Giúp mọi người nhìn lại, nội tâm suy Biết buông bỏ, điều chỉnh lại hành vi Ta chỉ là hạt cát trong sa mạc.
Có là gì giọt nước giữa đại dương Sống cậy nhờ nương tựa một tình thương Luôn thiển cận đâu biết mình hạn hữu Ôi đời người trong một nghĩa vô thường!
Xin ơn trên đổ xuống lượng từ nhân Ơn cảm hóa để lòng người canh tân Ơn hiểu biết để lòng người độ lượng Giá trị làm người luôn cảnh tỉnh phân vân.
Nguyện xin Cha thương nhân loại mê lầm Lời tiên báo còn đọng lại trong tâm Cho thế giới chuyển mình sau tai biến Cho nhân hòa đón nhận những Thiên Ân.
Hoàng Công Nga
++++++++++++++
BÀI HỌC TỪ COVID
Thế giới này trong cơn hoảng loạn Làm lòng người phách tán hồn siêu Gian trần trong cảnh liêu xiêu Con vi rút nhỏ đủ điều trái ngang.
Biết bao người giàu sang chẳng kể Kẻ quyền uy đâu dễ tránh xa Làm người trong nỗi can qua Gẫm mình nhìn lại có là gì đâu.
Trong cảnh giới bể dâu tục lụy Người với người tích lũy được gì Đắm mình trong cõi sân si Xuôi tay nhắm mắt còn chi hỡi người.
Dịch bệnh tới có cười được mãi Bất kể ai, kinh hãi tột cùng Phận người trong cảnh lao lung Chung tay giúp đỡ muôn trùng vượt qua.
Bài học nào rút ra từ đó Cõi nhân gian sáng tỏ ngọn ngành Sống chậm lại đừng đua tranh Sẻ chia cuộc sống bại thành thế nhân.
Trong sâu thẳm muôn phần hối lỗi Người với người kết nối lòng nhân Rộng tay bác ái thi ân Điểm tô cuộc sống đồng lần sẻ chia.
Xin hãy nhớ đừng lìa trông cậy Vững niềm tin sẽ thấy bình yên Trong tay Thiên Chúa nhân hiền Nguyện xin phó thác an nhiên cuộc đời.