Giáo Phận Ban Mê Thuộthttps://gpbanmethuot.net/assets/images/logo.png
Thứ sáu - 14/05/2021 06:39 |
Tác giả bài viết: TYHC |
712
Nàng bịn rịn lệ thầm vài giọt sáng
Vụn vằn tàn theo nẻo gió đường mây,
Chia với ta sầu dâng tít cung say
Làm chú cuội giận hờn nghiêng mặt tối.
Trăng xuân cuối hồn ta âu yếm gối
Nuột nà thay đêm tĩnh lặng sương dày,
Nàng đã về, lưu luyến hẹn một ngày
Mình gặp lại trong tơ vàng óng ả …
Ta nhớ em – yêu em, nên vấp ngã
Lén con tim mở cửa hẹn hò nhau,
Trao cho em những kỷ niệm tình đầu
Để quên! Để nhớ! Để say cuồng điên đảo!
Thơ ơi! Thơ ơi! Nàng có biết?
Vài sao lạnh mơ huyền như đính ngọc
Đêm giăng màn sương gió với ta đây,
Ôm hôn em bờ vai lạnh ngất ngây
Trời đất ngủ, cả rừng cây say ngủ.
Em đừng buồn tình xưa ta ấp ủ
Gói dây thương, sợi nhớ mỏng hơn mây,
Nên bây chừ tất cả đã xa bay
Ngàn lưu luyến đọng vương là cát bụi…
Con sấp mặt dâng mộng vàng tàn lụi
Lấy trời đêm làm đền thánh tôn thờ
Thượng Đế hỡi, Người có biết con mơ,
Ép tim côi vào mối Tình Thập giá!
Lãng mạn chôn, giết linh hồn hóa đá
Dâng tiến Ngài tội lỗi lẫn tình yêu,
Dâng thiết tha, da diết, khát vọng nhiều
Mơ được chết trong vòng tay Thiên Chúa!
Con dâng Mẹ mảnh linh hồn héo úa
Đã bao năm sám hối vẫn chưa nguôi
Đinh đam mê còn sắc nhọn Mẹ ơi!
Đóng Thập giá, trĩu oằn tim án tử
Nguyện xin Người: đời thôi vương sự dữ
Trọn lòng yêu vàng đá, nhé Mẹ yêu!
*** Tình Yêu Hoa Cỏ