Mời bà đến cạnh bên tôi
Ngồi trên chiếc ghế trước ngôi nhà nầy
Đã gần bốn chục năm nay
Chúng ta chung sống vơi đầy buồn vui
Chiều nay trời đẹp tuyệt vời
Cũng là chiều xuống trên đời chúng ta
Công bà đáng được tặng hoa
Bao nhêu công sức, giờ là nghỉ ngơi
Con cái có chổ có nơi
Chúng nó ổn định cuộc đời riêng tư
Chỉ còn có mỗi chúng ta
Bắt đầu làm lại như là thuở xưa
Bà ơi có nhớ ngày xưa
Chúng ta có gì để mà khởi công ?
Tất cả là con số không
Chúng ta khởi sự khó khăn cứ làm
Cái cần là sự đảm đang
Cộng thêm ý chí bền gan vững lòng
Tình yêu là chuyện rất cần
Giúp ta tin tưởng khi làm việc chung
Bà ơi, bà nhớ gì không ?
Lo âu bề bộn chỉ trông nơi bà
Chúng ta trung tín thật thà
Tựa nhau mà sống, có bà có tôi
Xin bà hãy đến bên tôi
Kìa xem thời điểm cuối đời dấn thân
Chiều nay trời đẹp mây hồng
Khắp nơi bụi đỏ bềnh bồng trên cây
Xin bà ngồi sát cạnh đây
Không nói gì cả, cứ ngồi vậy thôi
Chúng ta chỉ cần có đôi
Thêm một lần nữa ta ngồi chờ đêm
Bây giờ công việc đã xong
Chúng mình đáng được hân hoan cỏi lòng.
Bài thơ : L AMOUR NE VIEILLIT PAS của Charles-Ferdinand Ramuz
Dịch giả : Nguyễn Trọng Thơ
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn