Khi tôi còn tuổi thiếu niên
Tôi mê biển cả còn hơn nhiều điều
Đam mê hy vọng rất nhiều
Mong được xem thấy ngày đầu bình minh
Tôi thích yên tĩnh một mình
Để được gió biển làm mình ngất ngây
Để nghe sóng gió thầm thì
Trong cõi thinh lặng ban mai dịu dàng
Gặp lại những kẻ cả gan
Ngư dân cư ngụ ngoại thành thân quen
Họ sống bằng những chiếc thuyền
Với biển với lưới, mênh mông chân trời
Bình minh xuất hiện rạng ngời
Họ cũng thức dậy nhìn trời, biển êm
Vui mừng họ kéo buồm lên
Trong cơn gió nhẹ êm đềm buổi mai
Bắt đầu rẽ sóng ra khơi
Tròng trành trôi nổi như thời tổ tiên
Giàn buồm gió thổi ru êm
Hòa cùng tiếng hát êm đềm hải âu
Còn tôi, để mắt trông theo
Cánh buồm của họ khuất sau sóng nhồi
Trong đám sương mù xa xôi
Mọc lên một vì sao mai lờ mờ
Đoàn tàu dừng lai, âu lo
Bầu trời xám xịt, sóng cao chập chùng
Tiếng sóng báo động cuồng phong
Nỗi lo tai nạn hãi hùng dâng cao
Sấm sét dữ dội ập vào
Ngư dân hoảng sợ cách nào cứu nguy
Tia chớp phân rẽ trời mây
Cơn giông đỗ xuống, trời mai tối mù
Trên bờ phụ nữ lo âu
Cầu mong biển lặng ba đào nguôi cơn
Mong sao thấy lại con thuyền
Chồng con của họ bình yên trở về
Quì gối chung quanh ngọn đèn
Những người phụ nữ hết lòng cầu xin
Lạy ơn Thánh Nữ Đồng trinh
Là ngôi sao sáng cứu tinh nhân loài
Đức Mẹ là mẹ Chúa Trời
Mẹ hằng cứu giúp những người lâm nguy
Cho dù bão đánh ngất ngư
Con thuyền đánh cá cố quay vào bờ
Trong khi gió thổi thật to
Sàn tàu tràn ngập nước dơ với bùn
Trên trời có Đấng uy quyền
SAO MAI xuất hiện là niềm cậy trông
Mỗi khi sóng biển nỗi lên
Mẹ thường cứu giúp ngư dân khỏi chìm
Thuyền con yếu ớt mong manh
Xin đưa đến bến bình an muôn đời
Lạy Mẹ là ánh SAO MAI
Soi sáng hồn con đến nơi vĩnh hằng.
Người dịch : Nguyễn Trọng Thơ
Bài thơ : Setella Matutina (Poesie de Georges Aspirot )
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn