Không xanh thăm thẳm đính sao xuân
Đêm tắm thênh thang ánh nguyệt trần
Vồn vã ghẹo cành tha thiết gió
Ngẩn ngơ chăng thỏ hững hờ vân
Nụ mai chúm chím đơm cành biếc
Đóa cúc thẹn thùng nở đêm xuân
Ngơ ngác sương về e ấp đợi
Nắng mai réo gọi phúc đầy nhân.
THĂM CON
Thăm con, bố đến vào một sáng
Điều vàng chín úa rớt tả tơi,
Trước sau lặng vắng như hoang mạc
Lốm đốm nền nhà nắng hoa rơi.
Mối ca khúc nhạc lòng tê tái
Trên kèo, trên lá mặc kệ người,
Nâng tay dựng lại bàn thờ ngã
Sao ghép dòng thơ chẳng nên lời?
Về sân xuân khoe vài nụ cúc
Tím vàng cuộc sống của con tôi,
Âm thầm tết đến như ông chủ
Đòi bao kẻ khó trả nợ đời!
Nhen nhúm tình thương đầu môi chát
Dâng Người nỗi khổ đứa con côi,
Cột hè nghiêng ngả như hòa điệu
Giai âm lời nguyện thoát chơi vơi…
Ngỡ ngàng con bước vào chào bố
Tim cháy tin yêu sóng mắt ngời.
*
Con viết trang thơ từ cuộc sống
Trăn trở con tim giấy lệ nhòa,
Xin Chúa dủ thương bao mái lá
Cảnh nghèo xơ xác đón xuân qua.
Tình Yêu Hoa Cỏ
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn