TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật VI Phục Sinh -Năm B

“Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình”. (Ga 15, 9-17)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Học biết đếm tháng ngày mình sống

Thứ hai - 22/04/2024 21:43 | Tác giả bài viết: Đức Hữu |   352
Ngụp lặn trong guồng quay của thời gian nơi cõi tương đối, lòng em vẫn vương chút nhớ thương, vẫn có chút tiếc nuối.

Học biết đếm tháng ngày mình sống
 

tbd 230424a


Ngụp lặn trong guồng quay của thời gian nơi cõi tương đối, lòng em vẫn vương chút nhớ thương, vẫn có chút tiếc nuối. Nhớ những ngày xưa tháng cũ, tiếc những hoài niệm sâu xa một thời. Đời vẫn xoay vần như thế, giữa trăm sự nhớ thương, giữa triệu điều tiếc nuối, em đắm đuối tìm về những phút ban đầu với cả ngàn vạn lời tạ ơn, bởi cảm nhận được một đường thẳng tuyệt với mà Thiên Chúa đã vẽ ra nơi những nét cong.

“Chỉ trong Thiên Chúa mà thôi,
hồn tôi mới được nghỉ ngơi yên hàn” (Tv 62,2)

Cuộc sống bôn ba nơi kiếp nhân sinh với biết bao lo toan làm cho con người mệt mỏi cả tinh thần lẫn thể xác. Đối với người Kitô hữu, liều thuốc hữu hiệu nhất giúp con người vượt qua mọi trở ngại chỉ có thể là “ẩn mình bên Đấng là sức mạnh của mọi sức mạnh”. Thiên Chúa như một người thợ cưa luôn mài dũa lưỡi cưa, là chính con người, cho sắc bén, tức làm cho con người trở nên tốt lành.

Hôm nay, ngồi chốn riêng tư. Lúc này chỉ còn ngọn đèn leo lét chiếu soi lên bức tượng Chúa chịu nạn. Trong cô tịch và trước mặt Chúa, em nhớ đến chị trong ngày sinh nhật của chị. Qủa thật, những giây phút ấy thắm thiết đến nhường nào. Ngại ngùng trong những lời nói lúng túng ngập ngừng. Âu yếm những thời khắc thiết tha đậm đà… Thật mau qua! Hòa trong màn đêm tĩnh mịch, tình còn vẹn nguyên vẻ ngây thơ trong trắng, hòa quyện đủ vị nồng nàn trong hương thiết tha, em cứ muốn siết mãi vòng tay ấy không rời, và bắt đầu mơ về một tương lai rực rỡ mà cứ ngỡ không xa, la cà trong dòng cảm xúc cháy bỏng, thong dong theo nhịp rộn ràng của con tim.

Tạ ơn Chúa thì hẳn là trong mọi nơi mọi lúc. Nhưng trong thời khắc sinh nhật, lời tạ ơn ấy sẽ trở nên cụ thể và đẹp hơn. Hẳn là cuộc đời chị đến lúc này nhìn lại, nếu theo con mắt người đời, chẳng lấy chi làm vui cả. Khi quan sát một khu rừng, nhìn cánh rừng thu lá đổ, những người có tâm hồn thi sĩ dễ thấy lòng mình chùn xuống, buồn bã, và có khi sầu úa như những chiếc lá đang rơi rụng theo từng cơn gió. Họ nghĩ rằng mùa thu đang chết dần, mùa thu sẽ không còn nữa. Đó là cái nhìn bị giới hạn, đóng khung, chỉ thấy mùa thu trong sắc diện hiện tại. Họ không biết rằng bản chất của mùa thu cũng là mùa hạ, mùa đông và cả mùa xuân nữa. Ta gọi tên mùa thu là để phân biệt sắc màu và cả quá trình hình thành của chiếc lá theo thời tiết, chứ không phải ta cho rằng mùa thu là cái gì đó tồn tại riêng biệt với những mùa khác. Sự thật mùa thu không bao giờ chết, nó chỉ biến đổi từ dạng này sang dạng khác. Có ai phủ nhận rằng những chiếc lá mùa xuân hiện tại hoàn toàn không phải là sự tái sinh của những chiếc lá mùa thu trước không? Nên ta hãy tin tưởng vào mùa thu. Mùa thu sẽ trở lại.

Cuộc sống này là thế ấy, hạnh phúc hay đau khổ thì do ta cảm nhận và sống thôi. Với chị, và cả em nữa, những người Kitô hữu, chúng ta đang được phủ bóng nơi cuộc đời bởi sự quan phòng của Chúa. Tìm về bên Chúa nơi một cõi riêng tư, chị sẽ cảm nhận được điều ấy. Cảm nhận tình yêu Chúa hẳn là  như một hành trình đời người, cứ từ từ, tiệm tiến. Thuở còn non nớt chập chững chạy đến bên Người. Có lẽ khoảng lặng ấy vẫn thấp thoáng trong hồi ức đầy thổn thức của ta. Dường như mọi thứ khởi đầu thật êm thắm, mọi sự bắt đầu thật ấm êm đẹp. Cứ thế, cứ thế.

Nhưng khi đau khổ ập đến, khi đường đời gieo nguy khốn… đâu rồi những giây phút ấy! Hẳn là chị đã phải chìm mình trong muôn mỗi khổ đau. Những giây phút ấy chẳng còn nữa thì tình sẽ hết Người cũng chẳng còn hay sao? Mọi thứ không còn dễ dàng gì nữa, mọi sự chẳng còn được như xưa. Còn đâu những lời kinh tâm tình, những lời nguyện ban sơ. Còn đâu những lời hứa câu thề thuở trước. Còn đâu những phút ê chề an ủi, những giây không xuể niềm vui. Khó khăn đến. Gian khổ tìm. Thứ thách kiếm. Khi những giây phút kia không còn, ta vẫn cứ bước tiếp theo những ngã rẽ riêng của mình. Nhung chị biết không, đó phải chăng chỉ là thánh giá Chúa muốn chị vác trước khi lên đỉnh vinh quang nơi hành trình theo Chúa.

Hẳn là hôm nay, sinh nhật, nhìn lại mới thấy những giây phút ấy thật tuyệt vời, thật đắm say. Nó dẫn chị bước vào tình người, và cả tình Chúa. Nó cho chị đắm chìm trong khung trời với bao lời mời gọi với bao điều nên thơ, cho chị hiểu cái đẹp của tình ta cái tuyệt nơi tình người trong tình Chúa. Những kinh nghiệm khổ đau ấy cho chị bước, hành trang giúp chị vượt những đắng cay gian khổ phía trước. Có lẽ phút ban đầu ấy sẽ tìm gặp chị trong một không gian bất ngờ trong một thời điểm ngạc nhiên nào đó trong đời. Chị sẽ luôn biết trân quý phút tuy đau khổ, nghiệt ngã ấy.

Em tạ ơn Chúa đã cho chị thêm một tuổi mới, cho thêm thời gian để khám phá tình yêu của Thiên Chúa. Xin cho chị có những trái tim đủ ấm và đủ quảng đại để xóa bỏ những ích kỉ, nóng giận hầu tâm hồn luôn được bình an và biết mang lại niềm vui cho mọi người, làm vinh danh Chúa ở đời này.

Cùng với Đức Maria, em cùng chị xin thân thưa:
In te, Domine, speravi; non confundar in aeternum
Lạy Chúa, Ngài là Đấng con trông cậy,
và nơi Ngài, con sẽ không phải thất vọng đời đời.

Đức Hữu

Tổng số điểm của bài viết là: 1 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 1 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây