Giáo Phận Ban Mê Thuộthttps://gpbanmethuot.net/assets/images/logo.png
Thứ năm - 15/04/2021 07:27 |
Tác giả bài viết: Nguyễn Thái Hùng |
920
Sau khi tai nạn xảy ra, tôi tự hỏi: Chúa ơi! Tại sao lại thế này? Chúa muốn nói gì đây???
Nhật Ký 21 Ngày Đêm Cách Ly Trong Bệnh Viện (2)
Ngày thứ 2
Thứ 4, ngày 5 tháng 8
Lúc 5 giờ sáng, phòng hồi sức kêu thân nhân vào để vệ sinh răng hàm mặt hầu chuẩn bị cho bác sĩ khám.
Chiều mồng 5 tháng 8, bác sĩ cho chuyển lên tầng 3, Khoa ngoại – Chấn thương chỉnh hình để theo dõi. Nằm trong phòng này, người thân mới được gần gũi, trực tiếp chăm sóc bệnh nhân.
Ngày thứ 3 & 4
Ngày 6 và 7 tháng 8
Sau khi tai nạn xảy ra, tôi tự hỏi: Chúa ơi! Tại sao lại thế này? Chúa muốn nói gì đây???
Tôi có xem bộ phim thời gian trở lui hay thời gian trôi nhanh. Tôi mong ước sao thời gian trở lui để biến cố này không xảy ra. Nhưng nó đã xảy ra!
Nhìn thấy Nó vui vẻ, dẫu phải chịu nhiều đau đớn của thân xác, cũng như mong muốn sớm được phẫu thuật lại để ổn định những vết thương. Tôi lại mong muốn thời gian trôi thật nhanh. Nhưng thời gian không là quá khứ. Thời gian không là tương lai. Thời gian là vĩnh cửu. Thời gian là hiện tại. Thời gian là của Chúa.
Chúa muốn nói với con điều gì đây!!!
Mẹ Nó luôn tạ ơn Chúa, vì mạng sống được giữ lại dẫu phải chịu nhiều thương tích.
Bao nhiêu việc lành, bao nhiêu hy sinh... cũng không bù lại diễm phúc này.
Còn tôi, tôi luôn tự hỏi: Tại sao? Tại sao?
Ngày thứ 5
Thứ bảy, ngày 8 tháng 8
Khi mọi thứ tương đối ổn định, Nó được chuyển qua một phòng khác. Phòng 4 giường, giờ cả Nó chỉ có 3 người bệnh. Chúa nhật xuất viện 1 người và thứ 2, người còn lại sẽ xuất viện. Mùa Covid nên ít người.
Một mình bên giường bệnh, nhìn thấy Nó đau đớn mà thương vô vàn.
Tại sao lại là Nó?
Bao nhiêu hoạn nạn của gia đình, gia đình Nó lãnh hết. Con Nó. Vợ Nó. Và chính Nó.
Tại sao vậy??? Chúa ôi !!! ...
Còn tiếp ... Viết tại bệnh viện Thiện Hạnh Nguyễn Thái Hùng