Mây chen thông biếc xây thành ngọc
Bọc đỉnh non cao phủ trắng trời,
Tiên thu áo diệu tà tha thướt
Hương phấn lưu trần vạn sương rơi.
Mây trắng hạt sương mờ cảnh vật
Êm ả gió trêu cả cánh rừng,
Hóa công thay sắc cho biển lá
Ve hát gọi chiều chẳng buồn ngưng.
Điệp điệp sa mù giăng giăng trắng
Loãng loãng mênh mông khói núi trùng,
Mờ ảo dáng gùi bên sườn vắng
Tơ lòng thơ thẩn với mông lung.
Thu lẫn trong mây là là chảy
Ướt mái tóc em thẫm mượt mà,
Phớt qua môi mọng đầy nhung nhớ
Lá sầu rơi mãi xuống hồn ta.
Tơ lòng đổi sắc thay màu nhớ
Bùi ngùi mặc niệm mối tình xưa,
Thắp nén hương lòng trên cổ mộ
Lệ thơ hòa giọt nặng sương mưa.
Bụi phấn thời gian chôn kỷ niệm
Sắc thu khơi dậy đống tro tàn,
Phảng phất hương yêu còn trên mộ
Nhắm mắt xua lòng mặc thu sang.
Mộ cổ tình xưa ai đã liệm
Sao mây ấp ủ mộng tơ vàng,
Trời kết bao nhiêu dây lưu luyến
Nơi lòng đã bạc trắng màu tang?
Thu ấy, thu nay xa xa lắm!
Hỏi ai còn luyến nhớ mơ màng,
Trong khói sương chiều xao xuyến níu
Đò tình đã hút bóng sang ngang.
Phong kín tình xưa nơi cổ mộ
Đau thương thắp vạn nén hương lòng,
Nhớ nhung giờ chỉ như sương khói
Vương đọng trong chiều khoảnh khắc trong.
Tình Yêu Hoa Cỏ
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn