TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội

“Chào Trinh Nữ đầy ân sủng, Chúa ở cùng Trinh Nữ”. (Lc 1,26-38)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa CHÚA NHẬT II MÙA VỌNG – A

Thứ tư - 03/12/2025 18:10 |   531
“Các anh hãy sinh hoa quả cho xứng với lòng thống hối. Và đừng tưởng có thể nghĩ bụng rằng chúng ta đã có tổ phụ Áp-ra-ham.” (Mt 3, 8-9)

07.12.2025
CHÚA NHẬT II MÙA VỌNG – A

cn2MV A

Mt 3, 1-12

VỊ TIÊN TRI KHÔNG CẢ NỂ
“Các anh hãy sinh hoa quả cho xứng với lòng thống hối. Và đừng tưởng có thể nghĩ bụng rằng chúng ta đã có tổ phụ Áp-ra-ham. Vì tôi nói cho các anh hay, Thiên Chúa có thể làm cho những hòn đá này trở nên con cháu ông Áp-ra-ham.” (Mt 3, 8-9)

Suy niệm: Đừng tưởng Gio-an Tẩy giả, con người có vẻ bán khai rừng rú mặc chiếc áo lông lạc đà và ăn toàn những châu chấu và mật ong rừng mà cho rằng vị ngôn sứ ấy sẽ vị nể những bậc quyền thế vị vọng như quý ông thuộc phái Sa-đốc hay nhóm Pha-ri-sêu. Trái lại, Gio-an Tẩy Giả lại “giáng” xuống trên những hạng người ấy những lời lẽ nặng nề nhất: nào là “nòi rắn độc” “tìm cách trốn cơn thịnh nộ của Chúa”, nào là những bọn “con ông cháu cha” đừng “tưởng bở” cậy mình đã có tổ phụ Áp-ra-ham. Kèm theo đó là những lời đe doạ khủng khiếp: “chiếc rìu đã đặt sát gốc cây.” Thế nên, không phải cứ đến sông Gio-đan để cho Gio-an Tẩy Giả trầm mình dưới làn nước mà đã gọi là ăn năn sám hối. Lòng ăn năn sám hối thực sự phải phát sinh hoa quả tương xứng bằng một cuộc đổi đời tận gốc: “Hãy sinh hoa quả cho xứng với lòng thống hối.”

Mời Bạn: Không ai được miễn chước khỏi việc ăn năn sám hối. Nhưng không phải là ăn năn kiểu “sĩ diện”, vụ hình thức, như quý ông Pha-ri-sêu và Sa-đốc. Cũng thế khi bạn đến lãnh nhận bí tích hoà giải, thì hoa quả của lòng thống hối chính là việc từ bỏ vết xe đổ của tính hư nết xấu (= dốc lòng chừa) và thực thi bác ái (= đền bù đi đôi với việc đền tội).

Sống Lời Chúa: Hẳn là bạn đang chuẩn bị cho việc sám hối cộng đồng trong mùa Vọng? Bạn hãy ăn năn dốc lòng chừa một cách nghiêm túc.

Cầu nguyện: Sốt sắng đọc kinh “Ăn Năn Tội”.

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Chúa Nhật II Mùa Vọng – Năm A

Ca nhập lễ  

Này dân Xi-on hỡi, Chúa sắp ngự đến cứu độ muôn dân. Người sẽ lên tiếng thật oai hùng, khiến tâm hồn anh em hoan hỷ.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Thiên Chúa toàn năng ái tuất, xin đừng để chúng con mải mê thế sự, chẳng còn hăm hở đi đón mừng Con Chúa, nhưng xin dạy chúng con biết ham thích những sự trên trời, hầu được cùng Người vui hưởng phúc trường sinh. Người là Thiên Chúa hằng sống và hiển trị cùng Chúa, hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời.

Bài Ðọc I: Is 11, 1-10

“Chúa lấy sự công minh mà xét xử người nghèo khó”.

Trích sách Tiên tri Isaia.

Ngày ấy, từ gốc Giêsê sẽ đâm ra một chồi và cũng từ gốc ấy sẽ đơm lên một bông hoa. Trên bông hoa ấy, thần linh của Thiên Chúa sẽ ngự xuống, tức thần khôn ngoan và thông suốt, thần chỉ dẫn và sức mạnh, thần hiểu biết và đạo đức, và thần ấy sẽ làm cho Ngài biết kính sợ Thiên Chúa.

Ngài không xét đoán theo như mắt thấy, cũng không lên án theo điều tai nghe, nhưng Ngài sẽ lấy đức công minh mà xét xử những người nghèo khó, và lấy lòng chính trực mà bênh đỡ kẻ hiền lành trong xứ sở. Ngài sẽ dùng lời như gậy đánh người áp chế, và sẽ dùng tiếng nói giết chết kẻ hung ác. Ngài lấy đức công bình làm dây thắt lưng, và lấy sự trung tín làm đai lưng.

Sói sống chung với chiên con; beo nằm chung với dê; bò con, sư tử và chiên sẽ ở chung với nhau; con trẻ sẽ dẫn dắt các thú ấy. Bò (cái) và gấu (cái) sẽ ăn chung một nơi, các con của chúng nằm nghỉ chung với nhau; sư tử cũng như bò đều ăn cỏ khô. Trẻ con còn măng sữa sẽ vui đùa kề hang rắn lục, và trẻ con vừa thôi bú sẽ thọc tay vào hang rắn độc. Các thú dữ ấy không làm hại ai, không giết chết người nào khắp núi thánh của Ta. Bởi vì thế gian sẽ đầy dẫy sự hiểu biết Chúa, như nước tràn đầy đại dương.

Ngày ấy gốc Giêsê đứng lên như cờ hiệu cho muôn dân. Các dân sẽ khẩn cầu Ngài, và mộ Ngài sẽ được vinh quang.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 71, 2. 7-8. 12-13. 17

Ðáp: Sự công chính và nền hoà bình viên mãn sẽ triển nở trong triều đại người (c. 7).

Xướng: Lạy Chúa, xin ban quyền xét đoán khôn ngoan cho đức vua, và ban sự công chính cho hoàng tử, để người đoán xét dân Chúa cách công minh, và phân xử người nghèo khó cách chính trực.

Xướng: Sự công chính và nền hoà bình viên mãn sẽ triển nở trong triều đại người cho tới khi mặt trăng không còn chiếu sáng. Và người sẽ thống trị từ biển nọ đến biển kia, từ sông cái đến tận cùng trái đất.

Xướng: Vì người sẽ giải thoát kẻ nghèo khó khỏi tay kẻ quyền thế, và sẽ cứu người bất hạnh không ai giúp đỡ. Người sẽ thương xót kẻ yếu đuối và người thiếu thốn, và cứu thoát mạng sống người cùng khổ.

Xướng: Chúc tụng danh người đến muôn đời, danh người còn tồn tại lâu dài như mặt trời. Vì người, các chi họ đất hứa sẽ được chúc phúc, và các dân nước sẽ ca khen người.

Bài Ðọc II: Rm 15, 4-9

“Chúa Kitô cứu rỗi hết mọi người”.

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.

Anh em thân mến, những gì đã viết ra là có ý để giáo huấn chúng ta, hầu nhờ Thánh Kinh thêm sức và an ủi, chúng ta được cậy trông. Xin Thiên Chúa, nguồn kiên tâm và an ủi, ban cho anh em biết thông cảm với nhau theo gương Chúa Giêsu Kitô, để anh em đồng thanh tôn vinh Chúa là Cha Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.

Vì thế, anh em hãy tiếp rước nhau như chính Chúa Giêsu đã tiếp nhận anh em, để làm rạng danh Thiên Chúa. Vì chúng tôi quả quyết với anh em: để chứng tỏ sự chân thật của Thiên Chúa, Ðức Giêsu Kitô đã phục vụ những người chịu phép cắt bì, hầu xác nhận lời hứa cùng các tổ phụ. Còn dân ngoại, họ tôn thờ Thiên Chúa vì lòng nhân từ Người, như lời chép rằng: “Vì vậy, lạy Chúa, con sẽ cao rao Chúa và sẽ ca tụng danh Chúa giữa các dân ngoại”.

Ðó là lời Chúa.

Alleluia: Lc 3, 4. 6

Alleluia, alleluia! – Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng; và mọi người sẽ thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa. – Alleluia.

Phúc Âm: Mt 3, 1-12

“Hãy ăn năn thống hối, vì nước trời gần đến”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Ngày ấy, Gioan Tẩy Giả đến giảng trong hoang địa xứ Giuđêa rằng: “Hãy ăn năn thống hối, vì nước trời gần đến”. Chính ông là người mà Tiên tri Isaia đã tiên báo: “Có tiếng kêu trong hoang địa rằng: Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng”.

Bởi vì chính Gioan mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da thú, ăn châu chấu và uống mật ong rừng. Bấy giờ dân thành Giêrusalem, khắp xứ Giuđêa và các miền lân cận sông Giođan tuôn đến với ông, thú tội và chịu phép rửa do tay ông trong sông Giođan.

Thấy có một số đông người biệt phái và văn nhân cũng đến xin chịu phép rửa, thì Gioan bảo rằng: “Hỡi nòi rắn độc, ai bảo các ngươi trốn lánh cơn thịnh nộ hòng đổ xuống trên đầu các ngươi. Hãy làm việc lành cho xứng với sự thống hối. Chớ tự phụ nghĩ rằng: tổ tiên chúng ta là Abraham. Vì ta bảo cho các ngươi hay: Thiên Chúa quyền năng có thể khiến những hòn đá trở nên con cái Abraham. Ðây cái rìu đã để sẵn dưới gốc cây. Cây nào không sinh trái tốt, sẽ phải chặt đi và bỏ vào lửa. Phần tôi, tôi lấy nước mà rửa các ngươi, để các ngươi được lòng sám hối; còn Ðấng sẽ đến sau tôi có quyền năng hơn tôi và tôi không đáng xách giày Người. Chính Ðấng ấy sẽ rửa các ngươi trong Chúa Thánh Thần và lửa. Ngài cầm nia trong tay mà sảy lúa của Ngài, rồi thu lúa vào kho, còn rơm thì đốt đi trong lửa không hề tắt”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tín hữu

Chủ tế: Anh chị em thân mến! Từ lời rao giảng đến cách ăn mặc của Gioan Tẩy Giả đều mời gọi sám hối “Hãy hối cải vì Nước Trời đã gần bên”. Phải thay đổi tất cả những gì làm cho ta bị khựng lại không tiếp nhận được Thiên Chúa đến, tùy mỗi người có cái cản riêng cần phải hoán cải. Vậy chúng ta hãy cầu xin Thiên Chúa giúp:

1. “Ngày ấy gốc Giêse đứng lên như cờ hiệu cho muôn dân”  Xin cho các vị Chủ chăn trở nên nguồn mạch an hòa, nguồn suối tình thương và là cán cân công lý, để nhờ các ngài mọi người nhận ra Thiên Chúa yêu thương con người đến nỗi ban Con Một xuống cắm lều giữa nhân loại.

2. “Chúa Kitô cứu rỗi hết mọi người”,- Xin cho các tín hữu đừng ỷ nại mình là Kitô hữu có bằng chứng phép Rửa Tội là được gặp Chúa, nhưng phải biết lấp đi những hố sâu ngăn cách tình yêu, lòng tha thứ để Chúa có thể ngự đến lòng họ.

3. “Anh em hãy thống hối vì Nước Trời đã đến gần” – Xin cho lời mời gọi của Thánh Gioan Tẩy Giả được các người trẻ hôm nay tiếp nhận, để lời giáo huấn của Hội Thánh có thể uốn nắn, chấn chỉnh và hoàn thiện họ, giúp họ luôn ở trong tư thế sẵn sàng, không gì đáng trách trong ngày Chúa quang lâm.

4. “Hãy làm việc lành cho xứng với lòng thống hối”,- Xin cho mỗi người trong giáo xứ chúng ta mau mắn đến giao hòa với Chúa và tha nhân nơi tòa cáo giải, để được kết hiệp mật thiết với Chúa Giêsu trong Bí tích Thánh Thể.

Chủ tế: Lạy Cha, chúng con đang đón chờ Đức Giêsu trở lại trần gian lần thứ hai. Xin cho chúng con biết đón Ngài bằng sự thay đổi quan niệm, yêu những gì ngay thẳng, công bình, và ghét những gì giả hình, quanh co, để có thể trở nên người hoàn hảo như Cha mong muốn. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô…

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, xin vui lòng chấp nhận của lễ và những lời chúng con khiêm tốn nài van. Thật chúng con chẳng có công trạng gì, chỉ trông chờ lượng từ bi ban ơn trợ giúp. Chúng con cầu xin…

Lời tiền tụng mùa vọng I

Ca hiệp lễ

Vùng lên, Giê-ru-sa-lem hỡi! Đứng trên nơi cao mà nhìn: Kìa Thiên Chúa đem hoan lạc đến cho ngươi.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, Chúa đã cho chúng con được tham dự mầu nhiệm thánh và Chúa đã lấy bánh bởi trời mà nuôi dưỡng chúng con. Giờ đây xin Chúa thương dạy dỗ, để chúng con hằng khôn ngoan sáng suốt cân nhắc những thực tại trần gian, và luôn thiết tha với những thực tại bền vững trên trời. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

VỊ TIÊN TRI TỪ HOANG MẠC
Lm Giuse Hoàng Kim Toan

Thư Do Thái viết rằng: “Ðã lắm phen cùng nhiều kiểu, xưa kia Thiên Chúa đã nói với cha ông nơi các tiên tri. Vào thời sau hết, tức là những ngày này, Người đã nói với ta nơi một Người Con.” (Dt 1, 1 -2). Vị tiên tri cuối cùng Cựu Ước cũng như khởi đầu Tân Ước không ai khác là Gioan Tẩy Giả. Một vị tiên tri đi ra từ hoang mạc với lời mời gọi hùng hồn “Dọn con đường Chúa đến!”

Tính cách của Gioan Tẩy Giả có lẽ ảnh hưởng từ lối sống của nhóm Ê xen, giữ thanh khiết tâm hồn bằng lối sống nhiệm nhặt trong hoang địa. Tâm tình tôn giáo sâu đậm, một lòng thiết tha sửa soạn “con đường của Thiên Chúa”. Thường nhóm Ê xen tổ chức như một tu viện ẩn, không tiếp xúc với dân chúng. Vào thời của Chúa Giê su, những người Ê xen đã thu nhận thêm khoảng bốn ngàn người. Họ vẫn giữ những nhiệm nhặt, tránh những xa hoa, những tham muốn thấp kém, họ bước vào thế gian như một tu sỹ thực thụ, một số có thể kết hôn, sống đời sống gia đình đạo nghĩa.

Gioan tẩy giả có lẽ là con người đặc biệt trong nhóm Ê Xen. Vẫn giữ đời sống thanh khiết, ẩn tu, ăn châu chấu, mật ong rừng, mặc áo lông lạc đà, đi ra từ hoang địa. Sứ điệp của ông mang tính khẩn thiết và nghiêm khắc: “Lưỡi rìu đã sẵn gốc cây; cây nào không sinh quả lành sẽ bị chặt và quăng vào lửa.” (Mt 3, 10).

Tại sông Gio đan, Goian tẩy giả làm phép rửa tỏ lòng sám hối cho nhiều người đã nghe sứ điệp rao giảng của ông. Thời đó, những người rao giảng như Gioan tẩy giả không hiếm; nhưng thần thái của Gioan tẩy giả có gì đó rất đặc biệt làm cho người ta kéo đến với ông nhiều hơn. Đủ các thành phần trong xã hội được lời rao giảng của ông thuyết phục, họ tuôn đến chịu phép rửa và hỏi ông: “tôi phải làm gì? (Lc 3, 10).

Gioan tẩy giả có sức hút mãnh liệt với quần chúng, nhiều người tự hỏi: “Không biết ông có phải là Đấng Messia phải đến?” (Lc 3, 16). Ông thẳng thắn trả lời: “Phần ta, ta thanh tẩy các ngươi bằng nước để lo hối cải; còn Ðấng sẽ đến sau ta, quyền thế hơn ta và ta không đáng xách dép cho Ngài; Ngài sẽ thanh tẩy các ngươi trong Thánh Thần và lửa” (Mt 3, 11).

Bài giảng của Gioan tẩy giả cũng liên hệ với chúng ta ngày nay. Không chỉ là những người bình dân, ngay cả những người biệt phái, sa đốc, binh lính, quan quyền… Tất cả đều cần sám hối để dọn mình đón nhận hồng ân cao cả nhất là chính Chúa sinh hạ trong tâm hồn.

Trong bài diễn văn tại bữa ăn sáng cầu nguyện quốc gia lần thứ 66, tại khách sạn Hilton, Washington city. Tổng thống Trump giảng về Chúa như một linh mục giảng đạo hùng hồn, ông nói “Đức tin là trung tâm của cuộc sống và niềm tự do của Hoa Kỳ” và trong giấy bạc của Hoa kỳ: “Chúng tôi tin tưởng nơi Thiên Chúa”.

Cần trở về với Thiên Chúa để có thể xây dựng trên nền tảng công chính, hoà bình, bác ái, yêu thương. Những giá trị cơ bản của con người vươn tới cũng là những giá trị của Tin Mừng. “Hãy sinh quả phúc đức, xứng với lòng hối cải !” (Mt 3, 8). Lời kêu gọi này chẳng bao giờ lỗi thời, vì con người cần được sống trong hoà bình và yêu thương, xoá tan mọi hận thù, tham lam, ích kỷ, gian dối...

Sám hối để Chúa sinh hạ trong tâm hồn! Không có Thiên Chúa, cuộc sống con người trở nên vô nghĩa và chẳng thể xây dựng công bình, bác ái. Đón nhận Chúa sinh hạ, “Người ta sẽ lấy gươm mà rèn nên lưỡi cày, lấy giáo rèn nên lưỡi liềm. Nước này không còn tuốt gươm ra đánh nước kia nữa”. (Is 2, 4).

 

TÌM MỘT CON ĐƯỜNG
TGM. Giuse Vũ Văn Thiên

“Tìm một con đường, tìm một lối đi
ngày qua ngày, đời nhiều vấn nghi
lạc loài niềm tin, sống không ngày mai
sống quen không ai cần ai”.

Đó là lời mở đầu bài hát “Và con tim đã vui trở lại” của Đức Huy. Bài hát mở ra một cái nhìn lạc quan giữa cuộc sống còn đầy nghi ngờ, chia rẽ và hận thù. Vâng, giữa bối cảnh hỗn độn và đầy vấn nghi đó, cần phải tìm một con đường để đem lại niềm vui cho con người, giúp họ sống tích cực yêu thương, bất kể trong hoàn cảnh nào.

Mỗi khi Mùa Vọng về, lại thấy xuất hiện hình ảnh Gioan Tẩy giả trong Phụng vụ. Vị ẩn sĩ này khiêm tốn chỉ nhận mình là một tiếng kêu trong sa mạc. Sa mạc là nơi hoang vu bát ngát, chỉ có nắng, gió và cát. Một tiếng kêu trong sa mạc nhiều khi như vô vọng và vô ích. Tuy vậy, tiếng kêu ấy vẫn vang lên, và đã lôi kéo nhiều người trở lại với Chúa. Ông được gọi là vị “Tiền hô”, nghĩa là người đi trước mở đường. Gioan Tẩy giả kêu gọi: “Hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối thẳng để Người đi”. Con đường mà vị ẩn sĩ này nói đến, chính là con đường tâm hồn. Ông đã đưa ra những chỉ dẫn cụ thể với dân chúng và với từng hạng người đang xếp hàng xin ông thanh tẩy. Tựu trung những lời khuyên nhắm tới tâm tình sám hối, sửa lại những sai lầm, thay đổi cuộc sống và thân thiện với tha nhân. Lời phê phán của ông rất nghiêm khắc: “Đừng tưởng có thể bảo mình rằng: chúng ta đã có tổ phụ Abraham. Cái rìu đã đặt sát gốc cây. Bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa”. Qua những lời này, ông cảnh báo: một thứ đạo đức bề ngoài không có khả năng cứu rỗi con người, nhưng cần có tâm tình đạo đức và đời sống nội tâm, thiện chí quay về với Chúa và phục thiện.

Mùa Vọng là mùa tìm một con đường để đến với Chúa, nhưng cũng là dọn một con đường để Chúa đến với mình. Thiên Chúa là Cha, luôn bao dung chờ đợi và giang rộng vòng tay ôm lấy các tội nhân để họ trở về và được tha thứ. Tuy vậy, nhưng tâm hồn ngổn ngang bề bộn những đam mê dục vọng hoặc đầy ắp những hận thù thì không thể đón Chúa. Khi thiện chí canh tân đời sống và thanh tẩy tâm hồn, chúng ta sẽ được đón Chúa đến. Con đường Chúa đến tâm hồn ta sẽ thênh thang rộng mở.

Và con tim đã vui trở lại
tình yêu đến cho tôi ngày mai
tình yêu chiếu ánh sáng vào đời
tôi hy vọng được ơn cứu rỗi
và con tim đã vui trở lại
và niềm tin đã dâng về người
trọn tâm hồn, nguyện yêu mãi riêng người mà thôi…

Nhạc sĩ Đức Huy không trực tiếp nhắc đến Chúa trong ca từ của ông, nhưng chúng ta thấy hiện rõ hình ảnh của một Đấng là đối tượng của tình yêu và niềm tin tuyệt đối. Đấng ấy, người Kitô hữu gọi là Cha. Hình ảnh “dẫu như tôi phải đi qua vực sâu tối, tôi vẫn không sợ hãi gì vì người gần bên tôi mãi” chính là ý tưởng của Thánh vịnh 23, câu 4 mà chúng ta vẫn thường xuyên hát trong Đáp ca của Thánh lễ cầu hồn.

Một khi có Chúa đến trong tâm hồn, con tim chúng ta sẽ được phục hồi và vui trở lại. Tình yêu đến thức tỉnh chúng ta và chúng ta sẽ nhận ra Chúa đang hiện diện trong cuộc đời. Đó là kết quả của thiện chí sám hối phục thiện.

Xã hội hôm nay đang có nguy cơ bị hoang mạc hóa. Mỗi người tín hữu được mời gọi trở nên một tiếng kêu giữa sa mạc để giới thiệu Chúa và chuẩn bị con đường cho Ngài đến giữa con người. Ta hãy xem ngôn sứ Isaia diễn tả một xã hội mơ ước trong tương lai, khi Chúa đến: «Sói sống chung với chiên con; beo nằm chung với dê; bò con, sư tử và chiên sẽ ở chung với nhau; con trẻ sẽ dẫn dắt các thú ấy. Bò (cái) và gấu (cái) sẽ ăn chung một nơi, các con của chúng nằm nghỉ chung với nhau; sư tử cũng như bò đều ăn cỏ khô. Trẻ con còn măng sữa sẽ vui đùa kề hang rắn lục, và trẻ con vừa thôi bú sẽ thọc tay vào hang rắn độc. Các thú dữ ấy không làm hại ai, không giết chết người nào khắp núi thánh của Ta. Bởi vì thế gian sẽ đầy dẫy sự hiểu biết Chúa, như nước tràn đầy đại dương» (Is 11,6-9). Vâng, chính chúng ta hãy cộng tác với Chúa để làm cho hình ảnh ấy trở thành hiện thực. Giáo Hội của Chúa Giêsu, xuyên suốt lịch sử, vẫn đang cố gắng để làm giảm thiểu bạo lực và chiến tranh. Giáo Hội cổ võ hòa bình và phát triển, giúp con người xích lại gần nhau hơn để sống trong sự thân thiện hài hòa. Nhờ lời cầu nguyện và cộng tác của Giáo Hội, các cường quốc trên thế giới đã có thể bàn bạc với nhau tìm ra những giải pháp xây dựng hòa bình và góp phần thăng tiến phẩm giá con người.

Hãy cùng tìm một con đường để dẫn đưa cuộc sống này tới niềm vui. Con đường ấy chính là Chúa Giêsu. Chính Người đã tuyên bố là Đường, là Sự thật và là Sự sống. Nhờ con đường Giêsu mà chúng ta gặp Chúa Cha là suối nguồn hạnh phúc và là nguồn mạch của sự thánh thiện. Đến với Chúa Giêsu, chắc chắn tâm hồn chúng ta sẽ được bình an, và con tim chúng ta sẽ vui trở lại sau những tháng năm u buồn. Hạnh phúc sẽ tràn trề như đại dương và tình yêu sẽ nối kết muôn người.
 

Bài suy niệm Chúa Nhật II Mùa Vọng -Năm A
“Hãy ăn năn thống hối, vì nước trời gần đến”. (Mt 3, 1-12)

cn2mva 6


Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Mát-thêu.

Ngày ấy, Gio-an Tẩy Giả đến giảng trong hoang địa xứ Giu-đê-a rằng: “Hãy ăn năn thống hối, vì nước trời gần đến”. Chính ông là người mà Tiên tri I-sai-a đã tiên báo: “Có tiếng kêu trong hoang địa rằng: Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng”.

Bởi vì chính Gio-an mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da thú, ăn châu chấu và uống mật ong rừng. Bấy giờ dân thành Giê-ru-sa-lem, khắp xứ Giu-đê-a và các miền lân cận sông Gio-đan tuôn đến với ông, thú tội và chịu phép rửa do tay ông trong sông Gio-đan.

Thấy có một số đông người biệt phái và văn nhân cũng đến xin chịu phép rửa, thì Gio-an bảo rằng: “Hỡi nòi rắn độc, ai bảo các ngươi trốn lánh cơn thịnh nộ hòng đổ xuống trên đầu các ngươi. Hãy làm việc lành cho xứng với sự thống hối. Chớ tự phụ nghĩ rằng: tổ tiên chúng ta là Áp-ra-ham. Vì ta bảo cho các ngươi hay: Thiên Chúa quyền năng có thể khiến những hòn đá trở nên con cái Áp-ra-ham. Ðây cái rìu đã để sẵn dưới gốc cây. Cây nào không sinh trái tốt, sẽ phải chặt đi và bỏ vào lửa. Phần tôi, tôi lấy nước mà rửa các ngươi, để các ngươi được lòng sám hối; còn Ðấng sẽ đến sau tôi có quyền năng hơn tôi và tôi không đáng xách giày Người. Chính Ðấng ấy sẽ rửa các ngươi trong Chúa Thánh Thần và lửa. Ngài cầm nia trong tay mà sảy lúa của Ngài, rồi thu lúa vào kho, còn rơm thì đốt đi trong lửa không hề tắt”.

Ðó là lời Chúa.

Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật II Mùa Vọng -Năm A
Tác giả: Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa
 


SỰ CÔNG CHÍNH VÀ NỀN HÒA BÌNH VIÊN MÃN SẼ TRIỂN NỞ…
(Chúa Nhật II  Mùa Vọng A) - Lm. Giu-se Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột


Hằng năm cứ mỗi dịp mùa Vọng về, đoàn tín hữu chúng ta lại được nghe điệp khúc: “Sự công chính và nền hòa bình viên mãn sẽ triển nở trong triều đại Người” (Tv 71,7). Đã là người, từ cổ chí kim, ai cũng hằng mong được sống trong an bình. Hòa bình mãi là niềm ước mong của mọi dân tộc, mọi quốc gia, thế mà dường như sự an bình, yên ổn vẫn đang còn là ước mơ, cho dẫu một đôi lúc, ở một vài nơi đã được nếm hưởng nhưng chưa hẳn là bình an thực sự.

Sẽ chẳng có hòa bình nếu không có sự công bình. Làm sao có được sự công bình nếu không có sự công chính. Nói đến sự công chính là nói đến sự công minh, chính trực trong tư tưởng, lời nói và hành động của con người. Như thế cái nguồn gốc của sự hòa bình là nơi chính bản thân con người. Tuy nhiên, vì con người là sinh vật có tính xã hội, do đó một nền hòa bình chính hiệu cần phải có những thể chế luật lệ công minh, những đường lối chính sách ngay thẳng, công bình.

Những hình ảnh “sói sống chung với chiên con; beo nằm chung với dê; bò con, sư tử và chiên sẽ ở chung với nhau; con trẻ sẽ dẫn dắt chúng…” chính là niềm ước mơ của mọi người, mọi thời. Với những lời của Tiên Tri I-sai-a qua bài đọc thứ nhất (Is 11,1-10) và lời giảng của thánh Gio-an Tẩy Giả trong bài Tin Mừng (Mt 3,1-12), xin được góp một vài thiển ý để cùng dệt xây một nền hòa bình đích thực và chính hiệu.

1. “Ngài sẽ lấy sự công minh mà xét xử những người nghèo khó, và lấy lòng chính trực mà bênh đỡ kẻ hiền lành trong xứ sở” (Is 11,4). Ngày nay, cảnh người nghèo khó bị áp bức bóc lột, bị xét xử bất công vẫn tồn tại dưới nhiều hình thái, vẫn dẫy đầy đó đây. Câu ngạn ngữ “ở hiền, gặp lành” xem ra không phải lúc nào cũng đúng trong thực tiễn mà có vẻ như đang là ngược lại. Càng ở hiền thì càng gặp nhiều điều chẳng may, càng bị thua thiệt nhiều mặt. Chính vì thế người con cái Chúa cần phải nỗ lực, gắng công liên lỉ.

Dĩ nhiên, không phải ôm bom tự sát, không phải cầm gươm giáo, súng ống làm vũ khí, nhưng chúng ta phải biết “dùng lời như gậy đánh người áp chế và dùng tiếng nói giết chết kẻ hung ác” (Is 11,4). Dựa theo lời ngôn sứ I-sai-a, Đức Giáo hoàng Grê-gô-ri-ô, Đức Bê-nê-đích-tô XVI đã mạnh mẽ cảnh báo các mục tử trong Hội Thánh không được câm nín trước bất công và tội ác. Là Ki-tô hữu, người con cái Chúa có bổn phận xây dựng một nền hòa bình chính hiệu để cho Nước Chúa trị đến. Phải chăng chúng ta đã vô tình hay hữu ý ngậm miệng làm thinh trước các bất công xã hội? Chúng ta đã mạnh mẽ làm chứng cho sự thật, bảo vệ công lý như thế nào? Phải chăng chúng ta chưa dám hay không dám lên tiếng bảo vệ người nghèo khó, bênh đỡ người hiền lành? Đòi hỏi của Tin Mừng là dù khi thuận lợi hay không thuận lợi, thì lời chân lý phải được công bố.

2. Phê bình, góp ý để làm cho các đường lối, chủ trương, chính sách trong Hội Thánh và ngoài xã hội được ngay chính.

Cần phải hiểu chính xác về lời kêu gọi của Gio-an Tẩy Giả vốn được trích từ lời của tiên tri I-sai-a: “Có tiếng hô trong hoang địa: Hãy dọn đường của Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi. Mọi thung lũng, phải lấp cho đầy, mọi núi đồi, phải bạt cho thấp, khúc quanh co phải uốn cho ngay, đường lồi lõm, phải san cho bằng… (Is 40,3.5; Lc 3,4-5; Mt 3,3; Mc 1,2-3). Đây là những đường lối của chúng ta, cung cách sống của bản thân ta và cũng không loại trừ những thể chế, luật lệ, chủ trương, đường lối, chính sách của chúng ta.

Hiến Pháp, luật lệ các quốc gia và cả bộ Giáo Luật trong Hội Thánh chúng ta đã từng được chỉnh sửa, thay đổi, tất thảy chỉ vì chúng ít nhiều không còn phù hợp, thiếu chính đáng và rất có thể là chưa được “thẳng” ở điều này hay điểm kia. Và chúng ta sẽ dễ dàng nói rằng tất cả luật lệ của con người vẫn mãi còn phải được chỉnh sửa để có thể ngày càng đúng với đường lối của Thiên Chúa hơn.

Tiến trình “tu thân - tề gia - trị quốc - bình thiên hạ” nhắc nhớ cho chúng ta về động thái căn bản là chỉnh sửa cho ngay thẳng cõi lòng, cung cách sống của ta. Tuy nhiên, yếu tố xã hội vẫn có đó mức độ ảnh hưởng đáng kể trên suy nghĩ và hành động của chúng ta. Mùa Vọng lại về, Ki-tô hữu chúng ta không chỉ mong chờ Chúa Ki-tô lại đến, nhưng chúng ta cần phải loan báo cho thế giới nhận biết rằng Chúa Ki-tô, Vua Hòa Bình đã đến trong thế gian. Một trong những cách thế loan báo tin vui ấy hữu hiệu nhất là cần nỗ lực làm cho nền hòa bình viên mãn hiện diện cách cụ thể một cách nào đó ngay môi trường ta đang sống.

Mục sư Martin Luther King, một nhà hoạt động nhân quyền nổi tiếng, là người được giải Nobel hòa bình năm 1964, đã từng nói: “Điều tồi tệ đáng sợ nhất không phải là sự tàn ác của kẻ xấu mà là sự câm nín của người công chính”. Việc làm chứng cho sự thật là một trong những bổn phận của người môn đệ Chúa Ki-tô, Đấng đã tự nguyện bỏ trời cao xuống thế gian này “là để làm chứng cho sự thật” (x.Ga 18,37). Thành thật thú nhận rằng để chu toàn bổn phận này thì hầu chắc chúng ta phải trả giá. Quả không sai vì Đức Ki-tô đã phán: “Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được” (Lc 14,27). “Phúc thay ai xây dựng hòa bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa. Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời là của họ” (Mt 5,9-10). Lịch sử minh chứng rằng hai mối phúc này thường đi sánh đôi qua mọi thời và mọi nơi.

 

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật tuần II Mùa Vọng -A
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh

CN2MVa 3

 

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu. (Mt 3, 1-12)

Ngày ấy, Gioan Tẩy Giả đến giảng trong hoang địa xứ Giuđêa rằng: “Hãy ăn năn thống hối, vì nước trời gần đến”. Chính ông là người mà Tiên tri Isaia đã tiên báo: “Có tiếng kêu trong hoang địa rằng: Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng”.

Bởi vì chính Gioan mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da thú, ăn châu chấu và uống mật ong rừng. Bấy giờ dân thành Giêrusalem, khắp xứ Giuđêa và các miền lân cận sông Giođan tuôn đến với ông, thú tội và chịu phép rửa do tay ông trong sông Giođan.

Thấy có một số đông người biệt phái và văn nhân cũng đến xin chịu phép rửa, thì Gioan bảo rằng: “Hỡi nòi rắn độc, ai bảo các ngươi trốn lánh cơn thịnh nộ hòng đổ xuống trên đầu các ngươi. Hãy làm việc lành cho xứng với sự thống hối. Chớ tự phụ nghĩ rằng: tổ tiên chúng ta là Abraham. Vì ta bảo cho các ngươi hay: Thiên Chúa quyền năng có thể khiến những hòn đá trở nên con cái Abraham. Ðây cái rìu đã để sẵn dưới gốc cây. Cây nào không sinh trái tốt, sẽ phải chặt đi và bỏ vào lửa. Phần tôi, tôi lấy nước mà rửa các ngươi, để các ngươi được lòng sám hối; còn Ðấng sẽ đến sau tôi có quyền năng hơn tôi và tôi không đáng xách giày Người. Chính Ðấng ấy sẽ rửa các ngươi trong Chúa Thánh Thần và lửa. Ngài cầm nia trong tay mà sảy lúa của Ngài, rồi thu lúa vào kho, còn rơm thì đốt đi trong lửa không hề tắt”.

Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật II Mùa Vọng -Năm A
Tác giả: Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh
Giọng đọc: Nguyễn Trinh

 

 

Suy niệm

Bước vào tuần thứ hai của Mùa vọng, Mẹ Giáo hội giới thiệu cho con cái một khuôn mặt ẩn hiện trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa, đó là khuôn mặt của thánh Gioan Tẩy Giả. Thánh nhân được coi như một sứ giả của Đấng Cứu Thế vì được gởi đến trước với một sứ mạng rất rõ ràng, với một cuộc đời rất riêng của người dọn đường, chỉ sống trong sa mạc, ăn châu chấu và uống mật ong rừng. Từ thời các tiên tri, các ngài đã giới thiệu rất nhiều về Đấng Cứu Độ với nhiều khuôn mặt khác nhau, để con người có thể tìm thấy lối nẻo của mình, một lối nẻo để sám hối, để thay đổi cuộc đời, từ đó được đón nhận tin mừng cứu độ.

Tiên tri I-sa-i-a là một trong những vị đã vẽ lên nhiều khuôn mặt của Đấng Cứu Thế, lời tiên báo đó được nhắc tới trong bài đọc 1 hôm nay, như là lời mời khẩn thiết hãy dọn đường cho Đấng ấy ghé thăm dân Người: “Ngày ấy, từ gốc Giêsê sẽ đâm ra một chồi và cũng từ gốc ấy sẽ đơm lên một bông hoa. Trên bông hoa ấy, thần linh của Thiên Chúa sẽ ngự xuống, tức thần khôn ngoan và thông suốt, thần chỉ dẫn và sức mạnh, thần hiểu biết và đạo đức, và thần ấy sẽ làm cho Ngài biết kính sợ Thiên Chúa. Ngài không xét đoán theo như mắt thấy, cũng không lên án theo điều tai nghe, nhưng Ngài sẽ lấy đức công minh mà xét xử những người nghèo khó, và lấy lòng chính trực mà bênh đỡ kẻ hiền lành trong xứ sở. Ngài sẽ dùng lời như gậy đánh người áp chế, và sẽ dùng tiếng nói giết chết kẻ hung ác. Ngài lấy đức công bình làm dây thắt lưng, và lấy sự trung tín làm đai lưng”. Khi sự khôn ngoan của Thiên Chúa xuất hiện, Ngài sẽ thay đổi bộ mặt thế giới, thay đổi nội tâm con người và đặc biệt là hồi sinh phẩm giá con người bấy lâu nay đang bị chà đạp, đang bị khinh dễ, Thiên Chúa sẽ trả lại cho con người quyền được làm người, được làm con Thiên Chúa tình yêu.

Từ ban đầu, khi tạo dựng con người, Thiên Chúa đã đặt hình ảnh, hơi thở và quyền làm người vào trái tim và tâm hồn mỗi người, họ được Thiên Chúa chăm sóc và bảo vệ, thế nhưng, chỉ vì lòng tham, con người đã biến đồng loại như một món hàng, sẵn sàng loại bỏ giá trị con người của họ. Thánh Phaolô trong lá thư gởi con cái thành Roma, được công bố trong bài đọc 2, đã đưa ra một phương cách giúp con người xứng đáng đón nhận Đấng Cứu Thế, đó là trả lại phẩm giá, quyền làm người cho tha nhân: “Vì thế, anh em hãy tiếp rước nhau như chính Chúa Giêsu đã tiếp nhận anh em, để làm rạng danh Thiên Chúa. Vì chúng tôi quả quyết với anh em: để chứng tỏ sự chân thật của Thiên Chúa, Ðức Giêsu Kitô đã phục vụ những người chịu phép cắt bì, hầu xác nhận lời hứa cùng các tổ phụ. Còn dân ngoại, họ tôn thờ Thiên Chúa vì lòng nhân từ Người, như lời chép rằng: “Vì vậy, lạy Chúa, con sẽ cao rao Chúa và sẽ ca tụng danh Chúa giữa các dân ngoại”. Đấng Cứu Độ đến trên chuyến tàu của hòa bình, đem sự bình an của trời cao tới trần thế, trả lại quyền được sống, quyền được làm người và quyền được làm con Thiên Chúa. Thế gian chắc chắn không chấp nhận những giá trị tinh thần đó, người Kitô hữu hôm nay có dám tiếp nối sứ vụ của các tiên tri, đặc biệt là sứ vụ của Gioan Tẩy Giả không?

Sự xuất hiện của thánh Gioan không còn xa lạ nhưng sứ điệp của ngài luôn để lại nhiều trăn trở, chỉ là tiếng kêu sửa lại những con đường cho ngay, bạt thấp những núi đồi, lấp đầy những hố sâu, vậy mà đã bao lần mùa vọng đến, đường vẫn quanh co, núi vẫn cao và hố sâu ngày càng sâu. Sẽ như thế nào nếu lời kêu gọi đó vẫn như giọt nước rơi xuống và trôi đi sao, chắc phải đổi thay những suy nghĩ đó: “Ngày ấy, Gioan Tẩy Giả đến giảng trong hoang địa xứ Giuđêa rằng: “Hãy ăn năn thống hối, vì nước trời gần đến”. Chính ông là người mà Tiên tri Isaia đã tiên báo: “Có tiếng kêu trong hoang địa rằng: Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng”. Sám hối là một động thái tích cực, nhưng nó được coi là nhắm tới cá nhân, và hôm nay, động thái đó có can đảm đi ra khỏi vùng trũng, hướng về một Giáo hội đầy chất người, hướng về một cộng đoàn còn nhiều sân si, hướng tới một Giáo hội đang lữ hành, để mỗi lữ khách luôn là một tia sáng của hy vọng và niềm vui.

Chủ nghĩa cá nhân đang làm thay đổi suy nghĩ của người tín hữu hôm nay, tính tự mãn và kiêu căng đang dần thay chỗ của sự khiêm tốn và hiền lành, một mong ước của Đức Giêsu, chính yếu tố này như rào cản để tin mừng không thể vượt ra khỏi giới hạn của mỗi người, bên cạnh đó là sự thờ ơ, lãnh đạm trong đời phục vụ, lợi ích cá nhân cùng với lợi ích nhóm đang âm thầm chia rẽ cộng đoàn, chia rẽ Giáo hội, để lại nhiều vết thương luôn rỉ máu, giữa một cộng đoàn xứ đạo, tính tự mãn đã âm thầm len lỏi vào từng lối xóm, dẫn tới việc phân biệt giàu nghèo, phân biệt vùng miền, phân biệt ý thức hệ, tạo ra một Giáo hội đang mất tinh thần hiệp thông, hiệp nhất và hiệp hành. Tính lãnh đạm và thờ ơ đang làm cho nền tảng căn bản của Giáo hội tại cộng đoàn ngày một già nua, như chiếc đèn với những bình dầu đang cạn dần. Và đó là những con đường còn gập ghềnh, những núi đồi còn cao ngất và những hố sâu còn mù mịt, tất cả cần phải được đổi thay.

Sinh ra trong Thánh Thần và nước, người tín hữu Kitô cần phải để cho Chúa Thánh Thần cùng làm việc, cùng hoạt động giữa cộng đoàn, trong mỗi người, hãy biết lắng nghe sự chỉ dạy của Thánh Thần từ Giáo hội, từ tiếng lương tâm, biết cầu nguyện trong sự khiêm tốn và lắng nghe, biết quảng đại mở cửa tâm hồn để ơn Chúa đi vào cuộc đời, đó là một sự hoán cải tích cực, cần thiết và rất thời sự. Hãy đi ra khỏi chính mình, hãy đi ra khỏi vỏ bọc chủ nghĩa cá nhân và sự thờ ơ lãnh đạm, để cuộc đời trở thành nhịp cầu ngoại biên cho Chúa Thánh Thần, để can đảm ngồi xuống bên những người bất hạnh, bệnh tật và khổ đau, đó mới là tinh thần của tuần thứ hai mùa Vọng mà thánh Gioan gởi đến cho Giáo hội và mỗi người con cái.

Lạy Chúa, để con người sẵn sàng đón Đấng Cứu Thế, Chúa đã sai thánh Gioan đi dọn đường cho Ngài, xin cho chúng con được cộng tác với Chúa Thánh Thần đang hiện diện trong Giáo hội, đi dọn đường cho Chúa đến thăm nhà của mỗi gia đình, cho Chúa ghé thăm những người đang đau khổ vì thiên tai, dịch bệnh, nghèo đói và tuổi già, họ đang mong được Chúa ghé thăm. Xưa Chúa đã dừng lại bên ruộng lúa để biết trong lúa có cỏ lùng, đã dừng bên vườn nho để biết cây nho cần phải cắt tỉa, đã ngồi lại với những người chăn súc vật để biết giá trị của một con chiên bị lạc mất, xin Chúa hãy mau đến và con sẽ được cùng Chúa thăm viếng những con người đang làm tôi hai chủ, những người anh em đang là nô lệ của thế gian, được cùng Chúa thăm viếng những cộng đoàn đang chia rẽ vì những toan tính và vụ lợi thế gian, được cùng Chúa ghé thăm những người đang run rẩy vì cái đói, cái rét và cái nghèo của thiên tai và nhân tai. Lạy Chúa xin hãy mau đến và đừng trì hoãn. Amen.

CHUYỆN CỦA TÔI
Lm. Minh Anh (Tgp. Huế)

“Có tiếng người hô trong hoang địa: Hãy dọn sẵn con đường cho Chúa!”.

“Chúa Kitô có thể được sinh ra hàng ngàn lần ở Bêlem - nhưng tất cả đều vô nghĩa cho đến khi Ngài được sinh ra trong tôi! Đó là câu chuyện của tôi!” - Angelus Silesius.

Kính thưa Anh Chị em,

Các địa danh Tin Mừng hôm nay có thể xa xôi, nhưng sứ điệp của Gioan lại rất gần, vì đó cũng là ‘chuyện của tôi’. Lịch sử cứu độ cũng là lịch sử lòng tôi; và “tiếng hô trong hoang địa” ngày nào vẫn vang vọng ngay trong hoang địa lòng tôi.

Luca muốn nói rằng, Thiên Chúa không hành động mơ hồ: Ngài bước vào một thời điểm, một nơi chốn cụ thể của nhân loại, nhưng cũng bước vào thời điểm và không gian rất cụ thể của đời tôi. Ngài đến không để đứng ngoài cuộc sống tôi, nhưng để đi vào, chạm đến, chữa lành và đổi hướng; để tôi có thể kể ‘chuyện của tôi’ trong ánh sáng của Ngài. “Thiên Chúa viết nên lịch sử của Ngài trong những khoảnh khắc bình thường mà ta hay bỏ qua!” - Frederick Buechner.

Gioan xuất hiện như người mở đường cho Đấng Cứu Thế, và lời ông - “Hãy dọn sẵn con đường cho Chúa” - còn dành cho tôi. Sám hối không chỉ là chỉnh đốn vài hành vi, nhưng là canh tân tận căn tương quan của tôi với Chúa, với người khác và với chính mình. “Để sống là phải thay đổi, và để nên trọn hảo là phải thay đổi nhiều lần!” - Henry Newman. “Thung lũng” cần lấp có thể là những hụt hẫng, tự ti, tội lỗi; “núi đồi” cần bạt là sự cứng cỏi, cố chấp, phòng vệ; “cong vẹo” cần sửa là những uẩn khúc, lươn lẹo, tính toán khiến tôi né tránh sự thật về mình. Chúng không ở ngoài, chúng chính là đời tôi. Nhận ra chúng, gọi tên chúng là ‘chuyện của tôi’ cần kể cho Chúa trong mùa Vọng này.

Và một khi tôi để “chuyện của tôi trở thành chuyện của Chúa”, tôi nhận ra lời Isaia không còn xa vời. Đấng từ “gốc Giêsê” đến làm cho nơi khô cằn nở hoa - bài đọc một - cũng chính là Đấng muốn làm cho hoang địa lòng tôi đâm chồi. Ngài dạy tôi “đón nhận người khác như Chúa đã đón nhận tôi” - bài đọc hai - và sự biến đổi nơi tôi trở thành mảnh đất đầu tiên cho Triều Đại Ngài bén rễ. Và khi đó, lời Thánh Vịnh đáp ca “Triều đại Người đua nở hoa công lý và thái bình thịnh trị” không chỉ là lời ca phụng vụ, nhưng là một thực tại đang âm thầm lớn lên trong tôi.

Kính thưa Anh Chị em,

“Hãy dọn sẵn con đường cho Chúa!”. Nghĩa là mở cửa cho Ngài đi vào “lịch sử thầm kín” đời mình; để ánh sáng Ngài phơi mở những vùng tối mà tôi thường tránh né; để việc sám hối trở thành hành vi ‘trao quyền’ cho Chúa tái lập trật tự tâm hồn - uốn thẳng điều cong, hâm nóng điều nguội, đánh thức điều đã chết. “Hoán cải là một sự sẵn lòng liên lỉ để thấy nhiều hơn và nhiều hơn nữa ánh sáng của Chúa!” - Henri Nouwen. Một khi tôi dám để Ngài làm điều đó với lòng thống hối, đơn sơ, khiêm tốn, tôi bắt đầu sống như người thuộc về Triều Đại mới; và bình an của Chúa vây kín đời tôi; công lý, sự thật và tình yêu của Ngài lặng lẽ lớn lên trong tôi.

Chúng ta có thể cầu nguyện:

“Lạy Chúa, cho con hiểu rằng, Giáng Sinh này chỉ thật sự ý nghĩa khi Chúa được sinh ra trong con - bắt đầu ngay hôm nay!”, Amen.


Video: Bài suy niệm Chúa Nhật II Mùa Vọng A
SỬA ĐƯỜNG - DỌN LÒNG

của Lm. Giuse Hồ Ngọc Vũ
 

Tải về: PowerPoint-CN2MV-A

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây