TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XXIX Thường Niên -Năm B

“Con Người đến để ban mạng sống Mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người”. (Mc 10, 35-45)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ BẢY TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN

Thứ sáu - 05/07/2024 14:16 |   266
“Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn. Đúng hơn, anh em hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hoả ngục.” (Mt 10,24-33)

13/07/2024
THỨ BẢY TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN

t7 t14 TN

Mt 10,24-33


“đừng sợ”… nhưng “hãy sợ”
“Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn. Đúng hơn, anh em hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hoả ngục.” (Mt 10,24-33)

Suy niệm: Các loài vật trốn chạy mỗi khi có mối nguy hiểm đe doạ tính mạng, nhưng khi bị dồn đến đường cùng chúng lại dám liều chết để chống lại mối đe doạ đó. Chính bản năng sinh tồn thúc đẩy chúng lúc nào biết sợ, lúc nào không biết sợ trước những mối đe doạ tới sự sống còn của chúng. Sự sống còn của người Ki-tô hữu cũng hệ tại ở việc nhận biết điều gì đáng sợ, điều gì không đáng sợ trong cuộc sống của mình. Không đáng sợ là những gì “chỉ giết được thân xác mà không giết được linh hồn.” Ngược lại, những gì có thể làm cho cả hồn lẫn xác phải tiêu vong mới là điều đáng sợ.

Mời Bạn: Bao thế hệ Ki-tô hữu, trong đó có cả cha ông chúng ta đã để lại tấm gương can đảm của những người không sợ hãi trước những kỳ thị, bách hại và kể cả cái chết nhưng lại rất sợ tội lỗi là cái còn tệ hại hơn cả cái chết. Phần bạn, bạn đang sợ hãi điều gì? Phải chăng là bệnh tật, đói khát, tai nạn, thậm chí cái chết? Nhưng bạn ơi, những thứ đó “chỉ giết được thân xác chứ không giết được linh hồn”! Chính cuộc sống hưởng thụ ích kỷ, chiều theo đam mê, dục vọng mới là những điều đáng sợ. Mời bạn đặt trọn niềm xác tín vào Chúa để dũng cảm sống làm chứng nhân Tin Mừng và cũng dũng cảm khước từ mọi cám dỗ tội lỗi.

Sống Lời Chúa: Noi gương thánh trẻ Đaminh Saviô, cam kết với Chúa: “thà chết chẳng thà phạm tội.”

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con biết “đừng sợ” những người “chỉ giết được thân xác”, nhưng xin giúp con “biết sợ” tội để con luôn bước đi trong đường lối của Ngài.

Ngày 13: Lạy Chúa! Đời chúng con có một mục đích bên trong và một mục đích bên ngoài. Mục đích bên trong là mục đích chính và mục đích này có liên quan đến niềm an vui hạnh phúc vĩnh cửu của chúng con. Thật ra, Chúa muốn chúng con sống thật triển nở cả hai mục đích, bởi trong hay ngoài gì, tất cả đều thuộc về Chúa, xin cho chúng con biết liên kết được hai mục đích lại với nhau, bởi vì, mục đích bên trong và mục đích bên ngoài luôn đan quyện vào nhau, đến độ hầu như, chúng con không thể nói tới cái này, mà không đề cập đến cái kia. Amen.
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ BẢY TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN

Ca nhập lễ

Lạy Chúa, chúng tôi tưởng nhớ lại lòng thương xót của Chúa, ngay trong đền thánh Chúa. Lạy Chúa, cũng như thánh danh Chúa, lời khen ngợi Chúa sẽ vang  đến tận cùng trái đất; tay hữu Chúa đầy đức công minh.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, nhờ con Chúa hạ mình xuống, Chúa đã nâng loài người sa ngã lên, xin rộng ban cho các tín hữu Chúa niềm vui thánh thiện này: Chúa đã thương cứu họ ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, xin cũng cho họ được hưởng phúc trường sinh. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (Năm I) St 49, 29-33; 50, 15-24

Thiên Chúa sẽ thăm viếng anh em, và dẫn anh em ra khỏi đất này”.

Trích sách Sáng Thế.

Trong những ngày ấy, Giacóp trối lại cho các con rằng: “Cha sắp về sum họp cùng dân cha. Các con hãy chôn xác cha gần mồ cha ông, trong hang đôi ngoài cánh đồng của Êphron, người Hêthê, ngang thung lũng Mambrê trong đất Canaan, mà Abraham đã mua của Êphron, người Hêthê, để làm nghĩa trang. Nơi đó đã mai táng Abraham và bạn ông là Sara, nơi đó cũng đã mai táng Isaac và bạn ông là bà Rébecca, nơi đó cũng đã mai táng bà Lia”. Trối cho các con xong, Giacóp rút chân lên giường và trút hơi thở, trở về sum họp với dân người.

Khi Giacóp đã qua đời, anh em của Giuse lo sợ và nói với nhau rằng: “Có khi Giuse còn nhớ sự sỉ nhục đã phải chịu mà trả đũa lại điều ác mà chúng ta đã làm chăng?” Họ liền sai người đến nói với Giuse rằng: “Trước khi chết, cha ngài đã trối lại cho chúng tôi là hãy lấy lời cha mà nói với người rằng: “Cha xin con hãy quên tội ác và lỗi lầm của các anh con đã làm cho con”. Chúng tôi cũng xin ngài tha thứ tội ác của các tôi tớ Thiên Chúa của cha ngài”. Nghe vậy, Giuse bật khóc lên. Các anh em của Giuse đến sấp mình xuống đất mà nói rằng: “Chúng tôi là tôi tớ của ngài”. Giuse đáp rằng: “Anh em đừng sợ! Nào chúng ta có thể chống lại thánh ý Chúa sao? Các anh đã lo nghĩ sự dữ cho tôi, nhưng Thiên Chúa đã đổi nó ra sự lành để tôi được vinh hiển như anh em thấy hôm nay và để cứu sống nhiều dân tộc. Anh em đừng sợ, chính tôi sẽ nuôi dưỡng anh em và con cái anh em”. Ông đã an ủi và lấy lời êm dịu hiền lành mà nói với anh em.

Giuse và gia quyến cha của ông đã cư ngụ trong nước Ai-cập, và ông sống được một trăm mười tuổi. Ông đã được thấy con cái của Ephraim đến ba đời. Con cái của Makir, là con của Manassê cũng đã sinh ra trên đầu gối Giuse. Các việc ấy đã qua đi, Giuse đã nói cùng anh em: “Sau khi tôi chết, Thiên Chúa sẽ thăm viếng anh em, và dẫn anh em ra khỏi đất này và đưa đến đất mà Người đã thề hứa ban cho Abraham, Isaac và Giacóp”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 104, 1-2. 3-4. 6-7

Ðáp: Các bạn khiêm cung, các bạn tìm kiếm Chúa, lòng các bạn hãy hồi sinh (Tv 68, 33).

Xướng: Hãy ca tụng Chúa, hãy hoan hô danh Người, hãy kể ra sự nghiệp Chúa ở giữa chư dân. Hãy xướng ca, đàn hát mừng Người, hãy tường thuật mọi điều kỳ diệu của Chúa.

Xướng: Hãy tự hào vì danh thánh của Người, tâm hồn những ai tìm Chúa, hãy mừng vui. Hãy coi trọng Chúa và quyền năng của Chúa, hãy tìm kiếm thiên nhan Chúa luôn luôn.

Xướng: Hỡi miêu duệ Abraham là tôi tớ của Người, hỡi con cháu Giacóp, những kẻ được Người kén chọn. Chính Chúa là Thiên Chúa chúng ta, quyền cai trị của Người bao trùm khắp cả địa cầu.

Bài Ðọc I: (Năm II) Is 6, 1-8

Lưỡi tôi nhơ bẩn, mắt tôi trông thấy Ðức Vua, Người là Chúa các đạo binh”.

Trích sách Tiên tri Isaia.

Năm vua Ozias băng hà, tôi nhìn thấy Thiên Chúa ngự trên ngai cao, và đuôi áo của Người phủ đền thờ. Các Thần Sốt Mến đứng trước mặt Người, mỗi vị có sáu cánh: hai cánh che mặt, hai cánh phủ chân và hai cánh để bay. Các vị đó luân phiên tung hô rằng: “Thánh, Thánh, Thánh! Chúa là Thiên Chúa các đạo binh, toàn thể địa cầu đầy vinh quang Chúa!” Các nền nhà đều rung chuyển trước tiếng tung hô, và Ðền thờ đầy khói.

Tôi nói rằng: “Vô phúc cho tôi, tôi chết mất! Vì lưỡi tôi nhơ bẩn, mắt tôi trông thấy Ðức Vua, Người là Chúa các đạo binh”. Nhưng lúc đó có một trong các Thần Sốt Mến bay đến tôi, tay cầm cục than cháy đỏ mà ngài đã dùng cặp gắp từ trên bàn thờ. Ngài đặt than lửa vào miệng tôi và nói: “Hãy nhìn xem, than lửa này đã chạm đến lưỡi ngươi, lỗi ngươi được xoá bỏ, tội của ngươi được tha thứ”. Và tôi nghe tiếng Chúa phán bảo: “Ta sẽ sai ai đi? Và ai sẽ đi cho Chúng Ta?” Tôi liền thưa: “Này con đây, xin hãy sai con”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 92, 1ab. 1c-2. 5

Ðáp: Chúa làm Vua, Ngài đã mặc thiên oai (c. 1a).

Xướng: Chúa làm Vua, Ngài đã mặc thiên oai, Chúa đã vận uy quyền, Ngài đã thắt long đai. –

Xướng: Và Ngài giữ vững địa cầu, nó sẽ không còn lung lay. Ngai báu của Ngài thiết lập từ muôn thuở; tự đời đời vẫn có Chúa.

Xướng: Lời chứng bảo của Ngài rất đáng tin; lạy Chúa, sự thánh thiện là của riêng nhà Ngài, cho tới muôn muôn ngàn đời.

Alleluia: Tv 118, 27

Alleluia, alleluia! – Xin Chúa cho con hiểu đường lối những huấn lệnh của Chúa, và con suy gẫm các điều lạ lùng của Chúa. – Alleluia.

Hoặc đọc: Alleluia, alleluia! – Nếu anh em bị sỉ nhục vì danh Đức Ki-tô, anh em thật có phúc, bởi lẽ Thần Khí của Thiên Chúa ngự trên anh em. – Alleluia.

Phúc Âm: Mt 10, 24-33

“Các con đừng sợ những kẻ giết được thân xác”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Môn đệ không hơn thầy, và tôi tớ không hơn chủ mình. Môn đệ được bằng thầy, tôi tớ được bằng chủ mình thì đã là khá rồi. Nếu họ đã gọi chủ nhà là Bêelgiêbul thì huống hồ là người nhà của Ngài. Vậy các con đừng sợ những người đó, vì không có gì che giấu mà không bị thố lộ; và không có gì kín nhiệm mà không hề hay biết. Ðiều Thầy nói với các con trong bóng tối, hãy nói nơi ánh sáng; và điều các con nghe rỉ tai, hãy rao giảng trên mái nhà.

“Các con đừng sợ kẻ giết được thân xác, nhưng không thể giết được linh hồn. Các con hãy sợ Ðấng có thể ném cả xác lẫn hồn xuống địa ngục. Nào người ta không bán hai chim sẻ với một đồng tiền đó sao? Thế mà không con nào rơi xuống đất mà Cha các con không biết đến. Phần các con, tóc trên đầu các con đã được đếm cả rồi. Vậy các con đừng sợ: các con còn đáng giá hơn chim sẻ bội phần.

“Vậy ai tuyên xưng Thầy trước mặt người đời, thì Thầy sẽ tuyên xưng nó trước mặt Cha Thầy là Ðấng ngự trên trời. Còn ai chối Thầy trước mặt người đời, thì Thầy sẽ chối nó trước mặt Cha Thầy là Ðấng ngự trên trời”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, xin Chúa dùng của lễ chúng con dâng tiến để thanh tẩy và hướng dẫn chúng con, cho chúng con ngày càng biết sống chân tình với Chúa. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ

Chúng tôi rao giảng Đức Kitô chịu đóng đinh, Chúa Kitô là quyền năng và sự khôn ngoan của Thiên Chúa.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa chúng con vừa lãnh nhận hồng ân cao cả; xin cho chúng con được hưởng ơn cứu độ dồi dào và không ngừng chúc tụng tạ ơn Chúa. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

ĐỪNG SỢ VÀ HÃY BIẾT SỢ
Lm. Giuse Vũ Công Viện

Trong cuộc sống chúng ta có nhiều nỗi sợ. Có nỗi sợ hữu lý, có nỗi sợ vô lý; có cái sợ từ bên trong, có cái sợ từ bên ngoài. Người ta không thể tránh được các nỗi sợ trong cuộc sống của mình. Vậy mà hôm nay Đức Giê-su lại nói “Đừng sợ”.

Liệu chúng ta có tránh được các nỗi sợ xuất hiện mỗi ngày trong cuộc sống hay không? Có lẽ không thể làm được và nếu chúng ta tìm hiểu kỹ về cuộc đời Chúa Giê-su, chúng ta thấy chính Ngài cũng đã từng trải qua những sợ: trong vườn Cây Dầu, khi nghĩ đến cuộc vượt qua mà mình sắp phải gánh lấy, Chúa Giê-su đã lo sợ đến nỗi mồ hôi chảy ra cùng với máu. Vậy phải chẳng Chúa Giê-su bắt người ta làm cái điều mà chính Chúa không làm được? Chúa muốn điều gì khi mời gọi người ta đừng sợ, trong khi chính Ngài đã kinh nghiệm nỗi sợ hãi kinh hoàng?

Thực ra, sợ hãi là điều người ta không thể tránh khỏi. Hơn nữa, sống cũng cần phải biết sợ. Sống với một người không biết sợ gì thì cũng thật đáng sợ. Họ sẽ bất chấp tất cả, không còn biết đâu là đạo lý, đâu là điều nên làm, đâu là điều phải tránh. Họ sống theo bản năng và như vậy thật nguy hiểm cho những ai sống bên cạnh họ. Chúa không bảo người ta không sợ gì cả. Điều Chúa muốn nói là đừng để nỗi sợ hãi điều khiển chúng ta, khiến chúng ta không còn khôn ngoan để chọn lựa. Nhất là đừng để nỗi sợ vô lý từ bên ngoài điều khiển chúng ta, khiến chúng ta bất chấp đạo lý chỉ để tránh những nỗi sợ vu vơ. Đừng đễ nỗi sợ vì những mối lợi tạm thời thuộc thế gian mà đánh đổi cả sự sống đời đời. Nên Chúa bảo chúng ta, đứng trước các nỗi sợ thì hãy “Sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hỏa ngục”

Hôm nay, Chúa đề cập đến sứ mạng rao giảng Tin mừng. Một sứ mạng mà người môn đệ của Chúa phải can đảm rao truyền và rao truyền cách công khai. “Điều anh em rỉ tai, thì hãy lên mái nhà rao giảng”. Và chính việc rao giảng và cách rao giảng này sẽ khiến người môn đệ phải liên lụy: Người đời sẽ nộp anh em… sẽ đánh đập anh em… sẽ điệu anh em ra trước mặt vua chúa quan quyền…” Nhưng Chúa bảo các môn đệ đừng sợ điều này, vì nếu họ có bị giết hại, thì cũng chỉ giết được thân xác họ mà thôi. Điều họ cần sợ là Người có thể giết được cả xác lẫn hồn.

Chúng ta tin rằng, nếu chúng ta sống kết hiệp với Ngài, chúng ta sẽ được sức mạnh của Ngài để thắng vượt gian nan thử thách. Chúng ta cũng tin rằng bên kia những hao mòn và chết chóc trong thân xác, tâm hồn chúng ta sẽ được mãi mãi kết hiệp với Chúa.

 

CHÚA TRẤN AN VÀ KHÍCH LỆ CÁC TÔNG ĐỒ (Mt 10,24-33)
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm

1. Chúa Giê-su cho các môn đệ biết: Tôi tớ không thể hơn chủ. Người ta đã đối xử tệ bạc với Thầy thì người ta cũng đối xử với các con tệ bạc hơn. Nhưng các con đừng sợ những kẻ chỉ giết được thân xác mà không giết được linh hồn các con. Các  con cứ mạnh dạn tuyên bố  điều Thầy nói riêng với các con. Mọi sự sẽ có Cha trên trời lo cho các con, vì các con trọng hơn chim sẻ nhiều. Ai nhận Thầy trước mặt người đời thì Thầy cũng nhận người đó trước mặt Cha Thầy . Còn ai chối Thầy thì Thầy cũng chối kẻ ấy.

2. “Môn đệ không hơn Thầy, tôi tớ không hơn chủ”.

Cha ông chúng ta thường nói rằng: Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh”, nghĩa là con cái và cháu chắt thừa kế nhiều nét giống nhau từ cha mẹ và ông bà mình. Trong bài Tin Mừng Chúa Giê-su cũng có ý nói: Chúa Giê-su thế nào thì những ai theo Chúa cũng như vậy. Ki-tô hữu là những người phải nên đồng hình đồng dạng với Chúa Giê-su.

Cách so sánh trên đây cho thấy lý do gây ra bách hại, là sự đồng nhất sâu xa giữa Chúa Giê-su và các Tông đồ. Chính khi chịu bách hại, người Tông đồ nên giống Chúa Giê-su hơn. Điều này an ủi, khích lệ và tăng thêm sức mạnh cho các Tông đồ khi phải đương đầu với những khó khăn.

Chúa Giê-su đã đi trên con đường của nghèo khó, thua thiệt, bách hại, thập giá, tha thứ  và tha thứ cho đến cùng. Nhưng Chúa Giê-su không chỉ đề ra cho chúng ta thấy một lý tưởng, một con đường để đi theo. Ngài chính là con đường, là sự thật và là sự sống. Chúng ta tin rằng nếu chúng ta kết hiệp với Ngài, chúng ta sẽ được sức mạnh của Ngài để thắng vượt mọi gian nan thử thách. Chúng ta cũng tin rằng bên kia những hao mòn và chết chóc trong thể xác, tâm hồn chúng ta sẽ được mãi mãi kết hiệp với Ngài.

3. “Các con đừng sợ người ta”.

Phản ứng tự nhiên của con người trước khó khăn, bách hại, là lo sợ. Chúa Giê-su đã khuyên các Tông đồ can đảm làm chứng cho Ngài, và Ngài cũng khuyên họ đừng sợ. Đừng sợ những kẻ vu oan, vì không có gì ẩn khuất mà không bị lộ. Trung thành với sự thật đôi khi cũng khiến chúng ta phải trả giá có khi bằng chính mạng sống của mình.

Chúa Giê-su cũng nhắc chúng ta  đừng sợ những kẻ  chỉ có thể làm hại thân xác, mà không thể giết được linh hồn. Thân xác có thể bị thiệt thòi, nhưng linh hồn sẽ không hề hấn gì, nếu chúng ta vững tin vào Chúa.

Lần thứ ba Ngài nhắc chúng ta đừng sợ là vì chúng ta quí trọng hơn nhiều, nếu Thiên Chúa đã chăm lo cho chim sẻ ngoài đồng, thì huống hồ là con người, ý thức mình được Thiên Chúa yêu thương chăm sóc, chúng ta sẽ dấn thân nhiều hơn để làm chứng cho Chúa.

4. Hãy nghe tiếng nói của lương tâm.

Chúa Giê-su bảo các môn đệ của Ngài đừng sợ người đời. Những gì Ngài nói với họ trong bí mật, họ phải tỏ lộ cho mọi người biết. Những gì Ngài nói với họ ban đêm, họ phải nói ra giữa ban ngày. Những gì họ nghe rỉ tai, họ phải leo lên mái nhà mà rao giảng. Trong bí mật, giữa ban đêm, rỉ tai, những kiểu nói này có thể gợi lên cho chúng ta “tiếng nói của lương tâm”.

Lương tâm chính là tiếng nói của Thiên Chúa trong sâu thẳm tâm hồn con người. Tiếng nói của lương tâm quả thật không chấp nhận thỏa hiệp và nhân nhượng. Đòi hỏi của tiếng nói ấy triệt để đến độ con người phải sẵn sàng hy sinh  cả mạng sống của mình để trung thành sống theo tiếng nói ấy. Không thỏa hiệp với các sức mạnh của gian dối, không vì một chút đặc ân dễ dãi và nhất là quyền lực, của cải, danh vọng, mà bán đứng lương tâm hay thinh lặng đồng lõa. Đó là thách đố lớn nhất và cũng là thách đố duy nhất của Giáo hội cho những người có quyền bính trong Giáo hội, cho mọi tín hữu Kitô trong giai đoạn hiện nay (Mỗi ngày một tin vui).

5. Người ta thường nói: Bất nhập hổ huyệt, an đắc hổ tử”: không vào hang cọp thì làm sao bắt được cọp con. Muốn đem Tin Mừng đến cho người khác thì người tông đồ phải biết dấn thân và dấn thân cũng có nghĩa như liều mạng. Trong bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giê-su nhắc nhở cho chúng ta cái tư tưởng “Đừng sợ”. Chúng ta có thể tìm thấy từ ngữ “đừng sợ” 365 lần trong Kinh Thánh. Người tông đồ chỉ có thể tìm được sự can đảm nếu biết tin cậy phó thác cho Chúa.

6. Truyện: Tại sao lại sợ?

Một sĩ quan người Anh có đức tin mạnh mẽ cùng gia đình xuống tầu để phục vụ ở một xứ xa. Tầu rời bến được vài ngày thì gặp bão. Mọi người rất sợ, nhưng vợ viên sĩ quan sợ hơn cả, còn ông thì bình thản như chẳng có sự gì xảy ra. Vợ ông trách ông là ông không quan tâm gì đến an nguy của vợ con. Ông không nói nhiều, vào phòng rồi quay trở ra với một thanh kiếm trong tay. Ông dí mũi kiếm vào ngực vợ. Lúc đầu bà tái mặt nhưng liền sau đó bỗng cười lên không tỏ gì là sợ hãi nữa.

– Làm sao em có thể cười khi anh dí mũi kiếm vào ngực em?

– Làm sao em sợ được khi lưỡi kiếm ấy ở trong tay một người rất thương em.

– Vậy tại sao em lại muốn anh sợ cơn bão này khi anh biết rằng nó ở trong tay của Cha anh là người hằng yêu mến anh (Góp nhặt)?

TIN TƯỞNG PHÓ THÁC
(THỨ BẢY TUẦN 14 TN NĂM CHẴN)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Bảy Tuần 14 Thường Niên, năm Chẵn này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Nhờ Con Chúa hạ mình xuống, Chúa đã nâng loài người sa ngã lên. Xin Chúa rộng ban cho các tín hữu Chúa niềm vui thánh thiện này: Chúa đã thương cứu họ ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, thì xin Chúa cũng cho họ được hưởng phúc trường sinh.

Muốn được hưởng phúc trường sinh, thì không được sống như dân ngoại, theo các kẻ quyền thế ở đời này, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Huấn Ca cho thấy: Sự nghiệp của vua Salômôn, với ánh sáng và bóng tối, chẳng mấy chốc sẽ dẫn đến chia rẽ rồi suy tàn. Tác giả xem các cuộc hôn nhân của vua như nguyên lý dẫn đến suy vong. Đó chỉ là những cách làm có tính chính trị, mà mục tiêu là việc giao thương giữa các quốc gia. Tuy nhiên, hậu quả là các thần ngoại cũng được thờ tại Giêrusalem. Cho hay Dân Thiên Chúa được mời gọi sống không như các dân khác, nhưng, phải thành men thành muối, thay vì, rập khuôn theo các kẻ quyền thế ở đời này. Ta sẽ quy tụ con cái Ítraen; chúng sẽ không còn là hai dân tộc, không còn ra ô uế vì những ngẫu tượng chúng thờ. Tôi còn có những chiên khác không thuộc ràn này. Tôi cũng phải đưa chúng về, và sẽ chỉ có một đoàn chiên. Chúng sẽ là dân của Ta, và sẽ chỉ có một mục tử duy nhất cho chúng hết thảy.

Muốn được hưởng phúc trường sinh, thì phải tin vào Đức Kitô, Đấng là bình an đích thực, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Autinh nói: Đức Kitô là vua Salômôn đích thực, còn Salômôn, vua Ítraen, con của vua Đavít và bà Bát Seva, là hình bóng của Đấng bình an, khi ông xây đền thờ. Đền Thờ đã xây xong, vinh quang Đức Chúa tràn ngập tiền đường. Vua Salômôn vui mừng nói lên:“Chúc tụng Đức Chúa, Thiên Chúa của Ítraen, Đấng đã ra tay hoàn thành điều chính miệng Người đã phán với Đavít, thân phụ ta.” Các ông cứ phá hủy Đền Thờ này đi; nội ba ngày, tôi sẽ xây dựng lại.

Muốn được hưởng phúc trường sinh, thì phải quy phục Đức Chúa, mau mắn làm theo ý Người, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, ngôn sứ Isaia nói: Khốn thân tôi, tôi chết mất! Vì tôi là một người môi miệng ô uế, tôi ở giữa một dân môi miệng ô uế, thế mà mắt tôi đã thấy Đức Vua là Đức Chúa các đạo binh. Dạ, con đây, xin sai con đi. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 92, vịnh gia cũng đã cho thấy: Chúa là Vua hiển trị, Chúa mặc oai phong tựa cẩm bào, Người lấy dũng lực làm cân đai. Chúa thiết lập địa cầu, địa cầu không lay chuyển. Ngai vàng Chúa kiên cố tự ngàn xưa: Ngài hiện hữu tự muôn ngàn đời.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Nếu anh em bị sỉ nhục vì danh Đức Kitô, anh em thật có phúc, bởi lẽ, Thần Khí của Thiên Chúa ngự trên anh em. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn. Thần Khí của Thiên Chúa sẽ dẫn ta đến sự thật vẹn toàn, sự thật của thập giá, của những giá trị đích thực, khiến ta can đảm chấp nhận bị sỉ nhục, bị bách hại, bị giết chết vì danh Đức Kitô. Sự khôn ngoan của vua Salômôn, tuy trổi vượt trên hết mọi người, nhưng, đó chỉ là khôn ngoan theo kiểu thế gian, bằng chứng là, ông đã đem thân trao nộp cho các mụ đàn bà. Khôn ngoan của thập giá đảo ngược mọi giá trị, mà thế gian yêu thích, mới mang ơn cứu độ đến cho chúng ta. Cậy vào sự khôn ngoan của thế gian, ta sẽ chỉ là những thợ nề vất vả uổng công. Tóc trên đầu ta đã được đếm cả rồi, ta quý giá hơn muôn ngàn chim sẻ. Chúa đã hạ mình xuống, để nâng loài người sa ngã lên. Chúa đã thương cứu ta ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, để ta được hưởng phúc trường sinh. Ước gì chúng ta biết tin tưởng phó thác vào Chúa, cho dẫu, có bị thế gian cho là ngu dại và điên rồ. Ước gì được như thế!

DẠ, CON ĐÂY!
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Ta sẽ sai ai đây? Ai sẽ đi cho chúng ta?”; “Dạ, con đây, xin sai con đi!”.

Thế kỷ 19, một tờ báo Paris đăng quảng cáo tuyển người đi truyền giáo hải ngoại thế này: “Chúng tôi sẽ cống hiến cho các bạn không lương bổng, không bảo hiểm, không người chỉ dẫn, không chế độ hưu trí; nhưng phải làm rất nhiều công việc nặng nhọc, chỗ ở tồi tàn, rất ít ủi an, nhiều thất vọng, đau ốm thường xuyên, một cái chết đớn đau trong cô đơn và một nấm mồ vô danh!”. Vậy mà đã có rất nhiều người “điên” đã ghi danh xuống tàu đi truyền giáo. Các thừa sai Việt Nam đầu tiên vào những thời kỳ đầu thuộc số điên này.

Kính thưa Anh Chị em,

Ngày nay, dẫu không đến nỗi phải cảnh “một nấm mồ vô danh”, nhưng có lẽ Thiên Chúa cũng đang thực sự lúng túng khi Ngài không biết phải “sai ai đây”. Vì thế, Lời Chúa nói với Isaia - bài đọc một - nói với các nhà thừa sai ngày nào vẫn đang ngỏ với chúng ta, “Ta sẽ sai ai đây?”.

Trình thuật về ơn gọi của Isaia truyền tải một cảm giác về sự khác biệt và uy nghi của Thiên Chúa. Isaia nhìn thấy Chúa “ngự trên ngai rất cao; tà áo của Người bao phủ Đền Thờ” lấp đầy nơi thánh. Nhà tiên tri có một ý thức sâu sắc về sự bất xứng của mình khi đứng trước sự hiện diện của Đấng Thánh Khiết.

Ngược lại, trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói về một Thiên Chúa liên quan mật thiết đến các chi tiết trong công trình sáng tạo của Ngài. Không con chim sẻ nào rơi xuống đất mà Cha trên trời không biết; Ngài là Đấng đếm từng sợi tóc trên đầu mỗi con cái. Nếu con chim sẻ nhỏ bé - hai con có thể mua được một hào ở chợ - là quý trước mặt Chúa Cha thì bạn và tôi quý trọng hơn biết bao, “Các con còn quý giá hơn muôn vàn chim sẻ”.

Không có sự xung đột giữa Thiên Chúa của Isaia và Thiên Chúa của Chúa Giêsu. Ngài là một Thiên Chúa vừa ở bên ngoài chúng ta một cách vô cùng, vừa can thiệp sâu sắc vô hạn các chi tiết bên trong cuộc sống mỗi người. Chính vì Ngài là Cha của chúng ta, nên chúng ta không sợ hãi khi làm chứng cho Chúa Giêsu, tuyên xưng Ngài trước mặt người khác. Hãy nói với Ngài, “Dạ, con đây!” và ‘xuống tàu!’.

Kính thưa Anh Chị em,

“Dạ, con đây!”. Với Isaia, bạn và tôi có thể thưa lên như thế khi biết Đấng sai chúng ta đang đồng hành với chúng ta trên mọi bước đường. Hãy nhớ, “Đấng kêu gọi anh em là Đấng trung tín, và Ngài sẽ trung tín đến cùng!” - Phaolô. Như Isaia, chúng ta có thể cự nự với lý do này lý do khác, “Khốn thân tôi! Vì tôi là một người môi miệng ô uế”. Và còn hơn thế, “Tay con ô uế, trí con ô uế… Con đang sống giữa một xã hội ô uế”. Nhưng Chúa nói, “Hãy nhìn xem, than hồng đã chạm đến lưỡi ngươi, lỗi ngươi được xoá, tội ngươi được tha!”; “Mỗi ngày các Bí tích chạm đến con, Bí tích Hoà Giải tẩy sạch con, chữa lành con; Bí tích Thánh Thể bổ sức con, nuôi dưỡng con!”. Và khi Thiên Chúa nói xong, Isaia không tài nào cưỡng lại, để rồi ậm ự như bạn và tôi cũng sẽ ậm ự, “Dạ, con đây, xin sai con đi!”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, dạ, con đây! Chỉ xin cho con hiểu rằng, mức độ con nhận ra sự quan phòng của Chúa ‘tuỳ thuộc’ mức độ con ném mọi âu lo vào lòng thương xót của Ngài!”, Amen.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây