17/07/2024
thứ tư tuần 15 THƯỜNG NIÊN
Mt 11,25-27
khiêm nhường để biết chúa
“Con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mạc khải cho những người bé mọn.” (Mt 11,25-27)
Suy niệm: “Vô tri bất mộ”, không biết thì không yêu mến. Nhưng “con người là một huyền nhiệm” (F. Dostoevsky): điều ta “biết” về một người chỉ là hạt cát so với cả đại dương mênh mông những điều ta chưa biết về người ấy. Giữa con người với nhau mà đã như vậy, thì giữa con người với Thiên Chúa, khoảng cách còn diệu vợi vô cùng đến thế nào? Vì thế, phải có lòng khiêm nhường, nhìn nhận mình là “người bé mọn”, cái “biết” của mình chưa đủ để gọi là “biết”, nhờ đó ta được lôi kéo đến với Chúa để được mạc khải cho “biết” hơn về mầu nhiệm thâm sâu của Ngài. Đó là lý do Chúa Giê-su “ngợi khen Chúa Cha vì đã mạc khải mầu nhiệm cho những người bé mọn.”
Mời Bạn: Nhờ lời Chúa Giê-su cầu nguyện cùng Chúa Cha, chúng ta biết được chỉ những người bé mọn mới được diễm phúc đón nhận mạc khải mầu nhiệm của Thiên Chúa. Để sống thân tình với Thiên Chúa và hiểu biết thánh ý Chúa hơn, bạn và tôi cần sống khiêm nhường, chuyên cần lắng nghe và suy niệm Lời Chúa, và nhất là đến và học với Chúa Giê-su, Đấng hiền lành và khiêm nhường, luôn hiện diện với chúng ta trong bí tích Thánh Thể.
Sống Lời Chúa: Học với Chúa qua việc siêng năng đọc và suy niệm Lời Chúa, nhất là cầu nguyện với Chúa hiện diện nơi nhà chầu trong bí tích Thánh Thể.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tạ ơn Chúa vì cho con được diễm phúc sống thân mật trong Tình Yêu của Chúa Ba Ngôi. Xin giúp con sống tinh thần hiền hậu và khiêm cung đích thực để con ngày càng biết Chúa và yêu mến Chúa nhiều hơn. Amen.
Ngày 17: Lạy Chúa! Chúng con không thể làm gì để thúc đẩy tiến trình thức tỉnh xảy ra nhanh hơn. Những điều chúng con làm, thì chẳng qua chỉ là những cố gắng của bản ngã để cố sở hữu được sự thức tỉnh, vì bản ngã chúng con cho rằng: “thức tỉnh là một vật sở hữu rất đáng quý”. Nếu vậy thì, thay vì thực sự có được sự thức tỉnh, chúng con chỉ tạo nên một khái niệm thức tỉnh, rồi cố gắng sống theo như mẫu mực đó. Sống như thế là sống không chân thực, khiến chúng con không thể sẵn sàng như người đầy tớ tỉnh thức chờ đợi chủ về. Xin cho chúng con luôn biết tỉnh thức để chờ sự thức tỉnh mà Chúa ban tặng cho. Amen.
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
thứ tư tuần 15 THƯỜNG NIÊN
Ca nhập lễ
Phần tôi, nhờ công chính, tôi sẽ được nhìn thấy thánh nhan Chúa, tôi sẽ được no thoả khi Chúa tỏ bầy sự vinh quang của Chúa
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, Chúa cho kẻ lầm lạc thấy ánh sáng chân lý của Chúa để họ được trở về nẻo chính đường ngay; xin ban cho những người xưng mình là Kitô hữu biết tránh mọi điều bất xứng và theo đuổi những gì thích hợp với danh nghĩa của mình. Chúng con cầu xin…
Bài Ðọc I: (Năm I) Xh 3, 1-6. 9-12
“Chúa hiện ra trong ngọn lửa cháy từ giữa bụi gai”.
Trích sách Xuất Hành.
Trong những ngày ấy, Môsê chăn chiên cho ông nhạc gia là Giêtrô, tư tế xứ Mađian. Ông lùa đoàn chiên qua sa mạc, đến núi Horeb là núi của Thiên Chúa. Thiên Chúa hiện ra với ông trong ngọn lửa cháy từ giữa bụi gai. Ông nhìn thấy bụi gai bốc lửa, nhưng không bị thiêu rụi. Môsê nói: “Ta hãy lại xem cảnh tượng kỳ lạ này, vì sao bụi gai không bị thiêu rụi?”
Thiên Chúa thấy ông lại xem, từ giữa bụi gai Người gọi ông: “Môsê, Môsê!” Ông thưa: “Dạ con đây!” Chúa nói: “Ngươi đừng đến gần đây. Hãy cởi dép ở chân ra, vì chỗ ngươi đang đứng là nơi thánh”. Chúa lại nói: “Ta là Thiên Chúa của Tổ phụ ngươi. Thiên Chúa của Abraham, Thiên Chúa của Isaac, Thiên Chúa của Giacóp”. Môsê che mặt, vì không dám nhìn Thiên Chúa.
Chúa phán với ông: “Tiếng kêu van của con cái Israel đã thấu đến Ta; Ta đã thấy họ bị người Ai-cập hà hiếp khổ cực. Bây giờ ngươi hãy lại đây, và Ta sai ngươi đến Pharaon, để ngươi dẫn đưa dân Ta là con cái Israel ra khỏi Ai-cập”.
Môsê thưa cùng Thiên Chúa rằng: “Con là ai mà dám ra trước mặt Pharaon và dẫn đưa con cái Israel ra khỏi Ai-cập?” Chúa bảo ông: “Ta sẽ ở cùng ngươi; và cứ dấu này mà biết Ta đã sai ngươi: Khi ngươi dẫn đưa dân Ta ra khỏi Ai-cập, thì ngươi hãy tế lễ Thiên Chúa trên núi này”.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 102, 1-2. 3-4. 6-7
Ðáp: Chúa là Ðấng từ bi và hay thương xót
Xướng: Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa, toàn thể con người tôi, hãy chúc tụng thánh danh Người. Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa, và chớ khá quên mọi ân huệ của Người.
Xướng: Người đã tha thứ cho mọi điều sai lỗi, và chữa ngươi khỏi mọi tật nguyền. Người chuộc mạng ngươi khỏi chỗ vong thân, Người đội đầu ngươi bằng mão từ bi, ân sủng. – Ðáp.
Xướng: Chúa thi hành những việc công minh, và trả lại quyền lợi cho những người bị ức. Người tỏ cho Môsê được hay đường lối, tỏ công cuộc Người cho con cái Israel. – Ðáp.
Bài Ðọc I: (Năm II) Is 10, 5-7. 13-16
“Cái cưa có thể tự cao tự đại đối với thợ cưa sao?”
Trích sách Tiên tri Isaia.
Ðây Chúa phán: “Khốn cho Assur, là cây roi cơn giận của Ta. Cây gậy trong tay nó là cơn thịnh nộ của Ta. Ta sẽ sai nó chống lại dân ngoại dối trá, và truyền lệnh cho nó đi chống lại dân chọc giận Ta, để nó cướp bóc, mang chiến lợi phẩm về chà đạp dưới chân như bùn ngoài đường phố. Nhưng chính nó không đồng quan điểm như vậy, và lòng nó không tưởng nghĩ như thế. Trái lại, lòng nó ưa thích phá hoại, và huỷ diệt nhiều dân tộc. Vì chưng, nó nói rằng: ‘Tôi đã dùng sức mạnh cánh tay tôi, và dùng sự khôn ngoan của tôi mà làm việc ấy, vì tôi thông minh. Tôi đã dời đổi biên giới các dân, đã cướp lấy kho tàng các vua quan, và như người hùng, tôi lật đổ truất phế các thủ lãnh. Tay tôi lấy của cải các dân như bắt tổ chim. Tôi vơ vét cả hoàn cầu như lượm các trứng rơi, không một ai đập cánh hoặc mở miệng kêu la’.
“Lẽ nào cái rìu lại khoe mình với kẻ cầm rìu sao? Lẽ nào cái cưa lại tự cao tự đại với thợ cưa sao? Lẽ nào cây roi có thể chống lại người cầm roi, và cây gậy có thể nâng tay người cầm gậy sao, vì nó chỉ là gỗ cây? Bởi đó Chúa tể là Thiên Chúa các đạo binh sẽ gửi sự điêu tàn đến giữa cảnh mầu mỡ của nó; và từ dưới cảnh vinh quang của nó, một ngọn lửa sẽ bốc cháy lên như ngọn lửa của một đám cháy”.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 93, 5-6. 7-8. 9-10. 14-15
Ðáp: Chúa sẽ không loại trừ dân tộc của Chúa (c. 14a).
Xướng: Lạy Chúa, chúng chà đạp dân riêng Chúa, và làm khổ gia nghiệp của Ngài. Chúng bóp cổ khách kiều cư, người quả phụ, và chúng sát hại những kẻ mồ côi. – Ðáp.
Xướng: Chúng nói rằng: “Chúa không nhìn thấy, và Thiên Chúa nhà Giacóp cũng chẳng hay”. Ðồ ngu xuẩn trong dân, các ngươi nên hiểu biết; lũ dại khờ, bao giờ các ngươi mới nhận ra? – Ðáp.
Xướng: Ðấng làm ra tai, há chẳng biết nghe? Ðấng nặn ra mắt, há không nhìn thấy? Ðấng giáo dục chư dân, há không sửa lỗi? Ðấng dạy bảo thiên hạ, há chẳng thông minh? – Ðáp.
Xướng: Vì Chúa sẽ không loại trừ dân tộc, và không bỏ rơi gia nghiệp của Người. Nhưng sự xét xử sẽ trở lại đường công chính, và mọi người lòng ngay sẽ thuận tình theo. – Ðáp.
Alleluia: Tv 94, 8ab
Alleluia, alleluia! – Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa và đừng cứng lòng. – Alleluia.
Hoặc đọc: Alleluia, alleluia! – Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã mạc khải mầu nhiệm Nước Trời cho những người bé mọn. – Alleluia
Phúc Âm: Mt 11, 25-27
“Chúa đã giấu không cho những người khôn ngoan biết những điều ấy, mà lại mạc khải cho những kẻ bé mọn”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu thưa rằng: “Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã giấu không cho những người hiền triết và khôn ngoan biết những điều ấy, mà lại mạc khải cho những kẻ bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì ý Cha muốn như vậy. Mọi sự đã được Cha Ta trao phó cho Ta. Và không ai biết Con trừ ra Cha; và cũng không ai biết Cha trừ ra Con và kẻ Con muốn mạc khải cho”.
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, Hội Thánh Chúa thành tâm cầu nguyện và dâng lên Chúa lễ vật này; xin thương đoái nhìn và làm cho trở nên của ăn bổ dưỡng giúp chúng con vững bước trên đường nên thánh. Chúng con cầu xin…
Ca hiệp lễ
Đến như chim sẻ còn kiếm được nhà, và chim nhạn tìm ra tổ ấm, để làm nơi ấp ủ con mình, cạnh bàn thờ Chúa, ôi Chúa thiên binh. Ôi đại vương và Thiên Chúa tôi. Phúc cho những ai trú ngụ nơi nhà Chúa, họ sẽ ca tụng Chúa tới muôn đời.
Hoặc đọc:
Chúa phán: “Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta, thì ở trong Ta, và Ta ở trong kẻ ấy”.
Lời nguyện kết lễ
Lạy Chúa, chúng con vừa lãnh nhận hồng ân Chúa ban, xin cho chúng con mỗi khi cử hành bí tích này được hưởng dồi dào ơn cứu độ. Chúng con cầu xin…
Suy niệm
CHÚA MẠC KHẢI CHO KẺ BÉ MỌN (Mt 11,25-27).
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
1. Sau khi khiển trách những thành ven Biển hồ đã không tin Ngài vì cậy vào sự thông thái của mình. Chúa Giê-su lên tiếng tạ ơn và chúc tụng Chúa Cha đã mạc khải Tin Mừng cho những người bé mọn, tức là những người “nghèo trong tinh thần” mà Ngài đã nói trong bài giảng về Bát phúc, những người tội lỗi, những kẻ ít học.
Người hèn mọn là đối tượng của lòng Chúa xót thương. Chúng ta tìm kiếm xem tại sao Thiên Chúa lại thiếu cảm tình với người khôn ngoan, thông thái? Phải chăng Thiên Chúa ganh tỵ với họ? Hay phải chăng Thiên Chúa chỉ muốn con người kém cỏi, hèn mọn?
2. Qua lời cầu nguyện cùng Cha, Chúa Giê-su cho chúng ta biết: Thiên Chúa là Cha, là chủ tể vũ trụ vạn vật, Ngài hoàn toàn tự do và đầy yêu thương, Ngài tỏ mình cho ai là sáng kiến của Ngài, Ngài muốn chỉ bảo ai điều gì, khi nào và thế nào là tùy ý Ngài. Nhưng chắc chắn Ngài không tỏ mầu nhiệm Nước Trời cho những người tự phụ là khôn ngoan thông thái theo quan niệm của thế gian mà chỉ tỏ cho những người đơn sơ bé mọn.
Cụ thể những người biệt phái, những luật sĩ là hạng người được coi là trí thức thông thái, đã không tiếp nhận Tin Mừng của Chúa và không nhận Ngài là Đấng đã được tiên báo trong Thánh Kinh mà họ nghiên cứu tỉ mỉ. Trái lại, những kẻ đơn sơ bé mọn như các Tông đồ, là những người ít học mà các luật sĩ và biệt phái khinh thường, nhưng những kẻ bé mọn đó lại đón nhận Tin Mừng, tin nhận Ngài là Cứu Chúa và làm theo lời Ngài chỉ dạy.
3. “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mạc khải cho những người bé mọn” (Mt 11,25).
“Mặc khải” có nghĩa là làm cho những gì đã giấu kín được tỏ lộ ra. Mang ra ánh sáng những gì đang ở trong bóng tối, hay làm cho một ngươi hiểu những gì họ chưa biết hay còn mù mờ. Chúa Giê-su so sánh giữa những người khôn ngoan thông thái với kẻ bé mọn để dạy mọi người cần có thái độ của trẻ thơ: tin tưởng, khiêm nhường, ham học hỏi, để người chuyển thông cho họ những kiến thức về Thiên Chúa. Bởi vì, thái độ kiêu hãnh và nghi ngờ sẽ cản người ta nhận ra những gì Thiên Chúa muốn mạc khải cho.
Để hiểu mầu nhiệm Nước Trời, con người cần có thái độ khiêm nhường: trông cậy hoàn toàn vào Thiên Chúa chứ không phải ỷ vào sức mình.
4. Chúng ta cần trở nên những người bé mọn theo tinh thần Phúc âm, để cảm nếm và sống hòa hiệp với Thiên Chúa. Đức tin Ki-tô giáo hướng dẫn chúng ta đến một con người cụ thể, một vị Thiên Chúa chấp nhận sống với con người, chứ không phải những lý lẽ thần học cao siêu. Một con người khiêm tốn có thể có đức tin sâu xa hơn một nhà thông thái. Đức tin là một hồng ân cần được lãnh nhận hơn là kết quả của sưu tầm trí thức của con người.
Thánh Tê-rê-sa A-vi-la, tuy không học hành nhiều, nhưng đã có kinh nghiệm sống động về Thiên Chúa và đã trình bày kinh nghiệm thiêng liêng của mình một cách tốt đẹp, đến nỗi đã được đặt làm tiến sĩ Hội thánh, vì giáo huấn của thánh nữ để lại là kho tàng thiêng liêng quí báu giúp mọi thành phần Giáo hội đến với mầu nhiệm Thiên Chúa (Mỗi ngày một tin vui).
5. Hãy trở nên bé mọn trước Thiên Chúa.
Người leo núi có những tâm trạng trái ngược nhau. Đứng ở dưới mặt đất bằng, tầm mắt người ta thật hạn hẹp; nhưng khi leo lên tới đỉnh núi thì ngay lập tức lại thấy mình thật bé nhỏ và bị nhấn chìm trước quang cảnh đang trải rộng dưới chân. Có thể mượn tâm trạng đó để cảm nghiệm sự sâu thẳm vô biên của Mầu nhiệm Thiên Chúa. Có dám bỏ vị trí lè tè chật chội của cái tôi ích kỷ và đáp ứng những đòi hỏi của cuộc sống thánh thiện, lúc đó người ta mới thấy được sự nhỏ bé của mình và đồng thời cảm nhận được sự cao cả thánh thiện của Thiên Chúa.
Bạn không nhất thiết phải là người mù chữ thất học mới có thể đặt niềm tin vào Thiên Chúa. Trái lại, như người ta thương nói: “Càng học càng thấy mình dốt”, điều kiện ban đầu để đến với Thiên Chúa không phải là bằng cấp này, học vị kia mà là thái độ khiêm tốn. Chính nhờ nhận biết mình bé mọn bạn có thể sẵn sàng đón nhận mạc khải của Chúa. Và một khi đã bước vào thế giới của mầu nhiệm, bạn sẽ càng thấy mình bé mọn và càng khao khát Thiên Chúa nhiều hơn nữa (5 phút Lời Chúa).
6. Truyện: Đám táng Thiên Chúa.
“Thiên Chúa đã chết”, đó là câu nói của triết gia Nietzche mà sau này được nhiều người lặp lại. Ngày nọ, những người này muốn cử hành lễ nghi an táng để từ biệt ý nghĩ Thiên Chúa hiện hữu. Họ nhờ bác phu già trông coi nghĩa trang đào sẵn cho một cái huyệt. Hiện diện trong buổi lễ, ngoài bác phu già, tất cả đều là bậc trí thức trong xã hội. Khi người chủ trì khai mạc buổi lễ thì bác phu già la lên:
– Không thể được, vì quan tài chưa đến.
Thiên Chúa vô hình, cần gì đến quan tài để tẩm liệm. Một vài người xúm lại kéo bác phu già ra xa, nhưng ông vùng vẫy và la lớn:
– Không. Thiên Chúa không chết. Thỉnh thoảng không ngủ được, ra đây ngồi, tôi vẫn nghe tiếng tim Ngài đập, nếu không tin, tối nay tụ họp lại đây quí vị sẽ thấy.
Động tính hiếu kỳ, họ bỏ dở buổi lễ và hẹn nhau tối sẽ trở lại. Tuy nhiên, tiếng động bên ngoài vọng lại khiến suốt đêm họ không thể nhận ra đâu là tiếng đập của quả tim Thiên Chúa. Họ dời tụ điểm đến một vùng quê, nhưng vắng tiếng động thành phố thì lại có tiếng côn trùng. Cuối cùng họ quyết định gặp nhau tại sa mạc. Bầu khí tĩnh mịch của sa mạc về đêm làm họ cảm thấy được cất khỏi gánh nặng lo toan, trở về với cõi lòng và chăm chú lắng nghe. Bỗng một người la to: “Tôi đã nghe thấy”. Nhiều người khác phụ họa: “Chúng tôi cũng đã nghe thấy”. Có người phân tích âm thanh của nó giống như âm thanh của mỗi lần cố gắng sống hoàn thiện. Họ đã tin phục lời bác phu già và nhất là tìm lại được niềm tin.
TRỞ NÊN BÉ NHỎ NGHÈO HÈN
(THỨ TƯ TUẦN 15 TN NĂM CHẴN)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Tư Tuần 15 Thường Niên, năm Chẵn này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa cho kẻ lầm lạc thấy ánh sáng chân lý của Chúa, để họ được trở về nẻo chính đường ngay, xin Chúa ban cho những người xưng mình là Kitô hữu, biết tránh mọi điều bất xứng, và theo đuổi những gì xứng hợp với danh nghĩa của mình.
Trở về nẻo chính đường ngay, là trở về sống công bình, bác ái với
hết mọi người, nhất là, với những kẻ bé nhỏ nghèo hèn, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách các Vua quyển I cho thấy: Hơn bất cứ ai, ngôn sứ luôn bênh vực người bé nhỏ nghèo hèn bị người quyền thế giàu sang áp bức. Câu chuyện vườn nho ông Navót làm nổi bật sứ mạng quan yếu này. Qua câu chuyện này, Thiên Chúa đã xuất hiện như Thiên Chúa của những người bé nhỏ nghèo hèn, như Người sẽ xuất hiện trong Đức Giêsu Kitô. Hỡi tội nhân, hãy rửa tay cho sạch; hỡi kẻ hai lòng, hãy tẩy luyện tâm can; hãy khóc lóc than van, hãy hạ mình xuống trước mặt Chúa. Các ngươi đã kết án, đã giết hại người công chính, và họ đã chẳng cưỡng lại các ngươi.
Trở về nẻo chính đường ngay, là trở về sống niềm tin vào Đức Kitô, Đấng, vì chúng ta, đã trở nên bé nhỏ nghèo hèn, hoàn toàn vâng phục thánh ý Chúa Cha cho đến chết, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Amrôxiô nói: Bạn đã đọc thấy rằng trong Bí Tích Thánh Tẩy, cả ba là nước, máu và thần khí chỉ làm chứng một điều. Nếu bạn lấy đi một trong ba thì không còn Bí Tích Thánh Tẩy nữa. Quả vậy, không có thập giá Chúa Kitô thì nước chẳng qua cũng chỉ là một yếu tố thông thường không mang lại ơn ích nào của bí tích… Đấng đến sau tôi thì quyền thế hơn tôi, tôi không đáng xách dép cho Người; Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần và lửa.
Trở về nẻo chính đường ngay, là trở về sống khiêm nhường, tự hạ để đón nhận lòng xót thương của Chúa, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, ngôn sứ Isaia nói: Cái rìu lại tự cao với kẻ cầm rìu mà chặt, hay cái cưa tự đại với người kéo cưa sao? Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 93, vịnh gia đã cho thấy: Chúa không ruồng rẫy dân Người. Đấng từng gắn đôi tai há lại không nghe được? Đấng nặn thành cặp mắt chẳng lẽ không thấy gì? Đấng sửa trị muôn dân lẽ nào không trừng phạt? Đấng dạy dỗ con người mà chẳng biết gì sao?
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã mặc khải mầu nhiệm Nước Trời cho những người bé mọn. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu, không cho bậc khôn ngoan thông thái biết mầu nhiệm Nước Trời, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha. Chúa Cha đã mặc khải mầu nhiệm Nước Trời cho tất cả mọi người, không trừ một ai, nhưng, chỉ những kẻ bé mọn mới biết mở lòng đón nhận. Hội Thánh của Đức Kitô hằng luôn yêu thương, quan tâm, chăm sóc hết tất cả mọi người, nhất là, những người bé nhỏ nghèo hèn, bị gạt ra bên lề xã hội, vì thế, Hội Thánh nghèo luôn dành ưu tiên cho người nghèo và luôn đứng về phía những người thấp cổ bé miệng, như chính Đức Giêsu hằng luôn yêu thương, bênh vực, bảo vệ những người bé nhỏ nghèo hèn. Chúa cho kẻ lầm lạc thấy ánh sáng chân lý của Chúa, để họ được trở về nẻo chính đường ngay, ước gì chúng ta là những người, xưng mình là Kitô hữu, biết tránh mọi điều bất xứng, và theo đuổi những gì xứng hợp với danh nghĩa của mình. Ước gì ta biết trở nên bé nhỏ nghèo hèn, để ta có thể đón nhận được Mầu Nhiệm Nước Trời, và làm cho hạt giống Nước Trời được lớn mạnh trong ta và trong thế giới hôm nay. Ước gì được như thế!
MỞ MỘT CÁNH CỬA
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
“Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết mầu nhiệm Nước Trời”.
“Để diện kiến Hài Nhi Giêsu, ba nhà đạo sĩ đã phải trả giá cao - một hành trình dài - với những lễ phẩm đắt tiền. Và cuộc sống của họ đã đổi thay khi “Họ rẽ qua đường khác mà về” sau khi gặp Vua Trời, Đấng luôn ‘mở một cánh cửa’ với bất cứ ai!” - Anon.
Kính thưa Anh Chị em,
Không như trường hợp của ba nhà đạo sĩ, Lời Chúa hôm nay cho thấy một điều gì đó hoàn toàn khác! Chúa Giêsu nói, “Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết mầu nhiệm Nước Trời”. Và nếu như thế, Đấng luôn ‘mở một cánh cửa’ với bất cứ ai, xem ra, lại ‘đóng cửa’ với một hạng nào đó? Chúng ta cùng xem xét!
Sự khôn ngoan, kiến thức và hiểu biết là ba trong bảy ơn Chúa Thánh Thần; vì thế, tự nó, không thể là vấn đề! Ở đây, Chúa Giêsu đang nói đến những người mà ‘lòng kiêu hãnh và cái tôi’ của họ quá cao đến nỗi tự cho mình có quyền thẩm định mọi sự. Do đó, những mầu nhiệm của Thiên Chúa bị che khuất khỏi họ, bởi họ đã tập trung trái tim và tâm trí vào bản thân như là ‘điều thiện tối cao!’. Trong “Thiên Chúa và Thế Giới”, Ratzinger viết, “Một sinh vật càng lớn càng muốn khẳng định mình. Nó muốn ngày càng ít phụ thuộc hơn; và do đó, ngày càng trở thành ‘một loại thần thánh’ không cần ai! Đây là cách tự mãn nảy sinh, cái mà chúng ta gọi là tự hào!”. Họ là những người tự đóng mình trước Thiên Chúa, Đấng luôn ‘mở một cánh cửa’ cho những ai khiêm hạ!
Ngày kia, một môn đệ hỏi, “Thưa thầy, tại sao ngày xưa có nhiều người gặp được Thiên Chúa mà ngày nay xem ra không còn những con người như thế?”. Vị thầy đáp, “Vì ngày nay chẳng còn ai chịu cúi mình sâu đến vậy!”. Rồi đây, Chúa Giêsu sẽ chỉ ra ‘chướng ngại’ này - lòng kiêu hãnh và cái tôi. “Ai không hoá nên trẻ thơ, sẽ không vào được Nước Trời!”. Ngay cả khi đã trưởng thành, chúng ta không bao giờ được ngừng trở nên trẻ thơ vốn không phức tạp và luôn phụ thuộc. Ẩn mình sau những chiếc mặt nạ và phát triển những xảo quyệt là một xu hướng được học theo thời gian. Từng chút một, người ta tính toán, viện cớ, để hạn chế lòng quảng đại của mình rồi lạc khỏi sự đơn giản và chính trực. Thất bại trong cuộc sống của chúng ta là do không thành thật, thiếu vắng sự cao quý và lòng trung thành cần thiết để làm những gì Thiên Chúa muốn.
Kính thưa Anh Chị em,
“Nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn!”. Trong cuộc sống, điều quan trọng là bạn và tôi phải thường xuyên suy gẫm xem mình giống những người khôn ngoan và thông thái hơn hay giống những người bé mọn hơn. Mặc dù Thiên Chúa là một mầu nhiệm vô hạn không thể hiểu thấu, nhưng chúng ta phải biết Ngài. Và cách duy nhất để nhận biết Ngài là Ngài đã mạc khải chính mình cho chúng ta trong Con Một Yêu Dấu. Với Con Một của mình, Thiên Chúa đã ‘mở một cánh cửa’ có tên Giêsu. Hãy đi qua Ngài, chiêm ngắm Ngài và nên giống Ngài mỗi ngày bằng cách khiêm tốn ngoan nguỳ như một trẻ thơ bất kể bạn và tôi là ai!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, cửa Giêsu luôn mở nhưng khổ nỗi, nó thường rất hẹp và thấp. Để có thể chui lọt, dạy con biết cúi mình trước Chúa, trước anh chị em con mỗi ngày!”, Amen.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn