TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật IV Mùa Vọng -Năm C

“Bởi đâu tôi được Mẹ Thiên Chúa đến viếng thăm tôi”. (Lc 1, 39-45)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ NĂM TUẦN THÁNH

Thứ ba - 12/04/2022 19:02 |   1628
“Vậy, nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau.” (Ga 13, 14)

14/04/2022
THỨ NĂM TUẦN THÁNH
Thánh lễ Tiệc Ly

 

t5 tuanthanh

Ga 13, 1-15

RỬA CHÂN ĐỂ HIỆP NHẤT
“Vậy, nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau.”
(Ga 13, 14)

Suy niệm: Trong bữa Tiệc Ly, khi lập bí tích Thánh Thể, Chúa Giê-su cầu nguyện cho các môn đệ được hiệp nhất và trước đó, Ngài rửa chân cho họ. Khi biến đổi Bánh và Rượu nên Mình và Máu, Ngài dặn dò các ông: “Hãy làm việc này để nhớ đến Thầy,” khi rửa chân cho các ông Ngài cũng căn dặn như thế: “Anh em hãy làm như Thầy đã làm cho anh em.Đây chắc chắn là những việc thiết yếu nhất mà Ngài muốn trối lại cho các môn đệ. Nhờ tiếp rước Mình và Máu Thánh Ngài mà các môn đệ được nên một với nhau trong Thân Mình mà Ngài là đầu. Nhưng chỉ có thể làm được như thế khi trước tiên các ông biết “rửa chân cho nhau.”

Mời Bạn: Sự hiệp nhất là giá trị sống còn mà cộng đoàn luôn luôn phải trân quý. Nhưng không thể đạt được điều đó nếu mỗi người không biết khiêm tốn để nhận ra giá trị của người anh em mình, cả nơi những người yếu kém nhất. Thế nhưng, thật khó để làm điều đó, bởi vì người ta thích dìm người khác xuống để tôn mình lên và để thoả mãn cái tôi kiêu ngạo của mình. Hành vi ‘thị phạm’ ấn tượng của Chúa ‘cúi xuống rửa chân’ cho chính môn đệ của Ngài là lời nhắc nhở rằng khiêm tốn phục vụ là đòi hỏi khẩn thiết để có được hiệp nhất và dù khó, đó là điều có thể thực hiện được.

Sống Lời Chúa: Thay vì nói xấu người khác, bạn tập khám phá những ưu điểm của nhau.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho chúng con bước theo Chúa trên con đường thập giá, biết hy sinh gạt bỏ những chướng ngại, nối kết lại những khoảng cách với anh chị em, trong khiêm tốn, yêu thương và nhiệt tình phục vụ. Amen.

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ NĂM TUẦN THÁNH

Ca nhập lễ

Chúng ta phải được vinh dự nơi Thập giá Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, Người là sự cứu thoát, sự sống lại của chúng ta, nhờ Người chúng ta được cứu độ và được giải thoát

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, trong bữa tiệc ly trọng đại, trước ngày tự hiến thân chịu khổ hình, Ðức Giêsu đã trối cho Hội Thánh một hy lễ mới muôn đời tồn tại làm bằng chứng tình thương của Người. Chiều nay, chúng con đến tham dự yến tiệc cực thánh, như lời Người truyền dạy, xin Chúa cho tất cả chúng con được tràn đầy tình yêu và sức sống viên mãn của Người. Người là Thiên Chúa hằng sống và hiển trị cùng Chúa, hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời.

Bài Ðọc I: Xh 12, 1-8. 11-14

“Những chỉ thị về bữa Tiệc Vượt qua”.

Trích sách Xuất Hành.

Trong những ngày ấy, Chúa phán cùng Môsê và Aaron ở đất Ai-cập rằng: Tháng này các ngươi phải kể là tháng đầu năm, tháng thứ nhất. Hãy nói với toàn thể cộng đồng con cái Israel rằng: “Mùng mười tháng này, ai nấy phải bắt một chiên con, mỗi gia đình, mỗi nhà một con. Nếu nhà ít người, không ăn hết một con chiên, thì phải mời người láng giềng đến nhà cho đủ số người để ăn một con chiên. Chiên đó không được có tật gì, phải là chiên đực, được một năm. Có bắt dê con cũng phải làm như thế. Vậy phải để dành cho đến ngày mười bốn tháng này, rồi vào lúc chập tối, toàn thể cộng đồng con cái Israel sẽ giết nó, lấy máu bôi lên khung cửa những nhà có ăn thịt chiên. Ðêm ấy sẽ ăn thịt nướng với bánh không men và rau đắng. Phải ăn như thế này: Phải thắt lưng, chân đi dép, tay cầm gậy và ăn vội vã: vì đó là ngày Vượt Qua của Chúa. Ðêm ấy Ta sẽ đi qua xứ Ai-cập, sẽ giết các con đầu lòng trong xứ Ai-cập, từ loài người cho đến súc vật, và Ta sẽ trừng phạt chư thần xứ Ai-cập: vì Ta là Chúa. Máu bôi trên nhà các ngươi ở, sẽ là dấu hiệu; và khi thấy máu, Ta sẽ đi qua mà tha cho các ngươi, và các ngươi sẽ không bị tai ương tác hại khi Ta giáng hoạ trên xứ Ai-cập. Các ngươi hãy ghi nhớ ngày ấy, làm lễ tưởng niệm, và phải mừng ngày đó trọng thể kính Thiên Chúa. Các ngươi sẽ lập lễ này để mừng vĩnh viễn muôn đời”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 115, 12-13. 15-16bc. 17-18

Ðáp: Chén chúc tụng là sự thông hiệp Máu Chúa Kitô .

Xướng: Tôi lấy gì dâng lại cho Chúa để đền đáp những điều Ngài ban tặng cho tôi? Tôi sẽ lãnh chén cứu độ, và tôi sẽ kêu cầu danh Chúa.

Xướng: Trước mặt Chúa, thật là quý hoá cái chết của những bậc thánh nhân Ngài. Con là tôi tớ Ngài, con trai của nữ tỳ Ngài, Ngài đã bẽ gãy xiềng xích cho con.

Xướng: Con sẽ hiến dâng Chúa lời ca ngợi làm sinh lễ, và con sẽ kêu cầu danh Chúa. Con sẽ giữ trọn lời khấn xin cùng Chúa, trước mặt toàn thể dân Ngài.

Bài Ðọc II: 1 Cr 11, 23-26

“Mỗi khi anh em ăn và uống, anh em loan truyền việc Chúa chịu chết”.

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Cô-rintô.

Anh em thân mến, phần tôi, tôi đã lãnh nhận nơi Chúa điều mà tôi đã truyền lại cho anh em, là Chúa Giêsu trong đêm bị nộp, Người cầm lấy bánh và tạ ơn, bẻ ra và phán: “Các con hãy lãnh nhận mà ăn, này là Mình Ta, sẽ bị nộp vì các con: Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Ta. Cùng một thể thức ấy, sau bữa ăn tối, Người cầm lấy chén, và phán: “Chén này là Tân ước trong Máu Ta; mỗi khi các con uống, các con hãy làm việc này mà nhớ đến Ta”. Vì mỗi khi anh em ăn bánh và uống chén này, anh em loan truyền việc Chúa chịu chết, cho tới khi Chúa lại đến”.

Ðó là lời Chúa.

Câu Xướng Trước Phúc Âm

Chúa phán: “Thầy ban cho các con một giới răn mới, là các con hãy yêu thương nhau, như Thầy đã yêu thương các con”.

PHÚC ÂM: Ga 13, 1-15

“Ngài yêu thương họ đến cùng”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Trước ngày Lễ Vượt Qua, Chúa Giêsu biết đã đến giờ Mình phải bỏ thế gian mà về cùng Chúa Cha, Người vốn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn đang ở thế gian, thì đã yêu thương họ đến cùng. Sau bữa ăn tối, ma quỷ gieo vào lòng Giuđa Iscariô, con Simon, ý định nộp Người. Người biết rằng Chúa Cha đã trao phó mọi sự trong tay mình, và vì Người bởi Thiên Chúa mà đến và sẽ trở về cùng Thiên Chúa. Người chỗi dậy, cởi áo, lấy khăn thắt lưng, rồi đổ nước vào chậu; Người liền rửa chân cho các môn đệ và lấy khăn thắt lưng mà lau. Vậy Người đến chỗ Simon Phêrô, ông này thưa Người rằng: “Lạy Thầy, Thầy định rửa chân cho con ư?” Chúa Giêsu đáp: “Việc Thầy làm bây giờ con chưa hiểu, nhưng sau sẽ hiểu”. Phêrô thưa lại: “Không đời nào Thầy sẽ rửa chân cho con”. Chúa Giêsu bảo: “Nếu Thầy không rửa chân cho con, con sẽ không được dự phần với Thầy”. Phêrô liền thưa: “Vậy xin Thầy hãy rửa không những chân con, mà cả tay và đầu nữa”. Chúa Giêsu nói: “Kẻ mới tắm rồi chỉ cần rửa chân, vì cả mình đã sạch. Tuy các con đã sạch, nhưng không phải hết thảy đâu”. Vì Người biết ai sẽ nộp Người nên mới nói: “Không phải tất cả các con đều sạch đâu”.

Sau khi đã rửa chân cho các ông, Người mặc áo lại, và khi đã trở về chỗ cũ, Người nói: “Các con có hiểu biết việc Thầy vừa làm cho các con chăng? Các con gọi Ta là Thầy và là Chúa thì phải lắm, vì đúng thật Thầy như vậy. Vậy nếu Ta là Chúa và là Thầy mà còn rửa chân cho các con, thì các con cũng phải rửa chân cho nhau. Vì Thầy đã làm gương cho các con để các con cũng bắt chước mà làm như Thầy đã làm cho các con”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, xin thương giúp cộng đoàn tín hữu chúng con, cử hành thánh lễ này cho xứng đáng. Vì mỗi khi chúng con dâng lễ tưởng niệm cuộc khổ hình của Ðức Ki-tô là chúng con được hưởng ơn cứu chuộc của Người. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.

Lời tiền tụng Thánh Thể I

Ca hiệp lễ

Chúa phán: “Này là mình Ta, sẽ bị nộp vì các con, chén này là Tân Ước trong Máu Ta, mỗi khi các con uống, các con hãy làm việc này mà nhớ đến Ta”

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Thiên Chúa toàn năng và nhân hậu, chiều nay chúng con đã được bổ sức tại bàn tiệc của Ðức Ki-tô, mai ngày, xin Chúa cũng đón nhận chúng con vào dự tiệc muôn đời trong nước Chúa. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

ĐỈNH CAO CỦA MẦU NHIỆM CỨU ĐỘ LÀ TÌNH YÊU

LỄ TIỆC LY (Ga 13, 1 – 15)
Giuse Vinhsơn Ngọc Biển SSP

Trong cuộc sống, nơi các gia đình, nhất là văn phong của Việt Nam, chúng ta rất coi trọng bữa ăn. Nơi bữa ăn, niềm vui, nỗi buồn, thành công hay thất bại, thường hay được giải quyết. Có những bữa ăn để chia tay; có những bữa ăn để lên đường. Chia tay hoặc lên đường thường hay để lại nhiều kỷ niệm nơi người đi và kẻ ở!

Hôm nay, Đức Giêsu quy tụ các Tông đồ là những người thân tín với Ngài trong suốt chặng đường rong ruổi loan báo Tin Mừng. Ngài quy tụ họ, để trao lại cho họ một tặng phẩm thần linh là Bí tích Thánh Thể và truyền cho các ông hãy làm việc này mà tưởng nhớ đến Ngài. Qua đó, như một sự hiện hữu sau khi chết, để khi còn sống, Đức Giêsu ở cùng với các ông thế nào, thì ít ngày nữa thôi, Ngài cũng hiện diện và ở lại với các ông cách vô hình nhưng trọn vẹn nơi Bí tích cao trọng là chính Thánh Thể Ngài. Mặt khác, qua bữa tiệc này, phần cuối cùng của bữa tiệc, Đức Giêsu hành động và trăng trối những lời tâm huyết để xây dựng cộng đoàn Giáo Hội đó là: “Luật yêu thương”.

1. Một tặng phẩm cao quý được trao tặng

Nếu trong cuộc sống, hai người yêu nhau, họ thường có những lời lẽ chân tình, ấm áp để thể hiện tình yêu của mình cho người mình yêu. Khi đi xa, người ta hay trao tặng cho nhau những kỷ vật trân quý, để dù xa mặt chứ lòng thì không. Qua món quà đó, với người đón nhận thì tặng vật đó không chỉ đơn thuần là một kỷ niệm, nhưng nó còn là sự hiện hữu của chính người tặng quà.

Cũng vậy, khi Đức Giêsu biết “giờ” của mình sắp trở về với Thiên Chúa Cha, nên Ngài đã yêu thương họ đến cùng khi trao ban chính thân mình làm của nuôi sống môn sinh.

Chiều hôm nay, chúng ta kỷ niệm việc Đức Giêsu lập Bí tích Thánh Thể. Đây là Bí tích cao trọng nhất trong 7 Bí tích. Cao trọng bởi vì qua Bí tích này, Đức Giêsu hiến dâng thân mình làm của ăn của uống để nuôi sống nhân loại và ở cùng chúng ta mọi ngày cho đến tận thế. Ngài yêu thương và yêu hết mình. Yêu đến nỗi bằng lòng chịu chết để miễn sao người mình yêu được hạnh phúc.

Thật vậy, Ngài đã trao ban chính Thân Mình làm bảo vật, để mỗi khi các Tông đồ cũng như những người tin, cử hành và tưởng nhớ, thì Ngài hiện diện cách trực tiếp nơi mầu nhiệm cử hành. Khi đó, Đức Giêsu trở nên đồng hình đồng dạng với người đón nhận, để từ đây, trong ta có Chúa và trong Chúa có ta. Ôi, còn gì cao quý và hạnh phúc cho bằng ta được thông phần vào bản tính Thiên Chúa với Đấng là Thiên Chúa nhưng lại chia sẻ thân phận con người với chúng ta!

Lời cầu nguyện của Đức Giêsu với Chúa Cha làm toát lên đặc tính kỳ diệu này:“ ... như, lạy Cha, Cha ở trong con và con ở trong Cha để họ cũng ở trong chúng ta. Như vậy, thế gian sẽ tin rằng Cha đã sai con” (Ga 17,21). Giáo Hội tiếp diễn ý nghĩa hiệp thông với mọi thành phần khi đã liên kết với Đức Giêsu, qua Kinh Tiền Tụng Thánh Thể: “Chúng con nài xin Chúa cho chúng con khi thông phần Mình và Máu Đức Kitô, được quy tụ nên một nhờ Chúa Thánh Thần”.

Qua Bí tích này, mỗi người được hiệp thông trọn vẹn với Thiên Chúa thông qua bản thể Đức Giêsu trong Bí tích Thánh Thể, đồng thời cũng được liên kết chặt chẽ với nhau trong cùng một thân thể.

2. Một dấu tích sống động được tiếp diễn

Sau khi Chúa Giêsu thiết lập Bí tích Thánh Thể, ngài đã thiết lập Bí tích Truyền Chức liền sau đó như một sự liên hệ, liền mạch và mật thiết với nhau. Đúng thế, không thể có Thánh Thể nếu không có người cử hành Thánh Thể. Vì thế, Đức Giêsu đã trao ban thừa tác vụ đặc biệt cho các Tông đồ, để sau này, các ông sẽ đảm trách những việc làm như Đức Giêsu vừa làm cho đến ngày tận thế.

Thoạt mới nghe, chúng ta dễ tưởng lầm là Bí tích này chỉ có liên hệ hay dành riêng cho các linh mục? Nhưng không! Bí tích này liên hệ chặt chẽ với cộng đoàn, bởi vì Bí tích này thuộc về nhóm Bí tích xây dựng cộng đoàn.

Thật thế, chức vụ linh mục không phải cho bản thân mình, vì các ngài không thể tha tội cho mình, các ngài cũng không thể ban phát các Bí tích cho mình. Vì thế, linh mục là của mọi người, cho mọi người và vì mọi người.

Nếu Đức Giêsu trước kia đã đến để cho con chiên được sống dồi dào, thì ngày nay các linh mục cũng được trao ban trách vụ như thế. Ôi huyền nhiệm và cao quý vô lường! Qua Bí tích Truyền Chức, Đức Giêsu hiện diện cách trực tiếp khi các linh mục cử hành phụng vụ trong vai trò đại diện cho Đức Giêsu là Đầu của thân thể. Và, như thế, mỗi người chúng ta luôn được các ngài chăm sóc, nên không bị rơi vào tình cảnh bơ vơ, mồ côi vì không người chăn dắt. Các ngài sẽ thay mặt Chúa, thi hành việc của Chúa trong vai trò lãnh đạo, phục vụ và thánh hóa vì tình yêu.

3. Một lời trăng trối tâm huyết muôn đời nhớ mãi

Cũng chiều hôm nay, mỗi chúng ta quây quần nơi đây, để nghe đọc lại di ngôn và lệnh truyền của Đức Giêsu về tình yêu. Lệnh truyền này mang tính khẩn trọng, người môn đệ phải có thái độ mau mắn thi hành. Vì thế, đòi hỏi một sự bất khả từ, bởi lẽ đây là điểm sáng, là cốt lõi, là bản chất thiết yếu của người mang danh Đức Kitô trong mình.

Thật vậy, Đức Giêsu không chỉ trao ban chính Thân Mình để nuôi sống nhân loại, mà Ngài còn dạy cho các Tông đồ bài học về tình yêu, để đưa các ông vào quỹ đạo của chính Ngài là “yêu và yêu đến cùng”.

Ngài nói: “Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em” (Ga 13, 34). Yêu như Thầy là yêu như thế nào? Thưa yêu như Thầy chính là trở thành người tôi tớ phục vụ, là chấp nhận chết cho người khác được sống. Không những dạy các ông bằng lời, mà Ngài còn làm gương cho các ông noi theo. Vì thế, ngay lập tức, Ngài đứng lên, cởi áo choàng, thắt lưng, lấy nước rửa chân cho từng Tông đồ trước sự ngỡ ngàng của các ông. Ngỡ ngàng là phải, vì hành vi rửa chân là việc làm của người nô lệ dành cho ông chủ. Nhưng hôm nay, Đức Giêsu đã làm đảo lộn vai trò và vị trí khi tự làm những việc dành cho người hầu hạ, và các Tông đồ trở nên những ông chủ.

Sau khi đã rửa chân cho các ông, Đức Giêsu nói tiếp: “Vậy, nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau. Thầy đã nêu gương cho anh em, để anh em cũng làm như Thầy đã làm cho anh em” (Ga 13, 14-15). Qua hành động rửa chân cho các Tông đồ, Đức Giêsu để lại cho các ông bài học về đức khiêm nhường và phục vụ. Tuy nhiên, để thực hiện được hai nhân đức này thì cần phải có tình yêu làm động lực.

Tình yêu thương được hiện lên như một ngọn hải đăng giữa biển khơi tăm tối, giúp cho mọi người nhận ra đường để đi và đi đến nơi an toàn. Vì thế Đức Giêsu đã dạy cho các ông biết trước viễn cảnh trong tương lai khi nói: “… mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy: là anh em có lòng yêu thương nhau” (Ga 13, 35).

4. Sống linh đạo Thánh Thể và thực hiện lời trăn trối của Đức Giêsu

Thánh Phaolô nói: “Thật vậy, cho tới ngày Chúa đến, mỗi lần ăn Bánh và uống Chén này, là anh em loan truyền Chúa đã chịu chết” (1 Cr 11, 26).

Là người Kitô hữu, chúng ta tin Chúa, yêu Chúa và đều mong muốn được ơn cứu độ, thì không có lẽ gì chúng ta không sống linh đạo Bí tích này.

Nếu muôn ngàn hạt lúa kết thành tấm bánh, bao trái nho ép thành chén rượu, tượng trưng cho sự hiệp nhất của con cái Chúa, thì mỗi người chúng ta cũng phải hiệp nhất với nhau như vậy.

Muốn được như thế, tinh thần sống mầu nhiệm tự hủy của hạt lúa, trái nho luôn mời gọi và thôi thúc chúng ta thi hành.

Trong đời sống gia đình, người chồng phải là người chồng mẫu mực, sẵn sàng hy sinh gánh vác vì tình yêu với vợ và các con. Người vợ hãy hết lòng lo cho con cái, chăm lo cho chồng và con tử tế. Con cái biết ngoan ngoãn nghe lời cha mẹ… Làm được như thế, ấy là chúng ta đang thực hiện di ngôn của Đức Giêsu trong tinh thần hy sinh và phục vụ.

Nếu không yêu thương nhau, thì chẳng khác chi hạt lúa mì trơ trọi một mình, không sinh hoa trái. Nhưng yêu thương những người lân cận với mình thôi thì chưa đủ, mà phải yêu thương hết mọi người như Đức Giêsu đã yêu. Ngài đã không loại trừ Giuđa là kẻ rồi đây sẽ bán mình; không bỏ lại Phêrô là người sẽ thề sống thề chết không biết mình; không lên án và trách móc những người hại mình, mà: “Lạy Chúa, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm” (Lc 23, 34)

Mong sao sứ điệp Lời Chúa hôm nay luôn ở bên tai, qua hành động và trong trái tim của chúng ta, để chúng ta yêu và yêu không giới hạn như Đức Giêsu.

Lạy Chúa Giêsu, chúng con xin tạ ơn Chúa đã để lại cho chúng con Bí tích kỳ diệu là chính Thánh Thể Chúa làm của ăn của uống cho mỗi chúng con. Xin cho chúng con biết yêu mến, tin tưởng và mau mắn loan truyền cho tới khi Chúa đến trong vinh quang. Xin cũng cho mọi suy nghĩ và hành động của chúng con được tình yêu làm căn cốt và thúc đẩy, để như Chúa, chúng con yêu rồi mới làm. Amen.
 

PHỤC VỤ HAY DỊCH VỤ?

(Thứ Năm Tuần Thánh) Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột

Thứ Năm Tuần Thánh lại đến, Giáo hội kính nhớ việc Chúa Giêsu lập Bí tích Thánh Thể và chức Tư Tế thừa tác. Trong Thánh lễ hôm nay, Thánh Lễ Tiệc Ly thì có cử hành lại việc Chúa Giêsu rửa chân cho các môn đệ. Chắc chắn có mối liên hệ mật thiết, thậm chí có mối tương quan biện chứng giữa ba việc Chúa Giêsu làm ở trên ngay trong cái đêm mà Người biết đã đến giờ Người sắp từ bỏ thế gian mà về cùng Chúa Cha (x.Ga 13,1). Xin có một cái nhìn về việc Chúa Giêsu rửa chân cho các môn đệ, đặc biệt với lời dạy của Người sau khi lập Bí tích Thánh Thể và sau khi cúi xuống rửa chân cho các môn sinh: “Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy” (Lc 22,19); “Vậy nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau” (Ga 13,14).

Rửa chân cho ai đó là làm công việc phục dịch trong tư cách của một người tôi tớ, một người nô lệ. Đây đích thực là sự phục vụ. Người ta đã dùng động từ phục vụ để chỉ người nô lệ, người tôi tớ, người hầu bàn… (servus). Chúa Giêsu đã từng nói rằng Người đến thế gian này không phải để được phục vụ mà để phục vụ và hiến dâng mạng sống làm giá chuộc cho nhiều người (x.Mt 20,28). Đêm Tiệc Ly, chính Người cũng khẳng định với các môn đệ rằng “bấy lâu nay Người ở giữa họ như kẻ hầu bàn (x.Lc 22,27). Đã là người phục vụ thì luôn lấy sự sống và hạnh phúc của người mình phục vụ làm mục đích nhắm. Không chỉ làm người tôi tớ cách vô vị lợi, người phục vụ còn xác tín việc phục vụ chính là lẽ sống của mình đến độ sẵn sàng hiến dâng mạng sống vì người mình phục vụ. Hình ảnh một vài cung nữ hay quan thái giám tận tụy trong cung đình thời quân chủ chuyên chế xưa qua các thước phim ảnh cho chúng ta hình dung động thái phục vụ cách khá rõ nét.

Tuy nhiên trong thực tiễn xưa lẫn nay vẫn có đó sự nhập nhằng giữa việc làm phục vụ và việc làm dịch vụ. Xét về hình thức bên ngoài thì cả hai đều làm những việc làm phục dịch, hầu hạ tha nhân cách tận tụy vì lợi ích hay ý thích của người được hầu hạ, phục dịch. Xem xét mục đích nhắm cũng như cái giá đắt phải trả thì chúng ta có thể phân biệt chúng. Mục đích của người làm dịch vụ có thể có nhiều nhưng luôn có đó sự thật không thể phủ nhận đó là vì lợi nhuận và người làm dịch vụ không bao giờ chấp nhận bị thiệt đến mạng sống của mình.

“Này là Mình Thầy sẽ bị nộp vì anh em”. Khi ban Thánh Thể là Chúa Giêsu quyết định dứt khoát hiến dâng mạng sống mình để gánh lấy hậu quả tội lỗi nhân gian. “Này là Máu Thầy, Máu giáo ước mới đổ ra cho anh em và nhiều người được tha tội”. Khi hiệp thông với Máu châu báu Người tặng ban, chúng ta được giao hòa với Thiên Chúa và qua đó tội lỗi được thứ tha. Cũng đêm Tiệc ly, Chúa Giêsu đã cụ thể hóa tình yêu dâng hiến đến cùng này vì người mình yêu bằng việc phục vụ các môn đồ như là người tôi tớ qua việc rửa chân cho các vị.

Lời truyền dạy: “Hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy” không dừng lại ở việc cử hành bí tích nhưng là sống nội hàm của bí tích tình yêu. Khi thông hiệp với Thánh Thể Chúa Kitô, ước gì chúng ta hãy dùng chính máu thịt của mình để sống tình liên đới với nhau cho đến cùng. Bí tích Thánh Thể thôi thúc chúng ta không chỉ nỗ lực gánh lấy hậu quả tội lỗi của nhau mà còn giúp nhau ngày càng nên thanh sạch, ngày càng được sống và sống dồi dào.

Lời truyền dạy: “Các con phải rửa chân cho nhau” là mệnh lệnh. Đã là môn đệ Chúa Kitô thì phải cụ thể hóa đạo yêu thương bằng hành vi phục vụ. Để có thể tuân giữ mệnh lệnh này thiết tưởng không gì hơn hãy noi gương Chúa Giêsu “cởi áo ra” và “cúi xuống”. Không thể nói là phục vụ nếu chúng ta còn quá bám víu vào vai vị hay chức tước của mình. Để rửa chân cho các môn đệ, Chúa Giêsu đã tự hủy vai vị là Chúa và là Thầy của mình. Cũng không thể nói là phục vụ nếu chúng ta cứ còn mãi đứng hay ngồi bệ vệ trên ngai hay ghế cao. Đứng hay ngồi trên ghế cao thì chỉ có thể rửa tay hay đầu mà không thể rửa chân cho nhau.

Tin Mừng thứ tư ghi rằng động cơ của việc Chúa Giêsu rửa chân cho các môn đệ là vì “Người vốn yêu thương những kẻ thuộc về Người và Người muốn yêu thương họ đến cùng” (x.Ga 13,1). Như thế có thể nói rằng khi phục vụ nhau là chúng ta sống nội hàm mầu nhiệm Thánh Thể Chúa Kitô. Rất có thể nhiều khi chúng ta những lầm tưởng rằng mình đã và đang phục vụ nhau nhưng thực ra mình chỉ làm dịch vụ không hơn không kém. Ngoài ra xin đừng quên rằng đối tượng của sự phục vụ là con người mà nhiều khi chúng ta chỉ phục vụ chương trình, kế hoạch hay công trình nào đó của chúng ta mà không phải là con người. Đây là điều mà chính Hồng Y Raniero Cantalamessa đã nhắc nhủ giáo triều Rôma trong bài giảng thứ năm dịp tĩnh tâm mùa chay năm 2022 này.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây