TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật II Mùa Chay -Năm C

“Ðang khi cầu nguyện, diện mạo Người biến đổi khác thường”. (Lc 9,28b-36)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ SÁU TUẦN 2 MÙA CHAY

Thứ sáu - 14/03/2025 14:55 |   26
“Thế là chúng bắt lấy cậu, tống ra khỏi vườn nho và giết đi.” (Mt 21, 33-43.45-46)

21/03/2025
Thứ sáu tuần 2 mùa chay

t6 t2 MC

Mt 21,33-43.45-46


loại trừ CÁI ác NƠI con người
“Thế là chúng bắt lấy cậu, tống ra khỏi vườn nho và giết đi.” (Mt 21, 33-43.45-46)

Suy niệm: Tính tham lam và ganh ghét làm cho con người hành xử cách độc ác, đến nỗi sẵn sàng giết nhau để chiếm đoạt tài sản vốn không là của mình. Ta nhận ra điều đó nơi đám tá điền vườn nho trong dụ ngôn. Họ tự biến mình thành ông chủ vườn nho, quên rằng mình chỉ là người làm thuê, có bổn phận nộp hoa lợi vụ mùa cho ông chủ. Giới lãnh đạo Do Thái giáo ngày xưa đã hành xử như thế khi coi Dân Chúa, qua hình ảnh vườn nho, như của riêng mình, tự tung tự tác bách hại các ngôn sứ được sai đến, cuối cùng, giết chết chính Con Một Thiên Chúa là Đức Giê-su Ki-tô. Thủ đoạn ấy có thể tái diễn nơi cuộc đời mỗi người, khi ta quên thân phận quản lý của mình, cứ tự biến mình thành chủ nhân những gì mình có trong đời: sự sống, gia sản, con cái, tài năng, chức vụ… và khi ấy, nhiều điều tồi tệ xảy ra do ta đảo ngược vị trí, mối tương quan thật sự giữa mình với Chúa.

Mời Bạn: “Nghe những dụ ngôn Người kể, các thượng tế và người Pha-ri-sêu hiểu là Người nói về họ.” Còn bạn hôm nay, bạn hiểu Người nói về ai? Suy gẫm dụ ngôn này, bạn nhận ra lòng vô ơn “không nhận ra mọi sự là ân huệ Chúa ban tặng” là nguồn gốc mọi sự dữ đời bạn.

Sống Lời Chúa: Tinh thần của Năm Thánh và mùa Chay thánh thúc đẩy tôi sống đức tin cách tích cực, nhiệt thành hơn, vì hiểu rằng Chúa là Ân nhân lớn nhất đời tôi.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, ước gì khi suy ngắm Chúa bị đối xử cách bất công, con quyết loại trừ mọi lời nói, việc làm gây chia rẽ, nhưng biết sống hiền hoà, nhẫn nại, hầu mang lại hoà hợp, yêu thương cho mọi người chung quanh. Amen.

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Thứ sáu tuần 2 mùa chay

Ca nhập lễ

Lạy Chúa, tôi tìm đến nương nhờ Chúa, xin đừng để tôi muôn đời tủi hổ, xin dẫn dắt tôi xa lưới dò người ta ngầm trương ra để hại tôi, vì Chúa là chỗ tôi nương thân.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Thiên Chúa toàn năng, xin cho chúng con biết thành tâm sám hối trong suốt cả Mùa Chay thánh này, để tâm hồn được trở nên trong sạch và đổi mới mà đón mừmg đại lễ Vượt Qua. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: St 37, 3-4. 12-13a. 17b-28

“Này thằng chiêm bao đến kia rồi, anh em hãy lại đây, chúng ta bắt giết nó”.

Trích sách Sáng Thế.

Ít-ra-en mến thương Giu-se hơn mọi đứa con khác, vì ông sinh ra Giu-se trong lúc tuổi già. Ông may cho Giu-se một chiếc áo nhiều mầu. Các anh của Giu-se thấy cha mình thương Giu-se hơn mọi đứa con, nên sinh lòng ghen ghét và không thể nói chuyện thân mật với Giu-se.

Khi các anh Giu-se đi chăn những đoàn chiên của cha mình tại Si-khem, thì Ít-ra-en nói với Giu-se: “Có phải các anh con đang chăn chiên ở Si-khem không? Con hãy lại đây, cha sai con đi tìm các anh con”.

Giu-se đi tìm các anh mình và gặp các anh tại Ðô-than. Khi các anh thấy Giu-se từ đằng xa tiến lại gần, họ liền âm mưu tìm cách giết Giu-se. Họ nói với nhau rằng: “Này thằng chiêm bao đến kia rồi, anh em hãy lại đây, chúng ta bắt giết nó, ném xác nó xuống một cái giếng cạn và nói nó bị thú dữ ăn thịt, rồi xem các điềm chiêm bao của nó sẽ ra sao?”

Rưu-vên nghe nói thế, liền định cứu Giu-se khỏi tay anh em, nên nói rằng: “Chúng ta đừng giết nó, đừng làm đổ máu, song ném nó xuống giếng nơi hoang vu này, và như thế, tay các em không phải vấy máu”. Rưu-vên nói như thế, vì có ý muốn cứu Giu-se khỏi tay các anh em, để đem Giu-se về cho cha mình. Khi Giu-se vừa đến gần, các anh liền cởi áo dài Giu-se đang mặc, và bắt ném xuống giếng cạn.

Ðang khi các ông ngồi ăn bánh, thì thấy một đoàn người Ít-ma-ên từ Ga-la-át tiến về Ai-cập, các con lạc đà của họ chở đầy hương liệu, nhựa thơm và dầu thơm. Giu-đa nói với các anh em rằng: “Chúng ta giết em chúng ta và giấu máu nó đi, thì có ích lợi gì? Tốt hơn là chúng ta đem bán nó cho người Ít-ma-ên và tay chúng ta không phải vấy máu, vì Giu-se là em ruột thịt chúng ta”. Các anh em nghe theo lời Giu-đa, nên khi các người lái buôn từ Ma-đi-an đi ngang qua đó, các ông kéo Giu-se lên khỏi giếng và đem bán cho các người Ít-ma-ên với giá hai mươi đồng bạc, và họ dẫn Giu-se sang Ai-cập.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 104, 16-17. 18-19. 20-21

Ðáp: Các ngươi hãy nhớ lại những điều kỳ diệu Chúa đã làm

Xướng: Chúa đã gọi cảnh cơ hàn về trên đất nước, và rút đi mọi sự nâng đỡ bằng cơm bánh. Ngài đã sai một người đi trước họ: Giuse đã bị bán để làm nô lệ.

Xướng: Thiên hạ đã lấy xiềng để trói chân người, và cổ người bị cột bằng xích sắt, cho tới khi ứng nghiệm lời tiên đoán của người, lời của Chúa đã biện minh cho người.

Xướng:Vua đã sai cởi trói cho người, Chúa của chư dân cũng đã giải phóng người. Vua đã tôn người làm chủ của mình, và làm chúa trên toàn diện lãnh thổ.

Câu Xướng Trước Phúc Âm

Hôm nay các ngươi đừng cứng lòng, nhưng hãy nghe lời Chúa phán.

Phúc Âm: Mt 21, 33-43. 45-46

“Ðứa con thừa tự kia rồi, nào anh em, chúng ta hãy giết nó”.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Mát-thêu.

Khi ấy, Chúa Giê-su phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: “Các ông hãy nghe dụ ngôn này: Có ông chủ nhà kia trồng được một vườn nho. Ông rào dậu chung quanh, đào hầm ép rượu và xây tháp canh; đoạn ông cho tá điền thuê, rồi đi phương xa. Ðến mùa nho, ông sai đầy tớ đến nhà tá điền để thu phần hoa lợi. Nhưng những người làm vườn nho bắt các đầy tớ ông: đánh đứa này, giết đứa kia và ném đá đứa khác. Chủ lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước, nhưng họ cũng xử với chúng như vậy. Sau cùng chủ sai chính con trai mình đến với họ, vì nghĩ rằng: Họ sẽ kính nể con trai mình. Nhưng bọn làm vườn vừa thấy con trai ông chủ liền bảo nhau: “Ðứa con thừa tự kia rồi: Nào anh em! Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó”. Rồi họ bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết. Vậy khi chủ về, ông sẽ xử trí với bọn họ thế nào? Các ông trả lời: “Ông sẽ tru diệt bọn hung ác đó và sẽ cho người khác thuê vườn nho để cứ mùa nộp phần hoa lợi”. Chúa Giê-su phán: “Các ông chưa bao giờ đọc thấy trong Kinh Thánh sao:

“Chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc; đó là việc Chúa làm và là việc lạ lùng trước mắt chúng ta?” Bởi vậy, Ta bảo các ông: Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái”.

Các Thượng tế và biệt phái nghe dụ ngôn đó, thì hiểu Người ám chỉ về mình. Họ liền tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì thiên hạ đều tôn Người là Tiên tri.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Thiên Chúa từ bi, xin dọn lòng chúng con cử hành lễ tế này cho phải đạo, và giúp chúng con lấy đức tin kèm theo việc làm để sống mầu nhiệm thánh. Chúng con cầu xin…

Lời tiền tụng mùa chay

Ca hiệp lễ

Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta, và đã sai Con Ngài tới đền thay vì tội lỗi chúng ta.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, chúng con vừa lãnh nhận Mình và Máu Thánh Ðức Ki-tô là bảo chứng ơn cứu độ muôn đời. Xin giúp chúng con vững bước trên con đường đi tới Chúa, để mai ngày được hưởng phúc trường sinh. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

ĐỨC GIÊ-SU – ĐẤNG KIỆN TOÀN YÊU THƯƠNG
Lm. Antôn Trần Văn Phú

Lời Chúa ngày hôm nay diễn tả cho chúng ta thấy kế hoạch cứu độ đầy yêu thương của Thiên Chúa được kiện toàn nơi Đức Giê-su Ki-tô. Sau khi A-dam, vì đam mê quyền lực và danh vọng, phạm tội bất phục tùng Thiên Chúa. Con người đánh mất đi tình bạn hữu với Thiên Chúa, và quay mặt lại với Thiên Chúa trong tội ác của mình. Tội ác trở thành một thế lực luôn theo đuổi và tìm cách thống trị con người yếu đuối.

Điều nay được diễn tả nơi câu chuyện của ông Giu-se trong Bài đọc I. Vì lòng ghen ghét, vì đam mê quyền lực và danh vọng, những người anh của Giu-se tìm cách thủ tiêu ông. Nhưng bàn tay của Thiên Chúa đã can thiệp kịp thời nên đã không dẫn đến việc huynh đệ đổ máu tương tàn. Thiên Chúa đã biến sự ác thành sự lành. Thiên Chúa dùng chính Giu-se, người mà bị anh em mình tìm cách loại bỏ, trở thành người cứu Is-ra-en khỏi nạn đói, khỏi cảnh diệt vong.

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giê-su dùng hình ảnh dụ ngôn về ông chủ vườn nho và các tá điền để cho chúng ta thấy một Thiên Chúa nhân từ trong kế hoạch đầy yêu thương của Ngài đối với nhân loại tội lỗi. Ông chủ vườn nho là hình ảnh Chúa Cha nhân từ. Ngài chăm sóc con người rất là chu đáo. Con người chẳng còn thiếu thứ gì cả. Thế nhưng nhân loại không bằng lòng với những gì Chúa ban, lại chạy theo những đam mê quyền lực và danh vọng nên đã quay lại chống đối Thiên Chúa.

Thiên Chúa, vì yêu thương nhân loại, đã không đành nhìn cảnh con người phải quần quại trong bùn lầy của tội ác. Ngài đã sai các đầy tớ là các ngôn sứ đến với nhân loại tội lỗi để kêu gọi con người bỏ đường gian ác mà quay trở về với Thiên Chúa. Thế nhưng con người chẳng những không bỏ đường tội lỗi mà trái lại còn ném đá, đánh đập và thủ tiêu các ngôn sứ của Chúa.

Cuối cùng, Thiên Chúa đã sai chính Con Một duy nhất của Ngài là Đức Giê-su Ki-tô đên để giải phóng con người khỏi ác nô lệ của tội lỗi. Thế mà con người không đón nhận tình thương của Thiên Chúa. Vì tính ghen ghét, vì đam mê quyền lực và danh vọng con người đóng đinh Chúa vào Thập giá và xử Người án tử hình.

Thiên Chúa không để cho con người thoả mãn tính kiêu ngạo của mình. Ngài đã biến chính cái chết của Con Ngài thành nguồn ơn cứu độ cho muôn dân. Trong khi con người đóng đanh Con Thiên Chúa vào thập giá, Thiên Chúa đóng đanh tội lỗi cả nhân loại vào cây thánh giá để cho con người được sạch tội. Trong khi nhân loại dùng cây gỗ để giết Chúa Giê-su, thì Thiên Chúa lại dùng thánh giá đem sự sống đời đời đến cho nhân loại. Trong khi con người dùng cây thập tự để loại trừ Đức Giê-su, thì Thiên Chúa dùng cây thập tự ấy mà đưa con người về với Thiên Chúa trên nước Thiên Đàng. Như vậy thật đã ứng nhiệm lời Kinh Thánh: Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường.” Đức Giê-su chính là hòn đá tảng mà người Do Thái tìm cách loại bỏ, nhưng đã trở nên đá tảng cho dân ngoại là chúng ta.

Anh chị em thân mến, trong cuộc sống hàng ngày, mỗi khi chúng ta để có tính ghen ghét, ích kỷ, lòng đam mê quyền lực và danh vọng thống trị chúng ta là mỗi lần chúng ta đóng thêm một nhát đinh vào Thân thể Chúa, chúng ta làm cho trái tim Chúa phải ứa máu. Lạy Chúa, Trong mùa chay thánh này, xin cho chúng con biết hãm dẹp, tính ích kỷ ghen ghét, những đam mê quyền lực và danh vọng thế gian mà quay về với Chúa nơi bí tích hoà giải và bí tích thánh thể để được tha thứ tội lỗi, và được kín múc nguồn sức sống vĩnh cửu. Amen.
 

DỤ NGÔN NHỮNG TÁ ĐIỀN SÁT NHÂN (Mt 21,33-43.45-46)
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm

1. Qua dụ ngôn này ta thấy Thiên Chúa đã yêu thương tuyển chọn và chăm sóc dân Người. Nhưng những con người bất tín, điển hình là các nhà lãnh đạo Do-thái đã đưa dân vào con đường bất nghĩa. Người đã sai các tiên tri đến với họ, và đã bị đối xử tàn tệ. Cuối cùng Thiên Chúa đã sai chính Con Một của Người đến. Ngài đã bị họ sỉ nhục, đánh đòn và đóng đinh vào thập giá. Nhưng chính nhờ Ngài, ơn cứu độ đã được thực hiện cho muôn người. Qua cái chết của Đức Giê-su, một dân tộc mới được hình thành. Giáo hội được khai sinh.

2. Ý nghĩa của dụ ngôn: Chủ vườn nho là Thiên Chúa, vườn nho là dân Do-thái, những tá điền làm vườn nho là các tư tế, biệt phái và luật sĩ, các đầy tớ được sai đến bị bắt, bị đánh đập và bị giết chết là các tiên tri, hoa lợi là kết quả của những việc lành, con trai duy nhất của ông chủ là Đức Giê-su, bị lôi ra khỏi vườn tức là bị đem ra khỏi thành Giê-ru-sa-lem mà giết. Cuối cùng, ông chủ sẽ tru diệt bọn hung ác đó, tức là Thiên Chúa sẽ trừng phạt dân Do-thái.

3. Dụ ngôn này có tính cách lịch sử: Nghĩa là một đàng diễn tả những biến cố có thực, là những can thiệp của Thiên Chúa trong lịch sử dân Do-thái, và thái độ của dân Do-thái đối  với những tiên tri Chúa sai đến với họ, thái độ của họ đối với chính Chúa.

Dụ ngôn cũng mang tính cách tiên tri: Nơi con người thời đại đang và sẽ đến đối xử với Thiên Chúa, và những tá điền vườn nho là hình ảnh các giới lãnh đạo Do-thái nhưng cũng chỉ trực diện mỗi chúng ta ngày hôm nay, những người trong giao ước mới, được mời gọi đi làm vườn nho. Chúng ta là những tá điền được Chúa trao phó trách nhiệm trông coi vườn nho và làm phát sinh hoa lợi. Những gì ta đang có là hoa lợi từ vườn nho.

4. Mình muốn tước lấy hoa trái của Thiên Chúa, muốn mình định đoạt tất cả, loại Thiên Chúa trong cuộc đời mình, chính là hình ảnh của những tá điền bất lương của ngày hôm nay, con người vẫn đang đi vào vết xe đổ của lịch sử: Khi chúng ta chọn lựa cho mình một cách sống tự mình là chủ định đoạt “vườn nho” mà không cần biết Đấng làm chủ vườn nho, chúng ta muốn tước đoạt của “thừa tự” của Đấng làm Con Thiên Chúa. Chúng ta đang phác họa lại hình ảnh Nguyên tổ trong Vườn Địa đàng xưa: Muốn lấy cái “biết” của Thiên Chúa qua hành động hái và ăn trái “hiểu biết” theo ý đồ của Sa-tan, để có vinh quang bằng Đấng Tạo Hóa. Nhưng, sự “biết” không thấy, lại bị tước đoạt vườn Địa đàng được trao phó. Những tá điền vườn nho cũng vậy, khi giết con thừa tự, vườn nho không những không được hưởng, mà lại còn bị chủ vườn nho lấy lại giao cho tá điền khác (Vinh Sơn, Suối nguồn tình yêu, I, tr 198).

5. Ngày nay, chúng ta cũng được coi là vườn nho của Thiên Chúa. Tất cả những gì  Chúa ân cần săn sóc ban cho đều là hồng ân của Chúa. Chúng ta được tự do hành động, sắp xếp công việc theo ý ta, nhưng ta phải chịu trách nhiệm về những việc làm ấy. Bổn phận của chúng ta là phải cố gắng làm việc cho tốt đẹp để đáp lại tình thương của Chúa đối với chúng ta.

Sách có chữ rằng: “Tiền xa ký phúc, hậu xa khả  giới”: xe trước đổ, xe sau phải coi chừng. Dân Do-thái ngày xưa đã bất trung nên đã bị Thiên Chúa ruồng bỏ. Ngày nay chúng ta là dân Do-thái mới được Thiên Chúa săn sóc giữ gìn, chúng ta phải tránh xa vết xe cũ kẻo phải hư đi, nhưng phải trung thành với hồng ân Chúa ban, bằng cách làm cho ơn Chúa được sinh hoa kết quả dồi dào trong đời sống; đồng thời cũng phải biết chia sẻ cho người khác nữa.

6. Truyện: Không biết chia sẻ của Chúa ban.

Một người nghèo nọ được thần tài gõ cửa, nên không mấy chốc căn nhà của anh bỗng rộn lên tiếng cười của vợ con, họ hàng và láng giềng. Một cuộc sống xứng với nhân phẩm hơn đó là điều mà con người may mắn này đã cảm nhận được.

Tuy nhiên, may mắn nào cũng kéo theo những đòi hỏi, mà đòi hỏi thách thức nhất của người nghèo bỗng trở thành giàu có là: hãy chia sẻ với người khác. Không mấy chốc, bà con họ hàng từ các nơi đổ xô về căn nhà nghèo nàn của anh để xin giúp đỡ, trước là nhận họ sau là nhận hàng, đó là thói thường của người đời.

Kẻ trúng số hiểu được các tâm lý thông thường ấy, lúc đầu được thúc đẩy bởi lòng quảng đại, ông không ngần ngại chia sớt cho mọi người. Nhưng dần dà con số người đến xin giúp đỡ ngày càng gia tăng, cho đến một lúc cuộc sống riêng tư và êm ấm của gia đình hầu như bị xáo trộn triền miên. Người đàn ông không còn đủ kiên nhẫn nữa.

Một hôm, ông đề nghị với vợ:

– Hay là ta dọn đi một nơi khác.

Người vợ lắc đầu bảo:

– Mình có đi đâu thì thiên hạ cũng tìm tới.

Nhưng người chồng giải thích:

Mình sẽ đi đến một chỗ không ai biết, mình sẽ đổi tên đổi họ, cũng không cho ai biết mình đi đâu, và sẽ cố gắng sống một cách đơn giản để không ai để ý đến mình nữa, ngay cả mấy đứa nhỏ cũng không cho biết mình đã trúng số.

Người vợ thắc mắc:

– Còn tiền bạc thì mình để đâu?

Chồng trả lời dứt khoát:

Mình sẽ đem chôn giấu, mình sẽ sống như thể không hề trúng số, chỉ đem ra dùng khi nào cần thiết mà thôi.

Thế là cả gia đình dọn đến một nơi khác như dự kiến: họ lén lút ra đi không ai biết, tiền bạc đem chôn cất, con cái còn quá nhỏ nên không biết việc gì đã xảy ra, họ sống nghèo nàn trong một khu ổ chuột. Ngày qua ngày, chính họ cũng quên rằng mình đã có lần trúng số, và khi họ chết thì tất cả mọi tài sản đều mất hết. Họ quên cả việc viết chúc thư cho con cái để trao lại tài sản cho chúng.

GIAO ƯỚC TÌNH YÊU
(THỨ SÁU TUẦN 2 MÙA CHAY)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Sáu Tuần 2 Mùa Chay này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta xin Chúa cho chúng ta biết thành tâm sám hối trong suốt cả Mùa Chay thánh này, để tâm hồn được trở nên trong sạch và đổi mới mà đón mừng đại lễ Vượt Qua.

Thành tâm sám hối, trở về tuân giữ những gì Chúa dạy, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Xuất Hành cho thấy: Cuộc thần hiện trên núi Xinai, khi kể lại câu chuyện giao ước, tác giả dùng hình ảnh lớn lao lạ thường của một cơn giông trên miền núi, mục đích là cho ta thấy hành vi ký giao ước trang trọng đến mức nào: Đối với Dân Người đã chọn lựa, Thiên Chúa đã trở nên gần gũi, Người biến họ thành dân thánh, dân tư tế, và vì việc chọn lựa dân Ítraen mang tính quyết định, nên mỗi khi, dân lãng quên thì bao nhiêu nỗi bất hạnh xảy đến, nhắc cho họ nhớ rằng định mệnh của họ thật là đặc biệt. Đó cũng là định mệnh của Hội Thánh được lửa Thần Khí nung nấu. Nếu các ngươi thật sự nghe tiếng Ta và giữ giao ước của Ta, thì giữa hết mọi dân, các ngươi sẽ là sở hữu của riêng Ta. Ta sẽ coi các ngươi là một vương quốc tư tế, một dân thánh dành riêng cho Ta. Phần anh em, anh em là giống nòi được tuyển chọn, là hoàng tộc chuyên lo tế tự, là dân thánh, dân riêng của Thiên Chúa.

Thành tâm sám hối, tuân giữ giao ước tình yêu, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Irênê nói về: Giao ước của Thiên Chúa… Ông Môsê, tôi tớ của Chúa, đã nhịn ăn bốn mươi đêm ngày hầu chuẩn bị đón nhận Lề Luật của Chúa. Ông Môsê lên núi Xinai để diện kiến Chúa, ông đã ở lại đó bốn mươi đêm ngày.

Thành tâm sám hối, nhớ lại những ân huệ Chúa đã làm cho ta, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, sách Sáng Thế tường thuật việc các anh bán ông Giuse: Thằng tướng chiêm bao đang đến kia, nào ta giết nó. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 104, vịnh gia cho thấy: Hãy nhớ lại những kỳ công Chúa thực hiện. Chúa cho nạn đói hoành hành khắp xứ, làm cạn nguồn lương thực nuôi dân. Chúa đã phái một người đi trước họ là Giuse, kẻ bị bán làm tôi.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì được sống muôn đời. Trong bài Tin Mừng, thánh Mátthêu tường thuật dụ ngôn những tên tá điền sát nhân: Đứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi. Thiên Chúa đã không tiếc, ban Con Một cho chúng ta. Thiên Chúa luôn đi bước trước, để tỏ tình yêu và lòng thương xót của Người dành cho chúng ta. Lịch sử của ơn cứu độ là lịch sử của giao ước tình yêu, Thiên Chúa tự nguyện ký kết giao ước với chúng ta, giao ước một chiều: một mình chúng ta có lợi, còn, Chúa chẳng được lợi gì, chẳng thêm gì cho Chúa; một mình Chúa trung thành, còn, chúng ta cứ bội phản, bất trung. Thiên Chúa đã ban lề luật cho Dân trong từng giai đoạn như để thích nghi với việc giáo dục họ, như chính ông Môsê đã nói: Thời đó, ĐỨC CHÚA đã truyền cho tôi dạy anh em các thánh chỉ và quyết định. Chính vì thế, các mệnh lệnh Người đã ban trong thời nô lệ, như có một giá trị tượng trưng, thì nay, Người thay thế bằng giao ước đem lại tự do. Các lệnh truyền tự nhiên, hợp với những con người tự do, và chung cho mọi người, Chúa đã khai triển và kiện toàn, khi rộng ban cho hết thảy ơn được làm nghĩa tử, mà nhận biết Thiên Chúa là Cha, được yêu mến Người hết lòng, và thẳng bước đi theo Đức Kitô, Đấng đã dùng chính Máu châu báu của mình để giao hòa chúng ta với Thiên Chúa. Đức Kitô, Đấng là người Con thừa tự của Chúa Cha, đã vì chúng ta, mà đã chấp nhận chịu bị bán, bị giết chết, để chúng ta được nhận làm nghĩa tử, và được đồng thừa kế với Người. Ước gì chúng ta biết thành tâm sám hối trong suốt cả Mùa Chay thánh này, để tâm hồn được trở nên trong sạch và đổi mới mà đón mừng đại lễ Vượt Qua. Ước gì được như thế!


PowerPoint-t6-t2-MC

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây