TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Thánh Phêrô và Phaolô, tông đồ

“Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.” (Mt 16,13-19)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Mang Bình An Đích Thực Đến Cho Đời

Thứ tư - 02/07/2025 16:52 | Tác giả bài viết: Giuse Hạt bụi tro |   43
“Người Lữ Hành Hy Vọng: Mang Bình An Đích Thực Đến Cho Đời”

CHÚA NHẬT 14 THƯỜNG NIÊN, NĂM C
“Người Lữ Hành Hy Vọng: Mang Bình An Đích Thực Đến Cho Đời”

snCN 030725a


Anh chị em thân mến,

Năm 2025 là Năm Thánh của những người lữ hành hy vọng. Đây không chỉ là một khẩu hiệu, mà là lời mời gọi mỗi người chúng ta sống sâu sắc hơn, trở thành người đi tìm bình an đích thực và trao ban bình an đó cho người khác. Hôm nay, qua các bài đọc Lời Chúa, chúng ta được mời gọi chiêm ngắm và sống hành trình này.

Bài đọc I (Isaia 66,10-14c) mở ra một viễn cảnh hy vọng cho Giêrusalem sau những năm tháng lưu đày: “Này Ta tuôn đổ xuống Thành Đô ơn thái bình tựa dòng sông cả.” Hình ảnh dòng sông bình an tuôn đổ không chỉ là lời hứa cho một thành phố, mà còn là lời hứa cho mỗi tâm hồn đang khắc khoải, mệt mỏi, chán chường. Chúa ví sự chăm sóc của Ngài như người mẹ hiền: “Như mẹ hiền an ủi con thơ, Ta sẽ an ủi các ngươi như vậy.” Bình an của Chúa không phải là sự bình yên bề ngoài, mà là sự ấp ủ, chăm sóc, và nuôi dưỡng như tình thương con. Đó là nguồn an ủi cho những ai từng khóc lóc, buồn tủi về cuộc đời mình, và cũng là nguồn hy vọng cho những ai đang trên hành trình tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống.

Thánh Phaolô đã cảm nhận được điều này trên hành trình rao giảng của ngài, và thốt lên: “Tôi mang trên mình những dấu tích của Đức Giêsu (Galát 6,14-18). Những dấu tích này không chỉ là vết thương thể xác, mà còn là những vết sẹo tâm hồn, những lỗi lầm, vấp ngã, và những ký ức đau thương mà ai cũng từng trải qua. Thông thường, người ta giấu kín hoặc xấu hổ về những điều này, nhưng thánh Phaolô lại nhìn chúng bằng một thái độ khác: đó là chứng tích của một đời sống được biến đổi nhờ Đức Kitô, là bằng chứng cho thấy chúng ta đã được Chúa tha thứ, chữa lành và nâng đỡ. Những vết thương, lỗi lầm không làm chúng ta yếu đuối hơn, mà trở thành những kinh nghiệm quý giá giúp chúng ta cảm thông sâu sắc hơn với nỗi đau, với sự yếu đuối của người khác. Nhờ đó, chúng ta có thể trở thành chứng nhân đích thực của lòng thương xót, bình an và hy vọng cho thế giới. Thánh Phaolô khẳng định: Chính Thiên Chúa đã làm điều đó trước cho chúng ta trong Đức Giêsu Kitô “khi chúng ta còn là tội nhân, Người đã chết vì chúng ta” (Rôma 5,8). Đây là nền tảng của niềm hy vọng Kitô giáo: chúng ta được yêu thương ngay cả khi còn yếu đuối, lầm lỗi, và chính sự yêu thương này làm chúng ta có thể yêu thương và tha thứ cho người khác.

Tin Mừng (Luca 10,1-12.17-20) cho thấy Chúa Giêsu sai bảy mươi hai môn đệ đi rao giảng, với lời chúc: “Bình an cho nhà này!” Đây không chỉ là lời chào, mà là lời chúc phúc, lời ban sức mạnh cho mọi gia đình, mọi tâm hồn. Chúa dạy các môn đệ đi với tinh thần siêu thoát: không mang theo túi tiền, bao bị, giày dép, không chào hỏi ai dọc đường. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng, bình an đích thực không đến từ của cải vật chất hay từ các mối quan hệ xã hội, mà đến từ tinh thần siêu thoát, từ lòng tin cậy vào sự quan phòng của Thiên Chúa. Chúa Giêsu cũng dạy: nếu nhà nào đón nhận bình an, thì bình an sẽ ở lại với họ; nếu không, bình an sẽ trở về với các môn đệ. Điều này cho thấy, bình an không chỉ là món quà, mà còn là sứ mệnh: chúng ta được mời gọi mang bình an đến cho người khác, và nếu họ không đón nhận, chúng ta vẫn giữ được bình an trong lòng mình, không xét đoán hay thù hận họ.

Người lữ hành hy vọng là người luôn bước đi với niềm tin vào Thiên Chúa, dù cuộc đời có nhiều sóng gió. Họ không chỉ tìm kiếm bình an cho mình, mà còn trao ban bình an đó cho người khác. Chúng ta được mời gọi sống như vậy trong gia đình: bằng lời nói dịu dàng, cử chỉ quan tâm, sự tha thứ và lắng nghe; nơi làm việc: bằng cách sống chân thành, trung thực, yêu thương và tôn trọng người khác; trong cộng đoàn: bằng cách cầu nguyện, chia sẻ, giúp đỡ lẫn nhau.

Chúa Giêsu nói: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít.” Đây là lời mời gọi chúng ta dấn thân vào sứ vụ truyền giáo, nhưng cũng là lời nhắc nhở về tầm quan trọng của việc cầu nguyện và sống nội tâm. Chúng ta không thể mang bình an đến cho người khác nếu chính mình không có bình an. Vì thế, hãy dành thời gian cầu nguyện, lắng nghe tiếng Chúa, để tâm hồn được thanh luyện, để nhận ra Chúa đang hiện diện trong mọi biến cố của cuộc sống.

Năm Thánh của những người lữ hành hy vọng mời gọi mỗi người chúng ta trở thành chứng nhân của bình an và hy vọng. Hãy để cho bình an của Chúa thấm nhập vào tâm hồn chúng ta, để chúng ta có thể chia sẻ bình an đó cho mọi người, trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống. Chúng ta hãy cầu nguyện, lắng nghe tiếng Chúa, và dấn thân sống đức tin giữa đời thường. Chính khi đó, chúng ta sẽ cảm nhận được sự hiện diện của Chúa, và trở thành chứng nhân đích thực của Ngài giữa thế giới hôm nay.

Giuse hạt bụi tro

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây