KIẾP PHÙ VÂN
Người khuất xa vào trong dĩ vãng
Đọng tâm can một nỗi niềm thương
Giờ đây ở chốn thiên đường
Vọng về cõi thế làn hương phủ mờ.
Nhớ lại thuở người còn tại thế
Nhuốm truân chuyên dâu bể đường trần
Âu là một kiếp phù vân
Dòng xuôi nước chảy bao lần trái ngang.
Giữa thời cuộc đôi đường phân ngả
Bởi lòng người cảm cảnh chia xa
Một mình đứng giữa ngã ba
Tiếc thương phận mỏng có là chi đâu.
Cảnh bể dâu đường trần khuất nẻo
Tiếc thương người heo hút đơn côi
Lòng trung vững giữa cuộc đời
Xuôi tay nhắm mắt chẳng lời nỉ non.
Nay còn gì đời người quá vãng
Có hay chăng đọng lại niềm thương
Nỗi sầu phủ kín màn sương
Người nơi dương thế thắp hương nguyện cầu.
Ngày giỗ song thân tìm về ký ức
Thắp nén hương tưởng nhớ người xưa
Trời buồn đổ xuống cơn mưa
Lòng ta trĩu nặng vẫn chưa lại hổn.
Hoàng Công Nga
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn