CHIẾC BÁNH CUỐI CÙNG
Buổi chiều khô hạn,
cơn gió quét qua mái nhà xiêu vẹo,
chiếc bánh cuối cùng nằm lặng lẽ trên bàn.
Ngày mai—
sẽ không còn gì nữa.
Người khách lạ đến,
mệt lả, đói khát,
đôi mắt van xin như một đốm lửa nhỏ
trong hoàng hôn đang tắt.
Bà goá nhìn con,
nhìn chiếc bánh,
rồi nhìn vào sâu thẳm lòng mình.
Bà vào bếp—
nhào bột, nhen bếp lửa,
làm chiếc bánh cuối cùng,
và trao đi.
Người khách mỉm cười,
giọng ấm như lửa bếp:
“Bột sẽ không hết,
dầu sẽ không cạn.”
Bà lặng im.
Bà chẳng cần biết điều ấy có thật không.
Bà chỉ biết rằng,
lòng tốt không bao giờ cạn,
tình yêu không bao giờ vơi,
khi con người biết cho đi.
L.m Giuse Hoàng Kim Toan
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn