Giáo Phận Ban Mê Thuộthttps://gpbanmethuot.net/assets/images/logo.png
Thứ tư - 30/07/2025 09:39 |
Tác giả bài viết: Phạm Hùng Sơn |
139
Cái cũ cái mới hòa chung, Mở rộng tâm hồn đón từng điều hay.
Chiếc lưới và cá
Thứ Năm Tuần XVII - Mùa Thường Niên
Mt 13,47-53
Nước Trời như lưới thả ra,
Gom đủ các loài cá xa gần gần.
Lưới đầy kéo lên bờ sớm,
Chọn cá tốt bỏ vào giỏ riêng.
Cá xấu thì vứt ngoài miền,
Lửa thiêu rừng rực, ai tiên trách than.
Ngày tận thế cũng y như vậy,
Thiên thần đến tách bầy phải quang
.
Kẻ lành được giữ bên cạnh,
Kẻ dữ sẽ bị đốt tan ngọn lửa.
Kinh sư đã học Nước Trời,
Như chủ nhà kho tàng khôn ngoan dùng.
Cái cũ cái mới hòa chung,
Mở rộng tâm hồn đón từng điều hay.
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)
KHI MAY MẮN KHÔNG ĐẾN
Có nhau, tưởng đến muôn đời,
Ai ngờ lạc bước giữa lời chưa trao.
Tình yêu chẳng hẳn phai màu,
Chỉ là may mắn… đến sau cuộc tình.
Không ai thay dạ đổi hình,
Không ai phản bội, bạc tình bỏ nhau.
Chỉ là gió cuốn qua mau,
Một người đứng lại, một người bước đi...
Ngày xưa lặng lẽ thầm thì,
Tay nắm tay giữa những khi yếu lòng.
Chiều rơi tím bóng bên sông,
Giấc mơ còn đó... mà không còn người.
Vết thương ấy chẳng kêu trời,
Chỉ âm thầm buốt giữa đời lặng câm.
Không đau như vết cứa thâm,
Mà là nỗi nhớ... dịu ngầm, chông chênh.
Từng đêm tự hỏi mình: "Đành?"
Giá như cố gắng thêm nhanh, thêm nhiều?
Giá như níu lại ít chiều,
Biết đâu đổi được một điều mong manh?
Nhưng đời là cuộc tranh giành,
Mà đôi khi… thiếu chút là thành biệt ly.
Nắm tay mà chẳng giữ gì,
Cát rơi qua kẽ, còn chi trong lòng?
Không đau vì đã hết mong,
Mà đau bởi lỡ… chạm xong phải rời.
Đã từng rất thật, rất người,
Từng chung một hướng, một lời, một tin...
Nhưng khi số phận chẳng nhìn,
Thì yêu mấy cũng lặng thinh đoạn đường.
Có duyên nhưng lại vô phường,
May mắn thiếu mất... nên thương lỡ làng.
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)
== THÁNH INHAXIÔLÔIÔLA – MÔN ĐỆ CAN TRƯỜNG
Sinh nơi quý tộc cao sang,
Mang hồn hiệp sĩ, mơ màng chiến công.
Một đời mộng ước vinh phong,
Áo choàng, gươm thép, tấm lòng sắt son.
Trận tiền đạn pháo xoay tròn,
Ngài nằm liệt gối, héo mòn thân trai.
Không còn huyễn mộng ngày mai,
Chỉ còn ánh sáng từ ngai Thiên Đình.
Đọc gương các thánh hiển linh,
Lòng ngài bừng cháy khát tình Giê-su.
Từ nay dứt bỏ hư phù,
Mặc áo hành khất, giã từ thế gian.
Gươm xưa đặt dưới tượng vàng,
Mộng xưa chôn giữa cung đàn Mẹ yêu.
Đêm ngày thao thức quỳ kneel,
Manresa lặng lẽ hắt hiu tháng ngày.
Linh Thao bừng sáng như mây,
Dẫn bao linh hồn về đây với Ngài.
Dẫu mang gông xiềng tù đày,
Ngài vẫn mỉm cười, mắt đầy bình an.
Trường xưa ngồi học chẳng nàn,
Dù bao lời giễu vẫn tràn niềm tin.
Ngài thầm "tính phí tổn" in –
Một đời dâng hiến, quyết gìn ơn thiêng.
Paris – bảy bạn kết liên,
Khấn lời tận hiến, kết duyên Giê-su.
Dòng Tên khởi sự âm u,
Vươn mình mạnh mẽ, mịt mù chẳng nao.
Cả đời can đảm dâng trao,
Không gì giữ lại, chẳng sao tiếc gì.
"Xin ban tình mến khắc ghi,
Ơn Ngài là đủ", thầm thì mỗi đêm
.
Giê-su là đích ngài tìm,
Là Vua, là Thầy, là niềm ước mong.
Gươm xưa nay hóa thập hồng,
Đường ngài đã chọn, một lòng sắt son.