Chúa mang trái tim làm người,
Giọt sầu nhân thế, giọt rơi phận đời.
Naim chiều nước mắt rơi,
Mẹ ôm nỗi đau chơi vơi cõi sầu.
Chúa đi ngang, mắt nhìn lâu,
Chạnh lòng nước mắt khổ đau phận hèn.
“Bà thôi đừng khóc, nước mắt buồn”
Lời như giọt lệ chính Nguồn yêu chung.
Ladarô mộ lạnh đau cùng,
Matta nhỏ lệ ngập trùng đêm thâu.
Thiên Chúa chẳng đứng thật lâu,
Người rơi giọt lệ xót đau chín chiều.
Chúa chạm cáng, gọi thân yêu:
“Hãy trỗi dậy đ!” như liều thuốc tiên
Mẹ góa, bà chị vui liền
Nước mắt hoá niềm vui thiêng chói ngời.
Một Thiên Chúa, trái tim người,
Đồng mang đau khổ, ngậm ngùi lệ tuôn.
Người lau nước mắt đoạn trường,
Trao ban sự sống, tình thương muôn đời.
Joshkimt