TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XVIII Thường Niên -Năm C

“Những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?” (Lc 12, 13-21)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Hiển Dung Trên Núi

Thứ ba - 05/08/2025 09:02 | Tác giả bài viết: Phạm Hùng Sơn |   94
Áo Người chói rạng tinh khôi,

Trắng như ánh tuyết giữa trời thánh ân.

Mô-sê cùng với Ê-li-a,

Hiện ra đối thoại giữa làn mây thiêng
Hiển Dung Trên Núi

Hiển Dung Trên Núi

 

Thứ Tư Tuần XVIII - Mùa Thường Niên

 Lc 9,28b-36

 

 

Chúa đưa ba kẻ thân quen,

Lên đồi vắng lặng giữa đêm cầu nguyện.

Đang khi tâm trí dâng lên,

Dung nhan Ngài bỗng rạng lên sáng ngời.

 

Áo Người chói rạng tinh khôi,

Trắng như ánh tuyết giữa trời thánh ân.

Mô-sê cùng với Ê-li-a,

Hiện ra đối thoại giữa làn mây thiêng.

 

Chuyện Người sắp bước đoạn đường,

Về nơi tử nạn để thương nhân trần.

Phê-rô thức giấc bâng khuâng,

Thấy vinh quang Chúa, bội phần huy hoàng.

 

Ông rằng: “Ở chốn mây ngàn,

Lập ba lều nhỏ để an Thầy Ngôi.”

Nào hay chẳng hiểu ý Trời,

Chỉ mong giữ lại phút giây tuyệt vời.

 

Bỗng mây sáng phủ rạng ngời,

Tỏa bao môn đệ, bao nỗi bàng hoàng.

Từ trong đám mây oai linh,

Có lời phán vọng thấu tầng trời cao:

 

“Đây là Con Ta yêu dấu,

Người Ta tuyển chọn, nguyện cầu lắng nghe!”

Khi lời vừa dứt vang rè,

Chỉ còn Thầy đó, lặng lẽ đứng riêng.

 

Các ông lặng lẽ xuống miền,

Chuyện thiêng chẳng kể, giữ riêng trong lòng.

Ánh nhìn còn mãi sáng trong,

Dẫu bao thử thách, chẳng hòng lùi chân.

 

Phạm Hùng Sơn

(John Pham)

==

 

 

THIÊN CHÚA NÓI NGÔN NGỮ NÀO?

(Lục bát suy niệm lễ Hiển Dung – Tabor)

 

Chúa đâu im lặng bao giờ,

Ngài luôn cất tiếng trong mơ cuộc đời.

Không vang sấm sét trên trời,

Mà qua thinh lặng, rạng ngời ánh quang.

 

Ngài mời ta bước sang ngang,

Núi cao lánh khỏi ngổn ngang phận người.

Lên cao, rũ bỏ chơi vơi,

Tìm nơi thanh vắng – nghe lời mến thương.

 

Chúa không chỉ nói giáo đường,

Mà qua sỏi đá, núi rừng, mây bay.

Là khi ánh nắng cuối ngày,

Là trăng dịu xuống đêm dài lặng yên.

 

Chúa còn nói giữa bình yên,

Trong khi cầu nguyện – tâm thiền lặng sâu.

Không cần ngôn ngữ nhiệm mầu,

Chỉ cần trái tim cúi đầu lắng nghe.

 

Là khi dung mạo huy hoàng,

Áo Người chói sáng ánh vàng rực lên.

Vẻ đẹp chẳng nói bằng tên,

Nhưng như ánh lửa dịu êm lòng người.

 

Chúa dùng lịch sử rạng ngời,

Êlia, Môsê – một thời khắc ghi.

Kinh Thánh mở lối ta đi,

Dắt ta bước tiếp đường thiêng giữa đời.

 

Phêrô vụng dại thốt lời:

“Xin cho dựng lều giữa nơi tuyệt vời.”

Dù sai, Chúa vẫn mỉm cười,

Vì yêu, Ngài thấu lòng người khát mong.

 

Rồi vang tiếng Chúa Cha hồng:

“Đây Con Ta đó – chí công, vẹn toàn.

Các con hãy lắng, hãy ngoan,

Vâng nghe lời Con – ánh ban muôn đời.”

 

Chúa Con – Lời Sống rạng ngời,

Là Ngôn Ngữ Mẹ, là nơi khởi đầu.

Mọi điều đẹp nhất cao sâu,

Đều quy tụ lại nhiệm mầu nơi Con.

 

Chúa đâu ẩn tiếng mãi còn,

Ngài đang nói đó – ở non, giữa đồng:

Từ người tha thứ thật lòng,

Từ ai nhỏ bé sống trong tình người.

 

Xin cho con giữa đất trời,

Biết nghe tiếng Chúa – suốt đời lặng sâu.

Để đời con sống nhiệm mầu,

Cũng nên ngôn ngữ tình đầu Thiên Nhai.

 

 

Phạm Hùng Sơn

(John Pham)

==

KHI TÌNH NGHĨA KHÔNG ĐỦ ĐỂ NO LÒNG

 

Người ta vẫn nói với nhau:

“Tiền không là hết, tình sâu mới bền.”

Nghe qua tưởng thật dịu êm,

Mà đời đâu dễ ấm êm như lời.

 

Khi ta tay trắng giữa đời,

Tiếng ta nhẹ tựa lá rơi cuối mùa.

Bạn bè, thân thích ngày xưa,

Cũng dần xa vắng, cũng thưa tiếng cười.

 

Không vì họ hết thương người,

Mà vì cơm áo cuốn trôi nghĩa tình.

Một khi bụng rỗng tâm linh,

Ai nghe lời thật giữa nghìn toan lo?

 

Tiền không mua được ân hòa,

Nhưng không có nó, cách xa muôn phần.

Yêu nhau có thể chân thành,

Nhưng sống bên cạnh, cần dành miếng cơm.

 

Thế nên đừng mộng mơ suông,

Rằng chỉ cần tốt, đời luôn mỉm cười.

Phải lo vun vén cuộc đời,

Cho người ta thấy ta nơi vững vàng.

 

Không để bạc lấn tim vàng,

Nhưng cũng đừng để trái ngang vì nghèo.

Tình là hoa nở trong veo,

Nhưng hoa cần đất, cần gieo mỗi ngày.

 

Tình nghĩa quý tựa mây bay,

Nhưng mây không trú giữa ngày mưa giông.

Muốn cho nghĩa thắm như hồng,

Phải xây thực tại, phải trông ngọn nguồn.

 

Sống chân thật, sống khôn ngoan,

Vừa gieo lòng tốt, vừa toan đời mình.

Mai này ngồi lại yên bình,

Nói câu “tình nghĩa” – có tình lắng nghe.

 

Phạm Hùng Sơn

(John Pham)

==

 

 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây