Trong con
có một khoảng trống
rộng hơn mọi chân trời,
sâu hơn mọi nỗi buồn,
âm thầm hơn mọi lời con chưa nói.
Khoảng trống ấy
không phải là thiếu một điều gì,
nhưng là thiếu Một Đấng.
Con đi qua bao mùa,
chạm vào bao điều tưởng là hạnh phúc,
mà vẫn nghe trong lòng
một tiếng vọng nhẹ như gió:
“Con được tạo dựng cho Ta.”
Lạy Chúa,
khát vọng hướng về Ngài
không phải do con tự thắp lên.
Đó là ngọn lửa
Ngài đã cấy vào tim con
như một vết thương hiền lành
không bao giờ lành lại.
Con khát Ngài
vì trái tim con nhớ quê nhà;
con tìm Ngài
vì linh hồn con mang dấu ấn của Người;
con mở rộng bàn tay
vì đã nghe đâu đó
từ thuở rất xa
tiếng gọi của Đấng đã yêu con trước.
Và trong lặng lẽ,
con thấy khát vọng ấy
không phải là lời con cầu,
nhưng là chính lời cầu
Chúa đặt vào trong con.
Ôi mầu nhiệm diệu kỳ:
con hướng về Chúa
vì Chúa đã hướng về con trước;
con khao khát được thấy Ngài
vì Ngài đã đứng đợi
từ thuở đời con chưa bắt đầu.
Joshkimt




























