TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XV Thường Niên -Năm C

“Ai là anh em của tôi?” (Lc 10,25-37)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Khốn cho Thành không sám hối

Thứ hai - 14/07/2025 09:32 | Tác giả bài viết: Phạm Hùng Sơn |   125
Chúa buồn, Chúa phán lời rao,
Ai không sám hối… khổ đau muôn đời.
Khốn cho Thành không sám hối
KHỐN CHO THÀNH KHÔNG SÁM HỐI

Thứ Ba Tuần XV -Mùa thường niên Năm C
     Mt 11, 20-24

 
 
Hỡi thành Corozain kia,
Bao nhiêu phép lạ ngươi kia thấy rồi.
Bethsaiđa cũng vậy thôi,
Lòng ngươi chai đá, chẳng hồi ăn năn.
 
Nếu nơi Tyrô một lần,
Hay nơi Siđon phép Thầy hiện ra,
Thì nay tro phủ thân già,
Mặc bao áo nhặm khóc hòa tội xưa.
 
Vì ngươi cố chấp khước từ,
Ngày sau phán xét, ngươi thua muôn phần.
Tyrô, Siđon khi lâm,
Còn hơn ngươi, sẽ được phần khoan dung.
 
Caphácnaum, hãy tự ngưng—
Ngươi nâng lên tận tầng không trời cao?
Ngươi sẽ rơi thẳm vực sâu,
Vì lòng chẳng mở khi màu nhiệm ban.
 
Nếu nơi Sôđôma ngàn
Phép lạ ấy đến thì lành biết bao!
Họ còn tồn tại tới sau,
Còn ngươi cứng cỏi—đau nào thấu đau!
 
Chúa buồn, Chúa phán lời rao,
Ai không sám hối… khổ đau muôn đời.

Phạm Hùng Sơn 
(John Pham)


 
TỬ TẾ CÓ TRÍ TUỆ

Làm người sống giữa nhân gian,
Tử tế là gốc muôn vàn nghĩa nhân.
Lòng hiền như ánh xuân gần,
Sưởi tim người khác, kết thân thuận hòa.

Nhưng nếu tâm tốt không là
Trí khôn đi kẹp, thật là nguy thay!
Thiện tâm chẳng biết tỉnh bày,
Dễ sa vào bẫy, ngập đầy xót xa.

Bạn từng giúp kẻ thật thà,
Rồi sau bị chính người ta phản mình?
Từng thua thiệt chỉ vì tin,
Rằng ai cũng khổ, cũng nghìn khó khăn?

Không ác – chẳng phải thánh nhân,
Chỉ là chưa đủ phân vân chuyện đời.
Lòng lành nếu thiếu sáng ngời,
Chẳng phân đúng – sai, dễ rơi oan tình.

Một người lương thiện thật xinh,
Phải đi cùng trí – rõ rành thiệt hơn.
Phải biết ai đáng cảm ơn,
Ai đang trục lợi, vờ vờn thiện tâm.

Biết thương, nhưng chẳng âm thầm
Nuông chiều gian trá, sai lầm dối gian.
Biết giúp, nhưng giữ ranh ngang,
Không cho tổn hại lan sang thân mình.

Lời xưa Khổng Tử khuyên minh:
“Thiện mà chẳng cứng, kẻ khinh lợi dùng.”
Người quân tử – dẫu ung dung,
Biết lúc mềm mỏng, biết khung lúc cần.

Đừng vì giữ nét hiền nhân,
Mà đem tử tế dâng phần nhầm nơi.
Kẻ biết ơn – sẽ rạng ngời,
Kẻ vô ơn chỉ phá trời lòng ta.

Lòng tốt nếu chẳng đúng đà,
Sẽ thành gánh nặng, hóa ra u sầu.
Người xưa để lại ngọc châu:
Thiện cần trí sáng – đạo mầu khôn ngoan.

Vững tâm mà sống hiền an,
Biết đâu là đúng – là gian – là tàn.
Tử tế chẳng phải khô khan,
Mà là yêu đúng, trao ban đúng người.

Phạm Hùng Sơn 
(John Pham)


KHÔNG SÁM HỐI

(Lời than của Đấng Cứu Độ và bài học cho chúng ta)

Ngày xưa Chúa bước qua vùng,
Loan tin Nước Chúa muôn trùng xót thương.
Mời ai sám hối đoạn trường,
Đổi thay cuộc sống, tìm đường trở lui.

Biết bao phép lạ sáng soi,
Người què đứng dậy, kẻ mù thấy quang.
Quỷ ma bị trục khỏi làng,
Người câm nói được, kẻ tang sống về.

Thế mà lòng vẫn u mê,
Dửng dưng trước Chúa, chốn quê lạnh lùng.
Bao lần Ngài đến tận cùng,
Họ nào chịu mở tim lòng đón tin.

Choradin, Bếtxaiđa kia,
Nghe lời quở trách thấu bia đá ngàn.
Tia, Xiđôn – đất ngoại bang,
Nếu từng được thấy muôn vàn kỳ công,
Hẳn đã áo vải tro bông,
Quỳ trong sám hối mà không chậm ngày.

Caphácnaum được ơn đầy,
Chúa làm phép lạ, giảng bày đạo sâu.
Vậy mà chẳng muốn theo hầu,
Tự cao tự mãn, ngẩng đầu khinh chê.

Chúa than: “Ngươi sẽ ê chề,
Bị đưa xuống vực, chẳng hề cao sang.
Sơđôm – đất tội lang thang,
Còn hơn ngươi đó, nếu mang lòng thành.”

Phép mầu không chỉ huy hoàng,
Mà nơi từng phút nhẹ nhàng Chúa ban:
Một lời an ủi dịu dàng,
Một lần tha thứ rỡ ràng chân tâm.

Sám hối đâu chỉ âm thầm,
Khóc than quá khứ lỗi lầm từng đêm,
Nhưng là đổi mới chính mình,
Bỏ đi gian dối, tập sinh ân tình.

Lắm khi chúng ta vô tình,
Được ơn lớn quá mà sinh cứng lòng.
Nghe Lời, thấy phép Chúa công,
Mà không đáp lại – là không thật thà.

Chúng ta – những kẻ hôm qua,
Được nghe Lời Chúa bao la dịu hiền,
Được nuôi sống bởi Mình Chiên,
Được tha muôn tội triền miên tháng ngày.

Thế nhưng vẫn cứ lạc loài,
Sống trong thói cũ, buông tay ăn năn.
Càng gần, càng dễ lạnh dần,
Càng nghe, càng nhạt ân cần của Ngôi.

Xin cho tim biết bồi hồi,
Nhận ra từng phép – nhỏ thôi – cũng mầu.
Một ngày khỏe mạnh dài lâu,
Một bữa no đủ, một câu chân tình.

Xin cho con biết lặng thinh,
Lắng nghe lời Chúa ân linh gọi mời.
Dám thay đổi suốt cuộc đời,
Từ trong ánh mắt, từ lời yêu thương.

Đừng để mai ấy đoạn trường,
Nghe câu “khốn khổ”, vết thương không lành.
Xin cho con sống đàng hoàng,
Xứng ơn sủng Chúa muôn vàn tràn tuôn.

Phạm Hùng Sơn 
(John Pham)


 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây