Giáo Phận Ban Mê Thuộthttps://gpbanmethuot.net/assets/images/logo.png
Thứ tư - 18/10/2023 09:51 |
Tác giả bài viết: Nguyễn Thái Hùng |
691
Lạy Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu, xin cầu cho chúng con…
Ngày Phụ Nữ, Nhớ …
Ngày 20/10/1930, Hội Phụ nữ phản đế Việt Nam (nay đổi tên là Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam) chính thức được thành lập. Hội có chức năng đại diện, chăm lo, bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp, chính đáng của các tầng lớp phụ nữ.
Vậy nên ngày 20/10 hằng năm cũng là ngày kỷ niệm và tôn vinh phụ nữ Việt Nam trong và ngoài nước.
Với bạn, người nữ nào được bạn yêu quý nhất?
1. Tháng Mười, tháng kính Mẹ Mân Côi, người mà tôi, cũng như hầu hết mọi tín hữu Công giáo luôn nhớ và yêu mến nhất, Đức Trinh nữ Maria, Mẹ Thiên Chúa. Chính Mẹ là người tín hữu đầu tiên, là mẫu gương sáng chói cho mọi người biết lắng nghe và mau mắn cộng tác với Thiên Chúa trong chương trình cứu độ mà Thiên Chúa mời gọi mỗi người chúng ta.
2. Tôi nhớ đến bà ngoại Anna Nguyễn Thị Tiền, người bà yêu dấu đã một đời khổ đau vì chồng; và đã theo gia đình suốt chặng đường chạy loạn đầy vất vả và gian nan; nhất là ngày ngoại mất, chúng tôi tu học phương xa không trở về đưa tiễn bà ra Đất Thánh.
3. Tôi nhớ đến mẹ tôi, Mađalêna Phan Thị Nhẫn, cũng như nhạc mẫu Maria Đinh Thị Huệ, cả một đời vì con mà quên thân mình.
4. Tôi nhớ đến người vợ yêu dấu đang ngày đêm cùng nhau chèo chống con thuyền gia đình đến bến bình an và hạnh phúc.
5. Tôi nhớ đến con gái yêu mến đang cùng gia đình xây dựng một cuộc sống yêu thương, bình an và hiệp nhất.
6. Tôi nhớ đến con dâu và cháu ngoại đang cùng với mọi người dựng xây nên một gia đình hạnh phúc.
7. Tôi nhớ đến thánh nữ Têrêxa Hài Đồng Giêsu, như ‘duyên tiền định’, đã được các cha giáo, cách đây hơn nửa thế kỷ, đã chọn để bảo trợ lớp chúng tôi. Một vị thánh trẻ, chết năm 24 tuổi, vô danh, ‘ngoại vi của mọi khía cạnh trần thế’. Thế nhưng, ngày nay ngài là một vị thánh được nhiều người biết đến. Hơn hai phần ba các nước trên thế giới biết về thánh nữ Têrêxa Hài Đồng Giêsu, ngay cả trong thế giới Ả Rập, nhất là sau khi thánh giáo hoàng Gioan Phaolô II tuyên phong ngài là tiến sĩ Hội Thánh vào năm 1997.
Vào năm 2013, trong lần từ Philippin về Rôma, Đức Thánh Cha Phanxicô mang theo túi xách của mình. Khi thấy Đức Thánh Cha mang theo một chiếc túi màu đen, có người hỏi tại sao ngài lại chọn mang túi của riêng mình thay vì để lại cho đoàn tùy tùng. Ngài nói: “Đó không phải là chìa khóa của bom nguyên tử! Tốt! Tôi mang theo nó vì đó là điều tôi luôn làm. Khi tôi đi du lịch, tôi mang theo nó. Và bên trong, có gì vậy? Có một chiếc dao cạo râu, một quyển kinh nhật tụng, một cuốn sách hẹn, một cuốn sách để đọc, tôi mang theo một cuốn về Thánh Têrêxa, người mà tôi rất sùng kính.” (https://news.abs-cbn.com/nation/01/20/15/whats-inside-popes-bag)
Vào ngày 07.6.2023, trong loạt bài giáo lý hằng tuần của Đức Thánh Cha Phanxicô nói về truyền giáo, Ngài nhấn mạnh tới chứng tá nhiệt thành của Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu, bổn mạng các xứ truyền giáo.
Hơn nữa, khi Thượng Hội đồng Giám mục lần thứ XVI đang diễn ra với chủ đề: “Vì một Giáo hội hiệp hành: hiệp thông, tham gia và sứ vụ”, Đức Thánh Cha Phanxicô đã ra một Tông huấn về thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu với tựa đề “C'est La Confidence - Chính lòng tin tưởng”, nhân dịp kỷ niệm 150 năm ngày sinh của thánh nữ (1873-2023). Trong Tông huấn, Đức Thánh Cha nói rằng Thánh Têrêxa chỉ cho chúng ta điều cốt yếu trong Giáo hội, đó là tình yêu và sự tin tưởng vào lòng thương xót của Thiên Chúa. “Con đường bé nhỏ” của thánh nhân mời gọi chúng ta tin tưởng vào tình yêu vô biên của Thiên Chúa và sống cuộc gặp gỡ với Chúa Kitô trong sự cởi mở với tha nhân.
Lạy Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu, xin cầu cho chúng con…
Nguyễn Thái Hùng 10.2023
Vài trích đoạn Tông huấn “Chính lòng tin tưởng”:
2.Những lời đầy ấn tượng này của Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu và Thánh Nhan đã nói lên tất cả. Chúng tóm tắt thiên tài về linh đạo của ngài và đủ để biện minh cho việc ngài được vinh danh là Tiến sĩ Giáo hội. Lòng tin tưởng, “không có gì ngoài lòng tin tưởng”, là con đường duy nhất dẫn chúng ta đến Tình Yêu ban phát mọi sự. Với lòng tin tưởng, nguồn ân sủng tràn vào cuộc sống của chúng ta, Tin Mừng lên xương thịt trong chúng ta và làm cho chúng ta trở thành kênh chuyển lòng thương xót tới anh chị em mình.
8. Danh Chúa Giêsu liên tục ở trên môi ngài như một hành động yêu thương cho đến hơi thở cuối cùng. Ngài cũng đã viết những lời này trong phòng tu của mình: “Chúa Giêsu là tình yêu duy nhất của tôi”. Đó là cách giải thích của ngài về câu quả quyết cao cả của Tân Ước: “Thiên Chúa là tình yêu” (1Ga 4:8.16).
9. Như mọi cuộc gặp gỡ chân chính với Chúa Kitô, cảm nghiệm đức tin này đã mời gọi ngài đi truyền giáo. Thánh Têrêxa có thể định nghĩa sứ mệnh của mình bằng những lời này: “Trên thiên đàng, tôi sẽ mong muốn điều tương tự như tôi đang làm ở dưới đất: yêu mến Chúa Giêsu và làm cho Người được yêu mến”.
12. Chúng ta thấy điều tương tự khi Thánh Têrêxa nói về hoạt động của Chúa Thánh Thần, ngay lập tức mang màu sắc truyền giáo: “Đó là lời cầu nguyện của tôi. Tôi xin Chúa Giêsu kéo tôi đến với ngọn lửa tình yêu của Người, kết hợp tôi thật chặt chẽ với Người để Người sống và hành động trong tôi. Tôi cảm thấy ngọn lửa tình yêu càng cháy trong tim tôi, tôi càng nói 'Hãy lôi kéo con': càng có nhiều linh hồn đến gần tôi (mảnh sắt nhỏ tội nghiệp, vô dụng nếu tôi rút khỏi lò lửa thiêng liêng), những linh hồn này càng chạy nhanh trong mùi dầu thơm của Người Yêu, vì một linh hồn cháy bỏng tình yêu không thể nào tiếp tục thụ động được”.
16. “Cái thang máy phải nâng con lên trời chính là cánh tay của Chúa, Ôi Chúa Giêsu! Và để làm được điều này, tôi không cần phải lớn lên, mà đúng hơn tôi phải nhỏ bé và ngày càng trở nên như thế”.Nhỏ bé, không thể tin tưởng vào chính mình, nhưng vẫn vững vàng trong sức mạnh yêu thương của vòng tay Chúa.
20. Điều phù hợp nhất là chúng ta nên đặt niềm tín thác chân thành không phải vào bản thân mà vào lòng thương xót vô hạn của Thiên Chúa, Đấng yêu thương chúng ta vô điều kiện và đã ban cho chúng ta mọi sự nơi Thập Giá Chúa Giêsu Kitô. Vì lý do này, Thánh Têrêxa không bao giờ sử dụng cách diễn đạt khá phổ biến vào thời của ngài: “Tôi sẽ trở thành một vị thánh”.
23. Niềm tin tưởng mà Thánh Têrêxa đề xuất có liên quan đến hơn việc thánh hóa và cứu rỗi cá nhân chúng ta. Nó có một ý nghĩa toàn diện, bao trùm toàn bộ sự hiện hữu cụ thể và được áp dụng trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta, nơi chúng ta thường bị tấn công bởi những nỗi sợ hãi, ước muốn về an ninh con người, nhu cầu kiểm soát mọi thứ. Ở đây chúng ta thấy tầm quan trọng của lời mời gọi “phó thác” thánh thiện của ngài.
24. Niềm tin tưởng hoàn toàn trở thành niềm phó thác trong Tình Yêu giúp chúng ta thoát khỏi những tính toán ám ảnh, thường xuyên lo lắng về tương lai và những nỗi sợ hãi bị lấy mất sự bình an của chúng ta. Trong những ngày cuối đời, Thánh Têrêxa đã nhấn mạnh điều này: “Chúng ta, những người chạy trên con đường tình yêu, không nên nghĩ đến những đau khổ có thể xảy ra trong tương lai; đó là sự thiếu tự tin”. Nếu chúng ta ở trong tay của một người Cha yêu thương chúng ta một cách không giới hạn, điều này vẫn đúng bất kể chuyện gì xẩy ra; chúng ta sẽ có thể vượt qua bất cứ điều gì có thể xảy ra với chúng ta và, bằng cách này hay cách khác, kế hoạch yêu thương và viên mãn của Người sẽ hoàn thành trong cuộc sống của chúng ta.
25. Thánh Têrêxa cảm nghiệm đức tin một cách mạnh mẽ và chắc chắn nhất giữa đêm tối và đặc biệt giữa bóng tối đồi Canvê. Chứng tá của ngài lên đến tuyệt đỉnh trong những tháng cuối đời, trong “cuộc thử thách chống lại đức tin” vĩ đại bắt đầu vào lễ Phục sinh năm 1896. Trong lời tường thuật của mình,ngài trực tiếp thuật lại giai đoạn thử thách này với thực tại đau đớn của chủ nghĩa vô thần thời đại ngài. […] Trong sự hiệp nhất với Chúa Giêsu, Đấng đã gánh lấy mọi bóng tối tội lỗi của thế gian khi Người sẵn lòng uống chén Thương Khó, Thánh Têrêxa đã dần hiểu được cảm giác tuyệt vọng và trống rỗng tột cùng ẩn sâu trong đó.
26. Tuy nhiên, bóng tối không thể lấn át ánh sáng: Thánh Têrêxa đã được chinh phục bởi Đấng đến như ánh sáng trong thế gian (x. Ga 12,46). […] Ngài cầu thay cho họ, luôn đổi mới hành vi đức tin của mình, trong sự hiệp thông yêu thương liên tục với Chúa: “Tôi chạy về phía Chúa Giêsu của tôi. Tôi nói với Người rằng tôi sẵn sàng đổ máu đến giọt cuối cùng để tuyên xưng niềm tin vào sự hiện hữu của thiên đàng. Tôi cũng nói với Người rằng tôi rất vui khi không được tận hưởng thiên đàng tươi đẹp trên trái đất này để Người sẽ mở nó ra vĩnh viễn cho những người không có đức tin tội nghiệp”. 27. Cùng với đức tin, Thánh Têrêxa trải nghiệm một niềm tin tưởng sâu sắc và vô bờ bến vào lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa: “niềm tin tưởng sẽ dẫn chúng ta đến Tình yêu”. […] “Chúa đã ban cho tôi lòng thương xót vô biên và qua đó tôi chiêm ngưỡng và tôn thờ những sự hoàn hảo khác của Thiên Chúa”! Tất cả những sự hoàn hảo này dường như rực rỡ với tình yêu, ngay Công lý của Người (và có lẽ điều này còn hơn cả những điều khác) đối với tôi dường như được mặc trong tình yêu”.
33. Thánh Têrêxa hoàn toàn chắc chắn rằng Chúa Giêsu đã yêu thương ngài và biết đích danh ngài vào lúc chịu khổ nạn: “Người yêu tôi và hiến mạng vì tôi” (Gl 2:20). Khi chiêm ngưỡng Chúa Giêsu trong cơn hấp hối, ngài nói với Người: “Chúa đã thấy con”. Cũng vậy, ngài nói với Hài Nhi Giêsu trong vòng tay của Mẹ Người: “Với bàn tay nhỏ bé Chúa vuốt ve Đức Maria, Chúa đã nâng đỡ thế giới và ban cho nó sự sống, và Chúa đã nghĩ đến con”.
36. Thánh Têrêxa thực hành đức ái trong sự bé nhỏ, trong những điều đơn giản nhất của cuộc sống hằng ngày, và ngài đã làm như vậy khi đồng hành với Đức Trinh Nữ Maria, đấng mà từ đó ngài đã học được rằng “yêu thương là cho đi tất cả. Đó là hiến dâng chính mình”. 38. Từ Thánh Têrêxa thành Avila, Thánh Têrêxa thừa hưởng một tình yêu lớn lao đối với Giáo hội và có thể thăm dò các chiều sâu của mầu nhiệm này. Chúng ta thấy điều này khi ngài khám phá ra “trái tim của Giáo hội”. Trong một lời cầu nguyện dài với Chúa Giêsu, được viết vào ngày 8 tháng 9 năm 1896, nhân kỷ niệm sáu năm khấn dòng, vị thánh đã tâm sự với Chúa rằng ngài cảm thấy được thúc đẩy bởi một ước muốn vô biên, một niềm đam mê Tin Mừng mà không một ơn gọi nào, tự nó có thể thỏa mãn. Và vì vậy, khi tìm kiếm “vị trí” của mình trong Giáo hội, ngài đã mở các chương 12 và 13 của Thư Thứ Nhất Thánh Phaolô gửi tín hữu Côrintô.
39. Ở đó, trong Chương 12, vị tông đồ sử dụng phép ẩn dụ thân xác và các chi thể của nó để giải thích rằng Giáo hội bao trùm rất nhiều đặc sủng được sắp xếp theo trật tự phẩm trật. Tuy nhiên, mô tả này vẫn chưa đủ đối với Thánh Têrêxa. Ngài tiếp tục tìm kiếm và đọc “bài thánh ca về đức ái” ở Chương 13. Ở đó, ngài đã tìm ra câu trả lời xuất sắc cho câu hỏi của mình và viết ra trang đáng nhớ này: “Xét về thân thể huyền nhiệm của Giáo hội, tôi đã không nhận ra chính mình trong bất cứ những chi thể nào được Thánh Phaolô mô tả, hay đúng hơn là tôi mong muốn nhìn thấy chính mình trong tất cả họ. Đức ái đã cho tôi chìa khóa ơn gọi của tôi. Tôi hiểu rằng nếu Giáo hội có một thân thể gồm nhiều chi thể khác nhau thì không thể thiếu những chi thể cần thiết nhất và cao quý nhất, và vì vậy tôi hiểu rằng Giáo hội có một Trái tim, và Trái tim này đang cháy bỏng tình yêu. Tôi hiểu rằng chỉ có tình yêu mới khiến các chi thể của Giáo hội hành động, nếu có bao giờ Tình yêu bị tuyệt chủng thì các tông đồ sẽ không còn rao giảng Tin Mừng và các vị tử đạo sẽ không còn đổ máu. Tôi hiểu rằng Tình Yêu bao gồm mọi ơn gọi, tình yêu đó là tất cả, nó bao trùm mọi thời và mọi nơi… tóm lại: nó là vĩnh cửu! Sau đó, trong niềm vui sướng tột độ, tôi đã kêu lên: Ôi Chúa Giêsu, Tình Yêu của con... ơn gọi của con, cuối cùng con đã tìm thấy nó... ơn gọi của con là Tình Yêu! Vâng, tôi đã tìm được vị trí của mình trong Giáo hội, và chính Chúa, lạy Thiên Chúa của con, đã ban cho con vị trí này; trong trái tim của Giáo hội, Mẹ của con, con sẽ là Tình yêu. Như vậy consẽ là tất cả, và như vậy giấc mơ của con sẽ thành hiện thực”.
40. Trái tim này không phải là trái tim của một Giáo hội hãnh chiến, mà là một Giáo hội yêu thương, khiêm tốn và xót thương. Thánh Têrêxa không bao giờ đặt mình lên trên người khác, nhưng cùng đứng ở vị trí thấp nhất với Con Thiên Chúa, Đấng đã trở thành nô lệ và hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết trên thập giá (x. Pl 2:7-8).
41. Việc khám phá trái tim của Giáo hội này cũng là nguồn ánh sáng lớn lao cho chúng ta ngày nay. Nó bảo vệ chúng ta khỏi bị xúc phạm bởi những hạn chế và yếu đuối của định chế giáo hội với những bóng tối và tội lỗi của nó, đồng thời giúp chúng ta bước vào “trái tim cháy bỏng tình yêu” của Giáo hội, trái tim bùng cháy vào Lễ Hiện Xuống nhờ ân sủng của Chúa Thánh Thần. Chính trái tim đó có ngọn lửa được nhen nhóm lại qua mỗi hành động bác ái của chúng ta. “Con sẽ là tình yêu”. Đây là lựa chọn triệt để của Thánh Têrêxa, sự tổng hợp dứt khoát và bản sắc thiêng liêng sâu sắc nhất của ngài.
43. “Tôi thực sự tin tưởng vào việc không tiếp tục thụ động trên thiên đàng. Mong muốn của tôi là vẫn tiếp tục làm việc cho Giáo hội và cho các linh hồn”. Và trong chính những ngày đó, ngài nói, thậm chí còn trực tiếp hơn: “Thiên đàng của tôi sẽ dành để sống trên trái đất cho đến ngày tận thế. Vâng, tôi muốn dành cả thiên đàng của mình để làm những điều tốt đẹp trên trái đất”.
44. “Tôi nghĩ đến tất cả những điều tốt đẹp mà tôi muốn làm sau khi chết”. “Chúa sẽ không ban cho tôi ước muốn làm điều tốt trên trái đất sau khi tôi chết, nếu Ngườ đãi không muốn thể hiện điều đó”.“Nó sẽ giống như một cơn mưa hoa hồng”.
45. “Tôi chỉ trông cậy vào tình yêu”. Cuối cùng, chỉ có tình yêu mới có giá trị. Niềm tin tưởng làm cho những bông hồng nở hoa và tuôn đổ chúng như sự tràn ngập tình yêu vô bờ bến của Thiên Chúa. Vậy chúng ta hãy cầu xin niềm tin tưởng như một món quà ân sủng miễn phí và quý giá, để những con đường Tin Mừng có thể mở ra trong cuộc sống của chúng ta.
52. Từ trời xuống đất, chứng tá kịp thời của Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu và Thánh Nhan vẫn tồn tại trong tất cả sự cao cả của con đường bé nhỏ của ngài.
Trong thời đại thúc giục chúng ta tập trung vào bản thân và sở thích của mình, Thánh Têrêxa cho chúng ta thấy vẻ đẹp của việc biến cuộc sống của chúng ta thành một món quà.
Vào thời điểm mà những nhu cầu và ước muốn hời hợt nhất được tôn vinh, ngài làm chứng cho tính triệt để của Tin Mừng.
Trong thời đại cá nhân chủ nghĩa, ngài làm cho chúng ta khám phá ra giá trị của một tình yêu trở thành lời chuyển cầu cho người khác.
Vào thời điểm con người bị ám ảnh bởi sự vĩ đại và những dạng quyền lực mới, ngài đã chỉ ra cho chúng ta con đường bé nhỏ.
Trong một thời đại đã gạt bỏ rất nhiều anh chị em của chúng ta, ngài dạy chúng ta vẻ đẹp của sự quan tâm và trách nhiệm đối với nhau.
Vào thời điểm vô cùng phức tạp, ngài có thể giúp chúng ta khám phá lại tầm quan trọng của sự đơn giản, tính ưu việt tuyệt đối của tình yêu, sự tín thác và sự phó mình, và do đó vượt ra ngoài một quan niệm mang tính luật pháp hoặc luân lý vốn sẽ lấp đầy đời sống Kitô hữu bằng những quy tắc và quy định, và làm cho niềm vui Tin Mừng trở nên nguội lạnh.
Trong thời đại thờ ơ và thu mình, Thánh Têrêxa truyền cảm hứng cho chúng ta trở thành những môn đệ truyền giáo, được thu hút bởi sức hấp dẫn của Chúa Giêsu và Tin Mừng. Phanxicô