TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật I Mùa Vọng – Năm C

“Giờ cứu rỗi các con đã gần đến” (Lc 21, 25-28.34-36)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Tản mạn chút tự tình cuối năm

Thứ hai - 29/01/2024 20:47 | Tác giả bài viết: Hồng Bính |   800
Những ngày cuối năm hầu như ai cũng hướng về gia đình, hướng vể nơi chôn nhau cắt rốn,hướng về một làng quê mà nơi đó có một mái nhà nho nhỏ, có bóng mẹ, có dáng cha, có tiếng cười đùa râm ran âm vang cả mái ấm... có làn khói hương trầm linh thiêng bay trên bàn thờ hay trong nghĩa trang chiều nhẹ gió..và trên gia đình chắc phải có ông Trời chứ nhỉ,
Yeu thuong 700 696x365
Yeu thuong 700 696x365

Tản mạn chút tự tình cuối năm

Tranh thủ vụn vặt chút tản mạn cuối năm. nghĩ mãi chẳng biết nói chi, thò tay bật máy nghe nhạc lại gặp ngay nhạc Trịnh. bài Biết Đâu Nguồn Cội, nghe thoáng cũng hay hay, nghe kỹ thêm bắt đầu thấm..

Tôi vui chơi giữa đời ối a biết đâu nguồn cội

Tôi thu tôi bé lại, làm mưa tan giữa trời ( Trịnh Công Sơn)

Khi người nhạc sỹ tài hoa phân vân, loay hoay đi tìm nguồn cội, bâng khuâng ngắm dòng sông từ hừng đông miệt mài chảy xuôi dòng không ngưng nghỉ tới hoàng hôn lịm tắt vào bóng đêm , nhìn thấy trăng già theo tuổi đời của mình, chút phân vân chợt đến với bao băn khoăn về nguồn cội?. Mình thực sự thuộc về nơi nào? Vậy thì mục đích sống, mục đích bản thân tồn tại trên cõi đời nầy để làm gì cho tốt?.

Ôi!!!! Chuyến đò cuộc đời của mình chẳng lẽ cứ trôi nổi vật vờ không bến đỗ, và mình chẳng biết đâu là nguồn cội để cứ mãi nhìn “con trăng còn trẻ” mà ngỡ vũ trụ trường tồn mà quên đi: “ ngày kia trăng sẽ già”, kéo theo đời mình cùng già theo và ngày giã biệt trần gian càng xích lại gần kề.

Em đi qua chuyến đò thấy con trăng đang nằm ngủ

Con sông là quán trọ và trăng tên lãng du

Em đi qua chuyến đò ối a con trăng còn trẻ

Con sông đâu có ngờ ngày kia trăng sẽ già….” ( Trịnh Công Sơn)

Nhưng xét cho cùng thì thằng tôi ơi, mi phải biết nguồn cội chứ... Những ngày cuối năm hầu như ai cũng hướng về gia đình, hướng vể nơi chôn nhau cắt rốn,hướng về một làng quê mà nơi đó có một mái nhà nho nhỏ, có bóng mẹ, có dáng cha, có tiếng cười đùa râm ran âm vang cả mái ấm... có làn khói hương trầm linh thiêng bay trên bàn thờ hay trong nghĩa trang chiều nhẹ gió..và trên gia đình chắc phải có ông Trời chứ nhỉ, chẳng lẽ cứ tin vào cài mình đến từ vật chất hay từ con khỉ... mà cho có như vậy thì và con khỉ và vật chất đến từ đâu.....a ha... nguồn cội ta đến bởi ơn Trời và sẽ trở về Trời thôi....

Bởi thế thằng tôi ơi,   phải biết mi có nguồn cội, và biết nguồn cội đó ở đâu để hướng về đó mà đừng hát vui chơi giữa đời biết đâu nguồn cội nữa....hướng về nguồn cội chỉ cần hát 1 câu thôi thằng tôi nhỉ: Tôi thu tôi bé lại, làm mưa tan giữa trời... mong được như vậy thằng tôi nhỉ... trăng sẽ già để về với nguồn cội.

Thằng tôi ơi! Biết thế xin chớ vội vàng, đừng sống gấp mà hãy bình tâm và bình tĩnh như hòn đá cuội níu giữ chân người.

……Tôi vui chơi giữa đời ối a biết đâu nguồn cội

Cây trưa thu bóng dài và tôi thu bóng tối

Tôi vui chơi giữa đời ối a biết đâu nguồn cội

Tôi thu tôi bé lại làm mưa tan giữa trời.” ( Trịnh Công Sơn)

Hồng Bính

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây