TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

CN34TNb - Đức Giêsu Kitô, Vua Vũ Trụ

“Quan nói đúng: Tôi là Vua”. (Ga 18, 33b-37)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ BẢY TUẦN 33 THƯỜNG NIÊN

Thứ tư - 13/11/2024 13:31 |   35
“Vì đối với Người, tất cả đều đang sống.” (Lc 20,27-40)

23/11/2024
THỨ BẢY TUẦN 33 THƯỜNG NIÊN
Thánh Clêmentê I, giáo hoàng, tử đạo

t7 t33 TN

Lc 20,27-40


CHÚNG TA SẼ SỐNG LẠI
“Vì đối với Người, tất cả đều đang sống.” (Lc 20,27-40) 

Suy niệm: Nhóm Xa-đốc kể câu chuyện người đàn bà khi sống lại làm sao có thể đồng thời có bảy người chồng để biện minh cho việc họ chối bỏ sự sống đời sau. Đức Giê-su phá cái bẫy của họ bằng cách trích dẫn Thánh Kinh để chứng minh sự sống lại hay sự sống đời sau là điều có thật. Qua đời sau, không còn chuyện dựng vợ gả chồng như các mối quan hệ đời này, mà con người lúc ấy tựa các thiên thần. Họ được hưởng kiến Thiên Chúa trực tiếp ‘diện đối diện’, được tham dự vào sự sống Thiên Chúa, chung hưởng vinh quang của Ngài. Thánh Phao-lô giải thích: “Việc kẻ chết sống lại cũng vậy: gieo xuống thì hư nát, mà chỗi dậy thì bất diệt; gieo xuống thì hèn hạ, mà chỗi dậy thì vinh quang; gieo xuống thì yếu đuối, mà chỗi dậy thì mạnh mẽ; gieo xuống là thân thể có sinh khí, mà chỗi dậy là thân thể có thần khí” (1Cr 15,42-44).

Mời bạn: Là con cái Thiên Chúa, cuộc đời bạn không kết thúc, chấm hết ở thế giới hiện tại, nhưng mở ra, bước vào thế giới của Thiên Chúa. Đời sau, bạn chấm dứt các tương quan vật chất, danh dự, địa vị,... để sống mối tương quan cá vị với Thiên Chúa, Cha chúng ta. Chúng ta được “ngang hàng với các thiên thần.

Sống Lời Chúa: Khi tuyên xưng: “Tôi tin xác loài người ngày sau sống lại,” bạn xin Chúa cho mình xác tín hơn, thể hiện niềm xác tín ấy hằng ngày.

Cầu nguyện: “Ngày lại ngày, ôi lạy Chúa, con vẫn đứng, đứng trước Nhan Ngài. Đôi tay chắp lên ngực, con vẫn đứng, đứng trước Nhan Ngài, ôi lạy Chúa muôn loài... Như đàn hạc hoài hương bay về tổ núi cao, cho đời con phiêu du, tới quê hương ngàn thu.”
(Lời bài hát: Đứng trước Nhan Ngài)

Ngày 23 tháng 11: Lạy Chúa! Cánh chung không phải là cớ để Hội Thánh xao lãng những mục tiêu trần thế, nhưng, những mục tiêu trần thế phải được tương đối hóa, và phụ thuộc vào những mục tiêu cánh chung. Bị loại ra khỏi Nước Trời là một thất bại. Hội Thánh luôn nhấn mạnh đến khả thể của thất bại này, không phải để dọa nạt, nhưng là để cảnh giác đề phòng. Mục đích tối hậu của đời sống chúng con là vào Nước Trời, nơi Đức Kitô mời gọi tất cả mọi người đến. Trong cuộc sống hằng ngày, xin cho chúng con biết tiến về Quê Trời với tất cả niềm tin và niềm hy vọng vững bền. Amen.
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ BẢY TUẦN 33 THƯỜNG NIÊN

Ca nhập lễ

Chúa phán: Ta nghĩ đến bình an, chớ không nghĩ đến gian khổ; các người kêu cầu Ta, và Ta nhậm lời các ngươi, Ta dẫn dắt các ngươi từ mọi nơi các người bị nô lệ trở về.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Thiên Chúa là nguồn phát sinh mọi điều thiện hảo, được phụng sự Chúa quả là một hạnh phúc tuyệt vời: xin cho chúng con tìm được niềm vui khi hết dạ trung thành với Chúa. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (Năm I) 1 Mcb 6, 1-13

“Vì các tai họa trẫm đã gây cho Giê-ru-sa-lem mà trẫm phải buồn bực mà chết”.

Trích sách Ma-ca-bê quyển thứ nhất.

Trong những ngày ấy, vua An-ti-ô-cô rảo khắp các tỉnh miền bắc. Vua nghe nói tại Ba-tư có thành Êlymai nổi tiếng là giàu có và lắm vàng bạc; trong thành lại có một ngôi đền thờ lắm bảo vật, đầy những binh giáp bằng vàng, chiến bào, khiên mộc di sản của A-le-xan-đrô, con Phi-líp-phê, vua xứ Ma-cê-đô-ni-a, là vua tiên khởi cai trị dân Hy-lạp. Vậy ông đến tìm cách chiếm lấy thành để cướp của. Nhưng ông không thành công, vì dân thành đã biết trước ý định của ông, nên đã vùng lên chống lại. Ông bỏ chạy và buồn bực lui quân trở về Babylon.

Lúc vua còn ở Ba-tư, có người đến đem tin cho vua hay toán quân của ông ở Giuđa đã bị đánh bại chạy tán loạn, và Lysia, vị tướng chỉ huy một đoàn quân hùng hậu, cũng đã phải tháo lui chạy trốn quân Do-thái; quân Do-thái lại càng mạnh thêm nhờ ở khí giới, lương thực và chiến lợi phẩm rất nhiều đã lấy được của các đoàn quân họ đánh bại. Họ đã hạ tượng thần vua đã đặt trên bàn thờ ở Giêrusalem; họ cũng đã xây thành đắp luỹ cao như trước chung quanh Ðền thờ và chung quanh thành Bethsura.

Nghe tin ấy, nhà vua khiếp đảm và rất xúc động. Vua vật mình xuống giường và buồn đến lâm bệnh, (bởi vì) sự việc đã không xảy ra như vua ước muốn. Vua liệt giường nhiều ngày, càng ngày càng buồn. Và tưởng mình sắp chết, vua liền triệu tập tất cả bạn hữu lại mà nói với họ rằng: “Trẫm không còn chớp mắt được nữa và lòng trẫm tan nát vì ưu tư. Trẫm tự nghĩ: trước kia khi trẫm còn quyền thế, trẫm vui sướng và được người ta quý mến, mà giờ đây trẫm lâm cảnh buồn sầu và đau khổ biết bao! Bây giờ trẫm hồi tưởng lại các tai hoạ trẫm đã gây cho Giêru-salem: trẫm đã chiếm đoạt các chén bằng vàng bạc tại đó, và đã ra lệnh tiêu diệt dân Giuđêa cách vô cớ. Trẫm nhìn nhận là vì các việc ấy mà phải khốn khổ như thế này, mà giờ đây trẫm phải buồn bực mà chết nơi đất khách quê người”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 9, 2-3. 4 và 6. 16b và 19

Ðáp: Lạy Chúa, con mừng rỡ vì ơn Ngài cứu độ

Xướng: Lạy Chúa, con sẽ ca tụng Chúa hết lòng, con sẽ kể ra mọi điều lạ lùng của Chúa. Con sẽ mừng rỡ hân hoan trong Chúa, con sẽ đàn ca danh Ngài, lạy Ðấng Tối Cao.

Xướng: Vì quân thù của con đã tháo lui, chúng chạy trốn và vong mạng trước thiên nhan Chúa. Chúa trách phạt chư dân, diệt vong đứa ác, bôi nhoà tên tuổi chúng tới muôn đời.

Xướng: Người chư dân rơi chìm xuống hố mà họ đã đào, chân họ mắc vào cạm bẫy mà họ đã che. Vì kẻ cơ bần không bị đời đời quên bỏ, hy vọng người đau khổ không mãi mãi tiêu tan.

Bài Ðọc I: (Năm II) Kh 11, 4-12

“Hai vị tiên tri ấy đã làm cho dân trên hoàn cầu chịu nhiều khổ cực”.

Trích sách Khải Huyền của Thánh Gioan Tông đồ.

Có lời phán cùng tôi là Gioan rằng: “Hai chứng tá của Ta là hai cây ôliu và hai cây đèn đặt trước mặt Chúa Tể địa cầu. Và nếu ai toan hãm hại các ngài, thì sẽ có lửa từ miệng các ngài phun ra tiêu diệt các địch thù; ai toan làm hại các ngài thì chính kẻ ấy phải bị giết như vậy. Các ngài có quyền đóng cửa trời, khiến trời không mưa trong những ngày các ngài nói tiên tri. Các ngài lại có quyền biến nước thành máu, và gieo tai hoạ cho trần gian bất cứ lúc nào tùy ý. Và khi các ngài đã hoàn tất nhiệm vụ chứng tá rồi, thì con mãnh thú từ vực thẳm lên sẽ giao chiến với các ngài, nó sẽ thắng và giết chết các ngài. Thi thể các ngài sẽ bị bêu nơi công trường của Thành lớn, gọi cách bóng bảy là Sôđôma và Ai-cập, là nơi Chúa các ngài đã bị đóng đinh. Thiên hạ thuộc mọi chi tộc, mọi dân, mọi nước, và mọi ngôn ngữ, đã xem thấy thi thể các ngài trong ba ngày rưỡi, và người ta không để cho thi thể các ngài được chôn cất trong mộ. Dân chúng trên khắp mặt đất sẽ vui mừng vì cái chết của các ngài và hoan hỉ tặng quà cho nhau, vì hai vị tiên tri ấy đã từng làm cho họ chịu nhiều khổ cực. Nhưng sau ba ngày rưỡi, (sinh khí từ) Thiên Chúa nhập vào các ngài. Và các ngài đứng dậy, khiến cho những người trông thấy phải khiếp sợ. Rồi các ngài nghe có tiếng vang lớn từ trời phán cùng các ngài rằng: ‘Hãy lên đây’. Các ngài liền lên trời, trong đám mây trước mắt các địch thù của các ngài.

Chính lúc đó đất chuyển động dữ dội, và một phần mười của thành thị bị sụp đổ, làm bảy ngàn người thiệt mạng trong cơn động đất ấy. Còn các người sống sót thì kính sợ và cao rao vinh danh Ðức Chúa Trời”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 143, 1. 2. 9-10

Ðáp: Ôi Ðá Tảng của con, chúc tụng Chúa! (c. 1a).

Xướng: Ôi Ðá Tảng của con, chúc tụng Chúa là Ðấng rèn luyện cho tay con biết đấu tranh, cho các ngón tay con thiện nghề chinh chiến. 

Xướng: Chúa là tình thương và là chiến luỹ, là Ðấng phù trợ và giải phóng con. Chúa là khiên thuẫn, là chỗ con nương náu; Ngài bắt chư dân phải khuất phục con. 

Xướng: Ôi Thiên Chúa, con sẽ hát mừng Ngài bài ca mới; với cây đàn mười dây, con sẽ ca mừng Ngài, vì Ngài đã ban cho các vua chiến thắng, đã giải phóng Ðavít là tôi tớ của Ngài.

Alleluia: Pl 2, 15-16

Alleluia, alleluia! – Anh em hãy tích trữ lời ban sự sống, anh em hãy chiếu sáng như những vì sao ở giữa thế gian. – Alleluia.

Hoặc đọc

 Alleluia, alleluia! – Đấng Cứu Độ chúng ta là Đức Giê-su Ki-tô đã tiêu diệt thần chết, và đã dùng Tin Mừng mà làm sáng tỏ phúc trường sinh.- Alleluia.

Phúc Âm: Lc 20, 27-40

“Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng của kẻ sống”.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Lu-ca.

Khi ấy, có mấy người thuộc phái Sa-đốc, là những người chối không tin có sự sống lại, đến gần Chúa Giê-su hỏi Người rằng: “Thưa Thầy, Mô-sê đã viết cho chúng tôi: nếu ai có một người anh cưới vợ, rồi chết đi mà không có con, thì người em phải cưới người vợ đó để anh mình có kẻ nối dòng. Vậy có bảy anh em: người thứ nhất cưới vợ, rồi chết mà không có con. Người kế tiếp cưới vợ goá đó, rồi cũng chết không con. Người thứ ba cũng cưới người vợ góa đó. Và tất cả bảy người đều cưới như vậy và đều chết mà không để lại người con nào. Sau cùng người thiếu phụ đó cũng chết. Vậy đến ngày sống lại, người đàn bà đó sẽ là vợ ai trong các người ấy, vì tất cả bảy người đều lấy người ấy làm vợ?”

Chúa Giê-su trả lời rằng: “Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, song những ai sẽ xét đáng được dự phần đời sau và được sống lại từ cõi chết, thì sẽ không cưới vợ lấy chồng; họ sẽ không thể chết nữa, vì họ giống như thiên thần, họ là con cái Thiên Chúa: vì họ là con cái của sự sống lại. Về vấn đề kẻ chết sống lại, thì Mô-sê trong đoạn nói về Bụi gai, khi ông gọi Chúa là Thiên Chúa Áp-ra-ham, Thiên Chúa I-sa-ac, và Thiên Chúa Gia-cóp. Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của kẻ sống, vì mọi người đều sống cho Chúa”.

Bấy giờ có mấy luật sĩ lên tiếng thưa Người rằng: “Lạy thầy, Thầy dậy đúng lắm”. Và họ không dám hỏi Người điều gì nữa.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, chúng con thành kính dâng lên Chúa lễ vật này, xin vui lòng chấp nhận, và giúp chúng con trung thành phụng sự Chúa, để mai ngày đạt tới phúc trường sinh. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ

Việc tôi kết hợp với Thiên Chúa, và việc tôi đặt niềm cậy trông vào Chúa là Thiên Chúa, thì tốt đẹp biết bao.

Hoặc đọc:

Chúa phán: Thầy bảo thật các con: Tất cả những gì các con cầu xin, hãy tin rằng các con sẽ được, thì các con sẽ được những điều đó.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, chúng con vừa cử hành lễ tế tạ ơn để tưởng nhớ Ðức Kitô Con Chúa, như lời Người truyền dạy, và chúng con đã được rước Mình và Máu Thánh Người; cúi xin Chúa nhận lời chúng con khẩn nguyện và ban cho chúng con được thêm lòng yêu mến. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

KẺ CHẾT SỐNG LẠI (Lc 27-40)
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm

1. Nhóm luật sĩ và biệt phái tin có sự sống lại, còn nhóm Sa-đốc thì không. Mặc dầu nhóm Sa-đốc không tin vào cuộc sống đời sau, nhưng qua lời lẽ của họ, người ta thấy họ có một quan niệm hết sức vật chất về cuộc sống ấy: ở đời sau người ta cũng cưới vợ lấy chồng sinh con và hưởng thụ tất cả những lạc thú như ở đời này. Nhưng Đức Giê-su đã mạc khải cho họ có sự sống lại và cách thức sống cuộc sống đời sau. Ngài cho thấy cuộc sống ấy không còn giống như ở đời này, không còn lệ thuộc vào không gian và thời gian. Trái lại, cuộc sống của người công chính khi phục sinh sẽ được thần thiêng hóa như đời sống của các thiên thần.

2. Hôm nay, nhóm Sa-đốc đã đứng lên để bàn mưu tính kế nhằm hại Đức Giê-su. Cái bẫy mà họ đưa ra chính là câu chuyện liên quan đến sự sống lại. Vấn nạn mà họ đặt ra cho Đức Giê-su và yêu cầu Ngài trả lời: theo luật Mai-sen, nếu người anh lấy vợ, khi chết đi mà chưa có con, thì người em phải lấy vợ của anh mình để có con nối dõi. Vậy cả 7 anh em nhà kia lấy vợ, nhưng chưa có con thì đã chết, sau cùng người đàn bà kia cũng chết. Vấn đề đặt ra là: khi sống lại, người đàn bà kia sẽ là vợ của người nào trong 7 anh em đó?

3. Để trả lời cho họ, Đức Giê-su trưng dẫn sách Ngũ Kinh như ông Mai-sen đã gọi: “Đức Chúa là Thiên Chúa của tổ phụ Áp-ra-ham, Thiên Chúa của tổ phụ I-sa-ác và Thiên Chúa của tổ phụ Gia-cóp. Ngài không phải là Thiên Chúa của kẻ chết nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Ngài, tất cả đều đang sống”.  Thiên Chúa là sự sống. Ngài ban và duy trì sự sống ngay cả sau khi chết.

Đức Giê-su luôn luôn từ chối trả lời theo khôn ngoan thế gian, nhưng người đứng trên phương diện khác để trả lời. Câu chuyện của Sa-đốc đặt ra là giả tưởng, không có thật. Sự sống đời sau khi sống lại không như nhiều người Do-thái tưởng là sự nối tiếp sự sống đời này. Nhưng, “những ai được xét là đáng hưởng hạnh phúc đời sau” và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ gả chồng, quả thật họ không thể chết nữa, vì họ được sống như thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa.

4. Đức Giê-su còn trả lời thêm cho biết trật tự, cách tổ chức, cách thế hiện hữu của cuộc sống mai hậu không giống như cuộc sống đời này. Không thể lấy kinh nghiệm hiện hữu của cuộc sống này để áp dụng vào việc suy đoán cách hiện hữu của cuộc sống mai hậu. Đời này có lấy vợ gả chồng chỉ là chuyện sinh, lão, bệnh, tử, nên cần phải có người giúp đỡ, phục vụ và nối dõi. Khi con người đã trở thành bất tử, họ không còn sống phụ thuộc vào không gian và thời gian nữa, vì thế, họ cũng không cần phải cưới vợ gả chồng. Họ sẽ bước vào cuộc sống thần thiêng như các thiên thần, cuộc sống của họ lúc này là trường sinh bất tử, sung mãn, trọn vẹn và tồn tại muôn đời với Đấng Hằng Hữu. Công việc của họ chính là ca ngợi Chúa trong vinh quang Nước Trời như các thiên thần, được tham dự vào đời sống của Thiên Chúa (Hiền Lâm).

5. Nói chung, trên mọi bình diện, mọi lý luận chỉ dựa trên công sức trí khôn con người, thì không thể nào dẫn dắt đến sự nhìn nhận niềm tin vào sự sống lại. Đức Giê-su đã quả quyết mạnh mẽ vì sự thật có sự sống lại, nhưng Chúa không giải thích cho biết sự việc sẽ xảy ra như thế nào và cũng không nói về thời gian khi nào sẽ xảy ra biến cố sống lại. Có thể là hai câu hỏi như thế nào và vào lúc nào là hai điều không quan trong cho ơn cứu rỗi, nên Đức Giê-su đã không giải thích, không mạc khải gì thêm. Không phải chỉ có lời quả quyết suông của Chúa mà thôi, nhưng chúng ta còn có sự kiện cụ thể khác nữa, đó là chính sự sống lại của Đức Giê-su Ki-tô. Đức Ki-tô Phục sinh là câu trả lời duy nhất cho thắc mắc của con người về cái chết, về sự sống lại và sự sống đời đời (R. Veritas).

6. Tất cả cuộc sống chúng ta đều xây dựng trên niềm tin vào sự sống lại của Đức Giê-su và sự sống mai hậu. Tất cả những nỗ lực xây dựng công bằng bác ái của chúng ta chỉ có ý nghĩa là bởi vì chúng ta tin vào cuộc sống vĩnh cửu và sự sống lại.

7. Truyện: Kinh nghiệm cận tử.

Mấy năm gần đây, một số bác sĩ Đức và Mỹ đã rất chú ý đến hiện tượng mà họ gọi là “kinh nghiệm cận tử” (near death experience): nhiều người vì một tai nạn hay một lý do nào đó đã ngất đi trong một thời gian khá dài. Về mặt thể lý, coi như họ đã chết. Nhưng sau đó họ sống lại. Các bác sĩ đã phỏng vấn 1370 người ấy. Trong những điều họ thuật lại, có những điểm mà ai cũng nhất trí, như sau:

– Cuộc sống ở “cõi bên kia” hạnh phúc hơn cuộc sống ở đời này.

– Sau khi “chết đi sống lại”, không ai còn sợ chết nữa, không ai ham muốn kiếm tiền bạc danh vọng lạc thú gì nữa. Điều duy nhất mà họ quan tâm là sống yêu thương, quảng đại, phục vụ mọi người (Tóm bài của Willie Hoffsuemmer).

THIÊN CHÚA CỦA KẺ SỐNG
(THỨ BẢY TUẦN 33 TN NĂM CHẴN)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB


Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Bảy Tuần 33 Thường Niên, năm Chẵn này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa là nguồn phát sinh mọi điều thiện hảo, được phụng sự Chúa quả là một hạnh phúc tuyệt vời, xin Chúa cho chúng ta tìm được niềm vui khi hết dạ trung thành với Chúa.

Hết dạ trung thành với Chúa, thì sẽ được Chúa giải thoát, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, ngôn sứ Dacaria cho thấy: Bấy giờ Đức Chúa sẽ là Vua cai trị toàn cõi đất. Đằng sau cuộc chiến giữa thiện và ác, cuộc chiến do Thiên Chúa dẫn đầu, ngôn sứ đã nhìn thấy kết quả của ngày toàn thắng. Các địch thù thâm căn cố đế của Thành Thánh sẽ bị tan rã, trong khi đó, những người được cứu chuộc, kể cả người ngoại giáo, sẽ được thánh hiến cho Thiên Chúa. Ngày ấy, một dòng suối sẽ vọt ra cho nhà Đavít và dân cư Giêrusalem, để tẩy trừ tội lỗi… Một người lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn Chúa. Tức thì máu cùng nước chảy ra…

Hết dạ trung thành với Chúa, thì sẽ được thỏa lòng phỉ chí, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Tôma Aquinô nói: Con được thoả tình chiêm ngưỡng Thánh Nhan. Không thụ tạo nào thoả mãn được ước vọng của con người: thật vậy, chỉ có Thiên Chúa mới thỏa mãn được, và Người còn vượt xa các ước vọng đó đến vô cùng vô tậnLạy Chúa, sống công minh chính trực, con sẽ được trông thấy mặt Ngài, khi thức giấc, được thoả tình chiêm ngưỡng Thánh Nhan... Bây giờ tôi biết chỉ có ngần có hạn, mai sau tôi sẽ được biết hết, như Thiên Chúa biết tôi.

Hết dạ trung thành với Chúa, thì sẽ được Chúa bảo vệ, chở che, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, thánh Gioan nói: Tôi là Gioan, tôi nghe có tiếng nói với tôi rằng: Hai nhân chứng của Ta đến tuyên sấm, đó là hai cây ôliu và hai cây đèn đứng trước nhan Chúa Tể cõi đất. Hai vị ngôn sứ này gieo tai giáng họa cho những người sống trên mặt đất. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 143, vịnh gia nói : Chúc tụng Chúa là núi đá cho tôi nương ẩn, là Đấng dạy tôi nên người thiện chiến, luyện thành tay võ nghệ cao cường. Chúa là đồng minh, là đồn luỹ che chở, là thành trì bảo vệ, là Đấng giải thoát tôi. Chúa là khiên mộc cho tôi ẩn núp, Người bắt chư dân quy phục quyền tôi.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Đấng Cứu Độ chúng ta là Đức Giêsu Kitô đã tiêu diệt thần chết, và đã dùng Tin Mừng mà làm sáng tỏ phúc trường sinh. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Đức Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống. Đức Giêsu Kitô đã tiêu diệt thần chết, Người là Thiên Chúa của kẻ sống, chứ không phải của kẻ chết. Tin tưởng cậy trông vào Chúa, chúng ta sẽ được Người giải thoát khỏi sự chết, được hưởng sự sống muôn đời. Sống đời đời là được hoàn toàn thỏa mãn mọi ước mong, vì trên trần gian này, không ai hoàn toàn đạt được mọi ước muốn, và không thụ tạo nào thỏa mãn được mọi ước vọng của loài người chúng ta. Thiên Chúa của kẻ sống sẽ làm cho chúng ta được trọn vẹn nỗi vui mừng, không phải nỗi vui mừng sẽ tràn hết vào lòng chúng ta, nhưng toàn thân ta sẽ chìm đắm vào trong nỗi vui mừng, và ta sẽ được thoả tình chiêm ngưỡng Thánh Nhan. Nếu ở đời này, chúng ta dựng vợ cưới chồng là để tìm kiếm hoan lạc, thì hoan lạc trên trời từ Thiên Chúa của kẻ sống sẽ là hoan lạc tuyệt vời và trọn hảo, bởi vì, đó là hoan lạc phát xuất từ sự thiện tuyệt hảo là Thiên Chúa, như lời thánh vịnh nói: Ở bên Ngài, hoan lạc chẳng hề vơi, ở nơi đó, ai cũng có được mọi điều thiện hảo, ai cũng yêu thương người khác như chính mình và do đó, ai cũng vui mừng vì hạnh phúc. Chúa là nguồn phát sinh mọi điều thiện hảo, được phụng sự Chúa quả là một hạnh phúc tuyệt vời, ước gì chúng ta tìm được niềm vui khi hết dạ trung thành với Chúa. Ước gì được như thế!

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây