TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật VI Phục Sinh -Năm C

“Thánh Thần sẽ nhắc nhở cho các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con”. (Ga 14, 23-29)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ NĂM TUẦN 6 PHỤC SINH

Thứ ba - 20/05/2025 14:39 |   41
“Anh em sẽ khóc lóc và than van còn thế gian sẽ vui mừng. Anh em sẽ lo buồn nhưng nỗi buồn của anh em sẽ trở thành niềm vui.” (Ga 16,16-20)

29/05/2025
Thứ năm tuần 6 phục sinh
Thánh Phaolô VI, giáo hoàng

t5 t6 PS

Ga 16,16-20


nỗi buồn thành niềm vui
“Anh em sẽ khóc lóc và than van còn thế gian sẽ vui mừng. Anh em sẽ lo buồn nhưng nỗi buồn của anh em sẽ trở thành niềm vui.”
(Ga 16,16-20)

Suy niệm: Những lời nói úp úp mở mở của Chúa Giê-su làm các môn đệ khó hiểu: “Ít lâu nữa anh em sẽ không thấy Thầy, rồi ít lâu nữa anh em sẽ lại thấy Thầy.” Thế nhưng đó không phải là những lời của tuyệt vọng mà là những lời mở ra cánh cửa hy vọng; bởi vì ngay lập tức Chúa đã xác quyết mạnh mẽ: “Anh em sẽ lo buồn nhưng nỗi buồn của anh em sẽ trở thành niềm vui.” Mà ngay lúc đó các môn đệ không sao hiểu được; chỉ sau khi Chúa Giê-su phục sinh, các ông nhớ lại những gì Ngài đã nói với các ông và các ông đã hiểu. Niềm tin và niềm hy vọng của các ông được vững vàng nhờ nhớ lại lời Chúa đã nói.

Mời Bạn: Đức H.Y. Ph. Xav. Nguyễn Văn Thuận trong cuốn “Đường Hy Vọng” định nghĩa Ki-tô hữu là người luôn hy vọng; ngài nói: “Con hãy trả lời được cho mọi người về niềm hy vọng của con.” Thật vậy, Đức Ki-tô Phục sinh là nguồn sức mạnh và cảm hứng giúp chúng ta thêm niềm tin và hy vọng: “Một chút gian truân tạm thời trong hiện tại sẽ mang lại cho chúng ta cả một khối vinh quang vô tận tuyệt vời” (2Cr 4,17).

Chia sẻ: Trong cuộc đời này chỉ có một điều đáng buồn đó là tội lỗi (x. ĐHV 991). Bạn đã biến nỗi buồn trở thành niềm vui bằng cách loại bỏ tội lỗi chưa?

Sống Lời Chúa: Nhắc mình: Tôi luôn vui tươi trước mọi nghịch cảnh vì Chúa Ki-tô phục sinh là niềm hy vọng của tôi.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, trên thánh giá Chúa nghèo lắm. Nhưng con tin Chúa đã phục sinh. Xin Chúa Giê-su chịu đóng đinh ban cho con một điều, đó là dù trong đau khổ vẫn luôn yêu thương và hy vọng. (Theo ĐHV 956)

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Thứ năm tuần 6 phục sinh

Ca nhập lễ

Lạy Chúa, Khi Chúa dẫn đầu dân tộc tiến ra, Chúa lên đường với họ, và ở trong họ, thì đất rung động và trời vỡ lở – Allêluia.

Lời nguyện nhập lễ

Nơi nào mừng lễ Thăng Thiên vào Chúa Nhật tới, thì đọc:

Lạy Chúa, Chúa đã cho dân Chúa được tham dự vào mầu nhiệm Vượt Qua; xin cho chúng con được luôn luôn hoan hỷ vui mừng vì Ðức Kitô đã sống lại. Người là Thiên Chúa hằng sống và hiển trị cùng Chúa, hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời.

Bài Ðọc I: Cv 18, 1-8

“Ngài cư trú và làm việc tại nhà họ, và giảng trong hội đường”.

Trích sách Tông đồ Công vụ.

Trong những ngày ấy, Phaolô rời Athêna đi Côrintô; ngài gặp một người Do-thái tên là Aquila, quê ở Pontô, vừa từ đất Ý-đại-lợi đến làm một với vợ là Priscilla (bởi vì vua Clauđiô đã ra lệnh trục xuất mọi người Do-thái khỏi Roma); Phaolô đến gặp họ. Và vì chung một nghề, nên ngài cư trú và làm việc tại nhà họ: họ làm nghề dệt bố để làm nhà lều. Mỗi ngày Sabbat, ngài đến tranh luận tại hội đường, nêu danh Chúa Giêsu, thuyết phục người Do-thái và Hy-lạp.

Khi Sila và Timôthêu từ Macêđônia đến, Phaolô chỉ chuyên lo việc giảng dạy, minh chứng cho người Do-thái biết Chúa Giêsu là Ðức Kitô. Nhưng họ công kích và lăng mạ Ngài, nên ngài dũ áo nói với họ: “Máu các ngươi đổ trên đầu các ngươi. Phần tôi, tôi vô can, từ đây, tôi sẽ đến với dân ngoại”.

Ngài ra khỏi chỗ đó, vào nhà một người kia tên là Titô Giustô có lòng kính sợ Chúa, nhà ông ở bên cạnh hội đường. Bấy giờ Crispô trưởng hội đường, và cả nhà ông tin theo Chúa; nhiều người Corintô nghe giảng, cũng tin theo và chịu phép rửa.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 97, 1. 2-3ab. 3cd-4

Ðáp: Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người trước mặt chư dân (c. 2b).

Hoặc đọc: Alleluia.

Xướng: 1) Hãy ca mừng Chúa một bài ca mới, vì Người đã làm nên những điều huyền diệu. Tay hữu Người đã tạo cho Người cuộc chiến thắng, cùng với cánh tay thánh thiện của Người. – Ðáp.

2) Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người, trước mặt chư dân, Người tỏ rõ đức công minh. Người đã nhớ lại lòng nhân hậu và trung thành để sủng ái nhà Israel. – Ðáp.

3) Khắp nơi bờ cõi địa cầu đã nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta. Toàn thể địa cầu hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hỉ, mừng vui và đàn ca. – Ðáp.

Alleluia: Ga 16, 28

Alleluia, alleluia! – Thầy bởi Cha mà ra, và đã đến trong thế gian; bây giờ Thầy lại bỏ thế gian mà về cùng Cha. – Alleluia.

Phúc Âm: Ga 16, 16-20

“Các con sẽ buồn sầu, nhưng nỗi buồn của các con sẽ trở thành niềm vui”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Một ít nữa các con sẽ không thấy Thầy, rồi lại một ít nữa các con sẽ thấy Thầy, vì Thầy về cùng Cha”.

Bấy giờ trong các môn đệ có mấy người hỏi nhau: “Ðiều Người nói với chúng ta: “Một ít nữa các con sẽ không thấy Thầy, rồi lại một ít nữa các con sẽ thấy Thầy”, và “Vì Thầy về cùng Cha”, như thế có ý nghĩa gì?” Họ nói: “Lời Người nói ‘Một ít nữa’ có ý nghĩa gì? Chúng ta không biết Người muốn nói gì?”

Chúa Giêsu nhận thấy họ muốn hỏi Người, nên Người bảo họ: “Các con hỏi nhau vì Thầy đã nói: Một ít nữa các con sẽ không thấy Thầy, rồi lại một ít nữa các con sẽ thấy Thầy. Thật, Thầy bảo thật với các con: các con sẽ than van khóc lóc, còn thế gian sẽ vui mừng. Các con sẽ buồn sầu; nhưng nỗi buồn của các con sẽ trở thành niềm vui”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, xin vui nhận bao ý nguyện cầu, cùng với những lễ vật chúng con dâng làm hy lễ. Chúa đã thương thanh tẩy chúng con, xin cũng ban ơn phù trợ giúp chúng con ăn ở thế nào cho xứng với mầu nhiệm tình yêu của Chúa. Chúng con cầu xin…

Lời tiền tụng Phục Sinh

Ca hiệp lễ

Này đây Ta sẽ ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế – Alleluia.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, nhờ mầu nhiệm Ðức Kitô sống lại, Chúa đã thương đổi mời chúng con cho đáng hưởng sự sống đời đời. Xin làm cho mầu nhiệm ấy sinh hoa kết quả trong tâm hồn chúng con, và làm cho thần lương chúng con vừa lãnh nhận trở nên nguồn sinh lực dồi dào. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

NỖI BUỒN SẼ THÀNH NIỀM VUI (Ga 16,16-20)
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm

1. Sau khi loan báo về Chúa Thánh Thần sẽ đến, về hoạt động của Người, Đức Giê-su cũng loan báo về việc Người sẽ trở lại để khích lệ các môn đệ. Ngài nói: “Ít lâu nữa các con sẽ không còn trông thấy Thầy”.  Nghĩa là:

– Người báo tin về sự tử nạn mà Ngài sắp chịu. Vì thế, các môn đệ sẽ không còn trông thấy Người nữa.

– Người loan báo về sự Phục sinh và sự trở lại của Người trong vinh quang. Vì thế, các môn đệ sẽ thấy Chúa, không bằng khả giác nhưng bằng đức tin.

2. Trước viễn cảnh cuộc khổ nạn, Đức Giê-su báo cho các môn đệ sự ra đi của Ngài làm cho các ông buồn. Sự lo buồn nơi các Tông đồ thật dễ hiểu vì đây là tâm trạng tự nhiên của con người khi phải xa cách người Thầy yêu mến. Các ông lo vì Người đã nói đến sự thương khó mà Ngài đã ba lần báo trước và bây giờ là gần kề: “Một ít nữa… các con sẽ không thấy Thầy”. Vì người ta sẽ bắt Ngài giết trên thập tự rồi chôn vùi trong mồ và các ông không thể thấy Ngài nữa.

Vì thế Đức Giê-su nói: “Các con sẽ khóc lóc than van, còn thế gian sẽ vui mừng”. Trước cái chết trên thập giá của Đức Giê-su, các môn đệ buồn sầu vì sự thất bại của Thầy, còn thế gian hân hoan vì tưởng rằng mình đã chiến thắng. Nhưng ngày thứ ba Người sẽ sống lại và sự chết sẽ không làm chủ được Ngài.

Cho nên Ngài nhấn mạnh: “Rồi lại một ít nữa các con sẽ thấy Thầy”, “một ít nữa” này rõ ràng là “ngày thứ ba”. Chiến thắng của thế gian không phải là chiến thắng cuối cùng và thất bại của Đức Giê-su cũng không phải là thất bại sau hết. Nơi tận cùng của cái chết là bắt đầu đi vào cuộc  sống và chiến thắng vĩnh cửu: Ngài toàn thắng tội lỗi, sự chết và phục sinh vinh quang (Lm Vinh Sơn).

3. “Nhưng nỗi buồn của các con biến thành niềm vui”.

Với sự hiện diện của Đức Giê-su Phục sinh, các môn đệ sống niềm vui vô bờ bến: nước mắt trở nên tiếng cười… Chỉ sau khi Chúa Phục sinh hiện ra với các ông, “các ông vui mừng vì được thấy Chúa” (Ga 20,20) thì đúng như lời Chúa đã nói trước: “Nỗi buồn của các con sẽ trở thành niềm vui. Khi sinh con, người đàn bà lo buồn… nhưng khi sinh rồi, thì không còn nhớ đến cơn gian nan nữa, bởi được chan chứa niềm vui… Các con cũng vậy, bây giờ các con lo buồn, nhưng Thầy sẽ gặp lại các con, lòng các con sẽ vui mừng; và niềm vui của các con không ai lấy mất được” (Ga 16,21-22). Các ông cảm nghiệm sâu xa sự sống đời đời và được hưởng sự sống đó do Đấng Phục sinh mang lại.

4. Ki-tô giáo không chối bỏ thực tại của đau khổ, nhưng trong cái chết và sự phục sinh của Đức Giê-su, Ki-tô giáo không còn nhìn vào đau khổ như một ngõ cụt của cuộc sống, trái lại, trong ánh sáng phục sinh của Đức Giê-su, cuộc sống vẫn tiếp tục có ý nghĩa và đáng sống. “Một ít nữa, các con sẽ không thấy Thầy, rồi một ít nữa, các con sẽ thấy Thầy”. Đức Giê-su mời gọi các môn đệ của Ngài tham dự vào mầu nhiệm Vượt qua của Ngài  cũng có nghĩa là nhìn thấy Ngài ngay cả những lúc tăm tồi của cuộc sống. Thấy được Ngài, bám chặt lấy Ngài, thì cho dù khổ đau có chồng chất, con người vẫn thấy được ý nghĩa của cuộc sống. Tham dự vào mầu nhiệm Vượt qua của Ngài cũng có nghĩa là  nhận ra khuôn mặt của Ngài trong những anh em đau khổ chung quanh chúng ta. Sự cảm thông phục vụ đối với những người đau khổ sẽ cho chúng ta tham dự vào cuộc tử nạn của Đức Giêsu và niềm vui Phục sinh sẽ tràn ngập tâm hồn chúng ta (Mỗi ngày một tin vui).

5. Tóm lại, lời Chúa hôm nay là một lời nhắn nhủ đầy yêu thương, nhắc cho chúng ta nhớ mình chỉ là lữ khách sống tạm ở trần gian, như bông hoa sớm nở chiều tàn. Cuộc đời chúng ta ngắn ngủi lắm, chúng ta phải luôn sống tốt lành để được chết lành, chúng ta phải biết từ bỏ mình để gặp gỡ lại mình trong cõi vĩnh phúc.

6. Truyện: Niềm vui trong tình yêu Chúa.

Vào tuần thánh năm 1980, đài phát thanh Vienne nước Áo truyền đi một bài phỏng vấn vô cùng cảm động. Người được phỏng vấn là một nữ sinh viên đang nằm chờ cái chết đến từng ngày tại một bệnh viện ở thủ đô Áo quốc. Cô phát biểu: “Sau khi bác sĩ chẩn đoán và cho biết tôi mắc chứng sưng bạch huyết, tôi có cảm tưởng như trời sập xuống trên tôi. Tuy nhiên tôi cũng cảm thấy như Chúa muốn gửi đến cho tôi một cơ may mới. Từ hai ba năm nay tôi đã bắt đầu có một cái nhìn mới. Tôi nhận ra trong đau khổ của riêng tôi cũng như của những người chung quanh phản ánh chính sự đau khổ của Chúa Giêsu chịu đóng đinh và bị bỏ rơi trên thập giá. Tôi đã tìm cách yêu thích nỗi đau khổ ấy”.

Chính vì muốn chấp nhận đau khổ mà cô gái ghi danh vào trường y khoa. Nằm trên giường bệnh, biết mình không còn sống bao lâu nữa, vậy mà cô vẫn cầm trên tay một cuốn sách và cây viết. Cô giải thích: “Không ai có thể nói cho tôi biết chắc 100 phần trăm là tôi sẽ không học xong hoặc tôi sẽ không bao giờ trở thành bác sĩ. Tuy nhiên vẫn luôn luôn có những phép lạ. Và riêng tôi, tôi xác tín rằng tôi phải thực thi ý Chúa nếu tôi muốn tiến tới. Đó là cách thế tôi chuẩn bị đón nhận cái chết, chuẩn bị đi vào thiên đàng. Tôi để Chúa làm việc hầu cho tất cả mọi việc  trở thành tình yêu. Tất cả mọi sự, từ việc học hành của tôi cho đến những việc nhỏ mọn tôi làm cho người khác. Bởi vì tôi không làm được những việc quan trọng nữa”.

Không khỏi ngạc nhiên trước những lời phát biểu trên đây, người phóng viên liền hỏi: “Tôi đọc thấy trên gương mặt của cô niềm vui và hy vọng. Thế nhưng cô còn chờ đợi gì nơi cuộc sống này”?

Cô gái mỉm cười nói: “Tôi chờ đợi mọi sự từ cuộc sống”.


NỖI BUỒN TRỞ THÀNH NIỀM VUI
(THỨ NĂM TUẦN 6 PHỤC SINH)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Năm Tuần 6 Phục Sinh này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa đã cho Dân Chúa được tham dự vào Mầu Nhiệm Vượt Qua, xin Chúa cho chúng ta được luôn luôn hoan hỷ vui mừng vì Ðức Kitô sống lại.

Luôn hoan hỷ vui mừng vì Ðức Kitô sống lại, cố gắng sống tốt lành để mỗi ngày trở nên giống Chúa, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích thư thứ nhất của thánh Gioan nói về: Chúng ta là con Thiên Chúa, đời sống các con cái Thiên Chúa sẽ như thế nào, điều đó chỉ được bày tỏ cho chúng ta khi Đức Kitô xuất hiện, nhưng, ngay từ bây giờ, sức mạnh của Lời Người giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi. Anh em hãy xem Chúa Cha yêu chúng ta dường nào, đến nỗi chúng ta được gọi là con Thiên Chúa. Chúng ta biết rằng khi Đức Kitô xuất hiện, chúng ta sẽ nên giống như Người, vì Người thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy.

Luôn hoan hỷ vui mừng vì Ðức Kitô sống lại, giữ vững niềm tin tưởng cậy trông vào Chúa, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách thánh Lêô Cả nói về: Chúa lên trời tăng thêm đức tin cho chúng ta… Chúng ta có một vị Thượng Tế cao cả ngự bên hữu ngai Đấng uy linh trên trời. Chúng ta hãy tiến lại gần Thiên Chúa với một lòng chân thành và một đức tin trọn vẹn, vì trong lòng thì đã được tẩy sạch mọi vết nhơ của lương tâm. Chúng ta hãy tiếp tục tuyên xưng niềm hy vọng của chúng ta cách vững vàng, vì Đấng đã hứa là Đấng trung tín.

Luôn hoan hỷ vui mừng vì Ðức Kitô sống lại, hân hoan loan báo Tin Mừng cứu độ cho tất cả mọi người, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Công Vụ Tông Đồ: Ông Phaolô ở lại nhà họ, cùng làm việcthảo luận tại hội đường. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 97, vịnh gia cho thấy: Chúa đã mặc khải ơn Người cứu độ trước mặt chư dân. Hát lên mừng Chúa một bài ca mới, vì Người đã thực hiện bao kỳ công. Người chiến thắng nhờ bàn tay hùng mạnh, nhờ cánh tay chí thánh của Người.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúa nói: Thầy sẽ không để anh em mồ côi. Thầy sẽ lại đến với anh em, và lòng anh em sẽ vui mừng. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Anh em sẽ lo buồn, nhưng nỗi buồn của anh em sẽ trở thành niềm vui. Nỗi buồn sẽ trở thành niềm vui, vì Chúa sẽ lại đến, lòng chúng ta sẽ vui mừng. Chúa sống lại đã là lý do vui mừng cho ta thế nào, thì Chúa lên trời và Người sẽ trở lại cũng là đề tài hoan hỷ cho ta như vậy. Chúng ta vui mừng, bởi vì, bản tính yếu hèn của ta nơi Đức Kitô, được đưa lên cao: hơn, các đạo binh trên trời, hơn, tất cả các phẩm thiên thần, hơn, tất cả các quyền thần, để cùng hiển trị với Đức Kitô. Nhờ các công trình Chúa xếp đặt như vậy, ta được xây dựng trên nền móng vững chắc, để, một khi, không còn thấy những điều lạ lùng kinh ngạc nữa, mà đức tin vẫn không suy giảm, đức cậy không lung lay, đức ái không lạnh nhạt, thì, tình thương của Thiên Chúa lại càng tỏ ra diệu kỳ. Sức mạnh của những bậc thượng trí, ánh sáng của những tâm hồn tín trung là đây: tin không do dự những gì mắt phàm không xem thấy, và trông cậy không nao núng những gì tầm nhìn không tới được. Các thánh Tông Đồ trước kia, dù đã được bấy nhiêu phép lạ củng cố, bao lời giáo huấn chỉ dạy, mà vẫn khiếp sợ trước Cuộc Thương Khó của Chúa, và đã do dự không chịu tin Chúa đã sống lại thật, thì, nhờ Mầu Nhiệm Chúa Lên Trời, các ông đã tiến bộ, đến nỗi, tất cả những gì đã làm cho các ông khiếp sợ đều biến thành niềm vui. Khi không còn nhìn thấy Đức Kitô nữa, thì, tâm trí các ông dễ dàng nhìn ngắm Đấng: khi xuống trần không rời xa Chúa Cha, và khi lên trời cũng chẳng lìa bỏ các môn đệ. Đấng rời xa các môn đệ theo nhân tính, lại bắt đầu, hiện diện cách khôn tả theo thần tính. Chúa đã cho Dân Chúa được tham dự vào Mầu Nhiệm Vượt Qua, ước gì ta được luôn hoan hỷ vui mừng vì Ðức Kitô sống lại. Ước gì được như thế!

 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây